Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mục Vũ Phi nghĩ nghĩ, sau đó nâng tay phải của mình lên, gắt gao cắn một ngụm vào cánh tay, thẳng đến khi hằn rõ vết tích hai hàng răng nanh rõ ràng, có thể nhìn thấy được, thì cô mới nhả ra.
Mẹ Vũ bưng hoa quả từ phòng bếp đi ra, Mục Vũ Phi nhanh chóng đi đến bên cạnh mẹ chồng, vẻ mặt lã chã chực khóc vươn cánh tay ra để cho mẹ Vũ xem, "Mẹ, hu hu, mẹ nhìn xem, Vũ Thiên cắn con!"
Mẹ Vũ đang cầm cái khay đựng trái cây trong tay, thiếu chút nữa thì đánh rơi.
Mẹ Vũ gần như không quan tâm đến các chi tiết về một số vết cắn nhỏ ở trên cánh tay Mục Vũ Phi mà hướng đến cạnh con trai, đặt cái khay đựng trái cây lên trên bàn vẻ tức giận.
"Con,
.