Phương Trượng

chương 676: biến hóa cực lớn trong ba tháng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hoắc Nguyên Chân nghĩ tới nghĩ lại cũng không nghĩ ra một nhân tuyển thích hợp, trong lòng không khỏi âm thầm buồn khổ.

Muốn làm chút chính sự lại khó khăn như vậy, Hoắc Nguyên Chân không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài.

Nếu như mình chỉ có một hồng nhan tri kỷ, như vậy lúc này cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ đổ thừa ý chí không kiên quyết, lại thêm hạ thủ không đủ tàn nhân. Chuyện tới nước này lại chưa từng chân chính làm chuyện gì chàng chàng thiếp thiếp, hiện tại đã có khả năng, ngược lại khó có thể xuất thủ.

Yên lặng ngồi trên bồ đoàn một hồi, Hoắc Nguyên Chân mới coi như bình phục tâm trạng.

Nhiều năm như vậy cũng chịu đựng nổi, chẳng lẽ một thời gian như vậy cũng không kiên trì nổi sao?

Hơn nữa nếu như lúc này đi tìm một nữ tử nào đó, vạn nhất mình chết trong đại chiến với Thần Long giáo thì sao, chẳng phải là hại cả đời nữ tử người ta?

Vẫn nên tiếp tục chịu đựng đi thôi... Trong lòng Hoắc Nguyên Chân âm thầm quyết định chủ ý.

Sau khi mừng rỡ thực lực mình gia tăng, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân lại cảm thấy một cảm giác rét lạnh!

Chẳng lẽ... Thời khắc cuối cùng sắp đến rồi sao?

Mỗi một lần thiên tượng biến hóa, Hoắc Nguyên Chân cũng có thể cảm giác được rất rõ ràng, đây đã là lần thứ ba.

Hắn không biết Thất Tinh Liên Châu chân chính hoàn thành cần phải bao lâu, nhưng càng ngày càng đến gần đã là sự thật không thể tranh cãi.

Hơn nữa trong lòng Hoắc Nguyên Chân mơ hồ có chút cảm giác, mỗi một lần biến hóa như vậy, giữa thiên địa dường như cũng xảy ra biến hóa vô cùng vi diệu, cụ thể có thay đổi gì cũng không nói được, có lẽ là có một tinh đẩu nào đó đi lệch vị trí.

Chẳng lẽ Thất Tinh Liên Châu phải trải qua bảy lần biến hóa như vậy mới có thể chân chính hoàn thành sao?

Lúc trước gặp Thiên Cơ lão nhân trao đổi trong thời gian ngắn ngủi, Hoắc Nguyên Chân cũng không biết nhiều lắm về chuyện này. Bây giờ muốn biết nhiều hơn, khổ nỗi không tìm được một người có thể nói chuyện với hắn.

Có lẽ tìm Lý Thanh Hoa có thể, nhưng nàng đang bế quan bắt đầu lãnh ngộ cảm ngộ sau khi đánh chết hư ảnh cao thủ cảnh giới Ngự trong ảo cảnh.

Có lẽ chờ sau khi Lý Thanh Hoa xuất quan, nàng có thể chân chính luyện thành ở cảnh giới cao nhất không cần nhìn mà vẫn xuất phi đao chuẩn xác, Hoắc Nguyên Chân không thể đi quấy rầy nàng.

Không thể hỏi thăm Lý Thanh Hoa, Hoắc Nguyên Chân không còn tìm ai khác được nữa. Mặc dù công lực Vô Danh không tệ, những kiến thức về phương diện này cũng chỉ ngang ngửa với mình, hỏi lão không bằng hỏi gương.

Cho nên Hoắc Nguyên Chân chỉ có thể tự mình suy đoán, lần trước Thất Tinh Liên Châu là vào đầu tháng Mười, lần trước nữa là đầu tháng Chín, mà hôm nay là đầu tháng Mười Một.

Chẳng lẽ lần sau sẽ vào đầu tháng Mười Hai sao?

Trong lòng hắn suy đoán lung tung một hồi, cảm giác rét lạnh kia cũng dần dần tan đi.

Hoắc Nguyên Chân không nghĩ ra, dứt khoát cũng sẽ không suy nghĩ nữa, trước mắt bên ngoài nhân sĩ võ lâm huấn luyện bừng bừng khí thế, mặc dù Đồng Tử Công đã đại thành, nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn đi ra ngoài.

Thứ nhất bên ngoài huyên náo, bất lợi cho tu luyện, thứ hai hắn sợ mình không nhịn được chạy đến thiền viện.

Trước mắt đã không có Đồng Tử Công trói buộc, nhưng trong lòng Hoắc Nguyên Chân trong lúc nhất thời vẫn không thể hoàn toàn biến chuyển. Cho dù chuyện như vậy xảy ra, cũng phải là thuận theo tự nhiên mới được, nếu như cố ý đi làm, rõ ràng là bất kính đối với các nàng.

Đã như vậy, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát một lòng đắm chìm trong tu luyện, tranh thủ tu luyện Đồng Tử Công tới trình độ chuẩn viên mãn trước khi nhận sĩ võ lâm huấn luyện xong.

Không thể không nói, ý nghĩ này của Hoắc Nguyên Chân rất điên cuồng, bởi vì hắn cũng không biết lúc nào sẽ lên đường, Đồng Tử Công mới vừa tiến bộ, làm sao có thể đột phá lên một bậc nữa.

Nhưng chính là nhờ tâm cảnh như vậy, càng thêm có lợi cho Hoắc Nguyên Chân tu luyện.

Khó được có thời điểm tốt như vậy, có thể không ngủ không nghỉ chuyên tâm tu luyện. Cũng có lẽ bây giờ nhất thời lười biếng, sau này sẽ tạo ra tiếc nuối muôn đời, Hoắc Nguyên Chân không muốn loại chuyện đó phát sinh, cho nên vẫn phải khắc khổ một chút, cũng có tác dụng làm gương cho những người khác.

Bên Thần Long giáo cũng không có động tĩnh gì, trên giang hồ có được thời khắc yên tĩnh hiếm có, thời gian đang dần dần trôi qua.

Mồng Năm tháng Mười Một, Hoắc Nguyên Chân hoàn toàn củng cố cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, hơn nữa nội lực lại có tiến bộ.

Mồng Mười tháng Mười Một, Hoắc Nguyên Chân cảm thấy mình đã vượt qua trình độ hậu kỳ đỉnh phong phổ thông, có hy vọng tiến vào chuẩn viên mãn.

Dĩ nhiên hết thảy đều phải cảm tạ công lao Dịch Cân kinh cùng Tẩy Tủy Kinh. Sau khi học tập hai môn công phu này, tư chất Hoắc Nguyên Chân đã đạt đến trình độ đứng đầu giang hồ, trừ tiến vào Tiên Thiên viên mãn coi như là ngưỡng cửa tương đối lớn ra, những bình cảnh khác cơ hồ không tồn tại.

Đến Hai Mươi tháng Mười Một, Hoắc Nguyên Chssn tu luyện tiến bộ lần nữa, còn cách cảnh giới chuẩn viên mãn đã không xa.

Đến Hai Mươi Tám tháng Mười Một, Hoắc Nguyên Chân nghênh đón quay thưởng tháng Mười Một.

Mỗi một lần quay thưởng Hoắc Nguyên Chân đều rất coi trọng, ngưng tu luyện chuyên tâm quay thưởng.

Lần đầu tiên quay thưởng, Hoắc Nguyên Chân lấy được một Song Thiểm Tưởng.

Nhưng lần này Song Thiểm Tưởng không có cho ra vật gì tốt, chẳng qua là thu được hai món linh dược tương đối quý trọng, làm phong phú cho phòng luyện đan của Tuệ Hổ.

Bây giờ đan dược Thiếu Lâm tiêu hao rất lớn, mỗi một hòa thượng, còn có những nhân sĩ kiệt xuất trên giang hồ kia, dưới tình huống gia tốc tu luyện còn phải uống đan dược gia tăng công lực, cho nên hắn cũng không chê hai món linh dược này.

Sau đó lần thứ hai quay thưởng rốt cục Hoắc Nguyên Chân lại may mắn một lần, trực tiếp quay trúng Đạt Ma Bế Tức công.

Đạt được môn võ học này coi như là vui mừng bất ngờ, Hoắc Nguyên Chân lo lắng duy nhất chính là thời điểm Đồng Tử Công tiến vào bình cảnh Tiên Thiên viên mãn. Hôm nay lấy được môn tuyệt học này, như vậy mình có thể tiến vào Tiên Thiên viên mãn dưới tình huống không có lĩnh ngộ đặc thù gì, ít nhất cũng là cơ hội tăng nhiều, tuyệt đối không phải là hoàn toàn không có hy vọng.

Sau khi quay thưởng xong, Hoắc Nguyên Chân không dừng lại chút nào, lại bắt đầu tu luyện.

Đến đầu tháng Mười Hai Hoắc Nguyên Chân đã đạt tới trình độ nửa bước tiến vào chuẩn viên mãn, có thể nói là tiến bộ thần tốc.

Bởi vì Hoắc Nguyên Chấn thân là phương trượng, đan dược tốt nhất là phải ưu tiên cho hắn, đây là thời kỳ phi thường, Hoắc Nguyên Chân cũng không khiêm nhượng. Nói không chừng mấy tháng sau mình sẽ rời khỏi thế giới này, khiêm nhượng không có ý nghĩa gì, có đan dược tốt cũng nên dùng.

Mà vào lúc này, lại một lần rét lạnh nữa xuất hiện.

Hôm nay Hoắc Nguyên Chân không còn kinh ngạc nữa, đây đã là lần thứ tư, nếu như mình đoán là chính xác, như vậy chỉ còn có ba tháng ba tháng sau, Thất Tinh Liên Châu hoàn thành, Đinh Bất Nhị xuất thế, bắt đầu quyết chiến cuối cùng.

Hoắc Nguyên Chân tu luyện tiếp tục, những người khác cũng không nhàn rỗi, đến lúc này lại một tin tức tốt truyền đến.

Mẫu thân tỷ muội An Như Huyễn cùng An Như Sương lúc này đi tới thiền viện, phụ nhân phong vân dư âm này hoàn toàn rời đi An Mộ Phong đã từ từ trở nên táng tâm bệnh cuồng, trở lại bên người tỷ muội các nàng.

Mà ba mẹ con ôm nhau khóc ròng một hồi, Hoắc Nguyên Chân cũng tự mình đi nghênh đón, còn ở bên cạnh dùng lời an ủi nửa ngày.

Sau khi an bài xong cho nhạc mẫu tương lai của mình, Hoắc Nguyên Chân trở lại Phương Trượng viện tu luyện, tin tức tốt liền truyền đến.

An gia tỷ muội gặp được mẫu thân, hoàn toàn kết liễu một mối tâm sự, tâm kết mở ra, không ngờ rằng song song thu được đột phá, trở thành cao thủ Tiên Thiên viên mãn!

Nghe thấy tin tức này Hoắc Nguyên Chân hưng phấn vung quyền, như vậy bên mình lại có thêm hai cao thủ có chiến lực hùng mạnh.

Bởi vì An gia tỷ muội là sinh đôi, tâm linh tương thông, sau khi song song tiến vào Tiên Thiên viên mãn, Cửu Âm Chân kinh trở nên càng thêm hùng mạnh. U Minh Quỷ Trảo cùng Sinh Tử Phù cũng trở thành võ học siêu cấp, hai người liên thủ chỉ sợ cũng có thể ngăn cản cao thủ cảnh giới Ngự phổ thông.

Sau Hoắc Nguyên Chân dứt khoát bế quan tu luyện Đạt Ma Bế Tức công, gần một tháng không gặp bất luận kẻ nào, chẳng qua là vào lúc quay thưởng tháng Mười Hai dừng lại một chút.

Tháng Mười Hai quay thưởng, lần đầu tiên Hoắc Nguyên Chấn thu được Ngưu Ma Vương Tấn Cấp Đan. Rốt cục tên khổng lồ này cũng thu được tiến bộ, trở thành sức chiến đấu kể dưới cảnh giới Ngự, thực lực tương đương cùng Đại Thánh.

Lần quay thưởng thứ hai, rốt cục Hoắc Nguyên Chân được như nguyện lấy được một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.

Đến lúc này, rốt cục Hoắc Nguyên Chân lấy được một viên Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan lần nữa.

Từ trước tới nay Hoắc Nguyên Chân vẫn tôn thờ lý thuyết phòng ngự là trên hết, trong số võ công mà hắn tu luyện, võ học phòng ngự cũng chiếm đại đa số.

Cho nên lần này, hắn không chút do dự thăng cấp Kim Cương Bất Hoại Thể.

Sau khi thăng cấp Kim Cương Bất Hoại Thể thành võ học siêu cấp, biến thành thủ đoạn siêu cấp phòng ngự cảnh giới Ngự trở xuống không thể phá.

Từ đó về sau, cao thủ Tiên Thiên viên mãn ở trong mắt của Hoắc Nguyên Chân cũng không thể tạo thành uy hiếp nữa. Bởi vì Kim Cương Bất Hoại Thể không cần tiêu hao nội lực, dựa theo cách nói trên mạng, đây gọi là kỹ năng bị động, không cần chủ động kích phát.

Có lẽ là bởi vì quay trúng Kim Cương Bất Hoại Thể, trạng thái Hoắc Nguyên Chân tốt tới mức trước đó chưa từng có, không ngờ rằng vào ngày Hai Mươi Chín tháng Mười Hai đột phá lần nữa.

Liên tục tu luyện hai tháng, cộng thêm niềm vui lấy được siêu cấp Kim Cương Bất Hoại Thể, Đồng Tử Công lại có đột phá lần nữa, đạt tới cảnh giới chuẩn viên mãn.

Đến lúc này, Hoắc Nguyên Chân đã có hai loại nội lực chuẩn viên mãn, chỉ có Cửu Dương chân kinh còn là Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, tụt lại phía sau.

Bất quá tổ hợp Tam Phân Âm Dương Khí trình độ này đã giúp Hoắc Nguyên Chân vượt qua cao thủ cấp bậc Vô Danh, coi như là nửa bước cảnh giới Ngự.

Sau khi Đồng Tử Công đạt tới chuẩn viên mãn, rốt cục Hoắc Nguyên Chân cũng thở phào nhẹ nhõm, hai tháng qua khổ tu cơ hồ so với được với người bình thường tu luyện năm năm, tiến vào chuẩn viên mãn cũng không kỳ quái.

Nhưng như vậy là có thể thư giãn được sao, vẫn không thể.

Hoắc Nguyên Chân còn có một nhiệm vụ cuối cùng, đó chính là hoàn toàn củng cố cảnh giới chuẩn viên mãn Đồng Tử Công, sau đó chờ đợi thời cơ là có thể nhất cử đột phá.

Cho nên Hoắc Nguyên Chân vẫn không chịu xuất quan, tiếp tục tu luyện.

Tới Tết còn có một lần quay thưởng, bất quá lần này vận khí Hoắc Nguyên Chân không phải là rất tốt, chẳng qua là quay trúng hai môn Thiên Nhãn Thiên Nhĩ không có tác dụng gì. Bởi vì chỉ cần hắn tiến vào Tiên Thiên viên mãn là có thể đạt được, cho nên không phải là rất coi trọng.

Lần quay thưởng thứ hai Hoắc Nguyên Chân quay trúng một cây bút, gọi là Đan Chu Thần Bút, cũng không biết là dùng để làm gì, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát thu vào.

Sau khi quay thưởng Tết kết thúc, đúng như hắn dự liệu, thiên tượng lại chấn động lần nữa, đây đã là lần thứ năm.

Hoắc Nguyên Chân lẳng lặng đi xuống giường, đi tới trước cửa sổ, nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

Mới vừa quay thưởng kết thúc, bây giờ là rạng sáng, nhưng đã coi như là năm mới.

- Năm lần! Chẳng lẽ là còn có hai tháng cuối cùng, Đinh Bất Nhị sẽ xuất thế sao?

Trong miệng khẽ lẩm bẩm, ánh mắt Hoắc Nguyên Chân không có mục tiêu, trong lòng có chút lo âu.

Thời khắc cuối cùng sắp sửa tới, mệnh vận giang hồ võ lâm Trung Nguyên cũng sắp tới thời khắc mấu chốt, thành công hay là thất bại sẽ trở nên rõ ràng trong khoảng thời gian rất ngắn.

Lời của hắn mới vừa nói xong, đột nhiên bên ngoài có người nhẹ giọng nói:

- Ngươi sai lầm rồi, không phải là còn có hai tháng, mà là chỉ có một tháng nữa!

- Là... Là nàng! Sao nàng lại tới đây?

Hoắc Nguyên Chân vui mừng ngẩng đầu lên, ở trước mắt cách đó không xa, Nhiễm Đông Dạ mặc một chiếc trường quần màu trắng phiêu hốt. Hiện tại là tiết trời Đông, mặc dù nàng không sợ lạnh nhưng vẫn khoác một chiếc khăn lông chồn trên vai tượng trưng. Trông nàng giống như tiên nữ giáng phàm, phong tư trác tuyệt đứng ở đối diện Hoắc Nguyên Chân cách đó không xa, khẽ mỉm cười dưới ánh trăng trông càng xinh đẹp.

Lần trước lúc Nhiễm Đông Dạ rời đi, đã nói cho Hoắc Nguyên Chân biết nàng sẽ xuất hiện vào lúc nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên tấn công Thần Long giáo. Nhưng hôm nay còn chưa tới khi đó, nàng đã tới trước, cho nên Hoắc Nguyên Chân mới tỏ ra rất kinh ngạc.

Nhiễm Đông Dạ lấy tay vuốt vuốt mái tóc bị gió đêm thổi bay loạn:

- Ta muốn trở về Thiên Sơn, vừa đúng đi ngang qua nơi này, muốn hỏi võ lâm Minh chủ có rảnh rỗi không tiễn ta một đoạn, kết quả là nghe thấy người ở đây cảm khái.

- Thì ra là Nhiễm cô nương muốn về Thiên Sơn, vậy bần tăng có thể đưa tiễn.

Hoắc Nguyên Chân có Kim Nhãn Điêu đỡ bước, đi Thiên Sơn cả đi lẫn về cũng chỉ là một ngày, hiện tại tu luyện cũng không có tiến bộ gì lớn nữa, đưa Nhiễm Đông Dạ một đoạn đường cũng không sao.

Nhưng Hoắc Nguyên Chân còn có một mối nghi ngờ, nói với Nhiễm Đông Dạ:

- Nhiễm cô nương, mới vừa rồi nàng nói cách Thất Tinh Liên Châu chỉ có một tháng, chẳng lẽ là bần tăng phân tích sai lầm? Không phải là Thất Tinh Liên Châu cần phải có bảy lần thiên tượng di động mới xuất hiện hay sao?

Nhiễm Đồng Da khẽ lắc đầu:

- Ngươi nói không hoàn toàn đúng, Thất Tinh Liên Châu là không sai, nhưng lần Thất Tinh Liên Châu này là Thất Diệu tương liên. Trong Thất Diệu lấy mặt trời làm chủ, tương liên chúng ta nhìn thấy đều là vây quanh mặt trời tiến hành, cho ở nên chúng ta chỉ có thể cảm giác được Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cùng mặt trăng dị động. Hôm nay đã có năm lần di động, chỉ cần có một lần nữa, Thất Tinh Liên Châu sẽ hoàn thành.

Nghe thấy Nhiễm Đông Dạ giải thích, Hoắc Nguyên Chân mới chợt hiểu ra, thì ra là có chuyện như vậy.

May nhờ Nhiễm Đông Dạ đưa ra giải thích, nếu không Hoắc Nguyên Chân vẫn cho rằng còn tới hai tháng.

Chỉ là như vậy, thời gian sẽ gấp gáp vô cùng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio