Quan Gia

chương 1286: thật sự chú ý tới phương pháp và thời cơ lập uy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1286: Thật sự chú ý tới phương pháp và thời cơ lập uy xem tại

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruyen

Lục Đại Dũng liền mỉm cười.

Vẫn là Lưu Vĩ Hồng hiểu biết tâm tư của ông ta.

Đối mặt với tình thế khó có thể thi triển này, Lục Đại Dũng tuyệt đối không thể thật sự khoanh tay ngồi chờ chết. Bất cứ kẻ nào có thể đi đến vị trí của ông ta hôm nay cũng phải có chút bản lĩnh.

- Vĩ Hồng, nói một chút đi, xem chúng ta có phải là chí lớn gặp nhau hay không.

Lục Đại Dũng nâng chén trà lên, uống một ngụm, nói. Trong ánh mắt ông ta nhìn phía Lưu Vĩ Hồng mang theo vẻ khích lệ và chờ mong.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Được, tôi đây đành múa rìu qua mắt thợ vậy.

Lục Đại Dũng cười lắc đầu, ý muốn bảo Lưu Vĩ Hồng không cần khách khí.

- Chủ tịch thành phố, theo tôi biết, hiện nay, toàn bộ thành phố của chúng ta thiếu một quy tắc phát triển chung. Chúng ta có năm năm quy hoạch. Tuy nhiên xin thứ cho tôi nói thẳng, tất cả chỉ mới dừng lại ở trên giấy tờ. Sau khi đại hội thứ nhất được mở ra, thì bị gác xó, không ai để ý tới.

Quốc gia có năm năm quy hoạch. Các tỉnh huyện trong nội thành cũng lập ra kế hoạch năm năm của riêng mình, với kinh tế địa khu phát triển một vốn một lời, là một văn kiện mang tính chỉ đạo, tổng quát. Lưu Vĩ Hồng hiểu rõ hơn bất cứ kẻ nào rằng kế hoạch năm năm của những địa phương này rốt cuộc đã thực hiện được bao nhiêu.

Lúc trước, khi hắn đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Chủ tịch xã ở thị xã Hạo Dương, khi xử lý công tác có thể nói là vô cùng nghiêm túc. Một vài công tác còn được tiến hành hàng loạt trên quy mô lớn, cũng tìm cách tiến hành nghiệm chứng một cách chu đáo chặt chẽ, lặp đi lặp lại hết lần này đến lần khác. Ngay cả như thế, cũng thường xuyên có bất ngờ phát sinh, cũng không thể hoàn toàn tiến hành theo theo kế hoạch đã định trước.

Bởi vì giờ này phút này, cả nước chúng ta đứng trong một thời đại thay đổi một cách nhanh chóng. Không nói là kế hoạch năm năm, cho dù là quy hoạch một năm, cũng không chắc chắn sẽ thực hiện được hoàn toàn theo kế hoạch.

Đó chính là cái mà họ gọi là “Kế hoạch không cản nổi biến hóa, biến hóa không cản nổi một câu của lãnh đạo...”.

Thành phố Kinh Hoa vừa mới đổi Bí thư Chủ tịch thành phố, kế hoạch năm năm trước kia lại càng không có người đi theo thực hiện.

- Hiện tại, tình trạng xây dựng chồng chéo ở thành phố chúng ta đang rất nghiêm trọng. Ví dụ như mấy khu huyện Giang Bắc, có tài nguyên thiên nhiên khá phong phú. Nhưng trong mấy năm gần đây, các hạng mục công trình chế tạo giấy, cái sau tiếp nối cái trước, anh truy tôi đuổi, cạnh tranh hoàn toàn thoải mái. Mà mấy khu trung tâm thành phố, đều xây dựng những tiểu khu thương mại với quy mô lớn, quan hệ qua lại tác động lẫn nhau, mặc kệ hiệu quả và lợi ích, chỉ lo liều mạng tranh giành hạng mục công trình, tranh giành vốn đầu tư. Dù sao, chỉ cần có hạng mục công trình, có vốn đầu tư thì có thể có lợi. Về phần hạng mục công trình đó có thể xây dựng xong hay xong, sau khi xây dựng lên có thể phát huy hiệu quả hay không lại hoàn toàn không quan tâm. Tôi thấy như vậy cũng không ổn. Nếu còn tiếp tục làm như vậy, thì toàn bộ tài chính của thành phố sẽ sớm bị suy sụp.

Vẻ mặt Lưu Vĩ Hồng dần dần trở nên trở nên nghiêm túc.

Lục Đại Dũng nói tiếp:

- Cho nên, muốn bắt điển hình, phải tìm một hai hạng mục công trình đặc biệt tồi tệ để khai đao.

Lưu Vĩ Hồng hơi hơi gật đầu.

Thành thật mà nói, Lưu Vĩ Hồng cũng không thích phương án này. Tùy việc mà xét, làm như vậy giống như đau đầu chữa đầu, đau chân chữa chân. Quản lý và xây dựng thành phố là một hệ thống công trình, cần tiến hành kế hoạch một cách toàn diện chu đáo chặt chẽ. Sau đó, không dao động, dựa theo kế hoạch mà làm. Trải qua năm năm, mười năm thậm chí hai mươi, ba mươi năm cố gắng, mới có thể nhìn thấy hiệu quả. Nhưng theo tình hình quan trường trong nước hiện nay, mọi việc ở trạng thái lý tưởng này lại chỉ có thể dừng lại trong đầu.

“Chế độ quan liêu” hình thành chỉ vì cái trước mắt, vì vậy họ không ngừng đánh bóng các hạng mục công trình.

Mà hiện tại, xây dựng thành phố lại lẫn lộn với nhân tố đấu tranh quan trường, nên càng thêm phức tạp. Trong mắt cán bộ, xây dựng thành phố không ở tầng phía trên của đấu tranh quan trường. Chỉ cần có thể đánh bại đối thủ, thu được quyền lực, thì rất nhiều phương diện xây dựng thành phố đều có thể buông tha, có thể hy sinh.

Nhưng phản cảm thì phản cảm, chuyện đã xảy ra, Lưu Vĩ Hồng cũng chỉ có thể chiếu việc này mà làm.

Trong giai đoạn hiện nay, đây là biện pháp hữu hiệu nhất mà hắn có khả năng áp dụng .

Dưới thể chế hiện hành, để cho người khác nắm giữ quyền lực, không bằng làm cho chính mình giành được quyền lực lớn hơn nữa. Mặc kệ là thế nào, Lưu Vĩ Hồng lại càng coi trọng vấn đề xây dựng dân sinh hơn phần lớn các cán bộ khác.

- Chủ tịch thành phố, tôi có một đề nghị. Tôi cho rằng, chúng ta có thể bắt đầu từ chỉnh đốn xí nghiệp sản xuất giấy. Tỉnh chúng ta cũng đã thông báo chỉnh đốn và cải cách Cục bảo vệ môi trường Quốc gia, chỉ có điều tất cả mọi người đều chỉ làm qua loa cho xong việc. Nhưng tôi cảm thấy, việc này sớm hay muộn cũng phải làm, không có khả năng tiếp tục trì hoãn như vậêu cầu bảo vệ môi trường sẽ càng ngày càng cao, càng ngày càng nghiêm ngặt. Chúng ta là tỉnh lị, vậy nên đi đầu làm gương cho toàn tỉnh đi.

Lưu Vĩ Hồng trịnh trọng nói.

Lục Đại Dũng thoáng cả kinh, không lập tức gật đầu, mà nói:

- Vĩ Hồng, lấy xí nghiệp sản xuất giấy để khai đao, chỉ sợ không thích hợp đâu? Xí nghiệp sản xuất giấy công nghiệp Bạch Xuyên mới chỉ đang trong quá trình gấp rút thi công xây dựng.

Khu Ninh Dương anh tiến cử nhà máy sản xuất giấy lớn nhất toàn thành phố, nhưng lại yêu cầu chỉnh đốn ngành công nghiệp chế tạo giấy, hủy bỏ nhà máy sản xuất giấy ở mấy khu huyện ở Giang Bắc, chẳng phải là quá hống hách hay sao? Làm sao có thể khiến các lãnh đạo mấy khu huyện Giang Bắc phục được? Họ còn không lập tức làm ầm ĩ lên hay sao!

Đây chính là hành động điển hình của vạch áo cho người xem lưng.

Lưu Vĩ Hồng ung dung nói:

- Đừng lo. Công nghiệp chế tạo giấy Bạch Xuyên sẽ có đầy đủ các biện pháp bảo vệ môi trường, nếu không đạt tới tiêu chuẩn bảo vệ môi trường của cục quốc gia, sẽ tuyệt đối không chính thức khởi công. Chỉ cần nhà máy chế tạo giấy Giang Bắc có thể đạt được yêu cầu này, bọn họ cũng có thể tiếp tục làm.

Lục Đại Dũng nghi hoặc nói:

- Vĩ Hồng, tôi nhớ rõ hình như trong hợp đồng ký kết với xí nghiệp sản xuất giấy công nghiệp Bạch Xuyên cũng không có thêm yêu cầu về phương diện này mà? Bạch Xuyên Nhất Hùng sẽ đáp ứng sao?

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:

- Sẽ. Tuy rằng trong hợp đồng không đặc biệt nhắc tới vấn đề bảo vệ môi trường, nhưng cũng có viết một câu đó là nhất định phải tuân thủ theo pháp luật pháp quy của đất nước chúng ta. Trong đó cũng đã bao gồm vấn đề bảo vệ môi trường.

Lục Đại Dũng nửa tin nửa ngờ, tuy nhiên lại không tiếp tục chất vấn.

Lục Đại Dũng rất tin tưởng vào bản lĩnh của Lưu Vĩ Hồng, hắn tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà “nói dối” trước mặt Lục Đại Dũng .

- Chủ tịch thành phố, tôi có một ý tưởng thế này. Tôi chuẩn bị mời một vài chuyên gia đến khu Ninh Dương để tiến hành khảo sát điều tra nghiên cứu toàn bộ các đơn vị. Không nhất định là chuyên gia kinh tế, cũng phải mời một vài chuyên gia khoa học xã hội. Tôi mời bọn họ tới đây, để bắt mạch , lập ra một kế hoạch phát triển lâu dài cho Ninh Dương. Ninh Dương có mười văn phòng hành chính, 60% đến 70% dân cư vẫn là các hộ nông thôn. Nếu chúng ta chỉ phát triển trong nội thành, thì sợ là không đủ. Tôi hy vọng có thể tìm hiểu ưu thế của các văn phòng, làm một quy hoạch mang tính toàn diện. Nhập gia tuỳ tục. Để mỗi một văn phòng hành chính tự lượng sức đưa ra một bản kế hoạch phát triển thích hợp. Lấy thừa bù thiếu, tránh tình trạng để cạnh tranh thoải mái, xây dựng chồng chéo.

Ánh mắt Lục Đại Dũng sáng ngời, nói:

- Vĩ Hồng à, về điểm này, thật ra chúng tôi đã nghĩ đến. Tôi cũng đang có một ý này.

Lưu Vĩ Hồng liền cười.

Xem ra lại là chí lớn gặp nhau.

Có kế hoạch tổng thể, Lục Đại Dũng liền giành lấy quyền chủ động, dựa vào đó mà thi triển quyền cước. Đến lúc đó, bắt một vài cán bộ không chịu phối hợp là có thể lập uy. Lục Đại Dũng đến nhận chức đã chín tháng. Đây cũng nên là thời điểm ông ta nên mạnh dạn tạo uy phong. Tuy không tiện động chạm tới nhóm lãnh đạo khu huyện, nhưng có thể động tới một vài cán bộ ban ngành trực thuộc chính quyền thành phố.

Về điểm này, cho dù Long Bảo Quân có thế mạnh như thế nào, cũng nhất định phải ủng hộ.

Bí thư Thành ủy là nhân vật số một, quản lý toàn bộ, nhưng cũng không có thể ăn khô lấy tận quyền lực của Chủ tịch thành phố, chính đảng và Chủ tịch thành phố cũng phải ủng hộ lẫn nhau trong vấn để phối hợp sách lược. Cho dù rất muốn chèn ép Lục Đại Dũng, nhưng làm vậy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt tới hình tượng của Long Bảo Quân.

Làm thế nào để đạt tới sự cân bằng, là một khảo nghiệm thực sự đối với trí tuệ chính trị của các vị lãnh đạo cấp trên.

Lục Đại Dũng nâng cổ tay lên, nhìn đồng hồ, còn một lúc nữa mới phải rời đi. Ông ta lại hỏi:

- Vĩ Hồng, con trai của Phù Trạch Hoa đã có mâu thuẫn thế nào với Đường Thu Diệp vậy?

Đây cũng là vấn đề mà Lục Đại Dũng rất chú ý trong mấy ngày gần đây.

Ông ta quen Đường Thu Diệp.

Trước kia, khi Lục Đại Dũng đảm nhiệm chức Bí thư Địa ủy ở Địa khu Hạo Dương, Đường Thu Diệp là một doanh nghiệp tư nhân có chút danh tiếng. Ở địa khu Hạo Dương tương đối hẻo lánh như vậy, một người phụ nữ trẻ tuổi có thể gây dựng được một gia sản lớn như vậy, sẽ luôn khiến người ta phải chú ý tới.

Đương nhiên, khi đó khoảng cách giữa Đường Thu Diệp và Lục Đại Dũng hơi xa. Lục Đại Dũng cũng chỉ biết đại khái về tình hình của Đường Thu Diệp. Nhưng ông ta có thể đoán được Lưu Vĩ Hồng nhất định biết rõ về Đường Thu Diệp hơn ông ta. Công ty Đường Thu Diệp nằm ngay trong phạm vi quản lý của Lưu Vĩ Hồng.

Thời gian trước, Phù Đông Nguyên bị người bên Bộ an ninh quốc gia đưa đi điều tra. Đây chính là một tin tức lớn ở thành phố Kinh Hoa. Tuy rằng hiện tại đã được làm sáng tỏ, đó chỉ là một hiểu lầm, nhưng Phù Đông Nguyên đã dời khỏi trung tâm thương mại Vũ Đình, và được thu xếp chuyển sang công tác khác. Về phần mâu thuẫn giữa Phù Đông Nguyên và siêu thị điện máy Đường Nhân cũng khó có thể giữ “Bí mật” được.

Lưu Vĩ Hồng khóe miệng hiện lên một nụ cười có chút khinh thường, nói:

- Con trai của Bí thư Phù là người gần 30 tuổi lại là con ông cháu cha nên hơi càn quấy. Nghe nói anh ta có quan hệ không rõ ràng về mặt kinh tế với một vài hộ kinh doanh ở trung tâm thương mại Vũ Đình.

Lục Đại Dũng liền tỏ thái độ rất không hài lòng, nói:

- Phù Trạch Hoa này dạy dỗ con thế nào vậy? Biết rõ con của ông ta vô lại, còn muốn đặt trên cương vị trọng yếu như vậy, cũng quá mê muội không đề cử người hiền. Nếu con trai ông ta có vấn đề về kinh tế, Phù Trạch Hoa nên tra ra từng việc, không thể bao che cho con trai của mình.

Nói xong, ông ta liền mang theo ánh mắt trưng cầu nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng.

Chắc ý của Lục Đại Dũng là muốn nắm lấy việc này để làm lớn chuyện, đả kích Phù Trạch Hoa một chút. Coi như là một thủ đoạn để lập uy. Phù Trạch Hoa chính là thân tín của Long Bảo Quân. Bản thân ông ta cũng là thường vụ Thành ủy, phân lượng cũng đủ nặng.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:

- Chủ tịch thành phố, tôi cũng không cho rằng Bí thư Phù lại có tư tưởng giác ngộ cao như vậy. Có thể chuyển Phù Đông Nguyên dời khỏi trung tâm thương mại Vũ Đình cũng xem như Bí thư Phù đã chí công vô tư rồi.

Lục Đại Dũng hơi hơi gật đầu.

Ông ta nghe được, hiện tại Lưu Vĩ Hồng không tính ra tay với Phù Trạch Hoa.

Lưu Vĩ Hồng nâng chén trà lên uống một ngụm, lại không vội vàng không hấp tấp nói:

- Tuy nhiên, nếu Bí thư Phù cảm thấy điều Phù Đông Nguyên đi thì mọi chuyện êm đẹp, cũng không tránh khỏi quá ngây thơ rồi. Hiện cũng không ít người đang nhìn chằm chằm vào chuyện này.

Lục Đại Dũng cười gật đầu:

- Đúng là có chuyện như vậy.

Đấu tranh quan trường không chỗ nào là không tồn tại, chỗ nào cũng nhúng tay vào. Hiện tại, Phù Trạch Hoa bỗng nhiên lộ ra một lỗ hổng lớn như vậy, dù muốn cũng khó có thể ngăn cản những người khác chui qua chỗ hổng này.

Hiện tại, ông ta cũng không ngại ngồi nhìn hổ đấu nhau.

Chờ khi thời cơ chín mùi lại ra tay cũng không muộn.

Lúc này, Quan Minh Chinh gõ cửa đi vào, kính cẩn nói:

- Chủ tịch thành phố, Bí thư Lưu, sắp đến giờ họp rồi.

Lục Đại Dũng và Lưu Vĩ Hồng liền đứng dậy, một trước một sau, đi về phía phòng họp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio