Phương Trượng

chương 588: nữ tử kỳ lạ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

- Nói như thế, Đinh Bất Nhị vẫn là sinh tử không biết?

- Không sai, hơn nữa tựa hồ trước khi Đinh Bất Nhị đi tìm Nhiễm Đông Dạ, cũng đã biết trước kết quả này, nhưng y vẫn ra đi không chùn bước, còn để lại câu nói kia. Từ đó có thể thấy được Đinh Bất Nhị dụng tình với Nhiễm Đông Dạ quả thật đã tới cực điểm.

Nghe thấy lời này của sư huynh, người chung quanh đều là thổn thức không thôi.

Không nghĩ tới một đời Huyết Ma, đệ nhất thiên tài từ cổ chí kim Đinh Bất Nhị lại bị chữ tình vây khốn, hơn nữa cuối cùng bởi vì Nhiễm Đông Dạ mà chiến bại.

Một ít người hâm mộ Đinh Bất Nhị ngược lại có chút hận ý đối với Nhiễm Đông Dạ.

- Còn có một việc thỉnh giáo sư huynh, Đinh Bất Nhị kia nói cái gì màn trời che phủ, Thời Luân nghịch chuyển, y sẽ hiện thân từ trong đất nước gió lửa, chuyện này là có ý gì?

- Những lời này chính là ta muốn tham khảo cùng mọi người, tuy rằng tin đồn vô căn cứ không hẳn không có nguyên nhân. Tuy rằng những lời này là Đinh Bất Nhị nói đã không thể nào khảo chứng, nhưng hiện tại chúng ta cứ cho rằng lời y là thật, vậy những lời này là có ý gì đây?

Nghe thấy lời này của sư huynh, mọi người đều bắt đầu vắt óc suy nghĩ

Nếu xét về nghĩa đen của những chữ này, có vẻ như muốn chỉ ngày tận thế. Câu cuối cùng hiện thân từ trong đất nước gió lửa, mọi người lại không cách nào hiểu, hoặc là từ trong đất đi ra, hoặc là từ trong nước đi ra, đằng này lại nói là đi ra từ đất nước gió lửa, đây không phải là cố làm ra vẻ huyền bí sao?

Có người ở bên cạnh phân tích:

- Chúng ta khoan hãy nói y ra ngoài bằng cách nào, hiện tại ta muốn biết Đinh Bất Nhị tái xuất giang hồ là vì cái gì?

Phía dưới lập tức liền có người tiếp lời:

- Chuyện này còn phải nói sao, Đinh Bất Nhị muốn tái xuất giang hồ, nhất định là muốn sáng lập một phen hoành độ nghiệp bá. Lão ma bực này vừa xuất hiện, còn không phải là thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, ai dám không phục, lập tức đập chết!

Có người đưa ra ý kiến bất đồng:

- Ta thấy chưa chắc, nếu Đinh Bất Nhị thật ở một chỗ nào đó trăm năm, võ công của y còn được sao, còn có thể xưng bá giang hồ sao? Các ngươi đừng quên, lúc Đinh Bất Nhị biến mất bất quá cũng chỉ là một Tiên Thiên viên mãn, mà hôm nay trên giang hồ cũng không chỉ có một Tiên Thiên viên mãn.

- Đúng vậy, Lý Thanh Hoa và Mạc Thiên Tà đều là Tiên Thiên viên mãn, Đinh Bất Nhị sau một trăm năm đi ra, suy đoán còn không phải là đối thủ những người này.

- Ta cũng tán thành quan điểm này, giang sơn lúc nào cũng có nhân tài xuất hiện, làm sao lại chỉ có một mình Đinh Bất Nhị như vậy? Cho dù là hiện tại y tái xuất, cũng không còn uy phong như trước.

Sư huynh kia nhìn vòng quanh bốn phía, nghe thấy mọi người suy đoán, tựa hồ có vẻ không tán đồng.

Bên cạnh lập tức có người không phục:

- Thế nào, chúng ta nói không đúng sao, ta thấy hẳn là như vậy, ngươi không biết truyền nhân Huyết Ảnh thần công cùng Hóa Huyết Ma công cũng đã xuất hiện sao? Gồm có Đông Phương Thiếu Bạch cùng Động Huyền Tử, hôm nay đều là thành viên Ma giáo, thủ hạ của Mạc Thiên Tà giáo chủ. Nếu Đinh Bất Nhị truyền hai môn thần công này ra ngoài, như vậy y sẽ không còn võ công nữa. Đừng nói là còn sống, theo ta thấy chưa chắc còn được mấy mảnh xương vụn.

Mọi người cũng đều rối rít phụ họa, Hóa Huyết Ma cũng khó mà nói được, nhưng Huyết Ảnh thần công chính là nhất mạch đơn truyền, cho tới bây giờ cũng chưa có nghe nói qua trên giang hồ có hai người biết Huyết Ảnh thần công đồng thời xuất hiện.

Mọi người nghị luận nửa ngày, rốt cục sư huynh kia lại lên tiếng:

- Các ngươi thật đúng là biết một mà không biết hai. Chẳng lẽ các ngươi xác định Đinh Bất Nhị tái xuất giang hồ là nhất định sẽ sáng tạo bá nghiệp hay sao, y không thể theo đuổi những chuyện khác sao?

- Theo đuổi cái gì? Người tập võ không phải là... Chậm đã, chẳng lẽ ý của ngươi là...

- Hắc hắc, chính là như vậy, nếu như Đinh Bất Nhị theo đuổi đệ nhất thiên hạ, lúc trước y đã là đệ nhất cũng không hề giở uy phong trên giang hồ, ngược lại không chùn bước theo đuổi Nhiễm Đông Dạ. Cho nên theo ta thấy, nếu như Đinh Bật Nhị tái xuất giang hồ, như vậy mục tiêu thiết yếu của y có lẽ là đi tìm nữ tử mà hắn yêu thương kia.

Lời của sư huynh nói tựa hồ rất có đạo lý, những người này nhất thời nửa khắc không cách nào phản bác.

- Đúng vậy! Chẳng lẽ theo đuổi đệ nhất thiên hạ mới có ý nghĩa sao, có một số chuyện mới là quan trọng nhất.

Có người thở dài nói:

- Nếu quả thật là như vậy, vậy mị lực Nhiễm Đông Dạ không khỏi quá lớn, rốt cục là giai nhân hoàn mỹ bậc nào, lại xứng đáng cho Đinh Bất Nhị theo đuổi như vậy?

Cũng có người nói:

- Ta thấy cho dù Đinh Bất Nhị còn sống, cho dù tái xuất giang hồ cũng chưa chắc là có thể như nguyện, chẳng lẽ Nhiễm Đông Dạ sẽ không già không chết sao? Có lẽ sau khi y tái xuất giang hồ, bất quá chỉ nhận được tin tức Nhiễm Đông Dạ đã sớm qua đời.

Sư huynh kia khoát tay liên tục:

- Nữ nhân tu luyện công phu luôn có một ít thuật trú nhan, hơn nữa một khi đạt tới chuẩn viên mãn hoặc là Tiên Thiên viên mãn, dung nhan cũng là thanh xuân thường trú, cũng sẽ không già. Nhất là những nữ tử xinh đẹp, các nàng luôn có thể tìm được phương pháp chính xác.

- Vậy nếu người nói là thật, có lẽ Đinh Bất Nhị sẽ hoàn thành tâm nguyện. Một đoạn tình cảm theo đuổi hơn một trăm năm, cũng là giai thoại nhân gian.

Rốt cục sư huynh đồng ý với quan điểm của người này:

- Không sai, ta cũng cho là như vậy. Sau khi Đinh Bất Nhị tái xuất giang hồ, tốt nhất là không nên gây sóng gió, thiên hạ hôm nay không phải là thiên hạ khi đó, không phải là địa phương y muốn làm gì thì làm. Nhưng nói thế nào Nhiễm Đông Dạ cũng bất quá là một nữ nhân, chẳng lẽ một mực không động tâm đối với người si tình theo đuổi nàng như vậy? Ta không tin, cho nên ta cho rằng cuối cùng Đinh Bất Nhị cũng sẽ thành công.

Cả bọn nhao nhao bàn tán, mỗi người đưa ra một ý, làm như chuyện này sẽ được bọn họ quyết định.

Vào lúc này, người áo trắng trong góc dường như nghe thấy lời nào đó không thể nào nhịn được, rốt cục hừ lạnh một tiếng đứng lên.

Tiếng hừ không lớn lắm, nhưng tất cả mọi người đều nghe thấy rất rõ ràng, dường như là phát ra từ trong lòng bọn họ.

Tất cả mọi người lập tức đều ngậm miệng lại, kinh hãi nhìn người áo bào trắng đó đứng lên.

Áo bào trắng trên thân người này rất rộng, hơn nữa còn đội đấu lại rất lớn, che đi hơn phân nửa khuôn mặt, cho nên mọi người không thấy rõ khuôn mặt người này.

Duy nhất có thể thấy rõ chính là người này có đôi môi đỏ như chu sa, mềm mại tới nỗi nhìn bằng mắt thường cũng có thể cảm giác được.

Còn có đường nét trên gương mặt vô cùng hoàn mỹ, chiếc cằm khéo léo tinh xảo, cùng với làn da trắng trẻo như có thể phản xạ ánh sáng.

Không cần nhìn những bộ vị khác, chỉ riêng hai bộ vị này cũng đã là xảo đoạt thiên công, mọi người đều là hành tẩu giang hồ, mắt không dính cát, nhìn qua lập tức biết người này là một nữ tử.

Hơn nữa nhất định là một nữ tử vô cùng xinh đẹp, chỉ vừa bộc lộ điểm điểm phong hoa, cũng đã khiến cho mọi người cảm thấy hứng thú.

Bất quá bây giờ, mọi người vẫn biết đột nhiên nàng đứng lên để làm gì.

Sau khi nữ tử áo bào trắng này đứng dậy, cũng không mở đầu lại ra gặp mọi người. Nhưng tất cả mọi người đều có cảm giác dường như đang bị nàng nhìn chằm chằm, cảm giác vô cùng quái dị, không biết nguyên nhân vì sao.

Trong tay nữ tử áo trắng đang cầm đũa, trên bàn bày toàn là rau, còn có một chén cơm nhỏ, bất quá chỉ mới ăn được vài miếng.

Bây giờ nàng cũng buông đũa xuống, lên tiếng nói chuyện.

- Cái gì của ta sẽ là của ta, cái gì không phải của ta vậy chớ cười ngươi dám khẳng định Đinh Bất Nhị sẽ thành công sao?

Thanh âm êm dịu, mềm mại, khiến cho người ta có cảm giác như gió Xuân tràn qua.

Bất kể là những hiệp khách hiếu dũng hiếu chiến, hay những phường liều mạng liếm máu đầu đao, giờ phút này đều toát ra vẻ dịu dàng trên mặt. Đó là vẻ dịu dàng phát ra từ tận đáy lòng, chính là đặc tính tốt đẹp nhất của con người, lúc này lại bị giọng của nữ tử gọi ra.

Không nên lớn tiếng nói chuyện cùng người này, đây là ý nghĩ trong lòng rất ở nhiều người.

Sư huynh kia trước hết phản ứng kịp, y đã là một cao thủ Tiên Thiên trung kỳ, định lực cũng mạnh hơn những người khác, giờ khắc này phản ứng kịp, không nhịn được mở miệng cãi lại một câu:

- Mọi người chúng ta cũng đang suy đoán, nếu Đinh Bất Nhị là vì Nhiễm Đông Dạ mà tái xuất giang hồ, như vậy ta tin tưởng y sẽ thành công.

Nữ tử không cười, thanh âm vẫn êm ái bình thản như vậy, tựa như nước chảy:

- Các ngươi là đang lo lắng, các ngươi đang tìm nơi gởi gắm cho tâm trạng bất an của mình. Các ngươi sợ sau khi Đinh Bất Nhị tái xuất giang hồ làm ra chuyện gì bất lợi cho các ngươi, cho nên các ngươi cố ý nói như vậy, mục đích là để an ủi lòng mình, có thể giúp cho các ngươi cảm thấy an toàn hơn một chút, chính là lừa mình dối người, hết sức đáng thương.

Mọi người đều ngẩn người.

Không thể không nói lời này của nữ tử đã nói đúng vào tâm khảm của họ, quả thật bọn họ lo lắng chuyện như vậy phát sinh.

Cho nên mọi người đoán như vậy, quả thật có ý lừa dối mình, để che giấu nỗi sợ trong lòng.

Nhưng chuyện này lại bị nữ tử vạch trần không chút lưu tình, khiến cho ai nấy lộ vẻ ngượng ngùng xấu hổ.

Thanh âm nữ tử dịu dàng mà bình tĩnh, nhưng lại có áp lực không nhỏ, tất cả mọi người đều xấu hổ tiếp nhận lời nàng.

Rốt cục sư huynh kia lên tiếng nói trước:

- Vị cô nương này, nghe thanh âm của nàng tựa hồ tuổi cũng không lớn, hẳn cũng không có bao nhiêu lịch duyệt giang hồ, e rằng không hiểu biết sâu bằng tại hạ. Đinh Bất Nhị tái xuất giang hồ tuyệt đối là vì Nhiễm Đông Dạ, mà không phải như chúng ta lo lắng.

- Vậy các ngươi nên lo lắng là hơn, bởi vì Nhiễm Đông Dạ sẽ không đáp ứng y, sau khi y tái xuất giang hồ cũng vẫn là Bạch Phát Huyết Ma như trước, vẫn còn là một kẻ không có gì cả, cho nên y sẽ tranh bá, các ngươi cẩn thận mạng của mình đi.

Giọng nói êm ái, nhưng nội dung lại làm cho người lo âu, mọi người nghe vậy trong lòng đều phát run, chuyện này sẽ trở thành thật sao?

Sư huynh cãi lại:

- Cô nương, nói thế tại hạ không dám tán đồng, Đinh Bất Nhị là người thế nào, trăm năm không ra, một khi đi ra hiển nhiên là đã có nắm chắc về Nhiễm Đông Dạ. Nàng còn nhỏ tuổi, làm sao có thể hiểu được chuyện này?

- Đúng vậy, dễ cầu bảo vô giá, khó được hữu tình lang, nếu như Đinh Bất Nhị thật sự thích Nhiễm Đông Dạ, khả năng thành công là rất lớn. Lòng người ai cũng như ai, Nhiễm Đông Dạ cũng là nữ nhân, có thể nào không thích?

- Không sai, nàng chỉ là một tiểu cô nương, có thể hiểu biết được bao nhiêu chuyện chứ?

Dưới sự dẫn dắt của sư huynh kia, những người này cũng rối rít mở miệng, không biết là bị nữ tử kia nói toạc tâm sự cho nên xấu hổ hay vì lý do gì khác, thái độ chợt trở nên nhất trí.

Dường như nữ tử không thích cục diện này, những người này cùng nhau phản đối quan điểm của nàng, ngược lại nàng không biết giải thích thế nào.

Miệng nhỏ hơi há ra một chút, nàng mới nói ra được một câu:

- Y cố gắng thế nào cũng là vô dụng.

Những lời này lập tức lại đưa tới cái nhìn bất đồng của những người khác, có vài người giọng nói bất giác lớn lên.

Thấy những người chung quanh phản đối, nữ tử tựa hồ có chút bất đắc dĩ, nhẹ nhàng cắn môi một cái, cũng không thấy được biểu lộ trên mặt, hắn cũng là khó coi.

- Thôi được, các ngươi cứ tùy tiện đoán đi, y sẽ không thành công.

Không ngờ rằng người khắp đại sảnh đều không đồng ý lời của mình, hình như chuyện này là một đả kích đối với nữ tử. Nàng đứng ở nơi đó, yêu kiều mà đứng, tấm thân bồ liễu dù đang đứng giữa đám đông người nhưng vẫn toát ra vẻ cô độc.

Nữ tử áo trắng này có hơi kỳ lạ, theo như lời nàng nói tựa hồ Đinh Bất Nhị nhất định sẽ tái xuất giang hồ, trọng tâm mọi người đàm luận cũng dần dần nghiêng về chuyện này. Ai nấy cho rằng lời của nữ tử là vô căn cứ, chuyện Đinh Bất Nhị có thể tái xuất giang hồ quả thật hơi có vẻ hoang đường.

Mà nữ tử này cũng không lên tiếng nói nữa, chậm rãi ngồi xuống, không hề tranh luận cùng mọi người nữa.

Vừa lúc đó, bên ngoài đột nhiên có người tuyên một tiếng Phật hiệu:

- A Di Đà Phật! Đinh Bất Nhị cũng là người, có lý tưởng cùng theo đuổi của mình cũng là chuyện rất bình thường, giang hồ cũng tốt, người yêu cũng được, thành là may mắn của ta, bại là số phận của ta. Nhiễm Đông Dạ không chịu sống chung với y, bất quá là vì y không có nắm giữ phương thức phương pháp chính xác mà thôi. Nếu y tới Thiếu Lâm, bần tăng rất vui lòng chỉ giáo cho y một phen, có lẽ sẽ xúc tiến một mối nhân duyên thật tốt.

Thanh âm bên ngoài truyền vào, tất cả mọi người bên trong phòng đều ngẩn người một chút, sau đó thân thể từng người một đều có vẻ căng thẳng, cũng không che giấu được vẻ mặt khẩn trương.

Thanh âm này rõ ràng chính là của phương trượng Thiếu Lâm tự Nhất Giới.

Phương trượng Nhất Giới có thể coi như là một nhân vật truyền kỳ trong chốn giang hồ, mặc dù còn chưa nổi bật bằng Đinh Bất Nhị, nhưng những năm gần đây, tốc độ tiến bộ của hắn tất cả người giang hồ đều biết.

Hơn nữa còn có một điểm vô cùng quan trọng, chính là phương trượng Nhất Giới này tự tay tạo dựng đại phái Thiếu Lâm tự uy danh hiển hách trên giang hồ hôm nay.

Trong Thiếu Lâm tự toàn là nhân vật lợi hại, chỉ cần là một võ tăng, tối thiểu nhất cũng là cao thủ cảnh giới Hậu Thiên viên mãn. Hơn nữa nghe nói hôm nay bên trong Thiếu Lâm Hậu Thiên viên mãn cũng không nhiều, cao thủ Tiên Thiên có tỷ lệ nhiều nhất trong số võ tăng Thiếu Lâm, thậm chí Tiên Thiên trung kỳ cũng có không ít.

Mấy đệ tử của phương trượng Nhất Giới bây giờ cũng dần dần được mọi người biết đến, bất cứ một người nào cũng là cao thủ tuyệt đỉnh Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, phải nói hiện tại Thiếu Lâm có nhiều cao thủ như vậy nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio