Phương Trượng

chương 558: bên nguyệt nha tuyền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

- Đại ca, ta thấy dường như Đại vương có ý xuất gia làm hòa thượng, mấy ngày nay ngay cả thịt cũng không ăn, trước kia y còn dám giết chết dê bò uống máu.

Nghe thấy lời của thủ hạ, tiểu đầu mục kia cũng gật đầu một cái:

- Ngươi nói không sai, biểu hiện của y gần đây cũng có vẻ khác thường, dường như không để ý tới các huynh đệ chúng ta như trước.

- Đại ca, nếu chúng ta không sống với y được nữa, ta thấy hay là chúng ta...

Đầu mục liếc y một cái, lại nhìn sang mấy người xung quanh, thấy toàn là người tương đối có thể tin được, lúc này mới âm trầm mim cười:

- Sao hả, bọn Bao Tinh cũng liên lạc với người ư?

Thanh niên kia ra vẻ lúng túng nói:

- Không riêng gì tìm ta, bọn họ đã tìm rất nhiều người, không ít huynh đệ đều động lòng, không ai bằng lòng sống cuộc sống hiện tại, núi Minh Sa này có lẽ nên đổi một chủ nhân khác...

- Thật là to gan! Lại dám phản bội Ngũ Ngũ Đại vương!

Đầu mục quát lên một tiếng lớn, tựa hồ có ý rút đao.

Nhưng lúc này mấy tên thủ hạ của y đều nở nụ cười, bọn họ nhìn ra được đầu mục này chỉ đang giả vờ mà thôi.

- Đại ca, việc đã đến nước này, trong lòng huynh đệ chúng ta đều biết rất rõ ràng, có lẽ huynh cũng đã nhận được tin tức. Người của Bao Tinh muốn tới tập doanh tối nay, đến lúc đó chúng ta nội ứng ngoại hợp, tiêu diệt Ngũ Ngũ và đám thủ hạ của y. Từ nay về sau, trong một dãy Sa Châu này, Bao Tinh lão Đại chính là đệ nhất.

Đầu mục kia đảo mắt liên hồi, dường như đang suy ngẫm khả năng thành công của chuyện này.

Thủ hạ của y lại tiếp tục khuyên giải:

- Đại ca, huynh còn có chỗ không biết, tên Bao Tinh kia cũng rất có lại lịch, chẳng những võ công đạt tới Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, hơn nữa nghe nói sau lưng y là người của Cao Xương quốc ủng hộ, nhất định là muốn thống nhất phiến sa mạc này. Dường như một đại nhân vật Cao Xương quốc nào đó coi trọng Nguyệt Nha Tuyền này, muốn ngày ngày ngắm trăng ở nơi này.

Đầu mục xoa xoa lỗ mũi:

- Con bà nó, đại nhân vật gì lại ngông cuồng như vậy, y muốn ngắm trăng nên đòi cướp Nguyệt Nha Tuyền của chúng ta sao? Vậy nếu cho y Thiên Sơn, có lẽ y còn đòi cả trời cũng nên.

- Đại ca, cẩn thận lời nói.

Đầu mục oán trách đôi câu, cũng nghiêm túc suy tính chuyện này.

Ngũ Ngữ không thích hợp làm Đại vương, xem ra đúng là đến lúc tìm một chủ nhân khác.

Khoảng thời gian này cuộc sống đạo phỉ cũng không dễ dàng gì, chẳng những không làm ăn chuyến nào, hơn nữa ngay cả Nguyệt Nha Tuyền này tựa hồ cũng xảy ra vấn đề gì. Suối nước mát mẻ ngày xưa hôm nay chợt trở nên lạnh lẽo thấu xương, người sang bên kia suối đều không nhịn được cả người run run, những đạo phỉ này cũng chỉ có thể ra suối lấy nước uống vào ban ngày, lúc nhiệt độ tương đối cao.

Về phần trước kia còn có thể tắm ở bên suối, bây giờ cũng không cần suy nghĩ, căn bản cũng không thực tế.

Rất nhiều người hoài nghi Nguyệt Nha Tuyền là có quỷ, bởi vì có rất nhiều người nói, thỉnh thoảng ở Nguyệt Nha Tuyền lại truyền ra tiếng khóc nữ nhân.

Thậm chí có người từng thấy qua một cái bóng nữ nhân bên trong Nguyệt Nha Tuyền, cũng không biết là thật hay giả.

Nhưng Nguyệt Nha Tuyền thay đổi, đây là khẳng định.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là thái độ của Ngũ Ngũ. Hiện tại ngày ngày y thắp hương cầu khẩn, có vẻ thật sự muốn làm hòa thượng, cũng không biết lần trước ở Lương Châu hòa thượng kia cho y uống thuốc gì.

Tối hôm nay là thời điểm Bao Tinh tấn công doanh trướng Ngũ Ngũ, có lẽ đám đạo phỉ này cũng phải sớm đưa ra quyết định chính xác.

- -----------------------------------------

Cảnh sắc dưới đất lướt qua rất nhanh, Hoắc Nguyên Chân nhìn cát vàng vô tận trước mắt, cũng cảm thấy có vẻ đơn điệu.

Bay trên trời vẫn có cảm giác tốt hơn.

Lúc trước có Kim Nhãn Ưng không cảm thấy gì, nhưng một khi mất đi, Hoắc Nguyên Chân mới cảm giác được chuyện này phiền toái, ngày ngày lặn lội trong sa mạc khiến cho hắn chịu khổ không ít.

Mặc dù hắn cũng không ngại vất vả, nhưng vì vậy cũng làm trễ nải chuyện.

Hiện tại đã có Kim Nhãn Điêu, thật sự là làm cho Hoắc Nguyên Chân thở phào nhẹ nhõm. Nhanh hơn vững vàng hơn, tốt hơn an toàn hơn, hơn nữa lưng Kim Nhãn Điêu này rất lớn, chở thêm vài người nữa hoàn toàn không thành vấn đề.

Sau khi rời khỏi tuyết sơn, không tới nửa canh giờ, Hoắc Nguyên Chân cũng đã trở lại vùng sa mạc.

Sau khi phân biệt phương hướng một lúc, Hoắc Nguyên Chân quyết định đi địa khu Sa Châu trước.

Bởi vì tên Ngũ Ngũ Đại vương kia ở núi Minh Sa, nơi đó cách Sa Châu tương đối gần.

Sa mạc quả thật rất lớn, nhưng nếu so với cả vùng Trung Nguyên, diện tích sa mạc vẫn nhỏ hơn. Với tốc độ của Kim Nhãn Điêu cho dù là hiện tại bay sang Thiên Trúc phỏng đoán cũng chỉ mất không quá hai ngày, phi hành trong sa mạc cũng cảm thấy sa mạc không quá mênh mông.

Chưa tới một canh giờ, Sa Châu đã xuất hiện ở phương xa.

Nhưng mục tiêu Hoắc Nguyên Chân là núi Minh Sa, hắn bảo Kim Nhãn Điêu chủ yếu tìm địa điểm bọn Ngũ Ngũ dựng trại.

Gò cát liên miên chập chùng, hơn nữa địa phương dựng trại nhất định là ở nơi kín đáo, cho nên Kim Nhãn Điêu tìm cũng không phải dễ dàng như vậy. Sau khi tìm vòng quanh Sa Châu gần một canh giờ, Hoắc Nguyên Chân mới phát hiện địa điểm dựng trại của bọn Ngũ Ngũ.

Nhìn dòng suối xanh trong trong sa mạc, trong lòng Hoắc Nguyên Chân không khỏi có chút chờ đợi.

Mặc dù Lý Thanh Hoa nói với hắn địa điểm chiến đấu giữa nàng cùng Đông Phương Tình là ở gần thành Lâu Lan, nhưng dù sao Đông Phương Tình nói cho Hoắc Nguyên Chân, địa điểm chữa thương của nàng phải là ở nguồn nước. Hoắc Nguyên Chân thấy Nguyệt Nha Tuyền, dĩ nhiên là theo bản năng liên tưởng, có thể nào Đông Phương Tình ẩn trong Nguyệt Nha Tuyền hay không?

Bất kể như thế nào, nếu đã đến nơi này, hắn phải mau mau đến xem mới được.

Đang muốn thao túng Kim Nhãn Điêu hạ xuống, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân phát hiện ở cách cho bọn Ngũ Ngũ hạ trại không xa, ước chừng hơn mười dặm có ba bốn trăm người tụ tập trong một sa cốc kín đáo.

Vừa nhìn trang phục những người này, Hoắc Nguyên Chân cũng biết thân phận của bọn họ.

Những người này nhìn qua không khác gì đám người Ngũ Ngũ, chắc cũng là sa mạc đạo phỉ, chỉ bất quá bọn chúng trang bị tốt hơn bọn Ngũ Ngũ rất nhiều.

Trang bị thống nhất Trảm Mã đáo cùng nón cỏ, thậm chí sau lưng còn có cung nỏ thống nhất, những trang bị này căn bản không phải đạo phỉ bình thường có thể có được. Thậm chí Hoắc Nguyên Chân đang hoài nghi, những người này có phải là quân đội một quốc gia giả mạo hay không.

Bọn họ dừng lại ở gần địa điểm bọn Ngũ Ngũ hạ trại, hiển nhiên là đang âm mưu chuyện gì đó bất lợi cho bọn Ngũ Ngũ.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không định nhúng tay, hắn cũng muốn xem thử Ngũ Ngũ bên trong tình cảnh như vậy rốt cục có thể có biểu hiện như thế nào. Dù sao cũng là đứng đầu Bát Bộ Chúng, một trong những nhân vật trọng yếu Thiếu Lâm tương lai, mình cũng phải cho y một ít khảo nghiệm.

Kim Nhãn Điêu ở trên cao quan sát, bằng vào mục lực siêu cường của nó có thể thấy rõ những người này. Nhưng trong mắt những người này, Kim Nhãn Điêu bất quá chỉ là một chấm đen nhỏ trên mây, không ai chú ý tới nó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio