Phương Trượng

chương 710: đạt tới viên mãn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Sơn Lão Ma

Ngón tay khép lại, đâm thẳng về phía ngực của Hoắc Nguyên Chân đang nhào tới.

- Để lão phu moi tim của hòa thượng người ra, nhìn xem là đỏ hay là đen.

Nhị trưởng lão nổi giận gầm lên một tiếng, ngón tay cắm thẳng vào lồng ngực của Hoắc Nguyên Chân.

Ảnh mắt của Hoắc Nguyên Chấn hơi híp lại, nhìn ngón tay của đối phương đâm về phía ngực của mình. Lúc này nội lực của Hoắc Nguyên Chân tiêu hao hầu như cạn sạch, đã không cách nào thi triển võ học công kích để phản kích, thậm chí ngay cả ảo cảnh cùng Sư Tử Hống cũng không thể phát ra.

Thế nhưng Hoắc Nguyên Chân đã dám đến cũng đã có tính toán, võ công duy nhất trước mắt hắn còn có thể thi triển chính là những thứ Phật quang Pháp Tướng.

Những thứ này không cần tiêu hao nội lực gì, Hoắc Nguyên Chân cũng có thể dùng bất cứ lúc nào, hôm nay vào giờ phút này dùng vừa đúng lúc.

Khi mắt thấy đã tiếp cận Nhị trưởng lão, sau gáy của Hoắc Nguyên Chân đột nhiên bạo phát Phật quang.

Giống như một mặt trời đỏ đột nhiên xuất hiện, ánh sáng bắn ra bốn phía, Nhị trưởng lão chưa từng phòng bị Hoắc Nguyên Chân còn có một chiêu như vậy, theo bản năng dùng tay che mắt, động tác xuất thủ hơi chậm lại.

Chậm lại như vậy chính là cơ hội mà Hoắc Nguyên Chân cần, thế công của đối phương đã chậm sẽ không đủ xuyên thủng lồng ngực của mình, hai tay của Hoắc Nguyên Chân mở rộng ra ôm chặt lấy Nhị trưởng lão.

Dưới lực va chạm của thân thể, thân thể cũng bị thương của Nhị trưởng lão không chịu đựng nổi, bị Hoắc Nguyên Chân nặng nề đụng ngã trên mặt đất.

- Hòa thượng đáng chết, giở loại thủ đoạn này có hữu dụng sao?

Nhị trưởng lão ra sức giãy dụa, chỉ cần lão thoát thân ra, nhất định có thể giết chết Hoắc Nguyên Chân.

Lão cảm thấy đối phương bất kể nội lực tiêu hao gần như không còn, lực lượng thân thể cũng không còn dư lại mấy, đã không có lực lượng không thể địch nổi như trước kia.

Thế nhưng khi lão đang muốn tránh thoát đối phương, đột nhiên cảm giác được một bàn tay của đối phương đặt lên trên Đan Điền bụng dưới của mình.

- Ngươi muốn làm gì... Hả.

Nhị trưởng lão lập tức cảm thấy không tốt, nội lực của mình không ngờ giống như nước sông được mở đập, nhanh chóng theo Đan Điền vọt về phía tay của đối phương.

- Không ngờ hấp thu nội lực của lão phu, người nằm mơ.

Trên mặt của Nhị trưởng lão nổi lên gân xanh, ra sức giãy giụa, hy vọng có thể tránh thoát Hoắc Nguyên Chân, chỉ cần nội lực không bị hấp thu toàn bộ, mình còn có cơ hội.

Hoắc Nguyên Chân cũng đã đến cục diện đèn cạn khô dầu, nhưng ý chí của hắn cũng không yếu bớt chút nào. Hắn biết nếu không thể thuận lợi hấp thu nội lực của Nhị trưởng lão, vậy mình không có cách nào trở về cứu viện Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình, như vậy chiến đấu lần này cho dù đánh chết toàn bộ thành viên của Thần Long giáo cũng không có ý nghĩa.

Cho nên hắn sao có thể để Nhị trưởng lão thuận lợi rời đi, một tay ôm chắc đối phương, một tay hấp thu nội lực, đồng thời đầu đập mạnh vào mũi của Nhị trưởng lão.

Mặc dù không có khí lực gì, nhưng Thiết Đầu Công này còn rất cứng, Nhị trưởng lão bị Hoắc Nguyên Chân húc một cái mắt nổ đom đóm, choáng váng đầu óc, thân thể đều có chút nhũn ra.

Nội lực tiếp tục trôi đi, rất nhanh đã bị hấp thu chừng một nửa.

- Cút cho lão phu.

Nhị trưởng lão vận đủ chỉ lực, bởi vì khoảng cách giữa hai người quá gần không cách nào cắm vào lồng ngực nhưng lão vẫn cắm một chỉ vào sườn của Hoắc Nguyên Chân.

Máu tươi phun ra, hai ngón tay này dưới tình huống Nhị trưởng lão cao thủ cảnh giới Ngự liều chết đánh ra, đã kích phá Kim Cương Bất Hoại Thể của Hoắc Nguyên Chân.

Thế nhưng Hoắc Nguyên Chân không nhúc nhích chút nào, dứt khoát cắn mạnh vào cổ của Nhị trưởng lão, hai chân cũng quấn lấy eo của Nhị trưởng lão, bàn tay bị đè ép ở giữa hai thân thể muốn rút ra cũng không dễ dàng.

Cứ lấy loại tư thế cực kỳ mập mờ này quấn lấy nhau, Hoắc Nguyên Chân đánh chết cũng không buông tay.

Ngón tay của Nhị trưởng lão cắm vào, rút ra, sau đó lại lần nữa phát ra một chỉ, lại đâm thêm một lỗ thủng máu trên người Hoắc Nguyên Chân.

Cứ như vậy đã sử dụng sáu bảy lần, sườn của Hoắc Nguyên Chân đã là một mảnh máu thịt mơ hồ, đã không nhìn thấy một chỗ nào lành lặn.

Thế nhưng Nhị trưởng lão lại không cách nào vung ngón tay của mình nữa, bởi vì cuối cùng nội lực của lão dưới tình huống không chịu buông tay của Hoắc Nguyên Chân bị hấp thu sạch sẽ.

Hai mắt vô thần, ngón tay đâm tới cũng không cách nào tổn thương đến thân thể của Hoắc Nguyên Chân.

Khi Hoắc Nguyên Chân cảm giác không cách nào hấp thu nội lực từ thân thể của đối phương nữa, cuối cùng mới buông Nhị trưởng lão ra, ngửa mặt nằm trên mặt đất, miệng há to hít lấy hít để.

Cảm giác còn sống thật tốt, nếu thời gian dài thêm một chút nữa, chỉ sợ mình cũng phải chết trong tay của đối phương.

Nhị trưởng lão không có quản Hoắc Nguyên Chân bên cạnh, mà giơ cánh tay run run rẩy rẩy lên.

- Đáng tiếc, lão phu luyện hai ngón tay này nhiều năm, hôm nay lại phải dùng để chấm dứt sinh mạng của mình.

- Nhất Giới, các ngươi vẫn chưa thắng, nhất định Thánh Vương lão nhân gia sẽ xuất hiện, một người các ngươi cũng đừng mong sống.

Nhị trưởng lão khàn giọng hú lên quái dị một tiếng, dùng hết lực lượng cuối cùng đâm một chỉ vào yết hầu của mình.

Máu tươi bắn ra, sau khi Nhị trưởng lão mất đi công lực toàn thân đã không có lòng tin sống tiếp, lão cũng không muốn chết trong tay của Hoắc Nguyên Chân, dứt khoát dùng Linh Tế Nhất Chỉ của mình tu luyện nhiều năm tự tay kết thúc sinh mệnh của mình.

Hoắc Nguyên Chân nhìn Nhị trưởng lão một cái, trong lòng im lặng, chiến đấu như vậy là chuyện lúc trước không ngờ tới, tin tưởng người đã trải qua trận chiến này, chỉ sợ những năm còn lại trong đời đều không muốn tiếp tục tranh đấu.

Thế nhưng trước mắt chiến đấu vẫn phải tiếp tục, một tay Hoắc Nguyên Chân chống trên mặt đất, mặc dù thương thế vẫn rất nặng như trước, nhưng đã trải qua nội lực cảnh giới Ngự của Nhị trưởng lão bổ sung, Bắc Minh Thần Công của hắn cuối cùng đã có đột phá cực lớn, nội lực từ chuẩn viên mãn đỉnh phong nháy một cái trở thành Tiên Thiên viên mãn.

Mặc dù khôi phục nội lực toàn diện cần thời gian, nhưng sau khi Bắc Minh đã đạt tới Tiên Thiên viên mãn, ba loại nội lực của Hoắc Nguyên Chân đã tấn cấp viên mãn toàn bộ, nếu như ở trạng thái hoàn hảo sẽ có thực lực cực kỳ mãnh mẽ.

Trước mắt Hoắc Nguyên Chân không có thời gian quan sát thực lực của mình đã khôi phục bao nhiêu, chỉ có thể thông qua sự chuyển hoán lẫn nhau của ba loại nội lực, thông qua Tam Phân Âm Dương Khí chuyển hoán nội lực của Bắc Minh Thần Công thành Cửu Dương Chân Khí, tạm thời phong bế vết thương trên thân thể mình, sau đó cấp tốc chạy trở về, hắn còn phải đi cứu Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình.

Bên kia Lý Thanh Hoa và Đông Phương Tình đã bị con đại xà kia ép cho vô cùng chật vật, thân thể cực lớn của đối phương quả thật rất khó ứng phó, phi đao và ngân châm của các nàng lúc này đều mất đi uy lực vốn có, không thể giáng cho tên gia hỏa này một đòn chí mạng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio