Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Dĩ nhiên điều này so ra cũng không mấy liên quan với chuyện Tang Cách thiếu thốn kinh nghiệm thực chiến. Mặc dù bốn vị sư phụ Thời Luân tôn giả thường hay luyện tập với mình, nhưng công lực của Tang Cách chênh lệch với các vị sư phụ khá xa, hơn nữa đó cũng không phải là đánh giết sinh tử chân chính, kinh nghiệm thực chiến Tang Cách so với Hoắc Nguyên Chân cách xa một trời một vực.
Chỉ là lý thuyết, cuối cùng không chịu nổi khảo nghiệm chân chính, Tang Cách từ ban đầu uy mãnh vô cùng dần dần rơi xuống hạ phong.
Nội lực cao hơn đối phương, nhưng đánh nhau lại rơi xuống hạ phong, điều này làm cho trong lòng Tang Cách uất nghẹn, nhưng lại không chỗ nào phát tiết.
Sắc mặt Tang Cách trở nên âm trầm, vừa đánh vừa nói:
- Phương trượng, võ công của ngươi quả thật không tệ, ta thừa nhận là coi thường ngươi, hơn nữa dường như ngươi cũng đã học Đại Thủ ấn bí truyền. Nếu cứ tiếp tục như vậy, ta không thắng được ngươi!
- Nếu biết không thắng được, hay là chủ động nhận thua là hơn.
Tang Cách cười một tiếng tự giễu:
- Phương trượng, bây giờ muốn cho ta nhận thua còn quá sớm. Vốn ta muốn chúng ta so tài chưởng pháp, chỉ cần ta thắng một chiêu nửa thức sẽ kết thúc chiến đấu, bây giờ xem ra là không được.
Hoắc Nguyên Chân cũng không tỏ ra yếu thế chút nào nói:
- Vậy ngươi nên ngoan ngoãn chuẩn bị gọi Đại ca ta đi, ta cũng sẽ không đả thương ngươi.
Tang Cách khẽ lắc đầu, công nhanh hai chưởng, sau đó đột nhiên nhảy ra khỏi vòng chiến, một tay sờ vào bên hông, một thanh Hàng Ma Xử kim quang sáng chói xuất hiện trong tay.
Hoắc Nguyên Chân thân là phương trượng Thiếu Lâm, cũng không xa lạ gì đối với loại pháp khí Phật gia Hàng Ma Xử này. Trước đây trong nhiều lần quay thưởng Hệ Thống Hàng Ma Xử đã từng nhiều lần xuất hiện qua, chỉ bất quá Hoắc Nguyên Chân không có quay trúng.
Hàng Ma Xử của Tang Cách là nằm ở chính giữa, hai đầu đều là nhọn, có vẻ kỳ hình quái trạng.
- A Di Đà Phật! Tang Cách, cuối cùng ngươi cũng lấy ra Hàng Ma Phi Xử.
Thấy Hoắc Nguyên Chân tựa hồ rất mong đợi mình lấy ra vật này, sắc mặt Tang Cách trở nên sa sầm:
- Phương trượng, dường như ngươi cũng thật sự không úy kỵ Hàng Ma Phi Xử ta chút nào, chẳng lẽ...! Thì ra ngươi đã sớm có chuẩn bị, ta biết!
Tang Cách cũng không phải đứa ngốc, rất nhanh liền nghĩ đến đã từng nói qua cùng Hoắc Nguyên Chân mình biết hai môn võ học Đại Thủ ấn bí truyền cùng Hàng Ma Phi Xử này, chẳng lẽ trong thời gian ngắn ngủi, hắn đã tìm được phương pháp phá giải rồi sao?
Tang Cách không tin Hoắc Nguyên Chân lợi hại đến trình độ này, nhưng sự thật cũng không phải y hoàn toàn không tin, tối thiểu Đại Thủ ấn bí truyền của mình ở trước mặt đối phương không có chút tác dụng nào, có thể nói đã bị hắn hoàn toàn nắm giữ.
Tang Cách vốn có lòng tin rất sâu với Hàng Ma Phi Xử này, hiện tại cũng không dám ném ra, chẳng qua là hồ nghi nhìn Hoắc Nguyên Chân.
Lúc này Hoắc Nguyên Chân nắm chắc phần thắng, tự nhiên không có sợ hãi, nói với Tang Cách:
- Tang Cách, nếu là Hàng Ma Xử ngươi vẫn không có thu hoạch gì, bần tăng không biết ngươi còn có lòng tin tiếp tục chiến đấu hay không, người phải hiểu, thủ đoạn của bần tăng còn chưa thi triển ra!
Sắc mặt thay đổi mấy lần, rốt cục Tang Cách quyết định:
- Phương trượng, bất kể ngươi là giả bộ hay là thật sự hiểu biết nguyên lý Hàng Ma Phi Xử cũng được, nhưng hôm nay, nhất định ngươi không đỡ được!
Sau khi nói xong, Tang Cách vung tay lên, Hàng Ma Xử trong tay hóa thành một đạo kim quang bắn thẳng tới ngực Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân đã biết nguyên lý phi đao Lý Thanh Hoa có chút tương tự cùng Hàng Ma Xử, chẳng qua là phi đao cần tập trung tinh khí thần toàn thân trên một đao phát ra, uy lực lớn hơn Hàng Ma Xử một chút.
Hàng Ma Xử không có uy lực cường hãn giống như phi đao, nhưng thủ pháp cũng hết sức bất phàm, không giống như ám khí thông thường chỉ có mục tiêu lấy mạng. Hàng Ma Phi Xử này chú trọng lực sát thương hơn, dưới tình huống không bị tốc độ ảnh hưởng, lực công kích càng là rất lớn.
Nếu như nói ám khí thông thường là đạn, vậy Hàng Ma Phi Xử này tối thiểu cũng đạt tới đẳng cấp pháo đạn.
Nhất là phát ra từ tay người có lực lượng mạnh mẽ như Tang Cách, Hàng Ma Phi Xử phát ra tiếng sấm gió ùng hàng, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã tới trước mặt Hoắc Nguyên Chân.
Sắc mặt Hoắc Nguyên Chân ngưng trọng, công lực toàn thân dồn vào lòng bàn tay. Vốn tay hắn bình thường đã là đao thương bất nhập, hiện tại lưu chuyển ánh sáng hai màu vàng xanh, mật độ cũng rất lớn, suy đoán trọng lượng tối thiểu cũng có hai ba trăm cân.
Có lẽ những người khác bên ngoài không có cảm giác gì quá lớn, nhưng kể từ khi Tang Cách lấy ra Hàng Ma Xử, Đông Phương Tình lập tức siết chặt nắm tay, đã đến thời điểm liên quan tới số phận Hoắc Nguyên Chân.
Thấy Tang Cách phát ra Hàng Ma Xử, Đông Phương Tình cũng không tự chủ từ chỗ ngồi đứng lên, miệng nhỏ nhắn mở ra, vạn nhất Hoắc Nguyên Chân bị thương, nàng sẽ lập tức xông lên cứu người.
Quy tắc lôi đài gì đó, Đông Phương Tình không xem ra gì.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, thân thể Hoắc Nguyên Chân co rút lại, đơn chưởng vỗ xuống thật mạnh.
Keng một tiếng vang lên giống như kim loại chạm nhau, Hoắc Nguyên Chân chỉ cảm thấy cả cánh tay mình tê chồn, lực lượng của Hàng Ma Phi Xử này quá lớn.
Nhưng may mắn là hiện tại nó đã rơi xuống đất.
Người ở bên ngoài chỉ thấy Tang Cách phát ra một món ám khí dường như có uy lực rất lớn, nhưng bị phương trượng Thiếu Lâm một chưởng đánh rớt, chỉ có như vậy mà thôi.
Nhưng Tang Cách lại sợ ngây người, trợn mắt há mồm nhìn Hoắc Nguyên Chân:
- Ngươi... Không ngờ rằng ngươi có thể đánh rớt Hàng Ma Xử ta! - A Di Đà Phật, đa tạ Tang Cách tiểu đệ đã nhường cho!
Đánh rơi Hàng Ma Xử đối phương, Hoắc Nguyên Chân dỡ bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng, hai tay chắp chữ thập, sắc mặt tươi cười, đồng thời cũng thay đổi cách xưng hô, gọi Tang Cách là tiểu đệ.
Tang Cách nhìn Hàng Ma Xử thật lâu trên đất, gật đầu một cái:
- Quả nhiên, ta đoán là đúng!
- Ủa, đoán gì vậy?
Tang Cách ngẩng đầu lên nhìn thẳng Hoắc Nguyên Chân:
- Phương trượng, ngươi là người rất tinh minh, nhưng ngươi không khỏi cho là người khác quá ngu ngốc.
Nghe thấy lời của Tang Cách, trong lòng Hoắc Nguyên Chân dâng lên linh cảm không lành:
- Tang Cách, người nói như vậy là có ý gì?
- Ngươi cố ý thử dò xét ta, lúc ấy ta là nhất thời không để ý, nói chuyện Đại Thủ ấn cùng Hàng Ma Xử cho người nghe. Nhưng sau đó biết ngươi cũng phải tham gia đại tuyển Minh chủ, ta cũng biết nhất định phải coi trọng điểm này. Cho nên mặc dù bây giờ người đánh rơi một thanh Hàng Ma Xử của ta, nhưng cũng đã cho ta biết sâu cạn của ngươi. Hàng Ma Xử kế tiếp, chắc chắn ngươi không tiếp nổi.
Tang Cách vừa nói chuyện, tay vừa sờ bên hông, lại là hai thanh Hàng Ma Xử xuất hiện ở trong tay.
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, hắn không nghĩ tới Tang Cách lại có tới ba thanh Hàng Ma Xử.
- Tuy Tang Cách không có khôn khéo như người, nhưng cũng không thể nào nói hết cho người ta tất cả mọi chuyện. Hàng Ma Phi Xử của ta có tổng cộng ba thanh, hắn là người không biết điểm này.