Phương Trượng

chương 627: đấu huyết ma

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hai chân cày trên mặt đất lui ra sau, Động Huyền Tử lòng như lửa đốt, trơ mắt nhìn Miêu Miêu và Lạc Cửu Khuynh đỡ Lý Thanh Hoa biến mất trong tầm mắt.

Động Huyền Tử tức giận quay đầu lại, thấy song chưởng Hoắc Nguyên Chân xa xa bao phủ mình, mắt như muốn phun ra lửa.

Hòa thượng này muốn liều mạng!

Động Huyền Tử căm tức trong lòng, dứt khoát không truy kích Lý Thanh Hoa nữa. Nếu hòa thượng này muốn chết, hôm nay mình và Đông Phương Thiếu Bạch sẽ thành toàn cho hắn.

Động Huyền Tử vô cùng căm tức, xoay người xông tới Hoắc Nguyên Chân.

Giết Lý Thanh Hoa cố nhiên quan trọng, nhưng đánh chết Hoắc Nguyên Chân quang trọng không kém. Nếu như lão và Đông Phương Thiều Bạch bởi vì đuổi giết Lý Thanh Hoa mà để cho phe mình lâm vào thế kém, chính là được không bằng mất. Hiện tại tiêu diệt lãnh tụ Thiếu Lâm này, như vậy trận chiến này mới thật sự là không cần suy nghĩ.

Giết chết Hoắc Nguyên Chân, đả kích tinh thần đối với Thiếu Lâm đúng là chí mạng, Động Huyền Tử biết uy vọng Hoắc Nguyên Chân cao tới mức nào trong lòng đệ tử Thiếu Lâm.

Thấy Động Huyền Tử xoay người xông trở lại, Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài. Chỉ cần có thể bảo vệ được Lý Thanh Hoa là tốt rồi, về phần lão Động Huyền Tử này, Hoắc Nguyên Chân không sợ lão.

Nhưng sau khoảnh khắc, Đông Phương Thiếu Bạch phía sau bị một chưởng Hoắc Nguyên Chân đánh văng ra, lúc này cũng lần nữa công lên, cùng Động Huyền Tử trước sau giáp công Hoắc Nguyên Chân, xem ra là cũng có suy nghĩ giống nhau.

Khả năng đây là lần đầu tiên hai Tiên Thiên viên mãn vây công một đối thủ không phải là viên mãn từ trước tới nay. Mặc dù Hoắc Nguyên Chân có sức chiến đấu không sai biệt lắm với viên mãn, nhưng bản chất hắn cũng không phải là viên măn.

Đối diện Động Huyền Tử, sau lưng Đông Phương Thiếu Bạch, tốc độ của hai người nhanh như quỷ mị, nhanh như tia chớp đến gần.

Hiển nhiên hai người hết sức hận Hoắc Nguyên Chân, thân thể Động Huyền Tử thấp thoáng một cái, vô số thân ảnh xuất hiện, thật thật giả giả, hư hư thật thật, không cách nào phân biệt. Chỉ nhìn thấy mấy chục Động Huyền Tử lên trời xuống đất từ đủ các góc độ đánh tới Hoắc Nguyên Chân.

Mà Đông Phương Thiếu Bạch sau lưng lại vung mái tóc bạc ra, đón gió hóa lớn, trong khoảnh khắc đã dài ra năm sáu trượng. Toàn thân y giống như một con nhện khổng lồ đang dệt lưới, đang mở ra thiên la địa võng nhắm Hoắc Nguyên Chân bao phủ xuống.

Vốn thân hình Hoắc Nguyên Chân cao lớn, bị thiên la địa võng cùng vô số thân ảnh đối phương vây công, lộ ra vẻ vô cùng nhỏ bé, giống như một con thiêu thân sắp sửa chui đầu vào lưới, bó tay chờ chết.

Đây là lúc sống chết quan đầu trước đó chưa từng có, bị hai viên mãn vây công, Hoắc Nguyên Chân mím môi thật chặt, mắt quan sát hai người không chớp, mắt thấy sắp bị đối phương tiếp cận, đột nhiên hắn nổi giận gầm lên một tiếng:

- Yêu ma quỷ quái cũng dám làm loạn, Phật Quang Phổ Chiếu!

Vạn đạo ánh sáng từ toàn thân Hoắc Nguyên Chân nở rộ, đầu hắn, thân thể, cánh tay hắn đều đang phát ra ánh sáng chói cực đẹp mắt, giống như một mặt trời vừa nổ tung giữa đám đông, ánh sáng lấp lánh làm cho ai nấy tạm thời không nhìn thấy.

Động Huyền Tử nằm mơ cũng không nghĩ tới Hoắc Nguyên Chân có thể phát ra một chiêu như vậy, hú lên quái dị, hai tay che mắt. Sau khi dùng một chút cũng quên mất thi triển Huyết Ảnh thần công, hư ảnh đầy trời hóa thành hư vô, chỉ còn lại chân thân ở cách Hoắc Nguyên Chân chừng một trượng.

Mà Đông Phương Thiếu Bạch cũng nhắm mắt thật chặt, một tay che mặt, tóc trắng đầy trời cũng dừng lại trong khoảnh khắc.

- Phật Vấn Già Lam!

Hiện tại Hoắc Nguyên Chân đã liều mạng, lập tức xuất thủ Như Lai Thần Chưởng, chưởng pháp cường hãn tới cực điểm. Hắn nhìn thấy Động Huyền Tử bên cạnh bị Phật quang chiếu sững sờ ngây người, lập tức giơ tay đánh ra một chưởng.

Bàn tay kim quang sáng chói to chừng một trượng, Hoắc Nguyên Chân vừa hất tay đã đánh tới nhanh như điện chớp.

Như Lai Thần Chưởng có một ưu điểm, chính là một khi sử dụng phách không chưởng, chưởng ảnh đặc biệt cực lớn, Động Huyền Tử có lòng tránh né, nhưng chưởng này bao phủ trong phạm vi lớn một chút, Động Huyền Tử không có không gian nhanh chóng tránh né, chỉ có thể giữ song chưởng lên đón đỡ.

Ầm!

Phật Vấn Già Lam có uy lực không nhỏ, là công kích kế dưới cảnh giới Ngự, mạnh hơn một chút so với một đòn toàn lực của Động Huyền Tử. Cho dù là lão dốc hết toàn lực ngăn cản cũng không ngăn nổi, thân thể bị dấu bàn tay khổng lồ đè ép, trượt nhanh về phía sau mấy chục thước, thân thể va thật mạnh vào vách tường.

Vách tường sụp đổ, khóe miệng Động Huyền Tử ứa máu, nhưng ánh mắt vẫn âm trầm lạnh lẽo như trước, nhìn chằm chằm Hoắc Nguyên Chân, thân thể lảo đảo vài cái nhưng không ngã xuống.

Xem ra lực phòng ngự của Huyết Ảnh thần công này cường hãn vô cùng, Động Huyền Tử cũng chỉ bị thương không nặng lắm.

Nhưng một chưởng này của Hoắc Nguyên Chân cũng không phải là không trả giá. Bởi vì xuất chưởng trì hoãn một chút thời gian, tóc trắng thật dài của Đông Phương Thiếu Bạch sau lưng chụp xuống thật nhanh.

Tóc trắng giống như linh xà quấn quanh thật chặt cổ và hai tay hai chân Hoắc Nguyên Chân. Chỉ nghe mấy tiếng băng băng, mái tóc kia căng thẳng ra giống như dây thừng, bắt đầu phát lực kéo ra bốn phía, lăng không kéo thân thể Hoắc Nguyên Chân lên.

Sức lôi kéo của mái tóc trắng này cực lớn, tiếp tục như vậy, nếu Hoắc Nguyên Chân không chống nổi lực lượng này, như vậy kết quả chính là bị ngũ mã phân thây.

Thấy Hoắc Nguyên Chân bị tóc trắng Đông Phương Thiếu Bạch lăng không kéo lên, mái tóc kia rõ ràng đang kéo mạnh, đệ tử Thiếu Lâm sợ hãi muốn tan gan vỡ mật.

- Phương trượng!

- Sư phụ!

Người người cùng kêu lên rối rít muốn tới cứu viện.

Đệ tử Thiếu Lâm lo lắng, những người bên trong nương tử quân làm sao không lo lắng.

Trừ Lý Thanh Hoa không có ở hiện trường, các nàng An Như Huyễn, Ninh Uyển Quân, Hứa Tiêm Tiêm, không ai không sợ tới nỗi mặt mày thất sắc, má phấn trắng bệch, nếu như Hoắc Nguyên Chân chết, như vậy hết thảy đều không có ý nghĩa.

Các nàng muốn cứu viện, người của Thần Long giáo cũng biết đến sống chết trước mắt, làm sao chịu cho các nàng được như nguyện, rối rít bắt đầu phát lực mãnh công. Có không ít đệ tử Thiếu Lâm vì quá lo cho Hoắc Nguyên Chân, thân mình trúng công kích ngã xuống, đã xuất hiện một ít thương vong.

Mặt của Hoắc Nguyên Chân chợt trở nên đỏ bừng, tóc dài Đông Phương Thiếu Bạch đã siết vào trong thịt, hoàn toàn phong bế hô hấp hắn, nhưng hắn còn có thể sử dụng Phạm âm.

- Tất cả mọi người nghe kỹ, chuyên tâm đối địch cho ta, y không thể làm gì được ta!

Phạm âm lãng đãng bay ra, chẳng phân địch ta truyền vào trong đầu mỗi người có mặt tại trường. Bất kể là những cô nương của nương tử quân hay đệ tử Thiếu Lâm, hay đệ tử Thần Long giáo đều nghe thấy Hoắc Nguyên Chân truyền âm, thậm chí ngay cả Đông Phương Thiếu Bạch đối diện cũng nghe được.

Trên gương mặt tà dị của Đông Phương Thiếu Bạch nở một nụ cười lạnh, xem ra y thật sự đã khôi phục lại thần trí không ít, lại có thể nghe hiểu Hoắc Nguyên Chân đang nói cái gì, hơn nữa còn tỏ ra hết sức khinh thường.

Sở dĩ Hóa Huyết Ma công cường hãn, không đơn thuần là bởi vì đặc tính kiến huyết phong hầu của nó, còn có mái tóc của y cũng gúp ích không nhỏ. Thủ đoạn công kích này quỷ dị vô cùng, uy lực cũng cực lớn. Năm xưa Đinh Bất Nhị sưng Bạch Phát Huyết Ma, mái tóc bạc của y cũng lập công lao hãn mã tạo nên danh hiệu này.

Mặc dù mái tóc của Đông Phương Thiếu Bạch chưa chắc hơn Đinh Bất Nhị, nhưng không phải là bất cứ ai cũng có thể tránh thoát, cho nên y cũng không quan tâm lời của Hoắc Nguyên Chân.

Người chung quanh nghe thấy Hoắc Nguyên Chân truyền âm, trong lòng coi như là yên tâm một chút, phương trượng luôn luôn có thể sáng lập kỳ tích, lần này hắn cũng sẽ không ngoại lệ.

Hai tay hai chân Hoắc Nguyên Chân cũng đã căng thẳng, ra sức cúi đầu, giờ khắc này Long Tượng Bát Nhã Công phát huy lực lượng cường hãn, bắt đầu chống cự tóc dài Đông Phương Thiếu Bạch lôi kéo.

Tăng bào hắn có hơi bó sát người, giờ khắc này đã hoàn toàn rách toạc ra, nội lực không gì ngăn cản toàn lực phát ra ngoài, tăng bào hắn đã không thể nào chịu được.

Nhất là trên người, tăng bào hoàn toàn bị nội lực làm rách, lộ ra thân thể cường tráng.

Trên cánh tay, trên bả vai, trên cổ, nổi từng sợi gân xanh, mạch máu cũng lộ ra, cơ bắp nổi vồng nhìn qua cũng biết ẩn chứa lực lượng bùng nổ.

Cánh tay gân cốt đều đang nhanh chóng kéo ngược lại, tóc dài Đông Phương Thiếu Bạch siết ngập vào trong thịt hắn, hiện tại cũng bắt đầu phát ra tiếng kêu răng rắc.

Không thể ngăn trở! Thân thể Hoắc Nguyên Chân đang kéo ngược lại vào trong không thể nào ngăn được. Mái tóc dài của Huyết Ma Đông Phương Thiếu Bạch trước kia đánh đâu thắng đó, không ngờ rằng lần này không thể trói buộc Hoắc Nguyên Chân, đang bị hắn kéo ngược trở lại từng chút một.

Mặc dù chiến đấu xung quanh vẫn đang tiếp tục, nhưng ánh mắt mọi người không hẹn mà đổ dồn về phía này. Bọn họ đã không thể nào yên lòng chiến đấu, đây mới thật sự là lúc sống chết trước mắt.

Đệ tử Thiếu Lâm không cách nào thoát thân, người của Thần Long giáo cũng không thể tới giúp một tay.

Trên mặt Đông Phương Thiếu Bạch bất ngờ lộ vẻ hoảng sợ, bởi vì y cảm giác được lực lượng của hòa thượng này đã đạt đến mức khó lòng tin được, không ngờ rằng có thể chống lại mái tóc của y kéo, hơn nữa lực lượng còn vượt qua lực lượng kéo của y.

Ánh sáng hai màu xanh vàng bắt đầu lóe lên trên thân thể hòa thượng này, đó là nội lực của hắn. Đông Phương Thiếu Bạch không hiểu nội lực của người này có hình dáng thế nào, nhưng y biết tuyệt đối không thể để cho tình huống như vậy kéo dài thêm nữa, bằng không mái tóc của mình sẽ bị hòa thượng này kéo đứt.

Trong mắt lóe lên một tia hung ác, Đông Phương Thiếu Bạch đột nhiên há miệng, một tiếng gào thét thê lương vang lên, một đạo huyết khí bắn ra, đánh tới Hoắc Nguyên Chân lúc này còn bị cố định giữa không trung.

Đây là Hóa Huyết Ma công, Hóa Huyết Ma công vang danh thiên hạ, Hóa Huyết Ma công bá đạo vô cùng. Chỉ cần dính vào thân thể của con người, huyết dịch kẻ đó sẽ bắt đầu rữa nát, khiến cho cả người trong nháy mắt hóa thành nước máu.

- Nguyên Chân!

Bọn An Như Huyễn, Ninh Uyển Quân, La Thái Y, Mộ Dung Thu Vũ, Hứa Tiêm Tiêm không hẹn mà cùng đồng thời kêu lên thành tiếng, thanh âm tựa như đổ quyến khấp huyết, đau buồn muốn chết.

Theo các nàng thấy, đòn Hóa Huyết Ma công này là tuyệt đối không cách nào ngăn cản, Hoắc Nguyên Chân chết chắc.

Hiện tại Hoắc Nguyên Chân đang đưa lưng về phía Đông Phương Thiếu Bạch, mặc dù mặc dù không thấy được động tác Đông Phương Thiếu Bạch, nhưng thấy biểu lộ của những người khác, hắn cũng biết xảy ra chuyện gì.

Mắt thấy sắp sửa tránh thoát tóc trắng đối phương, không nghĩ tới tên này lại dùng độc chiêu này.

Giờ phút này tay chân bị trói chặt, Hoắc Nguyên Chân không thể đánh trả, nhưng hắn cảm giác được tóc trắng trên cổ đã sắp bị kéo đứt. Hoắc Nguyên Chân dưới tình thế cấp bách, dứt khoát lo phát lực, lăng không chuyển thế tới một góc trăm tám mươi độ, đầu dưới chân trên đối mặt Đông Phương Thiếu Bạch!

Ngực tụ tập một cỗ lực lượng, lúc này Hoắc Nguyên Chân chợt phát ra.

Cổ hắn trong nháy mắt phồng lên một chút, rốt cục tóc trắng quấn quanh cổ hắn không chịu nổi, đứt lìa tấc tấc.

- Hốồng!

Giống như sấm dậy mùa Xuân, Hoắc Nguyên Chân phát ra tiếng cuối cùng trong Lục Tự Đại Minh Chú, hơn nữa còn là toàn lực sử dụng Sư Tử Hống phát ra.

Trước kia Hoắc Nguyên Chân phát ra tiếng thứ năm Lục Tự Đại Minh Chú cũng sẽ bị thương nặng, nhưng khoảng thời gian này thực lực đột nhiên tăng mạnh đã giúp cho Hoắc Nguyên Chân chân chính thoát thai hoán cốt, công lực đạt tới thực lực Tiên Thiên viên mãn. Hiện tại hắn đã không sợ thi triển Lục Tự Đại Minh Chú này, rốt cục hôm nay đã phát sinh tác dụng.

Cả mặt đất phải run rẩy trong tiếng thét này, cỗ sóng âm từ trong miệng hắn phát ra tạo nên gợn sóng trong không khí, có thể nhìn thấy rõ ràng, nghênh đón cỗ huyết khí đang bay tới công kích mình.

Tiếng sóng âm đạt tới mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường, uy lực tiếng rống này của Hoắc Nguyên Chân cường hãn vượt quá tưởng tượng, so với tiếng gào thét sắc bén của Đông Phương Thiếu Bạch cũng giống như tiếng gầm của cọp so với tiếng tru của sói.

Sóng âm đánh thẳng vào cỗ huyết khí kia, ánh mắt Đông Phương Thiếu Bạch lộ vẻ kinh hãi, chỉ thấy huyết khí của Hóa Huyết Ma công bị sóng âm đánh cho tan tác.

- Chuyện này... Không thể nào...

Đông Phương Thiếu Bạch nói chuyện có hơi cà lăm, không biết là bởi vì thân thể cùng đầu óc của y vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, hay là vì y bị sóng âm của Hoắc Nguyên Chân làm cho chấn động.

Đây là lần đầu tiên Hóa Huyết Ma công bị sóng âm đánh tan.

Nếu như Đinh Bất Nhị thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ cho rằng Đông Phương Thiếu Bạch đang sỉ nhục mình.

Quả thật sóng âm của Hoắc Nguyên Chân phá được huyết khí của Đông Phương Thiếu Bạch, nhưng cũng tan tác theo, không mang tới chấn động xung kích cho mọi người xung quanh.

Những cô nương kia thở ra một hơi thật dài, Hoắc Nguyên Chân luôn luôn có thể tạo ra kỳ tích, thậm chí ngay cả Hóa Huyết Ma công cũng có thể ngăn cản, trong thiên hạ còn có cái gì là hắn không làm được.

Hoắc Nguyên Chân cũng thừa cơ hội này thi triển Long Tượng Bát Nhã Công đến cực hạn, cũng đang toàn lực thúc giục Tam Phân Âm Dương Khí, bắp thịt trên người nổi cao, tứ chi phát lực, nổi giận gầm lên một tiếng.

Phựt... Phựt... Phựt...

Tóc trắng trói chặt tay chân Hoắc Nguyên Chân đứt lìa liên tiếp, hóa thành từng đoạn tóc ngắn rơi xuống đất.

Lúc này, Hoắc Nguyên Chân đã bùng lên đấu chí, cảm giác trên dưới toàn thân có sức lực dùng mãi không hết. Hắn cũng không ngờ rằng mình thật sự có thể tránh thoát tóc dài Đông Phương Thiếu Bạch, đây là đột phá chưa có tiền lệ. Nếu như tóc đối phương đã không thể tạo thành uy hiếp được nữa, như vậy kế tiếp chính là thời khắc hẳn phản công.

Tiếp nối lực lượng vừa tránh thoát mái tóc đối phương, Hoắc Nguyên Chân làm ra một động tác giống như siêu Xayda bạo phát nguyên khí, nắm chặt song quyền ngửa mặt lên trời thét dài. Kế đó thân thể hắn giữa không trung hóa thành tên lửa không đối đất, triển khai thế công mạnh mẽ về phía Đông Phương Thiếu Bạch.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio