Phương Trượng

chương 615: bí sử giang hồ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Trong vòng một ngày nghe thấy danh hiệu Thần Long giáo mấy lần, Hoắc Nguyên Chân cũng khẽ cau mày. Giác Viễn chính là trốn tránh đến Thần Long giáo, Thần Long giáo này trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào?

- Vậy đạo trưởng trả lời thế nào? Linh Hư tiếp tục nói:

- Tự nhiên bền đạo sẽ không đáp ứng bọn họ, nhưng không nghĩ tới Thần Long giáo lại có một cao thủ Tiên Thiên viên mãn dẫn đội, sau khi xảy ra tranh chấp cùng chúng ta liền động thủ. Người kia nhất cử phá Thiên Cương Bắc Đẩu trận ta cùng sáu vị sư đệ bày ra, sáu vị sư đệ che chở bần đạo cũng đã hy sinh, chỉ có một mình bần đạo trốn thoát.

- Hơn nữa lúc ta trốn ra được, đã thấy..., thấy bọn họ đang hỏa thiêu Võ Đang phái! Võ Đang đã... Đã hoàn toàn trừ danh trên giang hồ, bần đạo, bần đạo thẹn với tổ sư gia!

Đường đường chưởng môn Võ Đang, nhân vật thanh danh vang dậy trên giang hồ, giờ khắc này không thèm để ý tới hình ảnh, khóc rống lên trước mặt tăng chúng Thiếu Lâm, hoàn toàn thất thố, có thể thấy tâm linh bị đả kích tới mức nào.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân từ trong lời của Linh Hư nghe thấy một tin tức khác, đó chính là bên trong Thần Long giáo lại có Tiên Thiên viên mãn tồn tại!

- --------------------------------------------------

Chuyện trên giang hồ chính là nháy mắt vạn biến như vậy, dù là ai cũng không thể nào ngờ được Thần Long giáo đột nhiên quật khởi. Chỉ trong chưa tới mười ngày ngắn ngủi, mấy môn phái nổi danh giang hồ như Võ Đang, Thanh Thành, Hoa Sơn, Lục Hợp trước sau bị thảm án diệt môn, đều là người Thần Long giáo gây ra.

Trong đó người Thần Long giáo tấn công hai phái Võ Đang và Thanh Thành, không ngờ rằng mỗi bên có một tên Tiên Thiên viên mãn dẫn đội, hơn nữa thời gian gây án cũng gần như trùng nhau. Chuyện này có nghĩa là Thần Long giáo tối thiểu cũng có hai tên Tiên Thiên viên mãn.

Đám người Thần Long giáo tấn công Hoa Sơn, Lục Hợp là do hai cao thủ chuẩn viên mãn dẫn đội.

Mấy môn phái này gần như bị tàn sát sạch sẽ, chỉ có rất ít người trốn thoát, đem tin tức ra ngoài.

Nguyên nhân bọn họ bị diệt môn giống như nhau, người Thần Long giáo yêu cầu bọn họ quy hàng hơn nữa tuyên bố thánh chủ Thần Long giáo sắp hiện thế, lại còn muốn nhất thống giang hồ, tất cả người không chịu quy hàng đều sẽ bị Thần Long giáo tiêu diệt.

Theo Hoắc Nguyên Chân suy đoán, khẳng định không phải là tất cả môn phái đều lựa chọn chống cự đến cùng, dù sao số người dẫu chết cũng bất khuất cũng là số ít. Nói không chừng đã có rất nhiều môn phái khác đã trở thành môn phái dưới quyền Thần Long giáo, chỉ bất quá tin tức chưa lan truyền ra mà thôi.

Căn cứ theo người của mấy phái bị diệt môn trốn ra được nói, người của Thần Long giáo xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn, phái nào dám chống cự không lưu người sống.

Những tin tức này vừa truyền tới, người giang hồ cơ hồ là ai ai cũng cảm thấy bất an. Thần Long giáo đã diệt bốn môn phái, giết gần ngàn người, ai biết bước kế tiếp bọn họ còn muốn làm gì.

Thần Long giáo dùng vũ lực dã man chinh phục, hành động cực đoan này đã dẫn tới phản ứng dây chuyền. Thừa dịp loạn này, có oan báo oan có cừu báo trong lúc nhất thời toàn bộ giang hồ đều lọt vào mưa gió loạn lạc, chém giết lung tung, coi như đã rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Rất nhiều đại môn phái cùng nhân sĩ có kiến thức đều biết rằng không thể tiếp tục như vậy được, có người bắt đầu mưu cầu chuyện liên hiệp với nhau.

Ngày Mười Ba tháng Tám, Thiếu Lâm tự của Hoắc Nguyên Chân nghênh đón một đám khách nhân đặc biệt.

Chỉ bất quá Hoắc Nguyên Chân không để cho những khách nhân này tiến vào Thiếu Lâm tự, mà là đưa tất cả các nàng tới thiền viện ở bên kia đỉnh núi.

Bởi vì toàn bộ người tới đều là nữ tử, không có một nam nhân nào.

Lý Thanh Hoa mang theo Hoa Đóa, Miêu Miêu, Lạc Cửu Khuynh cùng với mấy chục tên nữ đệ tử Lạc Hoa thần giáo.

An Như Huyễn mang theo Hoa Tiểu Hoàn cùng rất nhiều nữ đệ tử Linh Tiểu cung.

An Như Sương mang theo Mộ Dung Thu Vũ, Mộc Lan cùng với mấy chục nữ đệ tử Thiên Nhai Hải Các.

Thậm chí còn có Hứa Tiêm Tiêm và Lâm Di cùng nhau tới, mang theo rất nhiều nữ đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai.

Lần trước Hứa Tiêm Tiêm đi tới Thiếu Lâm tham gia miếu hội, biết được Thiếu Lâm muốn thành lập một thiền viện cho các nữ tử, lập tức động lòng. Nàng đã lặng lẽ trao đổi với Hoắc Nguyên Chân, sau khi được hắn cho phép, nàng bèn quyết định di dời tất cả Từ Hàng Tĩnh Trai tới nơi này.

Từ Hàng Tĩnh Trai ban đầu đã không tồn tại nữa, hiện tại quan hệ giữa Hứa Tiêm Tiêm và người của Tịnh Niệm Thiền tông cũng không hòa thuận, cho nên hoàn toàn thoát khỏi nơi đó.

Trừ những người này ra, còn có Ninh Uyển Quân cùng La Thái Y cũng cùng nhau vào ở thiền viện này.

Oanh oanh yến yến tổng cộng hơn hai trăm người, Hoắc Nguyên Chân tự mình phụ trách chuyện an bài.

May là lúc mới bắt đầu đã lập kế hoạch trước, người nào ở viện nào đã có sắp xếp trước, cho nên hiện tại Hoắc Nguyên Chân cũng không đến nỗi luống cuống tay chân.

Lúc xây dựng thiền viện này, Hoắc Nguyên Chân đã cân nhắc qua một vấn đề, đó chính là bên trong thiền viện sẽ có nhiều tiểu viện, mà những tiểu viện này sẽ không phân chia cao thấp lớn nhỏ. Mọi người ở bất kỳ tiểu viện nào cũng giống như nhau, tránh cho vì đãi ngộ thân phận không giống nhau mà tạo nên cục diện lúng túng khó xử ngày sau.

Cho nên kiến trúc và diện tích của những tiểu viện này như nhau, cho dù là Lý Thanh Hoa Đại giáo chủ Lạc Hoa thần giáo cũng giống như vậy.

Dĩ nhiên điều này cũng không thể chân chính thay đổi chênh lệch thân phận giữa bọn họ, mọi người vẫn rất tôn kính đối với Lý Thanh Hoa. Bất kể tuổi tác hay công lực, hay là địa vị giang hồ, nàng vẫn không thẹn là đệ nhất nhân trong số những người này, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Cho nên cho dù Hoắc Nguyên Chân cho nàng ở nơi tốt nhất, cũng sẽ không ai nói gì.

Đương nhiên nếu dựa theo dung mạo phân chia cũng không dễ dàng gì, Hoắc Nguyên Chân cũng sẽ không ngu xuẩn nghĩ ra chủ ý như vậy.

Sau khi Lý Thanh Hoa tới nơi này, vào chỗ ở mới của mình, Hoắc Nguyên Chân tới giúp mình trước hết bèn hỏi:

- Nguyên Chân, ngươi hiểu biết được bao nhiêu về Thần Long giáo?

Hoắc Nguyên Chân vẫn rất là tôn kính Lý Thanh Hoa, mặc dù quan hệ giữa mình với nàng cực kỳ thân mật, cũng từng phát sinh qua chuyện rất thân mật, nhưng đó cũng là ngoài ý muốn, cũng không thể chân chính nói rõ cái gì. Lúc này nghe thấy Lý Thanh Hoa đặt câu hỏi, hắn bèn nghiêm mặt nói:

- Thần Long giáo hành sự quỷ bí, trên giang hồ hiểu biết về bọn họ không phải là rất nhiều. Nghe nói đó là một môn phái Tái Ngoại, tôn sùng một con thần long trong hồ gì đó.

Lý Thanh Hoa khẽ lắc đầu:

- Người thân là phương trượng, chưởng môn đại phái võ lâm, hơn nữa ngày sau rất có thể tiếp nhận chức võ lâm Minh chủ, đối với chuyện giang hồ, ngươi nhất định phải nắm rõ từng giờ từng phút, lúc này mới có thể tùy cơ ứng biến, làm ra lựa chọn tốt nhất. Thần Long giáo hôm nay hung diễm ngập trời, có khí thế muốn quét ngang võ lâm Trung Nguyên, nguy hại càng sâu hơn cả Thiên Sơn Thánh Hỏa giáo, có thể nào ngươi không biết rõ ràng?

Hoắc Nguyên Chân hơi có chút lúng túng, không phải là hắn không muốn tìm hiểu, mà là quả thật tin tức không nhiều lắm.

Nhưng rõ ràng Lý Thanh Hoa biết nhiều hơn hắn, dứt khoát bảo Hoắc Nguyên Chân ngồi xuống, ngồi bên giường của nàng, nàng ngồi vào bên kia giường, sau đó mới nói:

- Quả thật Thần Long giáo như lời người nói, tôn sùng một thần long bên trong nhưng căn cứ theo hiểu biết của ta, thật ra là bọn họ đang đợi thần long Thánh Vương xuất thế.

- Thần long Thánh Vương ư?

- Không sai, bọn họ tin tưởng chỉ cần quỳ lạy thần long, sớm muộn có thể đợi được đến khi Thánh Vương xuất thế, hơn nữa nghe nói thời gian đã rất gần. Sau nguyệt thực lần trước, bên bọn họ đã lộ ra một ít động tĩnh, bọn họ cho rằng đây là điềm Thánh Vương xuất thế. Vì nghênh đón Thánh Vương xuất thế, những cao thủ Thần Long giáo mới tấn công võ lâm Trung Nguyên, chuẩn bị cho Thánh Vương một lễ ra mắt.

Hoắc Nguyên Chân trầm ngâm một chút:

- Cao thủ bên trong Thần Long giáo lại có Tiên Thiên viên mãn tồn tại.

- Không sai, lần này Thần Long giáo đã xuất hiện hai tên Tiên Thiên viên mãn, đây là uy hiếp cực lớn đối với võ lâm Trung Nguyên.

Thật ra thì trong lòng Lý Thanh Hoa cũng là một người theo dân tộc chủ nghĩa, có bài xích đối với thế lực ngoại lai. Huống chi bản thân nàng cũng có thực lực cường hãn, trong lòng cũng vô cùng oán hận người Tái Ngoại dám tới Trung Nguyên giương oai.

Bất quá Hoắc Nguyên Chân nghĩ tới một vấn đề khác, tiếp tục nói:

- Vậy không biết bên trong những người này có ai thực lực đạt tới cảnh giới Ngự hay không?

Chuyện này một mực khốn nhiễu Hoắc Nguyên Chân, Nhiễm Đông Dạ rời đi, hơn nữa còn là vô cùng thương tâm rời đi, bởi vì mình không tín nhiệm, làm cho nàng vô cùng thất vọng.

Hoắc Nguyên Chân cũng muốn tín nhiệm Nhiễm Đông Dạ, nhưng hắn không tìm được sự kiện nào khác làm chứng cứ. Nếu như bên trong Thần Long giáo xuất hiện một cao thủ đạt tới cảnh giới Ngự, như vậy hiềm nghi Nhiễm Đông Dạ sẽ nhỏ hơn nhiều, tối thiểu chuyện che giấu Thiên Nhãn của Vô Danh cũng rất có thể không phải là Nhiễm Đông Dạ làm.

Cho nên trong tiềm thức Hoắc Nguyên Chân một mực nghĩ biện pháp tìm lý do biện minh cho Nhiễm Đông Dạ.

Dĩ nhiên Lý Thanh Hoa không biết chuyện này, sau khi nghe thấy Hoắc Nguyên Chân đặt câu hỏi, nhíu đôi mày thanh tú lại khẽ lắc đầu:

- Hẳn là không có, trên thế giới này người đạt tới cảnh giới Ngự không có mấy người, hắn Thần Long giáo không may mắn tới mức xuất hiện một người.

- Còn có những người khác đạt tới cảnh giới Ngự sao?

Hoắc Nguyên Chân kinh ngạc nhìn Lý Thanh Hoa, đây là lần đầu tiên Lý Thanh Hoa nói về chuyện này.

- Ủa, ngươi biết người nào đạt tới cảnh giới Ngự?

Lý Thanh Hoa là lão giang hồ, lịch duyệt của nàng không phải là Hoắc Nguyên Chân có thể so sánh, mặc dù chưa chắc thông minh như Hoắc Nguyên Chân, nhưng vẫn dễ dàng nghe ra sơ hở trong lời hắn.

Lúc này Hoắc Nguyên Chân mới ý thức được mình vừa lỡ lời, biết che giấu là vô dụng, quyết định nói thẳng:

- Trước đây mấy ngày ta gặp được một nữ tử, nàng tên là Nhiễm Đông Dạ, hẳn Thanh Hoa không xa lạ gì.

- Ngươi nói gì! Ngươi gặp được nàng sao?!

Lý Thanh Hoa đột nhiên kinh ngạc đứng lên, đôi mắt đẹp trợn tròn, không dám tin tưởng nhìn Hoắc Nguyên Chân, dường như mới vừa nghe chuyện cổ tích ngàn lẻ một đêm vậy.

Hoắc Nguyên Chân cảm giác được phản ứng Lý Thanh Hoa có hơi quá khích, nhưng hắn cũng phát hiện một chuyện, Lý Thanh Hoa không có gọi Nhiễm Đông Dạ là sư phụ, mà gọi một tiếng Nàng.

Đây không phải là phản ứng bình thường, Hoắc Nguyên Chân có chút nghi ngờ nói:

- Thanh Hoa, gặp nàng ấy có cái gì kỳ quái sao?

Lý Thanh Hoa cũng ý thức được mình thất thố, cố gắng hít thở hai cái, sau đó chậm rãi ngồi lại trên giường, miệng lẩm bẩm:

- Hẳn không có chuyện gì, người kia rất quái lạ, nhưng nàng không nên xuất hiện ở nơi này, không phải là nàng nên ở Tây Vực sao?

Thì thầm đôi câu, Lý Thanh Hoa mới quay đầu nhìn Hoắc Nguyên Chân:

- Nguyên Chân, nàng tới nơi này làm gì?

- Hẳn là tùy tiện đi dạo một chút giải sầu.

Hoắc Nguyên Chân thật sự không biết Nhiễm Đông Dạ tới làm cái gì, hình như là không có chuyện gì đặc biệt, bất quá chỉ tùy tiện dạo chơi, cho nên cũng chỉ có thể nói như vậy cùng Lý Thanh Hoa.

