Phương Trượng

chương 675: phần thưởng của hệ thống

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Sau khi Lý Thanh Hoa trở lại thiền viện bế quan tu luyện cũng không có hiệu quả gì. Mặc dù ở bên trong ảo cảnh đánh chết hư ảnh cao thủ cảnh giới Ngự khiến cho nàng có cảm ngộ không ít, nhưng tam kết giữa nàng và Đông Phương Tình vẫn chưa giải được, e rằng cả cuộc đời này hai nàng cũng không thể tiến thêm được nữa.

Còn có Thiếu Lâm Vô Danh cũng sẽ không có tiến bộ nữa. Công lực của lão đã đạt tới đỉnh phong mà lão có thể đạt tới, trong khoảng thời gian này cũng không nhàn rỗi, ngày ngày đều đi ra dạy đệ tử, giúp cho thực lực toàn thể Thiếu Lâm gia tăng hơn nữa.

Ngoại trừ những chuyện này ra, thực lực bản thân Hoắc Nguyên Chân cùng gia tăng không ít.

Khoảng thời gian này tính ra cũng ngắn ngủi, lúc từ Mật tông trở lại là tháng Mười, hôm nay sau khi trở về bận rộn một loạt các loại sự vụ làm trễ nải Hoắc Nguyên Chân một ít thời gian, đã trải qua quay thưởng tháng Mười. Hôm nay đã là đầu tháng Mười Một, Hoắc Nguyên Chân mới cảm giác được thực lực của mình đạt tới đỉnh phong, rốt cục sắp sửa có đột phá.

Đồng Tử Công dưới gia tốc mười tám lần tiến bộ rất nhanh, hôm nay đã sắp đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là có thể đạt tới trình độ đại thành như yêu cầu của Hệ Thống.

Hoắc Nguyên Chân ngồi xếp bằng trên đài sen Phương Trượng viện, tâm trạng kích động, rốt cục cũng chờ được đến ngày này.

Từ lúc mới bắt đầu chuyển kiếp tới, mới vừa có một chút khí cảm, đến bây giờ Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, mình đã trải qua bao nhiêu gian nan vất vả.

Mặc dù thời gian cũng không lâu, vẫn chưa tới bốn năm, nhưng khoảng thời gian này Hoắc Nguyên Chân đã trải qua quá nhiều chuyện.

Tư duy của người hiện đại giúp cho hắn làm rất nhiều chuyện như hổ thêm cánh, nhưng đồng thời cũng làm cho hắn vô cùng khổ não. Nếu như có được lựa chọn, thà rằng hắn không có Hệ Thống này, không làm phương trượng, cũng tiêu dao hơn bây giờ rất nhiều.

Nhưng đã như vậy, hắn cũng không có lựa chọn khác, chỉ có thể dựa theo yêu cầu Hệ Thống đi tới từng bước một.

Mà luyện thành Đồng Tử Công này chính là bước thứ nhất của hắn, cũng là bước quan trọng nhất.

Khoan nói sẽ nhận được phần thưởng gì, tối thiểu hắn cũng đã có vốn liếng hứa hẹn tương lai cho các hồng nhan tri kỷ.

Dĩ nhiên muốn hoàn tục còn phải tiếp tục hoàn thành hai nhiệm vụ khác, nhưng theo Thiếu Lâm càng ngày càng hùng mạnh, Hoắc Nguyên Chân tin tưởng ngày đó cũng không xa.

Khóe miệng còn mang theo một nụ cười khe khẽ, Hoắc Nguyên Chân cảm giác hỏa hầu đã đến, bắt đầu điều tập Tam Phân Âm Dương Khí toàn thân, xung kích Khí Hải Đan Điền mình.

Luồng khí hai màu xanh vàng đang cựa quậy trong Đan Điền, Hoắc Nguyên Chân cảm giác đường kính luồng khí này đã đạt đến chừng bốn thước tám. Chỉ cần Đồng Tử Công tiến vào Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, như vậy đường kính tuyệt đổi có thể vượt qua năm thước.

Trình độ nội lực như vậy đã vượt qua Tiên Thiên viên mãn phổ thông rất nhiều, có thể so đấu cùng cao thủ như Vô Danh mà không rơi xuống hạ phong.

Dĩ nhiên so sánh cùng cảnh giới Ngự còn hơi kém hơn một chút, trong này chủ yếu là vẫn chưa quay trúng Cửu Dương chân kinh quyển thứ tư, cho nên mới kém như vậy.

Nhưng nói không chừng ngày nào đó may mắn tới sẽ quay trúng được, không giống Đồng Tử Công cần tu luyện hết năm này qua năm khác.

Tam Phân Âm Dương Khí hùng mạnh bắt đầu xung kích vào Khí Hải Đan Điền, Đồng Tử Công ánh vàng cảm thấy sắp đột phá, cũng đang nhanh chóng xoay tròn.

Bên trong phòng từng trận khí lưu đang kích động, không khí cũng đang nóng lên dưới sự kích thích của loại công pháp thuần dương này.

- Tái kiến, Đồng Tử Công! Tái kiến, Đồng Tử Công! Thời gian trôi qua, rốt cục Hoắc Nguyên Chân thốt lên những lời này.

Tam Phân An Dương Khí bị Hoắc Nguyên Chân thúc giục, lấy khí thế bàng bạc vô cùng đánh thẳng vào Khí Hải. Sau một đợt xung kích, bình cảnh lập tức giãn ra, khe hở dần dần khuếch đại, lan tràn ra, rốt cục vỡ tan tác.

Khí tức thuần dương của Đồng Tử Công giống như cây có được mưa Xuân thấm nhuần, bắt đầu sinh trưởng mạnh mẽ.

Khí lưu màu vàng và khí lưu màu xanh xoay tròn trong người, trong đó khí lưu màu vàng là do hai loại chân khí thuần dương Đồng Tử Công cùng Cửu Dương chân kinh tạo thành.

Bắc Minh thần công là màu xanh, mặc dù chỉ có một loại nội lực, nhưng Bắc Minh thần công đạt tới cảnh giới chuẩn viên mãn cũng không yếu hơn Đồng Tử Công và Cửu Dương chân kinh cộng lại bao nhiêu.

Nhưng lần này, Đồng Tử Công nhanh chóng tăng trưởng khiến cho thực lực biến chuyển, khí lưu màu vàng đã vượt qua khí lưu màu xanh rõ ràng.

Theo khí lưu màu vàng tăng trưởng nhanh chóng, luồng khí Tam Phân Âm Dương Khí co rút lại, sau đó thình lình khuếch trương ra bên ngoài.

Luồng khí đạt tới đường kính năm thước, tồn tại trong Đan Điền Hoắc Nguyên Chân với phương thức trừu tượng.

Rốt cục Đồng Tử Công cũng đột phá!

Hoắc Nguyên Chân cảm giác lỗ chân lông trên dưới toàn thân đều đang mở rộng, đang cất tiếng ca vang.

Lực lượng từ trước tới nay trói buộc mình hiện tại biến mất, thậm chí Hoắc Nguyên Chân có thể cảm giác được rõ ràng, hạ thân của mình cũng thay đổi rất lớn, không còn cảm giác bất lực như trước, thay vào đó là sinh cơ cùng sức sống bừng bừng.

Sau khi Đồng Tử Công đại thành, nếu xảy ra chuyện gần gũi nữ sắc, Hoắc Nguyên Chân sẽ không bị bất kỳ trừng phạt nào, sẽ không tán công, sẽ không tạo thành ảnh hưởng bất kỳ đối với thân thể.

Dĩ nhiên hiện tại hoàn tục còn chưa được, bất quá tối thiểu đây cũng là một tiến bộ to lớn.

Đây quả thật là sống lâu lên lão làng.

- Chờ thật lâu rốt cục chờ tới hôm nay! Giấc mơ từ lâu rốt cục đã được thực hiện!

Hoắc Nguyên Chân không nhịn được bắt đầu hát khe khẽ ca khúc hồi tiền kiếp, tâm trạng vượt qua trình độ trước đó chưa từng có, nòng nổ đã xoay người, đã được giải phóng rồi!

Mà đúng vào lúc này, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống giống như tiếng trời truyền đến:

- Chúc mừng túc chủ hoàn thành một trong ba nhiệm vụ chính của Hệ Thống, Đồng Tử Công đại thành, Hệ Thống tưởng thưởng võ học siêu cấp Như Lai Thần Chưởng thức thứ bảy đến thức thứ chín, tưởng thưởng tuyệt học chữ Cấm, mời túc chủ chú ý thu lấy.

Như Lai Thần Chưởng thức thứ bảy đến thức thứ chín, phần thưởng này cũng không ra ngoài dự liệu của Hoắc Nguyên Chân. Bởi vì hai lần trước hoàn thành nhiệm vụ phụ, cũng là mỗi lần tưởng thưởng ba chiêu Như Lai Thần Chưởng.

Hoắc Nguyên Chân nhận thấy phần thưởng cho nhiệm vụ chính phong phú hơn nhiệm vụ phụ, hiện tại quả nhiên Hệ Thống thưởng thêm một chữ Cấm.

Tạm thời đè nén nỗi lòng mừng như điên dại, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu tra xét phần thưởng của Hệ Thống.

Như Lai Thần Chưởng thức thứ bảy đến thức thứ chín gồm có ba chiêu Thiên Phật Giáng Thế, Phật Pháp Vô Biên, Vạn Phật Triều Tông.

Hoắc Nguyên Chân đã học được sáu thức trước, trong đó hắn vẫn chưa dùng qua thức thứ sáu Nghênh Phật Tây Thiên, dùng làm tuyệt chiêu giấu dưới đáy hòm vào thời khắc mấu chốt.

Nhưng hôm nay Hoắc Nguyên Chân học được ba thức này, uy lực càng thêm hùng mạnh.

Uy lực chiếu Thiên Phật Giáng Thế tương đương cùng Nghênh Phật Tây Thiên, nhưng cũng có chỗ bất đồng.

Chiêu kia coi như là công kích đơn độc, Thiên Phật Giáng Thế này lại là thủ đoạn uy lực hùng mạnh bao trùm trên phạm vi rộng. Xuất ra một chưởng sẽ đánh rạp một mảng, cũng là một đòn toàn lực cảnh giới Ngự sơ kỳ.

Thức thứ tám là gọi là Phật Pháp Vô Biên, là một chưởng xuyên tim, tốc độ rất nhanh, uy lực cao hơn thức thứ sáu một tầng, đạt tới uy lực một đòn toàn lực của cảnh giới Ngự trung kỳ.

Hai thức này cũng không đáng kể gì, uy lực mạnh nhất là thức thứ chín Vạn Phật Triều Tông.

Có rất nhiều người cho rằng thức sau cùng của Như Lai Thần Chưởng chính là Vạn Phật Triều Tông, cũng là thức có uy lực to lớn nhất.

Hoắc Nguyên Chân cũng không nhớ rõ truyện Như Lai Thần Chưởng đã xem hồi tiền kiếp, hắn cũng không biết chính xác Vạn Phật Triều Tông này có phải là thức sau cùng hay không. Nhưng rất hiển nhiên trong những thủ đoạn mà hắn biết hiện tại, Vạn Phật Triều Tông chính là thủ đoạn hùng mạnh nhất.

Uy lực của nó đạt tới một đòn toàn lực của cảnh giới Ngự hậu kỳ, đây quả thực là không thể tưởng tượng.

Cao thủ mà Hoắc Nguyên Chân đã gặp cho tới hiện tại, Nhiễm Đông Dạ, An Mộ Phong, tứ đại Thời Luân tôn giả, suy đoán tối đa cũng chỉ là cảnh giới Ngự hậu kỳ, bởi vì cho tới bây giờ Hoắc Nguyên Chân chưa nghe nói qua trên cảnh giới Ngự còn có cảnh giới nào khác.

Như vậy nói cách khác, một đòn mạnh nhất của bọn họ cũng chỉ tương đương chiêu Vạn Phật Triều Tông này.

Bất quá niềm vui của Hoắc Nguyên Chân như bị giội một gáo nước lạnh. Với trình độ nội lực trước mắt của mình, tối đa cũng chỉ có thể thi triển thức thứ tám Như Lai Thần Chưởng, chính là chiêu Phật Pháp Vô Biên, có uy lực một đòn toàn lực cảnh giới Ngự trung kỳ.

Chiêu Vạn Phật Triều Tông này, với nội lực Hoắc Nguyên Chân trước mắt còn chưa thể thi triển.

Hoắc Nguyên Chân dựa theo nhắc nhở của Hệ Thống tính toán một chút, chỉ cần mình có thể quay trúng quyển Cửu Dương chân kinh cuối cùng, Tam Phân Âm Dương Khí cũng sẽ đại thành. Khi đó, tài nghệ nội lực của mình có thể đạt tới trình độ cảnh giới Ngự, lúc ấy thi triển Vạn Phật Triều Tông sẽ không thành vấn đè.

Bởi vì chiêu Vạn Phật Triều Tông này chính là chuẩn bị cho cao thủ cảnh giới Ngự, người bình thường không có tư cách thi triển.

Mặc dù Hoắc Nguyên Chân thấy thèm uy lực một chiêu này, đáng tiếc bây giờ cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể là nắm giữ thuần thục phương thức xuất chưởng mấy thức này trước.

Học tập ba chiều Như Lai Thần Chưởng mất của Hoắc Nguyên Chân gần một canh giờ, học tập xong hết thảy sau, hắn mới có thời gian thăm dò tuyệt học chữ Cấm mà Hệ Thống cho.

Hắn vừa tra xét một lượt đã phát hiện lòng bàn tay mình đổi khác.

Trên tay phải Hoắc Nguyên Chân hiện tại đã có bốn chữ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, những nét chữ mờ nhạt, nếu như không quan sát kỹ không thể nhìn ra.

Mà chữ Cấm này xuất hiện trên lòng bàn tay trái của hắn.

Hơi thi triển nội lực, chữ Cấm đó liền lóe lên kim quang xuất hiện bên trong lòng bàn tay.

Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lúc này lại vang lên:

- Tuyệt học chữ Cấm thuộc về bí pháp nhà Phật, túc chủ cũng có thể bằng vào môn tuyệt học này làm cho hết thảy người cảnh giới không vượt qua mình không có cách nào điều động nội lực, chỉ có thể bằng vào lực lượng nhục thể công kích.

Nghe thấy Hệ Thống giải thích như vậy, Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, trong óc của hắn xuất hiện hình ảnh trong Tây Du ký.

Thầy trò bốn người đi Tây Thiên thỉnh kinh, lúc đi ngang qua Tây Thiên Tiểu Lôi Âm tự, đồng tử của Đông Lai Phật tổ Hoàng Mi đồng tử giả mạo Phật tổ, ở Tiểu Lôi Âm tự chờ người thỉnh kinh.

Thầy trò bốn người không rõ cho nên tiến vào Tiểu Lôi Âm, bị Hoàng Mi Lão Phật bắt được, chỉ có Tôn Ngộ Không cuối cùng chạy ra ngoài, nhưng cũng khó mà ngăn cản pháp bảo đối phương, không thể không chạy xung quanh cầu viện.

Cuối cùng Đông Lai Phật tổ đến nơi này, viết một chữ vào trong lòng bàn tay của Tôn Ngộ Không, chính là một chữ Cấm.

Tôn Ngộ Không chỉ cần mượn chữ Cẩm này làm cho Hoàng Mi thi triển pháp bảo không ra, chỉ có thể múa may Lang Nha Bổng chiến đấu cùng mình, cũng không có uy hiếp gì nữa.

Mà hôm nay Hệ Thống giao phó cho Hoắc Nguyên Chân chữ Cấm này, hiển nhiên là có diệu dụng tương tự như chữ Cấm kia.

Phàm là người cùng cảnh giới với Hoắc Nguyên Chân, cũng sẽ bị chữ Cẩm này áp chế mà không cách nào điều động nội lực, thật ra điểm này là vô cùng biến thái.

Mặc dù hiện tại trong ba loại nội lực của Hoắc Nguyên Chân, Bắc Minh thần công cao nhất mới đạt tới chuẩn viên mãn, nhưng nội lực của hắn vẫn còn có thể tiến bộ.

Đồng Tử Công đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong coi như là đại thành, nhưng không có nghĩa là không thể tiếp tục tu luyện, cũng có thể thông qua tu luyện tiến vào Tiên Thiên viên mãn.

Mà Bắc Minh thần công lên cấp suy đoán sẽ dễ dàng hơn một chút, chỉ cần hấp thu nội công nhiều cao thủ là đủ rồi.

Chỉ cần có một môn võ công tiến vào Tiên Thiên viên mãn, như vậy Hoắc Nguyên Chân coi như là cao thủ viên mãn.

Khi đó, bất kỳ người nào không đạt tới cảnh giới Ngự ở trước mặt hắn cũng không có lực lượng đề kháng, mất đi nội lực rồi, cao thủ cũng trở thành tầm thường.

Coi như là bây giờ, bất kỳ cao thủ viên mãn trở xuống nào ở trước mắt Hoắc Nguyên Chân cũng không có gì khác với phế nhân.

Sau khi học được chiêu này, Hoắc Nguyên Chân nôn nóng muốn thử ngay tức khắc.

Nhưng so với thí nghiệm chiêu này, Hoắc Nguyên Chân càng muốn thử nghiệm hiệu quả sau khi Đồng Tử Công mình đại thành hơn.

Nếu như lúc này mình lên vào bên trong thiền viện, sẽ có ai bằng lòng bầu bạn với mình?

Ninh Uyển Quân khẳng định là không được, nha đầu này rất chính phái, cũng rất ngượng ngùng, nếu không phải bởi vì nguyên nhân hết sức đặc thù, nhất định là phải chờ mình cưới nàng về mới bằng lòng cho mình chạm vào thân thể.

La Thái Y suy đoán có chút hy vọng, nhưng La Thái Y một mực hy vọng Hoắc Nguyên Chân có thể thành chuyện tốt cùng Ninh Uyển Quân trước, cũng không muốn cướp ở trước mặt của Uyển Quân, Hoắc Nguyên Chân muốn thuyết phục nàng chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Mộ Dung Thu Vũ lại càng không được, nha đầu này mất trí nhớ, mặc dù gần đây khôi phục không ít, nhưng vẫn không nhớ rất nhiều chuyện giữa nàng và mình, càng không thể chấp nhận chuyện như vậy.

Về phần Hứa Tiêm Tiêm và Hoa Tiểu Hoàn thậm chí càng không được, tình cảm còn chưa tới trình độ đó, Hoắc Nguyên Chân cũng không nghĩ đến chuyện này.

Lý Thanh Hoa thì sao? Có thể, dù sao mình và nàng tiếp xúc rất thân mật, nhưng suy đoán Lý Thanh Hoa cũng bị chuyện Đông Phương Tình làm cho bối rối. Không xử lý tốt chuyện này, Hoắc Nguyên Chân cũng không thể phát sinh bất cứ chuyện gì với một trong hai nàng, như vậy sẽ có lỗi với người còn lại.

Có khả năng lớn nhất phải là An Như Huyễn, vị Đại tỷ như tiên nữ này tốt với hắn nhất, từ trước tới nay chưa từng nghịch ý hắn, nếu tìm nàng sẽ không có vấn đề gì.

Biến số duy nhất chính là ngày nào An Như Huyễn cũng ở chung với tỷ tỷ của nàng, vạn nhất hắn tìm nhầm người, chẳng phải là bé cái nhầm sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio