Phương Trượng

chương 649: đều là lần đầu tiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

- Vậy sau khi người uống ba viên đan dược vào cảm thấy thế nào?

- Cảm thấy đã khá hơn nhiều, không còn cảm giác khó chịu như trước, hơn nữa hắc khí cũng có dấu hiệu nhạt dần, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Bất quá ta rất có lòng tin, nhất định sẽ hoàn toàn trục xuất chúng ra khỏi thân thể mình, từ trước tới nay ta chưa từng cảm thấy tốt như vậy.

An Mộ Phong càng nói càng kích động, giải quyết vấn đề khốn nhiễu mình đã nhiều năm, làm sao y lại không vui mừng cho được.

Y cho rằng nhất định Nhiễm Đông Dạ cũng sẽ cao hứng, bất ngờ chủ động đưa tay ra nắm tay của Nhiễm Đông Dạ.

Thấy An Mộ Phong bất ngờ nắm tay mình, Nhiễm Đông Dạ ngẩn người một chút, không nghĩ tới y lại thất thố như thế.

Nàng rút thay trở về thật nhanh, làm cho tay An Mộ Phong trơ trọi giữa không trung.

An Mộ Phong hơi có chút lúng túng, ngượng ngùng rút tay trở lại, xem ra mặc dù Nhiễm Đông Dạ cũng vui vẻ, nhưng nàng vẫn là Nhiễm Đông Dạ không thể thân cận như trước.

Hoắc Nguyên Chân thấy An Mộ Phong bị cự tuyệt, cũng không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy khoái chí. Có thể là vì y là phụ thân của An Như Huyễn, mình không hy vọng y có cử chỉ khinh bạc. Ừm, hắn là như vậy... Hoắc Nguyên Chân tự nói với mình.

Tựa hồ An Mộ Phong có lòng ở chỗ này xem thử Nhiễm Đông Dạ cùng Hoắc Nguyên Chân đang làm gì, nhưng Nhiễm Đông Dạ sau khoảnh khắc vui mừng ngắn ngủi lại khôi phục thần sắc lạnh nhạt, nói với An Mộ Phong:

- Ngươi mới vừa có điều tiến triển, bây giờ đang là lúc phải củng cố thành quả. Không nên ở lại đây, hãy mau trở về đi.

An Mộ Phong nghĩ cũng có lý, bất kể như thế nào vẫn là mạng nhỏ quan trọng hơn, hơi có chút không cam lòng nhìn Hoắc Nguyên Chân một cái, sau đó xoay người rời đi.

- Nhiễm tiền bối, nếu như An tiền bối giải được độc, không hề bị Đinh Bất Nhị khống chế nữa, như vậy kế hoạch Thất Tinh Liên Châu của các ngươi vẫn tiến hành sao?

Đối với điểm này, Hoắc Nguyên Chân vô cùng quan tâm, bởi vì Thiên Cơ lão nhân đã coi bói cho hắn. Hiện tại hắn nghi ngờ nếu như mình chết, e rằng cũng không thoát khỏi liên quan với Thất Tinh Liên Châu, vì mạng sống của mình, có thể ngăn cản tốt nhất là nên ngăn cản. Nhiễm Đông Dạ lại hơi lắc đầu một cái:

- Chuyện này ta cũng không nói chính xác được, trước khi bản thân An Mộ Phong hoàn toàn an toàn, chắc sẽ không dừng lại kế hoạch này, hơn nữa bây giờ rất có thể y muốn dừng lại cũng không làm được. Một khi tinh đẩu vận hành, muốn thay đổi quỹ tích hết sức khó khăn, gần trăm năm mới có thể làm cho tinh đẩu hơi lệch đi một chút tạo thành Thất Tinh Liên Châu, không phải trong thời gian ngắn có thể thay đổi được.

Lời của Nhiễm Đông Dạ cũng có lý, lúc này Hoắc Nguyên Chân cũng không có biện pháp gì khác, chỉ có thể tạm thời gác lại chuyện này, chuyên tâm học tập cùng Nhiễm Đông Dạ phương pháp phá giải Hàng Ma Phi Xử.

Mặt trời đã ngả về Tây, mặt trăng mọc lên ở phía Đông, đảo mắt đã là chạng vạng tối mùng Tám tháng Chín.

Rầm!

Hoắc Nguyên Chân quơ múa Như Lai Thần Chưởng, rốt cục đánh một cây đoản côn Nhiễm Đông Dạ khống chế rớt xuống đất

Nhiễm Đông Dạ đứng ở đối diện Hoắc Nguyên Chân cách chừng mười trượng, thấy Hoắc Nguyên Chân đã trải qua vô số lần thất bại rốt cục đánh rớt đoản côn mình phát ra, chẳng những không hề tỏ ra buồn bã, ngược lại là vui vẻ nhảy một cái, hai tay nhỏ nhắn vỗ vỗ, sắc mặt hết sức vui mừng:

- Tiểu hòa thượng, ngươi rất lợi hại!

Hoắc Nguyên Chân sớm đã là thương tích khắp người, trong tay Nhiễm Đông Dạ chỉ là một cây đoản côn bình thường, nhưng do tay nàng điều khiển lại có thể đạt tới lực đạo của Tang Cách dốc hết toàn lực xuất thủ.

Chỉ bất quá nàng vô cùng tinh tế, ban đầu chỉ sử dụng tốc độ đạt tới trình độ của Tang Cách, nhiều lần đánh Hoắc Nguyên Chân bị thương, sau đó nhẫn nại giảng giải cho hắn hết lần này tới lần khác.

Đến sau đó nàng từ từ gia tăng lực đạo, Hoắc Nguyên Chân cũng bị môn công phu đặc biệt này hấp dẫn, mặc dù nhiều lần không cách nào tránh né, nhưng thủy chung duy trì nhiệt tình tương đối cao.

Lần này Nhiễm Đông Dạ xuất thủ, bất kể tốc độ cùng lực đạo đều đạt tới một đòn mạnh nhất của Tang Cách. Nhưng Hoắc Nguyên Chân đã nắm được rất nhiều yếu quyết, rốt cục đã hoàn toàn hóa giải được một đòn này.

Nhiễm Đông Dạ đã giảng giải cho Hoắc Nguyên Chân vô số lần cũng vô cùng hưng phấn, chạy tới bên cạnh Hoắc Nguyên Chấn, chủ động giơ tay lên làm mẫu cho hắn.

- Mặc dù vừa rồi người làm được, nhưng thật ra thì còn có thể hoàn mỹ hơn một chút. Như vầy... Chân này lui về phía sau một chút, eo nghiêng thêm một chút, tay phải nâng cao...

Nhiễm Đông Dạ là một người theo đuổi hoàn mỹ, thấy tư thế Hoắc Nguyên Chân vẫn chưa chuẩn xác bèn dứt khoát đích thân làm mẫu. Thấy Hoắc Nguyên Chân làm vẫn chưa hoàn mỹ, lại bất tri bất giác chủ động kéo tay của Hoắc Nguyên Chân, dùng tay đỡ lấy eo hắn.

Làm vài lần cảm thấy vẫn chưa đúng lắm, Nhiễm Đông Dạ đi vòng qua trước mặt, để cho Hoắc Nguyên Chân làm theo mình.

Hoắc Nguyên Chân cũng hoàn toàn tập trung, hoàn toàn không có chú ý tay hai người đã nắm lại với nhau. Một tay hắn vịn vào eo lưng Nhiễm Đông Dạ, thân thể hắn gần như hoàn toàn dán sát vào lưng nàng.

- Đúng rồi, lần này tốt hơn rất nhiều, ừm, rất tốt.

Nhiễm Đông Dạ vén tóc mai xộc xệch, quay đầu lại khích lệ Hoắc Nguyên Chân, vừa đúng lúc hắn cũng đang cúi đầu nhìn nàng.

Bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên Nhiễm Đông Dạ cảm thấy như vậy có vẻ không ổn.

Có thể nào thân cận cùng một nam nhân như thế!

Cảm thấy tay mình có vẻ trơn tuột, thì ra tay hai người nắm vào nhau đã đổ mồ hôi.

Cảm giác được tay giai nhân nhỏ bé mềm mại, tay của Hoắc Nguyên Chân cũng bất tri bất giác động một cái, vốn là nắm tay bình thường hiện tại biến thành mười ngón tay hai người đan xen vào nhau.

Thân thể mềm mại của Nhiễm Đông Dạ run rẩy một cái, thân thể lại hơi có vẻ như nhũn ra, đây là chuyện từ trước tới nay nàng chưa từng trải qua.

Nam nhân phía sau hơi thở nóng rực nóng bỏng, Nhiễm Đông Dạ có chút không chịu nổi, tim của nàng như muốn nhảy ra từ trong ngực.

- Ừm, được rồi đó, người làm rất tốt.

Nhiễm Đông Dạ hốt hoảng nói một câu, bước chân lại có chút lảo đảo bước về trước một bước, Hoắc Nguyên Chân vội vàng đưa tay đỡ lấy vai nàng.

- A!

Nhiễm Đông Dạ kêu lên thất thanh một tiếng, Hoắc Nguyên Chân mới ý thức tay mình dùng lực hơi lớn một chút. Hắn thân mang Long Tượng Bát Nhã công tầng mười ba, lực lượng cực mạnh, nếu như là một nữ tử bình thường chỉ sợ lần này đã bị hắn bóp vỡ vai.

- Nhiễm tiền bối... Bần tăng thật là có lỗi, đây là lần đầu tiên ta được người dạy tay trong tay như vậy, có thể có chút không có quen, cho nên làm đau nàng!

- Đau một chút, ta cũng là lần đầu tiên.

Nhiễm Đông Dạ hoảng loạn trả lời một câu, lại cảm thấy trong lời nói có vẻ mập mờ. Bao nhiêu năm qua chưa từng có chuyện như vậy xảy ra, vốn nàng quen thờ ơ với hết thảy, hiện tại cũng có chút không biết làm sao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio