Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mục Vũ Phi tự khẳng định hết mọi việc, Thượng Duyên liền đứng ở trên lập trường của mình, liền nói vẻ thờ ơ như không: "Chúng ta ở đây giơ tay biểu quyết đi."
Sắc mặt của Vũ Thiên càng thêm khó coi.
Ở đây tổng cộng có tất cả ba người, anh có giơ tay hay không giơ tay chẳng lẽ còn có cái ý nghĩa gì sao?
Buổi sáng Mục Vũ Phi không thèm ăn liền chỉ uống vào một chút sữa.
Đến giữa trưa, cơm cũng không chịu ăn cái gì.
Lúc sau, khi đến quán lẩu thì đã phải chống đỡ tường để đi vào rồi.
Lý Ngọc Nhiêu vẫn một mực không hề xuất hiện, bất quá cũng không làm ảnh hưởng gì đến ham muốn dùng cơm của Mục Vũ Phi.
Thượng Duyên cũng đã thật lâu rồi không tham gia loại tụ hội thoải mái này.
Cho nên, ở trước mặt Vũ Thiên
.