Sự kiện thôn Quan Sơn xét xử một nhóm người, Trương Nhất Phàm cũng vì vậy lại thiết lập đường dây nóng Chủ tịch tỉnh, cung cấp biện pháp tiện lợi nhất cho quảng đại quần chúng.
Trương Nhất Phàm tuyệt đối không ngờ đường dây nóng Chủ tịch tỉnh vừa khai thông không lâu, cuộc điện thoại tố cáo đầu tiên, không ngờ lại là Viện trưởng bệnh viện nhân dân gọi đến. Ông ta nói có người đến bệnh viện gây rối, đập quầy thu phí đại sảnh bệnh viện, còn đánh bị thương một bác sỹ phẫu thuật.
Xử lý việc này là Tần Xuyên. Tần Xuyên lúc đó cũng không đem tin tức báo cáo lên Chủ tịch tỉnh. chỉ thông báo cho Cục công an đi xử lý việc này. Không ngờ người của Cục công an vừa đến bệnh viện, nói bọn họ bất lực, liền gọi tiếp một cuộc điện thoại đến cục trưởng Viên Thành Công.
Viên Thành Công đang cùng với vài người bạn uống rượu. Khi nhận được điện thoaị lập tức buông cốc xuống, tự mình chạy đến bệnh viện nhân dân thành phố. Viên Thành Công tuyệt đối không nghĩ người đập quầy thu phí đại sảnh, đánh người đó lại là Đường Vũ.
Tuy rằng Đường Vũ không mặc cảnh phục, nhưng vừa rồi cảnh sát đến xử lý sự việc còn có người nhận ra y. Bởi vậy cũng không dám xử lý liền đem sự việc trực tiếp thông báo đến Cục trưởng.
Đường Vũ thuộc dây của Trương Nhất Phàm.
Viên Thành Công đương nhiên hiểu quan hệ trong đó. Nhìn thấy Đường Vũ trong bệnh viện, gã liền cười cười qua đi đến đó, đưa cho một điếu thuốc nói:
- Có chuyện gì mà khiến cho anh Đường tức giận đến như vậy thế?
Viên Thành Công thấy đại sảnh quầy thu phí bị Đường Vũ đập nát, nghe nói còn có một bác sỹ phẫu
thuật bị Đường Vũ đánh, cụ thể thương tích như thế nào thì không rõ lắm.
Viên Thành Công giờ phút này trong lòng có ý nghĩ, hi vọng Đường Vũ lần này có lý do chính đáng, không dù có Chủ tịch Trương bao che, cũng e khó tránh xử phạt. Hiện tại ở thành phố Đông Lâm Chủ tịch tỉnh Trương đang cho xét xử rất nhiều người, tự nhiên cũng sẽ đắc tội với rất nhiều người.
Bọn họ đều ước thấy Chủ tịch tỉnh Trương hoặc người nào đó dưới cấp ông gây ra chút chuyện. Như vậy sẽ có cơ hội để báo thù.
Đường Vũ rất tức giận, cũng không giải thích với Viên Thành Công, chỉ bảo Viên Thành Công tự mình đi hỏi Viện trưởng.
Viện trưởng nghe thấy Cục trưởng cục công an đều đến rồi, liền đích thân từ phòng làm việc đi ra. Trông thấy cục trưởng Viên đối với người vữa nãy đập vỡ quầy thu ngân đại sảnh rất khách khí. Trong lòng ông ta bỗng cảm thấy lo lắng.
Cũng không biết lai lịch đối phương. Chuyện xảy ra hôm nay. Viện trưởng trong lòng hiểu rõ. Nhưng do Đường Vũ cơn tức giận quá lớn, phá điên cuồng như vậy. Ông ta bất đắc dĩ phải báo cảnh sát
Vừa rồi có người đã báo cáo cho ông ta, đã đến, nhưng không ai dám làm gì người đập vỡ quầy thu phí đại sảnh. Vì thế ông ta liền phỏng đoán người nọ không phải là không có lai lịch.
Không ngờ Đường Vũ sau khi thấy Viện trưởng xuống lầu, cơn tức giận lại bùng lên, xông thẳng đến chỗ Viện trưởng nhấc bổng cổ áo đối phương, quát lớn:
- Nếu như sự việc hôm nay không đưa ra giải thích, ông đây sẽ đập nát cái bệnh viện này.
Viên Thành Công lập tức tiến lên trước khuyên Đường Vũ:
- Cục trưởng Đường, anh không nên kích động, không cần kích động như thế.
Đường Vũ đẩy Viện trưởng một cái, hướng phía Viên Thành Công quát:
- Tôi có thể không kích động à? Chết người rồi đó.
Đường Vũ đến ông ta cũng không nể mặt, Viên Thành Công mặt có chút khó chịu. Nhưng nghe đến câu nói của Đường Vũ, ông ta cảm thấy sự việc lớn rồi, lẽ nào Đường Vũ có thân thích đã xảy ra chuyện ở bệnh viện?
Quả nhiên một cảnh sát vừa mới đi ra, chạy vào đến bên ViênThành Công thì thầm vài câu. Viên Thành Công mặt biến sắc, lập tức liền lặng xuống, lạnh lùng nói với Viện trưởng:
- Viện trưởng Lý, tay bác sỹ phẫu thuật đó đâu? Bắt buộc phải đem y giao ra đây.
Viện trưởng Lý nào dám đem người giao ra? Tay bác sỹ phẫu thuật vừa nãy bị Đường Vũ đánh cho gần chết, bây giờ đang trốn tại phòng làm việc không dám ra ngoài.
Viên Thành Công biết y lo lắng, liền khuyên Đường Vũ:
- Cục trưởng Đường, trước tiên đến chỗ tôi đã. Nếu sự việc xảy ra ở thành phố Đông Lâm tôi tự sẽ cho anh một câu trả lời hoàn hảo.
Đường Vũ gật gật đầu nói với Viên Thành Công:
- Vậy thì cảm ơn Cục trưởng Viên, giờ tôi bảo em dâu tôi chuyển viện.
- Không vội, cứ an tâm ở đây được rồi. Nếu như lại có sơ suất gì anh cứ đến tìm tôi là được rồi. Hơn nữa cô ấy bây giờ vừa xảy ra chuyện, chuyển đi chuyển lại đối với cô ấy cũng không tốt.
Do Viên Thành Công khuyên giải, Đường Vũ mới chịu lên xe đi cùng với Viên Thành Công về cục.
Trương Nhất Phàm đang họp nghe nói Đường Vũ đánh người ở bệnh viện nhân dân thành phố, hắn ngầm nhíu nhíu mày. Tay Đường Vũ này từ lúc nào đã biến thành lỗ mãng như vâỵ chứ? Khỏi cần nói, ngày mai báo chí khẳng định sẽ xuất hiện một số tin tức tiêu cực cho mà xem.
Vì thế hắn lập tức gọi Liễu Hải đi tìm hiểu tình hình cụ thể.
Liễu Hải vội tới bệnh viện thì Đường Vũ đã bị Viên Thành Công đưa đi rồi. Y ở phòng bệnh của bệnh viện nhìn thấy em trai của Đường Vũ là Đường Bưu.
Đường Bưu là bộ đội mới xuất ngũ được phân đến cục giao thông làm việc. Năm ngoái kết hôn, vừa vặn lúc vợ sắp sinh y gọi điện tìm Đường Vũ nhờ Đường Vũ phái xe đưa đi.
Đường Vũ lúc đó cũng không rảnh, chỉ bảo Đường Bưu tự mình đến. Đường Bưu liền đưa vợ đến bệnh viện nhân dân thành phố Đông Lâm. Sau khi đến bệnh viện cuối cùng cũng nhập viện xong nhưng bác sỹ chậm chạp nhất định không chịu phẫu thuật.
Bởi vì Đường Vũ vẫn không vội, cũng không cùng bọn Hồ Lôi chào hỏi, để em trai một mình canh ở bệnh viện. Nói mình ngày mai lại đến thăm hắn. Không ai ngờ vợ Đường Bưu buổi tối ngày hôm đó sinh rồi.
Bác sỹ nói phải mổ, sau đó ngầm bảo Đường Bưu, yêu cầu y đưa phong bì. Đường Bưu lúc đó trong tay không có bao nhiêu tiền. Y liền nói đợi đứa bé sinh ra, ngày mai y sẽ bù thêm.
Nhưng bác sỹ phẫu thuật mặc kệ, sai người giục đến lượt nói nếu như không có phong bì bọn họ không thể bảo đảm an toàn cho mẹ con đứa nhỏ. Lúc đó Đường Bưu đành phải vét sạch số tiền hơn đồng đưa cho phòng phẫu thuật.
Phong bì đưa vào rồi bác sỹ phẫu thuật hừ một tiếng nói nhà này quá nhỏ mọn. Câu này là do vợ Đường Bưu trên bàn phẫu thuật nghe được.
Khi gần phẫu thuật vợ Đường Bưu mặc dù bị tiêm thuốc mê nhưng người vẫn rất tỉnh táo. Cô ta nói với bác sỹ, bản thân sắp không ổn rồi, cảm thấy sắp sinh rồi, xin bác sỹ nhanh một chút, nhưng bác sỹ phẫu thuật chần chừ nửa ngày không có động tĩnh.
Vợ Đường Bưu lại giục y tá vài lần, một y tá trả lời trong bệnh viện sinh con không chỉ một mình cô ta. Bác sỹ đang bận, lập tức sẽ đến lượt cô ta mà thôi.
Gần tiếng sau bác sỹ phẫu thuật mới thủng thẳng đi đến, nói thuốc mê hết tác dụng rồi, cần gây mê lần . Vì thế lại phải đợi gần nửa tiếng bác sỹ gây mê mới chạy đến.
Lăn lộn như vậy hơn giờ đợi đến sau lần gây mê thứ mới chính thức bắt đầu phẫu thuật. Khi ca phẫu thuật tiến hành được hơn nửa thì vợ Đường Bưu cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi nữa, mơ mơ màng màng nghe thấy bác sỹ nói xuất nhiều huyết như vậy, hai mẹ con chỉ có thể giữ một người.
Vợ Đường Bưu khi đó hôn mê đi, sự việc sau đó, cô ta không biết gì nữa.
Đường Bưu đợi bên ngoài phòng phẫu thuật nhìn các bênh nhân khác ra ra vào vào, mà vợ mình đi vào lâu như vậy gần tiếng đồng hồ, vẫn không có tin tức gì truyền ra, y đột nhiên lo lắng.
Vừa vặn lúc đó từ phòng phẫu thuật truyền ra tin tức, nói sản phụ xuất huyết nhiều, trong hai mẹ con chỉ có thể giữ một người, hỏi y muốn cứu ai?
Đường Bưu đương nhiên chọn cứu vợ, đợi y tá đi vào xong, lại gần giờ trôi qua, mới lại từ phòng phẫu thuật truyền ra tin tức, phẫu thuật thành công. Sản phụ bình an vô sự nhưng đứa bé có thể do ở bên trong quá lâu, đã chết ngạt rồi.
Đường Bưu lúc đó liền tức giận gọi điện thoại cho Đường vũ. Đường Vũ đến bênh viện trong lúc tức giận đã đập nát phòng thu phí của bệnh viện, lại còn đánh tên bác sỹ phẫu thuật một trận.
Hiện tại phía bệnh viện sống chết không chịu thừa nhận mình đòi phong bì, chỉ nói là đấy là một việc không thể tránh trong sự cố trị liệu, bọn họ đã cố gắng hết sức để giữ lại được tính mạng của sản phụ, nếu không cả vợ và đứa trẻ đều gặp nguy hiểm.
Chỉ có điều bọn họ đã bỏ qua một chi tiết nhỏ, Đường Vũ xuất thân là nhân viên phá án. Trong việc này cuối cùng có vấn đề hay không, chỉ cần phân tích chút là có thể phát hiện rất nhiều điểm đáng nghi.
Một thủ tục bình thường tại sao phải tiến hành lần gây mê, sản phụ đã đưa lên bàn phẫu thuật, bác sỹ phẫu thuật ở đó giờ chậm chạp không chịu phẫu thuật, bác sĩ còn đang đợi cái gì?
Chỉ có Đường Bưu biết bọn họ đang đợi phong bì, nhưng mà lúc đó Đường Bưu trên người đã không còn tiền đưa năm trăm tệ vào cũng không thể cứu lại một sinh mạng nhỏ.
Trước khi vợ Đường Bưu sinh đứa bé tất cả các báo cáo xét nghiệm đều có kết quả thai nhi bình thường. Trước khi phẫu thuật báo cáo của bệnh viện nhân dân cũng cho kết quả bình thường.
Rõ ràng trước khi vào phòng phẫu thuật mổ sản, bác sỹ phẫu thuật lần giục tiền phong bì không được mới xảy ra bi kịch như thế này.
Đường Vũ rất tức giậngười, nếu không phải vì bệnh viện thành phố tốt hơn bệnh viện huyện, cực lực bảo em trai mang vợ đến cũng không thể xảy ra bi kịch như vậy.
Viên Thành Công cũng biết ngọn nguồn cả sự việc nhưng phía bên bệnh viện đã cực lực phủ nhận toàn bộ sự việc là ngang nhiên đòi tiền phong bì. Bọn họn nói bệnh viện làm tất cả đều phù hợp với trình tự bình thường.
Nhưng ngày thứ hai báo thành phố vẫn đăng tin tức Đường Vũ đánh người tại bệnh viện, đập nát khu đại sảnh ở quầy thu phí.
Cục công an thành phố đã tham gia việc này, điều tra chân tướng sự việc.
Hồ Lôi nghe được tin tức, lúc đó liền vỗ bàn quát:
- Đường Vũ, mẹ kiếp! Nếu như anh làm tên bác sĩ phẫu thuật đó chết, anh không cần làm ở Cục công an nữa. Muốn tôi làm gì cứ nói. Hay là để tôi cho gọi Hồ Khoa đánh gãy chân thằng ranh kia, cho nó biết thế nào là đòi phong bì.
Vì việc Đường vũ đánh người, Trương Nhất Phàm tốn rất nhiều công mới dẹp yên được. Nhưng Đường Vũ vẫn phải chịu xử lý.
Tên bác sỹ phẫu thuật với nhân chứng vật chứng trước mặt, lão ta cuối cùng thừa nhận sự thực bản thân đòi tiền phong bì, cũng thừa nhận bản thân trong quá trình phẫu thuật với tình cảm cá nhân nghiêm trọng đã gây ra một thảm kịch.
Nhưng lão cũng không cho rằng hành vi của bản thân là hành vi phạm pháp, đây chỉ là hiện tượng phổ biến, mọi người từ lâu đã khiến cho nó thành một thói quen. Việc bác sĩ đòi tiền phong bì của người thân bệnh nhân, bị truyền thông công bố có rất nhiều dân chúng kéo đến làm chứng, thanh danh bệnh viện nhất thời bị dơ bẩn, bị bắt chỉnh đốn.