Phương Trượng

chương 659: thanh hàng ma phi xử thứ ba

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hoắc Nguyên Chân lắc đầu một cái, quả thật hắn không biết Tang Cách có ba thanh Hàng Ma Xứ, nhưng nếu đã vô dụng một thanh hay ba thanh có khác nhau sao?

Tang Cách nhìn thấu Hoắc Nguyên Chân nghi ngờ, cười một cái:

- Khác nhau rất lớn, nói thật cho ngươi biết đi, thanh Hàng Ma Xử thứ nhất là dùng lực Long Tượng tầng mười một cộng thêm nội lực viên mãn sơ kỳ phát ra.

- A!

Không riêng Hoắc Nguyên Chân kinh ngạc, Đông Phương Tình cũng phát ra một tiếng thét kinh hãi, nói như vậy hai thanh Hàng Ma Xử còn lại có uy lực cao tới mức nào.

- Cho dù ngươi có thể ngăn cản thanh thứ nhất, cũng khó mà ngăn cản thanh thứ hai này, bởi vì thanh này, ta sẽ dùng lực Long Tượng tầng mười hai cùng nội lực kế dưới cảnh giới Ngự phát ra!

Tang Cách lời còn chưa dứt, thanh Hàng Ma Xử thứ hai đã rời tay bay ra.

Một đạo kim quang xé rách không gian, trong nháy mắt bay đến ngực Hoắc Nguyên Chân.

Hoắc Nguyên Chân hét lớn một tiếng, hai tay vung lên, lại là một tiếng vang thật lớn.

Hắn đã vô trúng Hàng Ma Phi Xử, nhưng thanh Hàng Ma Xử này quán tính quá lớn, sau khi bị Hoắc Nguyên Chân đánh trúng bằng vào quán tính vẫn còn đủ sức đâm vào bụng hắn.

Một tiếng ầm vang, đầu nhọn sắc bén của Hàng Ma Phi Xử cắm vào bụng Hoắc Nguyên Chân, ngập vào một chút, máu tươi trào ra.

Hai tay của Hoắc Nguyên Chân đang không tự chủ run rẩy, hắn vẫn còn đánh giá thấp thực lực Tang Cách, cao thủ cảnh giới Ngự cũng không phải là dễ đối phó như vậy.

Lực Long Tượng tầng mười hai phối hợp nội lực chỉ kém cảnh giới Ngự, lại thêm thủ pháp phụ trợ đặc thù, không ngờ rằng Hàng Ma Phi Xử cường hãn tới mức này.

May nhờ hắn tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể, dưới Tiên Thiên viên mãn không thể phá, sau khi Hàng Ma Xử mất đi hơn phân nửa uy lực, chẳng qua là đâm xuyên qua da hắn cũng đã kiệt lực. Nếu không nhờ như vậy, e rằng lần này sẽ phải bị thương nặng.

Thấy một đòn này chẳng qua chỉ làm cho Hoắc Nguyên Chân bị thương nhẹ, Tang Cách cũng có vẻ bất ngờ, nhưng y vẫn có lòng tin mười phần, bởi vì còn có thể phát ra thanh Hàng Ma Xử thứ ba.

- Phương trượng, thanh Hàng Ma Xử thứ ba này, ta sẽ dùng lực Long Tượng tầng mười ba phối hợp nội lực cảnh giới Ngự sơ kỳ phát ra. Sao hả, ngươi có muốn thử một chút không, hay là trực tiếp nhận thua?

Theo Tang Cách thấy, Hoắc Nguyên Chân tuyệt đối không cách nào chống cự, cho nên tự tin mười phần.

Không ngờ Hoắc Nguyên Chân chẳng qua là lấy tay lau khóe miệng một cái, tựa hồ đang lau vết máu muốn chảy xuống, lại nở một nụ cười nhìn Tang Cách:

- Tang Cách, bần tăng đã từng nói, bây giờ là ta chỉ sử dụng một nửa khí lực. Người cứ việc phát ra Hàng Ma Phi Xử, bắt đầu từ bây giờ bần tăng cũng sẽ không nương tay nữa.

- Cái gì? Ngươi còn nương tay ư?

Tang Cách khó có thể tin nhìn Hoắc Nguyên Chân, y vẫn có thể nhìn ra đối phương có nương tay hay không. Chẳng lẽ là hòa thượng này muốn làm Minh chủ tới mức phát điên, bất chấp cả tính mạng hay sao?

Tang Cách cho rằng hòa thượng trước mắt đang khoác lác với mình.

Ngăn cản công kích lần đầu tiên đã là vô cùng cố hết sức, ngăn cản lần thứ hai đã là bị thương, lần thứ ba này hắn dựa vào cái gì ngăn cản? E rằng không phải chỉ trọng thương mà thôi...

Rõ ràng đã bị thương chảy máu vẫn còn mạnh miệng, khoác lác cũng không cần quá đáng như vậy, lòng hiếu thắng của hòa thượng này cũng quá mạnh mẽ.

Tang Cách thật sự là không muốn đánh chết Hoắc Nguyên Chân trên lôi đài này, cho nên y vẫn đang làm ra nỗ lực sau cùng:

- Phương trượng Nhất Giới, ta thấy hay là chúng ta đến chỗ này là ngừng đi, Hàng Ma Xử cuối cùng này của ta, chỉ sợ cao thủ cảnh giới Ngự cũng không dễ dàng ngăn cản, Chúng ta quen biết một cuộc, Tang Cách cho rằng phương trượng là một bằng hữu khó được, không muốn bởi vì một vị trí Minh chủ làm tổn thương hòa khí.

Y còn chưa nói hết lời, chỉ thấy Hoắc Nguyên Chân lấy tay xoa xoa bụng, Cửu Dương chân khí lưu chuyển, thương thế nơi đó đã khá nhiều, tối thiểu không chảy máu nữa.

Hắn ngẩng đầu nhìn Tang Cách, mở miệng cắt đứt lời của y:

- Tang Cách, không cần nói nhảm, nếu ngươi có bản lĩnh cứ việc phát ra Hàng Ma Xử, nếu như không có bản lĩnh, bây giờ cứ việc nhận thua là được, có nhiều người tại trường như vậy, hắn là ai ai cũng có thể chứng kiến!

Tang Cách nhất thời tức tối, hòa thượng này thật đúng là không biết điều, mặc dù phát ra liên tục hai chiêu Hàng Ma Xử làm cho Tang Cách cũng tiêu hao lớn vô cùng, nhưng y vẫn có thể phát ra đòn cuối cùng này.

- Phương trượng, ngươi cũng không suy nghĩ một chút nữa sao?

Tang Cách vừa nói chuyện, trong tay đã giơ lên Hàng Ma Xử, nếu Nhất Giới còn không biết điều tự ý làm càn, mình sẽ cho hắn một bài học trọn đời khó quên.

Cho dù y không muốn làm như thế, nhưng bây giờ đã không phải là một chuyện của cá nhân y nữa. Y còn gánh vác mệnh lệnh sư môn, đó chính là cướp lấy vị trí võ lâm Minh chủ, điểm này không thể thương lượng.

Bên ngoài sân Đông Phương Tình khẩn trương nhìn Hoắc Nguyên Chân, bằng nhân lực của nàng, tự nhiên nhìn ra có thể ngăn cản đòn thứ hai mới vừa rồi đã là cực hạn của Hoắc Nguyên Chân. Hiện tại Tang Cách muốn dùng nội lực cảnh giới Ngự phát ra đòn thứ ba, Hoắc Nguyên Chân tuyệt đối không ngăn cản nổi.

Nàng có lòng muốn khuyên Hoắc Nguyên Chân từ bỏ. Những nàng hiểu hơn, lúc này nhất định phải tôn trọng lựa chọn của nam nhân. Không thể tự tiện chủ trương, nhất định hắn sẽ không thích.

Nếu như hắn có bề gì, vậy mình sẽ...

Trong lòng Đông Phương Tình âm thầm quyết định chủ ý. Thậm chí mơ hồ có chút mong đợi, tốt nhất là hòa thượng này trở thành một người bình thường không có võ công, như vậy suy đoán những nữ tử khác sẽ không thích hắn, sau đó mình sẽ chiếu cố hắn cả đời.

Nhưng đồng thời nàng càng hy vọng kỳ tích xuất hiện, hắn có thể ngăn được một đòn này, nhưng khi đó nàng lại không tránh khỏi đối mặt vấn đề cuối cùng.

Trong lòng Đông Phương Tình đang rối bời, bên kia Hoắc Nguyên Chân đã đưa ra quyết định:

- Tang Cách, cứ việc thi triển đi, bần tăng vẫn nói như vậy, vĩnh viễn không nên xem thường võ lâm Trung Nguyên, Hàng Ma Xử ngươi không đủ để hoành hành thiên hạ, tối thiểu ở trước mặt của bần tăng là vô dụng.

Rốt cục Tang Cách cũng hạ quyết tâm:

- Tốt lắm, phương trượng, sau một đòn này, có lẽ người sẽ không còn trên cõi đời này nữa, cho nên Tang Cách nhắc nhở ngươi một câu. Không nên cố gắng ngăn trở, quán tính này đủ để xuyên thấu thân thể cường hãn của ngươi, vẫn nên gắng bảo vệ tính mạng đi!

Tang Cách điều động nội lực toàn thân, y cũng chưa sử dụng đòn này được mấy lần. Dù sao công kích uy lực càng lớn, thi triển ra lại càng khó khăn, phát ra một đòn này rồi, trận chiến cuối cùng đối mặt Đông Phương Tình, Tang Cách cũng không có nắm chắc quá mức.

Nhưng nếu không đánh bại hòa thượng trước mắt, ngay cả cơ hội gặp Đông Phương Tình cũng không có, cho nên y sẽ không nương tay nữa, toàn lực vung tay, Hàng Ma Xử trong tay đã phát ra.

Từ thanh âm phá không cũng có thể biết được, uy lực của đòn này chắc chắn vượt qua hai đòn trước.

Đây là lấy nội lực cảnh giới Ngự phát ra sao? Vô cùng đáng sợ!

Hoắc Nguyên Chân thấy Hàng Ma Xử bay tới, hít sâu một hơi khí lạnh. Cánh tay vừa rồi ngăn cả hai đòn Hàng Ma Phi Xử trở nên hơi tê dại giơ lên. Cũng không biết là Tang Cách có ảo giác hay không, y mơ hồ cảm thấy cánh tay của Nhất Giới dường như trở nên tráng kiện hơn vừa rồi một chút.

- Keng...

Thanh âm lần này khác với hai lần trước, đòn cuối cùng này bay tới hết sức chấn động lòng người, không ngờ rằng bị Thiếu Lâm Nhất Giới hóa giải dễ dàng.

Hàng Ma Xử bị song chương Hoắc Nguyên Chân đập rơi, phát ra một tràng tiếng leng keng rơi xuống đất.

Cánh tay không tỏ ra mất tự nhiên, không có quán tính hùng mạnh, không có gì cả phát sinh, giống như đập một con ruồi, Hàng Ma Xử bị đập rơi xuống đất!

Người xung quanh suýt chút nữa rơi cằm xuống đất. Có chuyện gì vậy, đây là cái gọi là Hàng Ma Xử do nội lực cảnh giới Ngự cùng lực Long Tượng tầng mười ba phát ra sao? Vì sao kém xa hai lần trước như vậy...

Người có phản ứng lớn nhất là Tang Cách, y đặt mông ngồi phệt xuống đất, không dám tin tưởng nhìn hết thảy trước mắt.

- Không thể nào, chuyện này không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

Cuối cùng Tang Cách rống to lên, đồng tử nổi lên từng tia máu đỏ, trợn trừng mắt như muốn lồi ra ngoài.

- A Di Đà Phật, hết thảy chuyện trên thế gian này đều có khả năng. Tang Cách, bần tăng đã sớm nói với ngươi, ta chỉ thi triển một nửa lực lượng chiến đấu cùng ngươi, nhưng ngươi vẫn không chịu tin tưởng. Sao hả, hiện tại ngươi đã tin chưa?

- Ngươi thật sự chỉ thi triển một nửa lực lượng ư? Nhưng mới vừa rồi lúc ta chiến đấu cùng ngươi, lực lượng của ngươi rõ ràng còn kém ta một chút kia mà...

- Đã nói cho ngươi biết bần tăng chỉ dùng một nửa lực lượng, không tin bây giờ ngươi cứ việc thử một chút, để cho người xem thử ta thi triển toàn bộ lực lượng hùng mạnh tới mức nào!

Quả nhiên Tang Cách từ dưới đất nhảy lên một cái, nháy mắt đã tới trước mặt của Hoắc Nguyên Chân, xuất ra một quyền đánh ngay vào mặt.

Mặc dù tiêu hao nội lực không nhỏ, nhưng Tang Cách tin tưởng sau khi ngăn cản ba chiêu Hàng Ma Xử này, bất kể nội lực hay là nhục thể Hoắc Nguyên Chân cũng đã trải qua tiêu hao không nhỏ, rất có thể không bằng mình.

Hoắc Nguyên Chân cười nhìn Tang Cách vung quyền, người này đã sắp sửa sụp đổ, không ngờ rằng lại dùng quyền. Cũng hay, vừa khéo có thể giải quyết một lần mà yên ổn cả đời, để cho Tang Cách biết được mình hùng mạnh chân chính.

Hiện tại mình không sợ nhất chính là so đấu lực lượng như vậy.

Không né không tránh, Hoắc Nguyên Chân vung tay xuất ra một quyền nghênh đón.

Hai quyền chạm nhau, đây là nhục thể va chạm trực tiếp.

Mới vừa rồi cũng không phải hai người chưa từng va chạm qua. Lúc đầu làm nóng đã đánh tới nỗi long trời lở đất, khi đó Tang Cách chiếm ưu thế, nhưng tình huống hiện tại đã hoàn toàn quay ngược lại.

Từ ngón tay tới cánh tay, từ cánh tay đến bả vai, Tang Cách cảm giác nguyên cả cánh tay đều tê dại trong nháy mắt. Y kêu lên một tiếng, lập tức thối lui, cánh tay trái vịn lấy vai phải, dường như đã bị trật khớp, đã hoàn toàn không thuộc về mình.

- Tang Cách tiểu đệ, sao hả? Bần tăng đã nói qua đây mới là lực lượng chân chính của ta, bây giờ ngươi đã tin chưa?

- Chuyện này không có khả năng, ta đã tu luyện tầng mười ba Long Tượng Bát Nhã Công, ngươi cũng tu luyện tầng mười ba, hơn nữa nội lực của ta vượt qua ngươi, mới vừa rồi nội lực của ngươi tiêu hao cũng không nhỏ, vì sao còn có lực lượng hùng mạnh như vậy?

- Bần tăng không muốn lặp lại lời đã nói, ngươi chỉ cần biết, trên thế giới này có rất nhiều chuyện ngươi không cách nào hiểu được. Giống như ngươi lòng tin tràn đầy từ Tuyết Vực cao nguyên đến Trung Nguyên, lại bị một con khỉ dạy cho một bài học. Ngươi hỏi vì sao bần tăng có thực lực như thế, còn không bằng đi nghiên cứu xem vì sao con khỉ kia lại lợi hại như vậy!

Tang Cách có vẻ á khẩu nghẹn lời, mặc dù y có vẻ không muốn nhưng không thừa nhận cũng không được, quả nhiên là hòa thượng này che giấu thực lực với mình.

Người này kinh khủng tới mức nào...

Có thực lực cao như vậy, nhưng lại một mực giả bộ tầm thường, để cho mình lấy tư thế ưu việt xuất hiện trước mặt hắn. Còn cho rằng thực lực mình vượt qua xa đối phương, không ngờ rằng người bị vượt qua xa lại là mình.

Hiện tại nhớ lại từng màn lúc gặp hòa thượng này, Tang Cách mới biết biểu hiện của mình lúc ấy ngu ngốc tới mức nào, nhất định là cực kỳ ngu ngốc.

Lúc này Hoắc Nguyên Chân long hành hổ bộ đi về phía Tang Cách, không nhìn ra trước đó từng trải qua chiến đấu kịch liệt như vậy, không nhìn ra khoảnh khắc trước còn là một người bị thương, quả thật không có bất cứ vấn đề gì.

Tư thế như vậy đã tước đi hy vọng cầu may cuối cùng trong lòng Tang Cách

- A Di Đà Phật! Tang Cách, bây giờ ngươi muốn tiếp tục chiến đấu cùng bần tăng, hay là ngoan ngoãn thừa nhận bần tăng là Đại ca của ngươi, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện thừa nhận?

Tang Cách một tay ôm cánh tay, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng rốt cục bất đắc dĩ cúi đầu:

- Ta thua rồi, bây giờ sức chiến đấu của ngươi cũng chưa có ảnh hưởng gì, mà ta đã không còn bao nhiêu lực lượng, một cánh tay cũng không nhúc nhích được, tiếp tục đánh với ngươi cũng chỉ có thể là tự rước lấy nhục thôi.

- Như vậy đánh cuộc giữa chúng ta...

Hoắc Nguyên Chân thời thời khắc khắc không quên đánh cuộc cùng Tang Cách, nhất định mình phải nhận lấy tên tiểu đệ này, chẳng những chuyện này liên quan đến mặt mũi, quan trọng hơn nữa sau này y sẽ là chủ nhân Mật tông tương lai.

Chủ nhân Mật tông là tiểu đệ của mình, mà Hoắc Nguyên Chân lại là phương trượng Thiếu Lâm, hai môn phái này ngày sau rất có tương lai...

Lúc này Tang Cách ngẩng đầu lên, sắc mặt đã khôi phục bình thường:

- Tang Cách cũng không phải hạng tiểu nhân nói không giữ lời, nếu đã đánh cuộc cùng ngươi, như vậy hiện tại chịu thua cuộc, Đại ca!

Hoắc Nguyên Chân cất tiếng cười ha hả, đi tới trước mặt của Tang Cách, vừa giơ tay lên đã nắm lấy cánh tay bị thương của Tang Cách.

Tang Cách có thể dùng tay còn lại ngăn cản, nhưng không ngăn được lực lượng Hoắc Nguyên Chân, bị đối phương dễ dàng chộp lấy cánh tay.

Hoắc Nguyên Chân một tay dùng sức nâng lên một cái, chỉ nghe kịch một tiếng, cánh tay trật khớp của Tang Cách đã trở về vị trí cũ.

Mỗi ngày võ tăng Thiếu Lâm tự tập võ, cơ hồ ai ai cũng biết trị vết thương trật khớp như vậy, Hoắc Nguyên Chân chữa trị không có chút vấn đề gì.

Cánh tay của Tang Cách khôi phục bình thường, lúc này là thật sự tâm phục khẩu phục Hoắc Nguyên Chân.

Y lập tức thi lễ với Hoắc Nguyên Chân:

- Đại ca! Tiểu đệ chịu phục rồi, lực lượng của huynh tuyệt đối là đệ nhất thiên hạ, nếu con khỉ ngày đó gặp huynh, nhất định huynh có thể thu thập nó.

Hoắc Nguyên Chân cười cười, nhìn sang người chủ trì lôi đài nói:

- Có thể tuyên bố kết quả được chưa?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio