“Thôi mà! Đừng giận nữa! Dù sao về sau thì cô cũng phải trở thành vương phi của tôi, việc này làm sớm một chút cũng… không đáng kể. Chỉ là dùng miệng thôi, hơn nữa là tình huống bất khả kháng. Đừng có tức giận như vậy nữa!”
Từ lúc Metis bị Itsuka Ken làm cho khóc nhè tới giờ cũng đã hơn nửa tiếng rồi, lúc này thì cô đã khôi phục lại phong thái đoan trang, tuyệt mỹ, tôn quý và thuần khiết của nữ thần. Chỉ là lúc này, ánh mắt mà cô dùng để nhìn Itsuka Ken vẫn rất là u oán, hoặc nên nói là ấm ức, cứ như một bé gái bị ăn hiếp vậy. Có thể thấy được là cô đang cảm thấy rất xấu hổ và giận dữ, đến nỗi cô chẳng thể duy trì được sự cơ trí và thong dong vốn có của mình.
“Hừ ~~ ! Ngài thật là không biết xấu hổ! Làm chuyện như thế với tôi, giờ lại còn dám nói rằng chuyện đó không đáng kể, thật vô liêm sỉ! Chưa bao giờ, chưa bao giờ trong cuộc đời, tôi gặp được một người không biết xấu hổ như ngài. Cho dù là khi tôi còn ở Khu Vườn Nhỏ, cũng chưa từng có ai dám làm vậy với tôi, mặc dù luôn có vô số nam thần rình rập và muốn chiếm lấy sắc đẹp của tôi, thế nhưng chưa từng có ai dám động thủ trừ Zeus, thậm chí cả Zeus cũng chưa từng thành công, vậy mà ngài… Ngài…”
Nghĩ tới điều mình vừa phải trải qua, gương mặt của Metis lại một lần nữa trở nên đỏ ửng, cô thật sự xấu hổ tới muốn chết đi được.
“Ầy… Chuyện này cũng không thể trách tôi đi? Hình như lúc đó cô mới là người chủ động chứ? Mặc dù đúng là sau đó tôi có hơi mất kiểm soát, thế nhưng mà gặp phải chuyện như thế, chỉ cần còn là đàn ông thì mất khống chế mới là hợp lý đi? Đừng có nói với tôi là cô không biết được lúc đó cô trông mê hoặc tới mức nào!” Itsuka Ken hơi lúng túng mà trả lời, “Tôi nói như vậy không phải để từ chối trách nhiệm, chỉ là tôi cảm thấy dù sao thì cả cô và Athena, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành vương phi của tôi, có làm chuyện đó một chút thì hẳn cũng không quá đáng chứ? Ít nhất thì tôi cũng đã cố gắng giữ lời hứa của mình, chẳng phải cô vẫn giữ được sự trong trắng của mình đó sao? Trong trường hợp đó thì tôi cảm thấy là mình đã làm rất tốt. Tôi không tin là có gã đàn ông nào có thể làm tốt hơn tôi.”
“Cũng chính vì như thế nên lúc này đây ngài mới có thể tiếp tục ôm tôi. Ngài cho rằng bắt một nữ thần trong trắng quỳ xuống và dùng đôi môi của mình để phục… phục vụ ngài… là chuyện dễ dàng bỏ qua như thế sao? Nếu như lúc đó ngài dám cướp đi sự trong trắng của tôi thì tôi thề là sẽ nguyền rủa ngài khiến cho ngài vĩnh viễn không bao giờ có thể làm được cái chuyện bẩn thỉu đó một lần nữa!”
Mặc dù biết là Metis chỉ đang biểu đạt sự bất mãn, thế nhưng bị một cô gái mình ưa thích uy hiếp bằng cách đó, trong lòng của Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút sởn tóc gáy.
“Khục! Khụ! Gorgoneion tôi đã kiểm tra rồi, không có phát hiện dấu vết nào có liên quan đến nguyền rủa, chỉ là ở trong đó lại có một phong ấn, nó rất cứng, tôi không thể làm gì nổi. Cô biết nó là gì không?”
“Phong ấn?”
Nhìn thấy sự chú ý của Metis đã bị gạt sang hướng khác, trong lòng Itsuka Ken hơi thở phào một cái nhẹ nhàng. Dù sao nói gì đi nữa thì lúc đó cũng là cậu không đúng, cậu thật không có dũng khí để tranh cãi với Metis về vấn đề này, dời chủ đề sang hướng khác là một cách tốt. Chỉ là có vẻ như cả chính Metis cũng không biết là bên trong Gorgoneion có phong ấn?
“Ừ! Cô không biết sao? Ở một chỗ sâu nhất trong Gorgoneion, có một phong ấn được đặt trong đó. Tôi từng thử qua một chút, sức mạnh của tôi cơ bản là chẳng thể làm gì được phong ấn, thậm chí là không thể khiến cho nó có chút phản ứng đặc biệt nào. Nếu cô đã không biết, vậy thì xem ra hẳn không phải là do Athena tạo ra. Vậy thì chỉ còn có Al-chan rồi! Tất nhiên cũng không thể bài trừ việc có bên thứ ba can thiệp, chỉ là tôi cảm thấy hẳn là do Al-chan!”
“Điều đó cũng có thể! Ngài hẳn cũng biết rằng Gorgoneion là vật biểu tượng cho thân phận Medusa, nó mang đặc tính của Medusa. Thân phận Medusa của Al được tạo ra là dựa trên cơ sở này. Về sau khi Atan thắng cược và lấy được vật này, chúng tôi cũng đã dựa vào nó kết hợp với bản nguyên của [ Đất ] để ngưng tụ ra thần cách Medusa.”
“Nói thật lòng thì khi đó, chúng tôi cũng không biết được Gorgoneion được dùng để thể hiện cho điều gì, chúng tôi chỉ nhận được nó sau khi thắng Al trong một Gift Game. Lúc đó, Atan và Al đã lấy thứ quan trọng nhất của bản thân ra để làm vật cá cược, sau khi hai chúng tôi chiến thắng thì Al đã giao Gorgoneion cho chúng tôi, dù rất không cam lòng.”
Nghe Metis nói như vậy thì Itsuka Ken mở miệng hỏi: “Cô vừa nói là vật quan trọng nhất? Gorgoneion là thứ quan trọng nhất đối với Al-chan? Chẳng lẽ nó chính là linh cách [ Tinh Linh ] đã bị phong ấn của Al-chan sao?”
Itsuka Ken thắc mắc như thế cũng hợp lý, bởi vì khi nói tới Al-chan, điều đầu tiên người ta nghĩ tới sẽ là sức mạnh vô song đã từng cho phép cô chiến đấu với chư thần hơn ngàn vạn năm mà bất bại. Sức mạnh đó đến từ chính linh cách [ Tinh Linh của Dị Tinh Algol ] của cô.
Cho dù ở trong dòng Tối Cường Chủng thì linh cách [ Tinh Linh ] cũng là một trong những linh cách mạnh nhất, thậm chí nếu thật sự phải so sánh thì có lẽ chỉ có linh cách [ Thần Linh Trời Sinh ] và [ Rồng Thế Giới ] là có thể so sánh. Trước khi đưa Itsuka Ken tới đây thì Al-chan cũng từng nói là muốn nhờ cậu giúp cô lấy lại thứ quan trọng nhất với mình, chẳng lẽ là nó?
Chỉ là sau đó, đáp án của Metis lại nằm ngoài dự đoán của Itsuka Ken.
“Linh cách mạnh nhất của cô ta được phong ấn ở trong cơ thể của Atan. Vốn dĩ thứ đó phải được Zeus tự tay quản lý, thế nhưng có lẽ vì sợ có chuyện ngoài ý muốn nên hắn ném cho Atan để cho con bé trông chừng thay. Lúc đó… chúng tôi còn muốn nương nhờ vào chuyện này để mượn sức mạnh của Al mà lật đổ Zeus, ai ngờ tính cách của cô ta…”
Nói tới chỗ này, sắc mặt của Metis trở nên vô cùng buồn khổ, nếu thật sự phải hình dung thì cứ như là bị bắt nạt tới muốn khóc lên luôn. Tính cách của Al-chan? Coi như một người chưa từng tiếp xúc nhiều với Al-chan, chỉ dựa vào những gì mình biết về cô ta thì Itsuka Ken cũng có thể đoán được, Al-chan tuyệt đối là một con loli stundere, rắc rối, tùy hứng và xấu bụng vô cùng.
Chỉ là mặc dù nghĩ thế, thế nhưng sâu trong lòng thì Itsuka Ken lại không cảm thấy Al-chan xấu bụng bao nhiêu. Con loli đó chỉ đơn thuần là một con loli stundere, tự luyến và tùy hứng nhưng mạnh tới quá đáng mà thôi. Còn xấu bụng, cậu không thấy! Chẳng lẽ là thuộc tính ẩn? Hay là vì cậu nhận được sự đối xử đặc biệt? Khả năng thứ hai dường như không cao lắm!
“Có thể nói là bởi vì tính cách của Al, chúng tôi mới quyết định từ bỏ mượn sức mạnh của cô ta một cách chính đáng. Cô ta thật quá tùy hứng, chúng tôi không dám đặt cược! Cũng vì vậy nên chúng tôi mới lừa cô ta tham gia vào một Gift Game để đoạt lấy thứ quan trọng nhất với cô ta, chúng tôi tính dùng nó để uy hiếp, còn việc mượn Gorgoneion để ngưng tụ [ Medusa Divinity ] cũng chỉ là ý tưởng nảy ra sau đó. Chỉ là, đáng tiếc, kế hoạch của chúng tôi thất bại ngay khi sắp thành công. Zeus bắt được manh mối nên ra tay với Atan, hắn phong ấn con bé rồi trục xuất con bé ra khỏi Khu Vườn Nhỏ…”
Hóa ra là vậy! Itsuka Ken cuối cùng cũng hiểu là chuyện gì đã xảy ra. Bị tới hai nữ thần trí tuệ liên thủ lừa gạt và gài bẫy, Al-chan thua cũng là bình thường. Chỉ là nếu như Gorgoneion không phải là linh cách [ Tinh Linh ] đã bị phong ấn của Al-chan, vậy thì đó là gì? Có thứ gì còn quan trọng với Al-chan hơn là linh cách [ Tinh Linh ] của bản thân?
“Nói thật ra thì tôi thật sự rất muốn biết, rốt cục thì các cô đã dùng cách nào để lừa gạt Al-chan và thắng Gift Game? Hoặc nên nói là Gift Game mà Athena đã chơi với Al-chan là gì?”
“Về… Về Gift Game đó… Nói chung là chúng tôi thắng…”
Nhìn cách nói lắp bắp xèo xèo ô ô đầy bối rối của Metis, Itsuka Ken cảm thấy ngạc nhiên, sau đó cậu càng thấy tò mò về Gift Game đã khiến Al-chan thua cuộc này. Biểu hiện lúc này của Metis có thể nói là giống với Al-chan khi đó như đúc. Thế nhưng người thua mắc cỡ không muốn nói thì cũng thôi, rõ ràng là người thắng, vậy mà Metis cũng không muốn nói là sao?
“Biết là thắng rồi! Thế nhưng vấn đề mà tôi muốn hỏi là Gift Game đó là gì? Tôi muốn biết quá trình và nội dung của Game, không phải là kết quả!”
“Chuyện đó… nói chung là…”
“Đừng có nói chung, nói cụ thể đi! Rốt cục thì Gift Game đó là gì?”
“Ô oa! Nói chung đó là Gift Game chỉ dành riêng cho phụ nữ, ngài đừng quan tâm!”
Bị truy vấn với gắt gao mà không thể phản bác, Metis đành phải chơi xấu. Sau khi hét lên một cách đầy xấu hổ thì Metis cắm mặt xuống đất không dám nhìn Itsuka Ken vì sợ cậu tiếp tục truy vấn, gương mặt cô trở nên ngượng ngùng và thẹn thùng không thôi.
“Gift Game chỉ dành riêng cho phụ nữ…?”
Ây… Được rồi! Nghe Metis nói như thế, sự tò mò trong lòng của Itsuka Ken ngược lại càng thêm mãnh liệt. Cậu dám khẳng định là cái Gift Game này, nhất định là một thứ gì đó vô cùng thú vị, tuyệt đối đủ để thỏa mãn cho trí tò mò của bất cứ ai. Nếu biết được nó thì không chừng, cậu có thể nhận được rất nhiều thứ tốt, giống như là uy hiếp nè, nắm thóp nè, hù dọa nè v… v… Nói chung là phỏng chừng là chỉ cần biết được chuyện này xong, cả Metis và Athena đều phải nghe lời của mình, thậm chí cả Al-chan cũng có thể.
Nói ngắn gọn, Itsuka Ken dám khẳng định là nếu như mình mà biết rõ được Gift Game đó là gì, phỏng chừng cả Metis, Athena và Al-chan cũng đều sẽ bị mình tóm được đằng chuôi, tới lúc đó thì cậu có thể làm được khối chuyện vô cùng thú vị với ba người này.
Chỉ là bây giờ, Metis không chịu nói, cậu cũng không thể ép. Mặc dù ép thì cũng là một cách, thế nhưng cách này quá là thấp kém, cậu nghĩ mình có cách khác hay hơn nhiều. Chẳng phải là Metis đang muốn cậu giải trừ phong ấn và nguyền rủa cho Athena sao? Nếu vậy thì việc dò tìm linh hồn và trí nhớ của Athena hẳn cũng là việc bình thường đúng không? Nếu vậy thì việc cậu đọc trí nhớ của Athena cũng không vấn đề gì chứ?
Coi như không chủ động tìm kiếm, thế nhưng nếu như cậu ‘trùng hợp’ nhìn thấy thứ gì đó liên quan đến việc này thì Metis cũng không thể trách được cậu, đây là chuyện ngoài ý muốn nha.
“Không nói thì thôi vậy! Được rồi! Athena tạm thời giao cho cô, Gorgoneion cũng trả lại cho cô, tôi muốn bắt đầu!”
Việc chuẩn bị đã hoàn tất từ sớm. Lúc này, trong không gian của Ranh Giới Tịnh Niết, nơi cậu và Metis đang đứng đã được bao bọc bởi hàng ngàn tầng kết giới phòng ngự. Với hệ thống phòng ngự mà mình đã tạo ra, Itsuka Ken vô cùng tự tin, cậu dám chắc là cho dù rồng ba đầu Azi Dahaka có ở đây, nếu như bị bao bọc bởi hệ thống phòng ngự này thì cũng phải bị cầm chân trong một chốc lát.
Nhận lấy Athena từ trong ngực của Itsuka Ken, ánh mắt của Metis chợt lấp lóe vài cái. Mặc dù ở ngoài miệng, Metis luôn cho thấy là mình vô cùng tin tưởng Itsuka Ken, thế nhưng ở trong lòng cô, sự lo lắng khi thấy Itsuka Ken bắt đầu giải trừ phong ấn cũng không ít. Đối với cô lúc này, đứa con gái mà cô đang ôm trong ngực chính là chỗ dựa tinh thần duy nhất của cô, đây là đứa con gái mà cô tự hào nhất, cũng là đứa con mà cô yêu thương nhất, cô tuyệt đối sẽ không thể nào chịu được nếu như có chuyện gì không may xảy ra cho con gái mình.
“Yên tâm đi! Tôi sẽ cẩn thận, ít nhất thì tôi cũng có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này rồi. Hơn nữa tôi cũng không phải là không có hậu thủ. Tôi tuyệt đối sẽ không để cho vương phi của mình có chuyện.”
Nở nụ cười và an ủi Metis một câu, sau đó Itsuka Ken hít một hơi thật dài rồi đặt ngón tay lên mi tâm của Athena. Sức mạnh linh hồn ùa ra và biến thành những sợi chỉ mà đâm vào, chúng nhanh chóng thẩm thấu vào trong biển linh hồn của Athena.
Biển ý thức của Athena là một không gian trắng xóa. Sức mạnh tinh thần rời rạc tùy tiện trôi nổi ở khắp nơi trong biển ý thức của Athena, ngoài ra còn có trí nhớ, đều là trí nhớ của Tà Thần Athena.
Phong ấn còn chưa được mở ra, Athena vẫn còn chưa kịp tỉnh lại nên vẫn chưa kịp cộng hưởng ký ức với Metis. Hiện giờ, Athena chỉ là một Heretic God của thế giới Campione.
Không để ý tới những ký ức rời rạc đang trôi nổi ở xung quanh, Itsuka Ken bắt đầu dồn toàn lực vào việc tìm kiếm nơi đặt phong ấn. Việc mà cậu cần phải làm nhất vào thời điểm này là tìm ra phong ấn và giải trừ nó, cũng đồng thời phải đảm bảo được sự an toàn cho Athena trước nguyền rủa.
Lưới linh hồn bắt đầu được giăng lên và bủa ra xung quanh, lấy ý thức Itsuka Ken làm trung tâm, lưới linh hồn bắt đầu dùng tốc độ lan tỏa nhanh không tưởng được mà dần bao phủ lấy toàn bộ không gian của biển ý thức.
Lần này, sự tập trung của Itsuka Ken được nâng lên tới mức cao nhất, chưa bao giờ cậu cẩn thận như lần này. Cậu tuyệt đối sẽ không để cho Athena gặp chuyện không may.
Itsuka Ken nheo mắt lại mà nhìn về không gian trắng xóa xung quanh của biển ý thức.