- Hẳn là như vậy, nếu như nàng thật có chuyện gì, đó mới là lạ.

Không ngờ tựa hồ Lý Thanh Hoa cũng cảm thấy chuyện đương nhiên, không có vẻ gì là bất ngờ, sau đó nhìn Hoắc Nguyên Chân nói:

- Ngươi biết nàng đạt tới cảnh giới Ngự?

- Biết.

Hoắc Nguyên Chân gật đầu.

- Tốt lắm, trước hết ta nói cho người biết, trong thiên hạ này quả thật có người đạt tới cảnh giới Ngự này, nhưng quả thật là rất ít. Cho dù là Bạch Phát Huyết Ma Đinh Bất Nhị năm đó, cũng không ai biết y vẫn chưa đạt tới cảnh giới Ngự. Ta biết người đạt tới cảnh giới này chỉ có mấy người, trong đó có nàng, còn có An Mộ Phong, còn có mấy người Mật tông, ngoài ra không còn ai nữa.

- An Mộ Phong? Người Mật tông?

Hoắc Nguyên Chân trong lòng xoay chuyển muôn vàn ý nghĩ, đột nhiên ý thức được An Mộ Phong là ai, thì ra An Mộ Phong chính là cựu giáo chủ Ma giáo. Sau khi Đinh Bất Nhị không đảm nhiệm chức giáo chủ nữa, giáo chủ đời kế tiếp chính là An Mộ Phong, là nhân vật cùng thời với Đinh Bất Nhị.

Nhưng dường như hắn còn đã từng nghe cái tên này ở chỗ nào...

Trong đầu chợt lóe linh quang, Hoắc Nguyên Chân đột nhiên ý thức được cái gì. Lúc trước đi Thiên Nhai Hải Các chữa bệnh cho Mộ Dung Thu Vũ, cuối cùng An Như Sương đã từng nhờ cậy mình đi tìm tung tích một người gọi là An Mộ Phong, đó không phải là người này sao?!

Chẳng lẽ...?

Trong lúc mơ hồ, Hoắc Nguyên Chân cảm giác mình sắp nắm được một điểm gì đó quan trọng.

Sau khi Lý Thanh Hoa nói đến An Mộ Phong, tựa hồ có vẻ không được tự nhiên, Hoắc Nguyên Chân cũng không để ý nét mặt của nàng, chẳng qua là đang suy tư An Mộ Phong này hẳn là phụ thân của tỷ muội An Như Sương.

Hôm nay An Như Sương cùng An Như Huyễn cũng tới ở trong thiền viện này, bất quá mẫu thân các nàng không đi cùng các nàng, không biết đã đi đầu.

Lý Thanh Hoa tiếp tục nói:

- Nguyên Chân, cho nên ta nói Thần Long giáo hẳn không có cao thủ cảnh giới Ngự, chính là bởi vì cảnh giới Ngự quá khó đạt tới, ta chỉ biết có mấy người như vậy.

Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ, nếu như người che đậy Thiên Nhãn Vô Danh không phải là Nhiễm Đông Dạ, như vậy là ai, chẳng lẽ là An Mộ Phong hoặc trưởng lão Mật tông sao?

Nếu như là bọn họ, vậy bọn họ vì mục đích gì?

Suy nghĩ có hơi nhức đầu, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát tạm thời bỏ qua ý niệm này.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không mấy tán đồng với Lý Thanh Hoa, người của Thần Long giáo cũng không phải người ngu, hôm nay trong chốn giang hồ Trung Nguyên cao thủ không ít, bọn họ còn dám ồ ạt xâm lấn, nếu như không có nắm chắc tương đối, chỉ sợ không dám làm ra cử động điên cuồng bực này.

Đến hôm nay, thậm chí Hoắc Nguyên Chân có chút hoài nghi, môn phái xếp hàng thứ nhất thiên hạ hẳn phải là Thần Long giáo. Chẳng qua là Thần Long giáo lộ ra một góc băng Sơn đã chấn kinh giang hồ, không phải là mãnh long không quá giang, bọn họ dám đến hẳn là có thực lực siêu cường.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio