Phương Trượng

chương 708: tử đấu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Hai người đã biết rất nhiều thứ, toàn thân đều run rẩy, dưới chân đạp sóng nước liên tiếp lui về phía sau, đầu lắc lư giống như trống bỏi:

- Không! Không không! Không không không! Tiền bối, ngươi là lão tiền bối, chúng ta chỉ là tiểu bối bé nhỏ không đáng kể, ngươi hãy buông tha bọn ta đi, bọn ta sẽ trở về chiến đấu, lập tức trở về!

Hai người vừa nói chuyện, trong lòng đã bị sợ hãi tràn đầy, lui về phía sau mấy bước, đột nhiên cùng lúc hú lên quái dị, đồng thời xoay người chạy về phía sau, Mặc dù rất có thể chỉ là vô ích, bọn chúng vẫn muốn tranh thủ một chút cơ hội, chỉ cần chạy ra nơi này, nói không chừng còn có thể sống sót.

An Mộ Phong nở một nụ cười dữ tợn, ở nơi đó nhìn hai người chạy trốn hơi giơ tay lên, đưa ra một ngón tay về phía hai người, cất tiếng kêu gọi:

- Tới đây các con, các ngươi muốn đi đâu vậy, đến đây đi! Tới đáy Thiên Thủy hồ này, đến bên cạnh lão phu!

Nói tới cùng kỳ quái, chỉ là vạch ngón tay nhẹ nhàng như vậy, hai người Đông Phương Thiếu Bạch lại không có bất kỳ sức lực chống cự nào chợt ngừng lại, ánh mắt đờ đẫn, thân thể hồn bay phách lạc lui trở lại.

Một trận sóng bắn bay lên không trung, một cơn sóng đi qua, hai người Đông Phương Thiếu Bạch đã biến mất ở tại chỗ, chỉ để lại An Mộ Phong còn trên mặt hồ, ánh mắt lạnh như băng nhìn ven hồ phía xa.

Trên bờ hồ, khi Đông Phương Tình nhanh chóng chạy về, Đại trưởng lão nhất thời liền biến sắc.

Lão đã nhìn ra Lý Thanh Hoa cùng Đông Phương Tình đã đột phá, sự cường hãn của hai nữ nhân này lão cũng có nghe thấy, ở thời điểm viên mãn, chính là trình độ đứng đầu trong viên mãn, bây giờ tiến vào cảnh giới Ngự, một người cũng không dễ dàng thu thập như vậy. Bây giờ hai người đồng thời tới, còn có hai Tiên Thiên viên mãn hiệp trợ, mình chỉ sợ là có chút phiền toái.

Từ khi bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, tâm thái của Đại trưởng lão vẫn luôn là ung dung, hết thảy đều tiến hành theo đúng kế hoạch của lão, một mực đến lúc hoàn thành Thất Tinh Liên Châu, nhưng Thánh Vương lại không có xuất thế, lúc này rốt cuộc đã có một chút biến hóa.

Đến sau này rốt cuộc đột phá của Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình đã phá vỡ kế hoạch của Đại trưởng lão. Chiến đấu đến thời khắc này, lão mới chợt phát giác thì ra người trong Thần Long Giáo còn có thể chiến đấu chỉ còn lại có một mình mình.

Nhìn Đông Phương Tình chạy về, khi bản thân bị bốn nữ nhân vây khốn, mặt Đại trưởng lão co giật mấy cái, cuối cùng cười lạnh nói:

- Tốt! Tốt tốt tốt! Xem ra trận chiến hôm nay chính là sinh tử tồn vong của Thần Long Giáo ta, lão phu cũng sẽ không có chút nương tay nào nữa. Vốn giữ lại hậu chiêu này, dự định sau này có thể dưới quyền của Thánh Vương cống hiến làm khuyến mã, hôm nay xem ra có thể gặp được Thánh Vương hay không cũng không biết. Như vậy cũng tốt, sẽ cho tiên huyết của bốn tên tiện tỳ các ngươi tưới tại nơi này, chôn cùng lão phu đi!

Lời của Đại trưởng lão nói tới cuối cùng, tóc trắng theo gió bay lượn đầy trời, toàn thân hình khí phát ra bốn phía, khí thế toàn thân đã đạt đến một trạng thái đỉnh phong.

Trên người một tầng chân khí chấn động, hơn nữa thời khắc đang phát sinh biến hóa.

Từ Bạch Vân Yên nóng rực sôi trào, tràn ngập như chướng khí, che lấp mắt người, đến Mân Hà Đãng chân khí xoay tròn, bát diện linh lung, hoa sen nở rộ.

Từ Thổ Côn Lôn đất nát đá vụn, khai sơn phách địa, đến Bích Tuyết Băng không chỗ nào không vào, xấm da nhập cốt, đóng băng tận xương tủy..

Từ Tử Tinh Hà cương nhu vẹn toàn, kình lực xảo diệu, tử khí bay lên, đến Ám Hỗn Độn kình khí hùng hậu ngưng trọng, phòng ngự mạnh mẽ vô cùng.

Từ Tịnh Thương Hải kình đạo như nước, mềm dẻo đa biến, có thể công có thể thủ, không chút sơ hở, đến Kim Thần Hi kim quang chói mắt đả thương người, hộ thể phòng thân, đao thương bất nhập.

Từ Huyết Huyền Khung sát tinh huyết quang thẳng lên chín tầng trời, trời cao vì nó mà biến sắc, thẳng đến Huyền Vũ Trụ hắc động hư vô, sâu không thấy đáy, cắn nuốt vạn vật, không ngừng sinh diệt, lực lượng vô cùng bao la.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, quanh người của Đại trưởng lão đã bộc lộ toàn bộ quá trình diễn hóa của Hồn Thiên Bảo Giám.

Không chỉ mấy người Lý Thanh Hoa nhìn ngây người, ngay cả Hoắc Nguyên Chân ở chỗ xa cũng ngây người ra tại chỗ. Thì ra như vậy, khó trách Như Lai Thần Chưởng thức thứ chín của mình ở trước mặt đối phương vẫn bó chân bó tay không thi triển được, thì ra lão già này vẫn một mực giấu diếm. Rõ ràng là lão đã luyện thành toàn bộ Hồn Thiên Bảo Giám, khó trách mình không phải đối thủ.

Cao thủ tuyệt đỉnh như vậy mặc dù Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình đã đề thăng đến cảnh giới Ngự, nhưng có thể đánh bại người này hay không vẫn khó nói được.

Mặc dù phi đao của Lý Thanh Hoa được xưng là vô địch trong cùng cảnh giới, có thể lấy thủ cấp của bất cứ kẻ nào, nhưng dù sao đó cũng là cách nói ở thời điểm viên mãn.

Nàng chẳng qua chỉ là một người vừa tiến vào cảnh giới Ngự, có thể chống lại Đại trưởng lão gần như là cảnh giới Ngự định phong hay không?

Cho dù có Đông Phương Tình cùng nàng tiến lên, sợ là cũng không có mười phần nắm chắc.

Đáng tiếc phía sau Hoắc Nguyên Chân còn có con đại xà này đang dây dưa, nếu không hắn lại gia nhập nữa, như vậy cho dù Đại trưởng lão có ba đầu sáu tay, hôm nay mình và mấy nữ tử cùng lên cũng nhất định có thể đánh cho lão nằm xuống.

Mặc dù đám người Lý Thanh Hoa biết sự lợi hại của Đại trưởng lão, nhưng lúc này còn ai có thể quản được nhiều như vậy. Các nàng cũng không có nghiên cứu quá nhiều đối với Hồn Thiên Bảo Giám, vừa mới tiến vào cảnh giới Ngự chính là thời điểm lòng tin mười phần, thần cản giết thần, Phật cản giết Phật, cũng không quản ba bảy hai mươi mốt, bốn người đồng loạt ra tay xông về phía Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão đã luyện thành tầng thứ mười của Hồn Thiên Bảo Giám, thế nhưng đã trải qua mấy trận chiến đấu, đối mặt với hai cảnh giới Ngự phối hợp hai Tiên Thiên viên mãn cũng không có thực lực đánh đâu thắng đó. Mấy người giao thủ trong lúc nhất thời vô cùng kịch liệt, kình khí giết tung bay, ngay cả phong vũ lôi điện xung quanh cũng không cách nào tiếp cận.

Vừa giao thủ, tình huống cũng không sai biệt lắm so với suy nghĩ của Hoắc Nguyên Chân.

Lực lượng Huyền Vũ Trụ của Đại trưởng lão vừa xuất ra, không ngờ trong lúc nhất thời lại có thể áp chế bốn người Lý Thanh Hoa.

Mặc dù Lý Thanh Hoa còn chưa sử dụng phi đao, mặc dù kim châm của Đông Phương Tình còn chưa có phát ra, nhưng Hoắc Nguyên Chân tin tưởng nếu như bọn họ chiến đấu đến cuối cùng, cho dù có thể đánh chết Đại trưởng lão, trong bốn người các nàng còn có ai có thể sống sót cũng rất khó nói.

Tối thiểu sợ rằng tỷ muội An gia không ngăn cản được Đại trưởng lão, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của các nàng cũng chỉ là dùng Sinh Tử Phù và U Minh Quy Trảo ở bên cạnh dẫn tới tác dụng quấy nhiễu, chủ lực chiến đấu chân chính là Đông Phương Tình, cho dù là Lý Thanh Hoa đánh thường quy chiến cũng không bằng Đông Phương Tình.

Cho dù phi đao của Lý Thanh Hoa có thể lập công, sợ rằng Đại trưởng lão cũng chưa chắc sẽ lập tức chết đi, sau khi hai nàng xuất đao cũng không còn sức đề kháng gì.

Hoắc Nguyên Chân không thể để tình huống đó phát sinh, vội vàng dứt khoát truyền âm cho Đại Thánh và Ngưu Ma Vương:

- Các ngươi, mau tới ngăn cản con đại xà này giúp ta.

Đại Thánh và Ngưu Ma Vương đã sớm ma quyền sát chưởng muốn đánh một trận với con đại xà này, cùng là loài thú với nhau, bọn chúng cũng khát vọng có thể giao phong với kẻ mạnh hơn nữa.

Nhận được mệnh lệnh của Hoắc Nguyên Chân, Đại Thánh vùng vẫy đại côn, Ngưu Ma Vương lập tức lao ầm ầm đánh về phía đại xà.

Đại xà đang đuổi giết Hoắc Nguyên Chân không tha, đối với hai tên gia hỏa nhỏ hơn mình kia cũng không quá để ý. Đúng lúc nhìn thấy tốc độ của Hoắc Nguyên Chân chậm lại một chút, dưới chân như lảo đảo, đại xà mừng rỡ, mở cái miệng to như chậu máu muốn căn hắn, lại không phòng bị Đại Thánh và Ngưu Ma Vương đúng lúc xông đến.

Lúc này Hoắc Nguyên Chân cố ý tạo ra sơ hở, làm cho đại xà cúi đầu xuống, đúng lúc sáng tạo cơ hội cho Đại Thánh và Ngưu Ma Vương.

Quả nhiên Đại Thánh không phụ kỳ vọng của Hoắc Nguyên Chân, nhìn chuẩn đầu to của đại xà, đại côn màu vàng trong tay xoay tròn, đột nhiên quất tới một côn.

Sự thông minh của loài thú dù sao vẫn là thấp kém, huống chi là loại động vật máu lạnh như rắn, nhất thời không phòng bị, bị đại côn của Đại Thánh đánh trúng, đầu rắn lớn như vậy bị đánh lăng không bay ra ngoài thật xa, mang theo cả thân thể bay đi.

Đại Thánh đánh trúng một côn, Ngưu Ma Vương bên kia cũng không có nhàn rồi, sừng nhọn dài tiếp cận hai mét trên đầu trực tiếp hung hăng đâm vào trong thân thể của đại xà, đâm vào từ một bên, một bên khác ló ra sừng nhọn.

Bằng vào lực xung kích hùng mạnh, Ngưu Ma Vương mang theo đại xà một đường chạy như điên, trực tiếp kéo theo con quái vật cực lớn này chạy ra ngoài hơn một trăm mét.

Vừa nhìn thấy Đại Thánh và Ngưu Ma Vương đắc thủ, Hoắc Nguyên Chân cũng không kịp để ý nhiều, chạy thẳng đến chiến trường của đám người Lý Thanh Hoa và Đại trưởng lão bên kia.

Đại xà đau đớn lăn lộn trên mặt đất, sau khi bị Ngưu Ma Vương húc văng ra thật xa, nó ra sức giãy dụa thân thể, lực lượng hùng mạnh ngay cả Ngưu Ma Vương cũng không thể địch nổi, sau khi mất đi lực xung kích, Ngưu Ma Vương bị đại xà hất ngã văng ra.

Máu rắn chảy khắp mặt đất, sau khi đại xà bị thương quả thực có chút điên cuồng, lay động cái đầu lớn bị Đại Thánh đánh trúng một công nhìn trúng mục tiêu, hung tợn táp về phía Ngưu Ma Vương.

Thân thể của Ngưu Ma Vương rất lớn, tự nhiên nó không thể nào một hợp nuốt trọn Ngưu Ma Vương, nhưng vũ khí của nó không chỉ là nuốt, kịch độc cũng là đòn sát thủ của nó.

Ngưu Ma Vương ở trên mặt đất còn chưa đứng dậy đại xà đã cắn tới, mắt thấy không cách nào tránh né, Đại Thánh linh hoạt đột nhiên đi tới phía dưới đầu của đại xà, tay cầm đại côn chọc thẳng lên phía trên.

Bịch.

Một tiếng trầm trọng vang lên, giống như đánh bóng chày, đầu của đại xà lại bị hất lên cao chừng mười trượng, nặng nề rơi xuống một bên.

Chẳng qua lần này Đại Thánh xuất thủ có chút hấp tấp một chút, đánh không phải là rất nặng, đại xà bị tổn thương cũng không phải là rất lớn, ngược lại càng thêm điên cuồng hung mãnh, thân thể loạng choạng một cái đã bò dậy, thân thể cực lớn lắc lư, trực tiếp cuốn về phía Đại Thánh.

Cắn giết là kỹ năng tất sát của đại xà, hình thể của con đại xà này cho dù cắn giết voi cũng là chuyện dễ dàng.

Đại Thánh nhảy lên không trung muốn tránh né đại xà cắn giết, không nghĩ đến đầu của đại xà lại lăng không cắn tới.

Đại Thánh ở trên không trung muốn tránh cũng không được, dứt khoát đem đại côn trong tay đẩy tới.

Đại xà cắn quá mạnh, trực tiếp cắn vào đại côn, hàm trên hàm dưới không ngờ bị đại côn chống lên, trong lúc nhất thời không cách nào ngậm lại.

Đại Thánh sống sót từ chỗ chết, thân thể lăn một vòng liền lui về phía sau.

Đại xà hung hăng lắc đầu một cái, đại côn màu vàng kia liền bị quăng lên không trung, Đại Thánh vừa nhìn thấy đại côn bị ném vội vàng chạy tới tiếp lấy, vừa đúng lại cho đại xà cơ hội.

Đại xà đã thua thiệt một lần, chuẩn bị một miếng cắn lấy Đại Thánh đang chạy trốn.

Lúc này Ngưu Ma Vương từ dưới đất bò dậy, tính khí ngang bướng nổi lên, liều mạng dùng đầu húc tới.

Đại xà không nghĩ đến Ngưu Ma Vương này bò dậy nhanh như vậy, trong lúc không cẩn thận lại bị húc trúng lần nữa.

Lần này lực xung kích của Ngưu Ma Vương gần như là không thể ngăn cản, cho dù là đại xà này cũng là như vậy, lần này bị Ngưu Ma Vương húc lăn lộn tại trên người lại có thêm một lỗ thủng xuyên thấu.

Liên tục trọng thương làm cho con đại xà này điên cuồng rồi, đuôi nó quất tới thật mạnh, quất lên người Ngưu Ma Vương một cái, đánh cho lão ngưu này lăn lộn tại chỗ phát ra tiếng kêu đau đớn.

Thế nhưng ngay khi đại xà chuẩn bị giết chết Ngưu Ma Vương Đại Thánh bên này đã nhặt đại côn lên trở lại giúp một tay, lại là một côn nặng nề đánh xuống.

Hai con dã thú ngươi giúp ta, ta giúp ngươi, bên này gặp nạn bên kia giúp một tay, mặc dù đơn đả độc đấu đều không phải là đối thủ của đại xà, nhưng thắng ở đồng tâm hiệp lực, trong lúc nhất thời đánh cho con đại xà này bị thương toàn thân.

Sau mấy hiệp qua đi, Đại Thánh và Ngưu Ma Vương lần nữa tổ hợp lại, tất cả đều bị thương không nhẹ, khôi giáp của Đại Thánh đều bị đại xà lột sạch không còn.

Mà Ngưu Ma Vương càng thê thảm, mới vừa rồi không cẩn thận bị đại xà quấn lấy, nếu không phải Đại Thánh đánh liên tục mấy côn lên trên đầu của đại xà, chỉ sợ đã bị đại xà siết chết.

Tình huống của đại xà cũng không tốt lắm, trên đầu bị đập mười mấy côn, trên người bị đâm ra bốn lỗ thủng, cái lưỡi đỏ như máu lại phun ra nuốt vào, ánh mắt hung tàn. Mặc dù bị thương không nhẹ nhưng nó vẫn tin tưởng, mình tuyệt đối có thể giết chết hai tên đáng ghét lại khó coi này.

Không chỉ đánh giết của mấy con dã thú đã tiến vào thời khắc sinh tử, bên kia Hoắc Nguyên Chân gấp rút chi viện đám người Lý Thanh Hoa hiện tại cũng đã đến thời khắc phân thắng bại rồi.

Cho đến khi năm người Hoắc Nguyên Chân cùng giao thủ với Đại trưởng lão, hắn mới thật sự biết được sự đáng sợ của lão già này.

Nếu như Hoắc Nguyên Chân không gia nhập vào, chỉ bằng bốn người Lý Thanh Hoa còn không biết lúc nào mới có thể bắt Đại trưởng lão này lại.

Đại trưởng lão đã luyện tập Hồn Thiên Bảo Giám đến tầng thứ mười, công lực đã vượt qua tất cả mọi người ở đây, thậm chí An Mộ Phong lúc trước cũng không bằng lão.

Sau khi Hoắc Nguyên Chân gia nhập, lập tức đã trở thành lực lượng chủ lực của bên mình, bằng vào sức trâu hùng mạnh cứng đối cứng với Đại trưởng lão, cuối cùng đã hình thành ưu thế trong cuộc chiến...

Lý Thanh Hoa cuối cùng không cần mặt đối mặt với Đại trưởng lão, mà hơi lui về phía sau một chút, cầm phi đao ở trong tay, tìm kiếm một cơ hội thích hợp nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio