Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút, cái gì là Phật Quang trận? Đó là gì vậy?
Nhưng bây giờ dù hắn nôn nóng tới mức nào cũng không thể xem thử, bởi vì quay thưởng còn chưa kết thúc, hắn vẫn không thể nhận lấy phần thưởng, chỉ có thể yên lặng chờ đợi quay thưởng kết thúc mới có thể xem thử Phật Quang trận này là cái gì.
Bất quá chuyện này cũng rất tốt, nếu là lễ vật thần bí, tưởng sẽ khá vô cùng, hơn nữa Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan cũng đã được bảo lưu.
Sau khi định cấp thành công, trên luân bàn Hệ Thống vọt ra điểm sáng thứ hai.
Phần thưởng thứ nhất vào tay, tâm trạng Hoắc Nguyên Chân thật tốt, lại nhìn phần thưởng thứ hai xuất hiện.
Một lát sau, phần thưởng thứ hai cũng xuất hiện.
Ngũ Hành Sơn chữ Thổ!
Hoắc Nguyên Chân hưng phấn vung quyền đấm mạnh vào không khí:
- Trúng mánh rồi!
Ngũ Hành trấn pháp này đã làm cho Hoắc Nguyên Chân mất rất nhiều thời gian. Chỉ riêng năm chữ Ngũ Hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cần có năm lần quay thưởng, hôm nay lòng bàn tay của hắn đã có bốn chữ, còn thiếu chữ Thổ cuối cùng này. Có chữ này vào tay, như vậy chỉ cần trở bàn tay, Ngũ Hành Sơn lật úp.
Tình cảnh bao la hoành tráng như vậy khiến cho Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kích động khó kềm chế.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên lần nữa:
- Túc chủ quay trúng chữ Thổ Ngũ Hành trấn pháp, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hoắc Nguyên Chân không chút do dự phất tay:
- Bỏ qua.
Nói chơi sao, chữ này là ngàn vạn lần không thể mang ra đánh bạc, nếu như là phần thưởng bình thường có thua mất cũng không sao, nếu như là trước kia có thua cũng không sao, dù sao vẫn còn có được cơ hội quay thưởng.
Nhưng Hoắc Nguyên Chân biết quá trình quay thưởng của hắn sắp sửa chấm dứt, sợ rằng không còn lúc nào tốt hơn lúc này. Nếu như hiện tại thua mất thứ gì, như vậy chính là mất đi vĩnh viễn.
Bỏ qua lần đánh bạc này, Hệ Thống tuyên bố lần quay thưởng thứ hai hoàn thành, điểm sáng thứ ba từ ô Thưởng Lớn bắt đầu quay.
Liên tục quay trúng hai phần thưởng tốt, còn đánh bạc trúng một lễ vật thần bí, làm cho Hoắc Nguyên Chân tinh thần phấn chấn, đối với tương lai lại thêm lòng tin mấy phần, về phần phần thưởng thứ ba, ngược lại hắn không có yêu cầu quá cao.
Dựa theo quy luật trước kia, Thưởng Lớn không thể nào liên tục cho ra ba phần thưởng tốt, cho dù là Tết cũng như vậy, lần này quay thưởng đã là lần có thu hoạch lớn nhất của Hoắc Nguyên Chân từ trước tới nay, cho nên lần cuối cùng có thể quay trúng cái gì, Hoắc Nguyên Chân cũng không thèm để ý.
Nhưng hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, dưới tâm trạng bất cần như vậy, Hệ Thống thình lình cho hắn một bất ngờ to lớn.
Hoắc Nguyên Chân cũng không phải là một người có lòng tham không đáy, tối thiểu sau khi quay trúng mấy phần thưởng tốt như vậy, hắn đã vô cùng thỏa mãn.
Nhưng cũng không ai từ chối nhiều thứ tốt hơn, phần thưởng thứ ba của Thưởng Lớn bất ngờ vô cùng may mắn.
Thấy cuối cùng điểm sáng dừng lại ở ô Kim Nhãn Điêu Tấn Cấp Đan, Hoắc Nguyên Chân cũng không biết nên hình dung như thế nào.
Quả nhiên là năm mới, quả nhiên là vô cùng may mắn.
Cũng có thể là Hệ Thống biết mình không còn cơ hội quay thưởng, cho nên là này quay thưởng cho mình trúng nhiều phần thưởng tốt, để cho mình kiếm một lần đủ vốn.
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Túc chủ quay trúng Kim Nhãn Điêu Tấn Cấp Đan, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hoắc Nguyên Chân không do dự trả lời:
- Bỏ qua.
Người ta không thể quá mức tham lam, mình lấy được thứ tốt đã đủ nhiều, quá tham lam coi chừng sẽ bị sét đánh.
Sau khi Hoắc Nguyên Chân bỏ qua đánh bạc, ba phần thưởng của Thưởng Lớn đã quay xong. Hệ Thống chớp động ánh sáng một trận, lần quay thưởng này coi như là kết thúc.
Nhưng bây giờ quay thưởng có hai cơ hội, Hoắc Nguyên Chân còn có một cơ hội cuối cùng.
Nghe thấy thanh âm của Hệ Thống nhắc nhở đã đến giờ quay thưởng lần thứ hai, Hoắc Nguyên Chân cũng không có lập tức quay thưởng, mà là nhận lấy phần thưởng quay trúng lần đầu tiên.
Sau khi chữ Thổ Ngũ Hành trấn pháp tới tay, bên trong lòng bàn tay Hoắc Nguyên Chân đã tập hợp năm chữ to Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đã có thể thi triển Ngũ Hành trấn pháp.
Cỗ lực lượng thần bí trong lòng bàn tay Hoắc Nguyên Chân khiến cho hắn cảm thấy trong lòng thoải mái. Rốt cục đã tập hợp đủ Ngũ Hành Sơn, lần sau đối mặt Đinh Bất Nhị nhất định đại lễ thần bí này sẽ làm cho lão ma trăm năm trước giật mình kinh hãi.
Không cần nói Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, sau khi Hoắc Nguyên Chân lấy được lập tức thăng cấp cho Vô Tướng Kiếp Chỉ, khiến cho chỉ pháp tầm xa này chính thức trở thành võ học siêu cấp.
Hoắc Nguyên Chân còn chưa biết uy lực môn võ học mới này cường hãn tới mức nào, nhưng có thêm một thủ đoạn chiến đấu tầm xa, nhất định gia tăng không ít cho thực lực bản thân.
Phần thưởng thần bí Phật Quang trận là lần đầu tiên Hoắc Nguyên Chân mới biết. Hệ Thống giải thích cho hắn chính là bản tiến hóa của bảy tầng Phật quang hắn đã có, có thể bạo phát ra cường quang mạnh gấp mấy lần, còn có thể xua tan âm u cùng huyện tượng vân vân.
Sau khi điểm qua phần thưởng của mình một lượt, Hoắc Nguyên Chân mới cầm Kim Nhãn Điêu Tấn Cấp Đan lên.
Tay nắm viên đan dược nho nhỏ này, Hoắc Nguyên Chân thoáng động trong lòng, tâm linh liên lạc với Kim Nhãn Điêu.
Kim Nhãn Điều quanh quẩn trên trời mãi đã sớm không kiên nhẫn nữa, sau khi được Hoắc Nguyên Chân cho gọi lập tức từ trên mây vỗ cánh bay xuống, đi tới bên người Hoắc Nguyên Chân.
Hắn đưa đan dược tới trước mặt Kim Nhãn Điêu, con chim khổng lồ này hưng phấn vỗ cánh, há mỏ thật to nuốt ực một cái, nuốt chửng đan dược vào bụng, dường như không cần động cổ họng đan dược đã trôi xuống bụng.
Không giống thiên tài địa bảo phổ thông lúc tiến hóa còn cần trải qua đủ các cảm giác đau khổ, uống loại Tấn Cấp Đan này vào rồi, rất nhanh Kim Nhãn Điêu đã hoàn thành quá trình tiến hóa của nó.
Kim Nhãn Điều tiến hóa xong toàn thân kim quang sáng chói, lông nó giống như chế tạo bằng vàng ròng, đôi trảo to như gốc cây đại thụ, tráng kiện hữu lực.
Cánh nó giang ra, chiều rộng đã vượt qua mười trượng, toàn thân Kim Nhãn Điêu đã to hơn trước gấp rưỡi.
Nhìn Kim Nhãn Điêu bay lên trời không giống như phi cơ, Hoắc Nguyên Chân cũng phải trợn tròn mắt, quả nhiên là chiến đấu cơ, Kim Nhãn Điêu hiện tại còn có thể coi là loài chim sao?
Chỉ sợ con voi cũng có thể bắt lại.
Kim Nhãn Điêu hưng phấn quanh quẩn một vòng đáp xuống, trong lòng Hoắc Nguyên Chân cảm giác được Kim Nhãn Điêu có biến hóa rõ rệt.
Không sai mấy so với dự liệu của mình, thậm chí còn tốt hơn mình tưởng tượng, Kim Nhãn Điêu tiến hóa hoàn thành, thực lực đã đạt đến cảnh giới Ngự, thậm chí còn không phải là cảnh giới Ngự sơ kỳ, mà là cảnh giới Ngự trung kỳ đỉnh phong!
Tên của nó cũng phát sinh biến hóa, có thể là vì hình thể vô cùng khổng lồ, cái tên điêu này đã không thích hợp, bây giờ Kim Nhãn Điêu gọi là Kim Sí Đại Bằng Điểu!
Hoắc Nguyên Chân không có nhìn làm đúng thật gọi là Kim Sí Đại Bằng Điểu, chính là loại đại bàng bên trong Tây Du ký, hai cánh mở ra là có thể bay thẳng chín vạn dặm, vỗ vài lần là có thể bắt lại Tôn Ngộ Không.
Kim Sí Đại Bằng này còn chưa đạt tới mức mở cánh ra liền bay thẳng chín vạn dặm, nhưng tốc độ vật khổng lồ trước mắt này đã gia tăng gấp đôi, ngày bay vạn dặm cũng sẽ không có vấn đề gì, so ra cũng không kém gì phi cơ siêu thanh.
Đại bàng khổng lồ cảnh giới Ngự trung kỳ đỉnh phong! Trong lòng Hoắc Nguyên Chân vô cùng kích động, bây giờ thực lực bên mình kém cỏi, người có thể tham chiến không được bao nhiêu, con đại bàng này xuất hiện không nghi ngờ gì chính là hết sức kịp thời, có lẽ sẽ đưa đến tác dụng vô cùng to lớn.
Lúc này, Hệ Thống trong cơ thể đã truyền đến thanh âm nhắc nhở lần thứ ba, nếu Hoắc Nguyên Chân vẫn không tiến hành quay thưởng, vậy lần quay thưởng cuối cùng sẽ được quay tự động.
Đây là cơ hội quay thưởng cuối cùng, tự nhiên Hoắc Nguyên Chân sẽ không để cho Hệ Thống quay thưởng ngẫu nhiên, vội vàng tập trung lực chú ý vào Hệ Thống, bắt đầu lần quay thưởng cuối cùng.
Phần thưởng xuất hiện trên luân bàn Hệ Thống, Hoắc Nguyên Chân quét qua một vòng, phát hiện vẫn còn có thứ tốt xuất hiện.
Đầu tiên chính là Ảo Cảnh Dung Hợp Đan lần trước thấy nhưng không có quay trúng, lần này lại xuất hiện.
Thấy đan dược này, Hoắc Nguyên Chân có tâm tư nhất định phải được, đây nhất định là lần quay thưởng cuối cùng, sau khi lần này kết thúc sẽ không có cơ hội quay thưởng nữa, nếu không thể quay trúng, vậy coi như vĩnh viễn không thể nhận được nữa.
Nhưng còn có một phần thưởng cũng không kém gì Ảo Cảnh Dung Hợp Đan.
Sau khi Hoắc Nguyên Chân nhìn thấy phần thưởng này, cũng không biết nên nhắm vào thứ nào, bởi vì phần thưởng này cũng là thứ mà hắn nhất định phải được.
Như Lai Thần Chưởng thức thứ mười, Như Lai Diệt Ma!
Hiện tại coi như Như Lai Thần Chưởng là bản lãnh giữ nhà của Hoắc Nguyên Chân, mặc dù chỉ có chín thức, nhưng khi hắn chiến đấu với những cao thủ khác toàn là dựa vào môn chương pháp này chống đỡ.
Như Lai Thần Chưởng tốt thì tốt thật, nhưng bởi vì không hoàn chỉnh, làm cho Hoắc Nguyên Chân vẫn cảm thấy uy lực của nó vẫn thiếu sót một chút.
Thức thứ mười xuất hiện, không nghi ngờ gì đã đền bù vào chỗ trống này.
Như Lai Diệt Ma, Như Lai Thần Chưởng thức thứ mười, một chưởng uy lực vô cùng, dựa theo Hệ Thống đưa ra giải thích, một chưởng này có thể đánh ra một đòn toàn lực của cảnh giới Ngự đỉnh phong!
Cảnh giới Ngự đỉnh phong là trình độ gì Hoắc Nguyên Chân vẫn chưa từng thấy qua, tối thiểu hắn cho là An Mộ Phong cũng vậy, Đại trưởng lão cũng vậy, nhiều lắm là có thể trở thành cao thủ cảnh giới Ngự hậu kỳ, nhưng tựa hồ cũng chưa đạt tới cảnh giới Ngự đỉnh phong.
Cho dù là Thời Luân tôn giả cũng chưa chắc có thực lực cảnh giới Ngự đỉnh phong.
Có lẽ Đinh Bất Nhị có thể có, nhưng lần trước xuất hiện, bởi vì nguyên nhân vướng bận thân thể An Mộ Phong y cũng không thể bộc lộ ra thực lực áp đảo hết thảy.
Cho nên Như Lai Diệt Ma này tuyệt đối là một đòn uy lực mạnh nhất mà Hoắc Nguyên Chân nhìn thấy, có thể nói là có một không hai.
Hắn nhìn Như Lai Diệt Ma, sau đó nhìn sang Ảo Cảnh Dung Hợp Đan do dự một hồi, rốt cục vẫn quyết định nhắm vào Như Lai Diệt Ma.
Mặc dù Ảo Cảnh Dung Hợp Đan tốt thật, nhưng vẫn không có lực hấp dẫn lớn bằng Như Lai Thần Chưởng hoàn chỉnh.
Sau khi quyết định xong, Hoắc Nguyên Chân bắt đầu cẩn thận tính toán số bước, không muốn xuất hiện một chút sai lệch nào.
Ngày xưa tính toán không đáng tin cậy, nhưng hôm nay lòng tin của Hoắc Chân dâng cao, hắn tin tưởng thời khắc cuối cùng, nhất định Hệ Thống sẽ không để cho mình thất vọng.
Dù sao làm bạn mấy năm, mình đối với Hệ Thống coi như tôn kính, cũng không thể cho mình một kết cục không viên mãn.
Sau khi tính toán xong, Hoắc Nguyên Chân hít sâu một hơi khí lạnh, miệng niệm A Di Đà Phật, chậm rãi ấn Start, nhìn điểm sáng Hệ Thống xông ra ngoài.
Điểm sáng xoay tròn thật nhanh, cũng là xoay lần cuối cùng trên luân bàn Hệ Thống này.
Hoắc Nguyên Chân yên lặng nhìn chăm chú vào điểm sáng này, rốt cục sắp đến lúc kết thúc rồi, lần này quay thưởng kết thúc, sau này cũng sẽ không thấy luân bàn Hệ Thống này nữa.
Từ đó về sau, hết thảy chuyện đều phải dựa vào cố gắng của mình
“Hệ Thống ôi Hệ Thống, nể tình bao nhiêu năm qua bần tăng đã vất vả hoàn thành nhiệm vụ cho ngươi, ngươi hãy mở mắt một lần đi...”
Miệng hắn lâm râm khấn vái, rốt cục điểm sáng chậm rãi dừng lại.
Điểm sáng không giống như trong tưởng tượng dừng lại ở ô Như Lai Diệt Ma, mà là dừng lại ở ô Song Thiểm Tưởng cách Như Lai Diệt Ma hai ô!
Trái tim Hoắc Nguyên Chân đập thình thịch, vừa có chút thất vọng, lại có chút mong đợi, chẳng lẽ thời khắc cuối cùng còn có thể cho mình một niềm vui bất ngờ sao?
Ánh sáng Song Thiểm Tưởng bắt đầu lóe lên, lòng Hoắc Nguyên Chân cũng vô cùng căng thẳng.
Có lẽ là do đây là lần quay thưởng cuối cùng, phương thức mở thưởng lần này khác với dĩ vãng.
Đồ án được điểm sáng Song Thiểm Tưởng chớp lên, không trúng sẽ lập tức mờ đi.
Luận bàn Hệ Thống lóe lên hàng loạt ánh sáng, bắt đầu càng ngày càng mờ đi, đồ án cũng càng ngày càng ít.
Theo thời gian trôi qua, dường như luân bàn bị rất nhiều người lấy tay che lại, từng đồ án thi nhau biến mất, ánh sáng càng ngày càng mờ, đồ án còn lại cũng càng ngày càng ít.
Đến cuối cùng chỉ còn có mấy đồ án còn đang kiên trì, tốc độ ánh sáng chớp động cũng bắt đầu chậm lại.
Mà phần thưởng Hoắc Nguyên Chân đang mong đợi vẫn chưa biến mất, còn đang kiên trì!
- Kiên trì! Kiên trì!
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân đang gào thét, Ảo Cảnh Dung Hợp Đan, Như Lại Diệt Ma, nhất định hai thứ này phải chịu đựng, nhất định phải kiên trì đến cuối cùng, lấy được hai thứ này, bần tăng không cầu gì khác nữa!
Đến lúc này, có lẽ thật sự không thể dùng may mắn để giải thích, có lẽ thật sự là Hệ Thống mở ra một góc lưới, để lại ký ức hoàn hảo tốt đẹp cho Hoắc Nguyên Chân một lần cuối cùng. Rốt cục trên cả luân bàn Hệ Thống chỉ còn lại hai đồ án, chính là Ảo Cảnh Dung Hợp Đan cùng Như Lai Diệt Ma.
- Túc chủ quay trúng Ảo Cảnh Dung Hợp Đan cùng Như Lai Thần Chưởng thức thứ mười, Như Lai Diệt Ma, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hệ Thống vẫn trung thực thực hiện sứ mạng của nó, lần cuối cùng hỏi Hoắc Nguyên Chân có sử dụng chức năng đánh bạc hay không.
Mặc dù Hoắc Nguyên Chân rất muốn thời khắc tối hậu đánh bạc một lần, nhưng rốt cục hắn cũng không đủ can đảm làm như vậy, kết quả này đã khiến cho hắn hết sức hài lòng.
- Bỏ qua.
Sau khi Hoắc Nguyên Chân bỏ qua, ánh sáng Hệ Thống dần dần biến mất, hơn nữa truyền đến thanh âm cuối cùng:
- Bởi vì túc chủ không tuân theo giới luật, Hệ Thống trừng phạt lập tức bắt đầu, trong hai năm lẻ bốn tháng, túc chủ sẽ không có bất kỳ một lần quay thưởng nào, bây giờ bắt đầu tính giờ.
Nhìn phía trên Hệ Thống xuất hiện đồng hồ đếm ngược dài hơn hai năm vô cùng lạnh giá, Hoắc Nguyên Chân cười khổ một tiếng, rốt cục vẫn phải như vậy, rốt cục vẫn phải nói lời tạm biệt với Hệ Thống.
May nhờ thời khắc tối hậu quay thưởng trúng được phần thưởng cần thiết, mặc dù là Hoắc Nguyên Chân đã mất đi Hệ Thống ủng hộ, nhưng hắn đã có lòng tin vào thời khắc cuối cùng nắm giữ số mạng trong tay của mình.