Nghe Vương Vân Long báo cáo tình hình, không khí trong phòng hội nghị Thành ủy Hải Đông có chút khẩn trương.
Ngay sáng nay nhiều nơi ở Hải Đông liên tiếp diễn ra các vụ nổ, đã có người bị thương vong.
Mọi người rất nhanh coi đây là việc khủng bố.
- Đã có manh mối chưa?
Vương Trạch Vinh nhíu mày nói với Vương Vân Long.
Xảy ra chuyện như vậy, Vương Trạch Vinh gặp áp lực rất lớn. Có vài nơi xảy ra vụ nổ khiến có người chết, như vậy dân chúng sẽ nghĩ như thế nào?
Việc hôm nay đối với cả Hải Đông mà nói là tin tức rất đặc biệt. Xảy ra chuyện này, dân chúng sẽ nghi ngờ về công tác đảm bảo ổn định xã hội của chính quyền, cũng thêm tâm trạng không tin vào Thành ủy.
Vương Trạch Vinh ngoài việc báo cáo lên Trung ương, điện thoại di động cũng liên tục được các nơi gọi điện hỏi thăm.
- Các vị lãnh đạo, theo tình hình chúng tôi biết thì đây là hoạt động có tổ chức.
Vương Vân Long báo cáo xong và đưa ra kết luận.
Chủ tịch thành phố Chiêm Quốc Xương trầm giọng nói:
- Đây không phải chuyện ngẫu nhiên. Hải Đông là thành phố có sức ảnh hưởng lớn đối với toàn Trung Quốc, ngoài ảnh hưởng ở Trung Quốc, cũng tạo ra ảnh hưởng lớn trên trường quốc tế. Nếu chúng ta không thể trong thời gian ngắn nhất điều tra ra, tôi nghĩ Thành ủy, Ủy ban sẽ gặp áp lực rất lớn.
- Tôi đồng ý với Chủ tịch Quốc Xương, đây không phải việc nhỏ.
Phó bí thư Hồ Bảo Tài nói sau đó nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh.
Lần trước sau khi đưa một bản danh sách nhân viên Lô hệ cho Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh yêu cầu Hồ Bảo Tài dựa vào đó để điều chỉnh, hắn còn khẳng định công việc của Hồ Bảo Tài trước mặt đông đảo mọi người.
Thông qua việc này, Hồ Bảo Tài đã không còn chỗ đứng trong đội ngũ Lô hệ. Người Lô hệ có không ít người đến Lô Ninh Quốc tố cáo Hồ Bảo Tài. Đến lúc này Hồ Bảo Tài chỉ còn có thể dựa vào Vương Trạch Vinh.
Mặc dù như vậy nhưng Hồ Bảo Tài vẫn chú tình hình phát triển. Hải Đông xảy ra chuyện như vậy, Hồ Bảo Tài không ngốc nên có thể phân tích ra nhiều. Thấy Vương Trạch Vinh đã bắt đầu khai chiến với những người kia, Hồ Bảo Tài rất giật mình. Y biết rõ lực lượng của bên Lô Ninh Quốc mạnh đến như thế nào. Chẳng qua sau khi phân tích y cũng thấy lực lượng của Vương Trạch Vinh cũng rất mạnh.
Liên tiếp các vụ nổ hôm nay làm Hồ Bảo Tài rất giật mình. Y nghĩ đến mình dựa vào Vương Trạch Vinh mà thấy nguy hiểm. Chẳng may bên đối phương coi mình là mục tiêu ám sát rồi trả thù thì sao?
Bí thư Đảng ủy chính pháp Cam Quốc Huy nói:
- Đồng chí Vương Vân Long nói rất đúng, đây không là hành động đơn lẻ. Với chính sách của nước ta thì chính chung sống hòa bình. Dưới nguyên tắc đó nên đối ngoại vẫn rất bình thường. Dù là các phần tử khủng bố quốc tế cũng không nên tới Trung Quốc gây rối. Bây giờ đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, hơn nữa là hành động có tổ chức thì tôi thấy rõ là có mục đích.
Cam Quốc Huy cũng đang đau đầu.
Vương Trạch Vinh khẽ gõ gõ lên mặt bàn. Xảy ra chuyện này, làm Bí thư Thành phố Hải Đông, hắn sẽ giảm uy tín đi rất nhiều, dân chúng sẽ thấy hắn như thế nào?
Hắn là Bí thư Hải Đông, dân chúng Hải Đông nhất định sẽ mắng chửi hắn do thành phố mất ổn định.
Trưởng Ban tuyên giáo Đồ Nam Hùng đầy lo lắng nói:
- Việc này xảy ra ở nơi có đông người qua lại, truyền thông không ngừng đưa tin khiến dân chúng bàn tán nhiều. Chúng ta phải giải quyết trong thời gian ngắn nhất, chỉ như vậy Hải Đông mới có thể ổn định được. Nếu không có vài người lấy lý do sinh sự thì nhất định sẽ tạo thành hỗn loạn.
Các thường vụ đều phát biểu cái nhìn của mình, cũng đưa ra không ít phương án.
Suy nghĩ một chút, Vương Trạch Vinh nhìn Vương Vân Long và nói:
- Tôi ra lệnh trong vòng ngày nhất định phải phá được việc này, có vấn đề gì không?
Vương Trạch Vinh biết Vương Vân Long ở chuyện này cũng gặp áp lực lớn từ bên trên. Đưa ra thời hạn ngày cũng đã là cực hạn của hắn.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, xin Thành ủy yên tâm, chúng tôi nhất định toàn lực phá án, phá không được vụ án này tôi xin tự động từ chức.
Vương Vân Long cũng hạ quyết tâm, đây là khiêu khích vào quyền lực của hắn.
Các vị thường vụ đều thông minh, từ chuyện này bọn họ có thể nhận ra vài thứ đặc biệt nên ai cũng thấy nặng nề, không muốn nói quá nhiều nếu không mình sẽ bị cuốn vào.
Nhìn Vương Vân Long, mọi người đều biết nếu là hành động có tổ chức, có kế hoạch từ trước thì không dễ phá. Vương Vân Long mới làm giám đốc Sở công an chưa lâu mà đã gặp chuyện này, đúng là quá đen đủi.
Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh nên về phòng. Hắn đấm mạnh lên bàn, hắn biết mình làm việc còn thiếu tàn nhẫn. Đối phương làm như vậy chính là để Hải Đông bị mọi người chỉ trích.
Vì làm loạn Hải Đông, vì đạt được mục đích nhằm vào mình, bọn chúng dám không coi mạng dân chúng vào đâu.
Việc này là điều hắn không ngờ đến.
Việc này bị cho là khủng bố chống phá Hải Đông ư?
Nực cười.
Điện thoại màu đỏ trên bàn đổ chuông, Vương Trạch Vinh biết đây là yy gọi tới.
Trước đó Vương Trạch Vinh đã báo cáo với yy, Bí thư Lâm. Bây giờ yy gọi tới chứng tỏ ngài chú trọng việc này đến như thế nào.
- Đồng chí Trạch Vinh, tình hình thế nào rồi?
Yy có chút lo lắng nói.
- Bí thư Trịnh, chúng tôi vừa tổ chức hội nghị thông báo tình hình, có ba vụ nổ liên tiếp làm bốn người chết, người bị thương trong đó có ba người bị thương rất nặng. Theo tình hình hiểu rõ đây là hành động có âm mưu từ trước. Thành ủy đã giao Sở công an phá án trong vòng ngày.
- Trạch Vinh, Hải Đông là thành phố có sức ảnh hưởng lớn đến toàn Trung Quốc, xảy ra chuyện này dư luận sẽ nhằm vào việc đảm bảo an ninh trật tự của Hải Đông. Các cậu phải chuẩn bị tư tưởng. Trong ngày nhất định phải phá được vụ án, phải công bố sự thật với nhân dân toàn quốc.
Yy là Tổng bí thư thì sao không biết nguyên nhân gây ra việc này. ngài cũng biết Vương Trạch Vinh dang gặp áp lực rất lớn.
Vương Trạch Vinh cũng biết tâm ý của yy, vì thế hắn báo cáo qua tình hình rồi ngồi đó nghĩ cách giải quyết.
Sau khi xảy ra chuyện này, mình nhất định thành đối tượng bị đối phương công kích, khó khăn lắm mới tạo được việc này, đối thủ không lợi dụng mới là lạ.
Gọi Giang Hùng Cường vào văn phòng, Vương Trạch Vinh đầy tức giận nói:
- Dùng tất cả lực lượng của Thập cục, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất điều tra rõ tình hình cho tôi.
Giang Hùng Cường cũng biết chuyện nặng nhẹ, nghe xong liền vội vàng đi ra.
Vương Trạch Vinh một lần nữa tìm Cam Quốc Huy.
Cam Quốc Huy vừa vào, Vương Trạch Vinh đã nói:
- Việc chỉnh đốn an ninh trật tự các anh làm chưa đủ. Hải Đông xuất hiện nhiều việc như vậy nói rõ vấn đề gì? Nói rõ một số quan chức trong chúng ta không có tinh thần trung niên, nói rõ một số người trong chúng ta bật đèn xanh cho đám người xấu.
Cam Quốc Huy có chút giật mình. Y biết sau khi xảy ra chuyện này, Vương Trạch Vinh nhất định không hài lòng với hệ thống chính pháp. Cam Quốc Huy và Vương Vân Long trong thời gian này vẫn tìm cách chỉnh đốn an ninh trật tự nhưng do thời gian ngắn lại gặp nhiều hạn chế nên hiệu quả không cao.
- Bí thư Vương, xảy ra chuyện này nói rõ hệ thống chính pháp không làm tốt công việc, tôi xin kiểm điểm với ngài.
- Tôi bảo anh kiểm điểm sao? Quốc Huy, tôi biết sự khó khăn của các anh. Các anh khi làm việc phải suy nghĩ quá nhiều điều. Từ góc độ của các anh thì như vậy không sai, nhưng tôi muốn nói với anh, các anh gánh vác sự ổn định của toàn thị xã, nhận sự kỳ vọng của quần chúng nhân dân. Các anh lo lắng vài tình huống, tôi muốn hỏi anh nếu xảy ra chuyện như thế này thì ai nghĩ cho các anh?
Vương Trạch Vinh nói.
Cam Quốc Huy nghe xong không khỏi chấn động. Xảy ra chuyện này làm y rất sự, nếu như Vương Trạch Vinh không giữ được y thì y chỉ có mất chức.
- Bí thư Vương, chúng tôi lập tức tiến hành sửa sai.
Cam Quốc Huy nói.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói:
- Nếu còn xảy ra chuyện tương tự như vậy thì chức Bí thư Đảng ủy chính pháp của anh coi như hết.