Dù chỉ là tạm thời, thế nhưng lúc này thì nguyền rủa ở trên người Athena đã thật sự bị phong ấn. Theo nguyền rủa bị phong ấn, luồng hơi thở màu máu đang tỏa ra từ trên người của Athena cũng dần dần rút đi, thứ duy nhất còn để lại chỉ có một chấm đỏ ngay giữa trán tựa như yên chi khiến cho tư nhan vốn tuyệt mỹ và băng thanh ngọc khiết của Athena tăng thêm một chút yêu mị.
“Tốt ~~ Tốt quá! Atan… Atan cuối cùng cũng đã thoát khỏi nguyền rủa rồi sao?”
Trong ngực của Itsuka Ken, Metis đang cố gắng giãy giụa mà chống cơ thể vốn đã xụi lơ của mình lên để nhìn về phía Athena. Khi nhìn thấy màu máu đã rút đi và Athena đã trở lại với bộ dạng vốn có thì đôi mắt của Metis bỗng trở nên mông lung và đẫm nước. Cô không thể nào kềm nổi những giọt nước mắt đang trào ra vì sung sướng của mình.
“Cũng không khác gì lắm… Tạm thời xem như đã thoát khỏi nguyền rủa, còn về sau…”
Itsuka Ken nghe Metis nói như vậy thì hơi ngập ngừng một chút. Cậu nhìn về phía Athena đang ngủ say phía trước rồi sau đó dự định giải thích cho Metis, chỉ là đúng lúc cậu tính mở miệng nói ra tình huống thật thì Athena lại tỉnh dậy. Cô mở mắt ra và nhìn xung quanh một chút, rất nhanh, ánh mắt của cô nhìn về phía Metis và Itsuka Ken.
“…!”
Trong nháy mắt, Itsuka Ken tưởng chừng như là toàn bộ suy nghĩ của mình đều đã bị đôi mắt này hút mất. Đó là một đôi mắt như thế nào? Itsuka Ken chợt phát hiện là dường như vốn từ ngữ của mình thật thiếu thốn, cậu không thể nào dùng ngôn ngữ để hình dung được sự xinh đẹp của đôi mắt này, thậm chí dùng từ xinh đẹp cũng là đang làm nhục nó.
‘Quả thật là một bảo vật của trần gian… Không! Thậm chí là ở trên trời cũng khó mà có được!’ Itsuka Ken chỉ có thể nghĩ như thế.
Sau khi thức tỉnh ký ức và phục hồi lại lý trí, đôi mắt của Athena đã trở nên khác với khi còn là một Heretic God rất nhiều. Lúc đó, ánh mắt của Athena tối đa chỉ có thể xem như là không linh và thanh tịnh, xinh thật đấy! Đẹp thật đấy! Thế nhưng lại không thể nào so sánh được với lúc này, Itsuka Ken chưa từng gặp được đôi mắt nào đẹp như thế. Cậu đã nghĩ không ngoa khi cho rằng đây là một bảo vật mà thậm chí ở trên trời cũng khó mà có nổi
Tựa như như là tinh hoa của đất trời, đôi mắt của Athena lúc này thuần túy và trong suốt tựa như pha lê, lại được điểm xuyến thêm bởi những tia sáng trí tuệ lấp lánh, nếu miễn cưỡng phải dùng để so sánh thì nó tựa như đôi mắt của cú mèo nhưng lại càng rực rỡ, long lanh và xinh đẹp hơn gấp ngàn vạn lần. Nó tựa như là kết tinh tối cao của sự xinh đẹp và trí tuệ. Nhìn vào nó, bạn tuyệt đối sẽ cảm thấy rằng dường như mình đang được nhìn thấy toàn vũ trụ này, nó xinh đẹp tới như thế đấy.
Hơn nữa, đó còn là vẻ đẹp đang bị che mờ một phần nào do màu máu vẫn còn ẩn chứa trong đó. Bởi vì phong ấn Itsuka Ken đang dùng mặc dù tốt, thế nhưng phong ấn thì vẫn là phong ấn, nguyền rủa vẫn còn lưu lại trong thần cách của Athena, và thông qua đôi mắt của cô, nó vẫn luôn chứng tỏ sự hiện diện của mình, cũng vì vậy mà sự thuần khiết của đôi mắt này bị che mờ đi không ít, thế nhưng bù lại thì nó tăng thêm nét yêu dị cho đôi mắt của Athena.
“Atan…? Atan?” Thấy Athena đã hoàn toàn tỉnh lại, những giọt nước mắt hạnh phúc vốn được kềm chế lại đôi chút của Metis đã hoàn toàn vỡ òa, chúng tựa như những viên ngọc trong vắt lướt qua gò má của Metis mà rớt xuống.
Vì đứa con gái trước mắt, cô đã phải chịu đựng quá nhiều thống khổ, quá nhiều dày vò, quá nhiều hi sinh. Thế nhưng, cô không hối hận. Không có người mẹ nào mà lại không thương đứa con gái của mình, huống hồ Metis đã gửi gắm tất cả những hi vọng mà mình có lên người của Athena. Giờ, thấy Athena đã có thể được bình an sau kiếp nạn tưởng chừng như còn kinh khủng hơn cả cái chết, sự hạnh phúc trào lên trong lòng Metis không thể nào kềm chế được.
“… Ưm ~~~”
Nghe được tiếng kêu gọi đầy thân thiết và quen thuộc, ý thức của Athena cũng dần trở về. Cô nhanh chóng khôi phục sự thanh tỉnh, trong đôi mắt long lanh vốn bị phủ lên một chút màu máu chợt bắn ra những tia sáng của sự thông tuệ.
“Mẫu… Thần?”
Tiếng gọi thanh thúy tựa như là tiếng chuông gió đang réo rắt bên tai, quanh quẩn nơi đáy lòng khiến cho người ta nhung nhớ.
Nữ thần trước mắt, chẳng lẽ không chỉ có mỹ mạo vô song và đôi mắt tuyệt diệu mà cả âm thanh cũng tinh khiết và hoàn mỹ đến thế sao?
“Là ta! At… A ~~ ô ~~~~ ”
Bởi vì quá kích động, Metis đã không để ý tới một việc là mình đang trong bộ dạng như thế nào; cô chỉ muốn mau chóng thoát ra khỏi vòng tay của Itsuka Ken để chạy đến trước mặt của Athena mà ôm lấy con gái. Chỉ là khi cô vừa khẽ động đậy người thì một luồng cảm xúc khác thường chợt trào lên trong người cô khiến cô đỏ rực cả khuôn mặt. Ngọc động của cô vẫn còn đang bao lấy bảo cụ của Itsuka Ken khiến cho cô chỉ cần nhích người một chút thôi thì lập tức khoái cảm và sự kích thích sẽ trào lên và tịch quyển toàn bộ cơ thể vốn còn đang vô cùng nhạy cảm.
Khoái cảm và sự kích thích dâng lên đột ngột khiến Metis kịp thời nhớ lại rằng mình đang ở trong tình cảnh như thế nào. Dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, gương mặt của Metis chợt trở nên kiều diễm còn hơn cả máu tươi và trắng sáng còn hơn cả giấy.
Mà cùng lúc đó, Athena cũng đã lấy lại sự tỉnh táo bình thường, và cô nhìn khung cảnh trước mắt mà há hốc miệng. Cô chớp chớp mắt mà nhìn trừng trừng vào cảnh tượng phía trước, nếu như cô không hoa mắt mà nhìn lầm thì hình như là mẹ của cô đang trần như nhộng mà nằm trong ngực của một thiếu niên đúng không? Hơn nữa tư thế của hai người còn… còn… dâm đọa tới như vậy?
“Mẫu… Mẫu thần… Chuyện này… Người… Hai người… đang…”
“Không! Không phải như thế, Atan! Hãy nghe ta nói! Không phải như là con đang nghĩ ————”
Thấy Athena như thế, Metis dường như thất kinh mà cuống quýt muốn chạy tới để giải thích, thế nhưng lúc này thì Metis hoàn toàn không có chút sức lực nào, mà nơi nhạy cảm nhất trên người vẫn còn đang kết nối với Itsuka Ken, thế nên cô chỉ có thể sụi lơ ở trong ngực cậu.
“Đúng vậy! Sau này Metis sẽ là vương phi của ta… A… Ô ô!!?”
“Ngài… Ngài câm miệng cho tôi! Không nên tin hắn! Thật sự! Không phải như những gì con đang nghĩ đâu, ta chỉ là… Ah ~~~~ !”
BA~ ——!! Một tiếng vang thanh thúy vang lên, Itsuka Ken đã quất mạnh vào mông của Metis một cái.
“Hừ! Tới giờ mà còn muốn đổi ý? Nếu thế thì cũng ta không ngại khiến cho em nhớ lại sự trừng phạt của ta đâu nha, Metis! Hơn nữa ta đã bảo em phải xưng hô với ta như thế nào?”
“Ngài… Ngài… Ô ô ô ô ~~~~~” Không nói rõ được rồi! Còn có thể nói gì nữa? Lúc này, Metis đã lâm vào trạng thái bối rối cùng cực, thế nên cô đã vô tình quên mất một chuyện khá quan trọng.
“Được rồi! Được rồi! Đừng khóc, ngoan ~ ! Không phải em từng nói là em và Athena có thể cộng hưởng trí nhớ với nhau sao? Hiện giờ thì con bé đã hoàn toàn khôi phục, chỉ cần con bé cộng hưởng trí nhớ một chút là có thể biết được những gì đã xảy ra rồi, cần gì phải giải thích!”
Đến lúc này thì Metis mới chợt nhớ ra được chuyện quan trọng nhất, đó là Athena và cô có thể dùng chung trí nhớ với nhau! Nếu như vậy thì chẳng phải là những hành vi thấp kém và đáng xấu hổ của cô lúc trước sẽ bị Athena biết hết sao? Vì thế cô vội vàng ngăn cản: “Ah! Đúng vậy! Không… Không được! Atan… Con… Ah ~~~ Đừng! Đừng nhìn những ký ức đó! Đừng, Atan ~~~”
Thật đáng tiếc, đã muộn! Athena vì muốn biết rõ được chuyện gì xảy ra nên đã không kịp đợi mà cộng hưởng trí nhớ với Metis, thậm chí cô bất chấp cả việc mình cũng đang trần như nhộng và đang để lộ thân thể tuyệt mỹ của mình ra trước mặt một nam tính.
Chìm vào trong trí nhớ, vô số những thông tin sự kiện chợt lướt qua trong đầu của Athena. Từ khi cô bắt đầu bị phong ấn, đến khi bị trục xuất và lưu lạc đến thế giới này, quãng thời gian cô trở thành Heretic God, cho đến tận khi cô gặp Itsuka Ken, những việc xảy ra sau đó đến khi cô hoàn toàn thức tỉnh. Tất cả mọi thứ nhanh chóng lướt qua trong đầu của Athena khiến cô hiểu được mọi chuyện là như thế nào.
Nhìn thấy con gái của mình đã nhắm mắt lại và minh tưởng thì Metis cuối cùng cũng nhịn không được sự xấu hổ. Cô quay đầu qua trừng mắt với Itsuka Ken một cái và cắn vào vai cậu, miệng cô còn đang phát ra những tiếng ô a không rõ.
Không đau! Không đau chút nào! Itsuka Ken khóc không ra nước mắt mà tự thôi miên mình như thế, sau đó cậu lấy tay vuốt ve mái tóc màu ngân nguyệt của Metis để trấn an cô.
Không lâu sau đó, chẳng biết từ lúc nào, Metis và Itsuka Ken đã ‘tách ra’. Lúc này, trên người của Metis lại khoác lên một chiếc áo choàng màu đen giống như khi cô vừa xuất hiện, còn Itsuka Ken thì cũng đã mặc lại bộ quần áo thường thấy của mình.
“Không có việc gì đâu! Ta nghĩ Athena sẽ hiểu cho hành vi của em thôi, con bé sẽ không thể nào không hiểu được là khi làm những việc đó, em đã phải hi sinh vì con bé như thế nào. Hơn nữa chẳng phải ta đã nói với em rồi sao? Ha ha ha! Về sau, cả hai mẹ con em đều sẽ phải trở thành vương phi của ta, cho dù con bé không chịu hiểu thì chờ tới lúc đó ta cũng sẽ khiến cho con bé phải hiểu. Yên tâm đi! Ta sẽ không để cho Athena rời khỏi em đâu. Sớm muộn gì thì cả hai mẹ con em sẽ vĩnh viễn thuộc về ta. Ha ha ha ha!!”
“Im ngay đi! Tất cả đều là tại ngài, ngài là đồ ma quỷ xấu xa độc ác. Kéo một nữ thần của sự thuần khiết xuống vũng lầy của nhục dục vui sướng lắm đúng không? Ngài hài lòng rồi chứ?”
“Hài lòng! Tại sao lại không hài lòng? Thế nhưng nói chuyện như thế với ta có ổn không? Không sợ ta trừng phạt em sao?”
“…” Nghe được từ ‘trừng phạt’, sắc mặt của Metis chợt biến đổi liên tục cứ như là một con tắc kè hoa, cô quả thật là có chút sợ phương thức trừng phạt của ma vương trẻ đang đứng trước mắt. Cuối cùng, cô chỉ có thể dùng ánh mắt u oán để trừng thiếu niên một cái.
Thở một hơi thật dài, cô ngưng tụ một phần thần lực còn sót lại của mình để rời khỏi lồng ngực của thiếu niên.
Là nữ thần trí tuệ và cũng là mẹ của Athena, cô hiểu con gái mình hơn ai hết. Mặc dù trong suốt quá trình vừa rồi, cô đã làm rất nhiều hành vi đáng xấu hổ với thiếu niên, thế nhưng với sự thông tuệ của Athena thì con bé nhất định sẽ hiểu được vấn đề mấu chốt, con bé nhất định sẽ hiểu được vì sao cô làm vậy. Thế nhưng cũng chính vị vậy, cô mới có phần lo lắng, hơn nữa còn một vấn đề khác cũng khiến cô lo lắng không kém, đó chính là ————
Đôi mắt đầy trí tuệ của cô nhìn về phía gương mặt của Athena, lúc này, nó đang cho thấy vô số cảm xúc đan xen. Khi thì xanh, khi thì trắng, khi thì đỏ lên, khi thì kiều diễm, khi thì phẫn nộ, khi thì ngượng ngùng, khi thì xấu hổ, đau đớn, bi thương, hối hận v… v… Tất cả mọi cảm xúc đều được thể hiện lên trên gương mặt tuyệt mỹ của Athena.
Chờ đợi trong sự buồn chán và căng thẳng, mặc dù chỉ mới có vài phút đồng hồ thôi, thế nhưng Metis thật sự có cảm tưởng là nó dài như vài thế kỷ vậy. Rốt cục, sau một quãng thời gian chờ đợi, Metis cuối cùng cũng phát hiện là lông mi xinh đẹp của Athena chợt rung lên. Đôi mắt sáng như ánh trăng của cô lại hé mở.
“… Atan?”
Bốn mắt nhìn nhau, Metis lập tức hiểu được tâm trạng và cảm xúc của Athena lúc này. Thống khổ, bi thương, còn có sự tự trách vô cùng sâu đậm.
“Mẫu thần…” Đôi mắt sáng long lanh bắt đầu trở nên đẫm nước, Athena cảm thấy vô cùng sa sút và hối hận, điều này khiến cho gương mặt tuyệt trần của cô mang lên sự bi thương và khổ sở khiến cho người ta đau nhói.
Cô đau đớn và bi thương là vì cô đã phải khiến cho mẹ của mình trả giá nhiều như thế, ngay cả sự trong trắng mà bà đã gìn giữ suốt mấy ngàn năm, ngay cả Zeus cũng không thể chạm tới cũng bị bà ‘bán’ đi mất chỉ vì muốn cứu mình. Cô thống khổ, sự thống khổ như bóp nghẹt con tim. Vì thế cô không thể không cảm thấy tự trách và phẫn nộ vì sự vô dụng của mình.
“Ta biết! Không cần phải nói gì cả, bình an là tốt rồi!” Tựa như không có việc gì xảy ra, Metis vẫn nở một nụ cười hạnh phúc và bao dung để an ủi con gái, chỉ cần con gái cô không có việc gì là được rồi.
Nâng người lên và muốn bay về phía Athena, Metis muốn ôm lấy cô con gái mà mình yêu thương nhất này. Chỉ là đột nhiên, Athena lại nhìn Metis và lắc đầu: “Đừng… Thực xin lỗi, mẫu thần… Con nghĩ mình cần yên lặng một chút…”
“Ah? A… Atan… Con ——!” Không thể ngờ được là Athena lại trả lời như vậy, Metis khựng người trên không mà nhìn trừng trừng về phía Athena. Trong ánh mắt kinh nghi của cô, Athena lại lắc đầu sau đó nhìn về phía Itsuka Ken.
“Hi vọng là mi có thể chăm sóc tốt cho mẫu thần… Bằng không… Ta nhất định sẽ tiêu diệt mi!!!” Huyết quang bắn ra từ trong đôi mắt sáng vốn trong veo của Athena. Sát ý lạnh như có thể đóng băng cả không gian đang cho thấy là cô không hề làm bộ.
“…” Kỳ lạ, Itsuka Ken chỉ nhìn Athena với ánh mắt bình thản mà không hề có chút phản ứng nào.
“…” Nhìn chằm chằm vào Itsuka Ken một lúc, sau đó Athena rút lại sát ý. Sau đó, cô quay lại nhìn Metis và lên tiếng: “Thực xin lỗi, mẫu thần! Atan xin được phép đi trước!”
“Con thật sự…”
“Uh! Người nên biết, mẫu thần.”
“Nhưng mà…”
“Xin người hãy yên tâm! Con gái hứa sẽ trở lại mà.” Athena nở một nụ cười áy náy để nói với Metis.
Lại nhìn về phía Itsuka Ken thêm một lần nữa, sau đó Athena vung tay lên. Không gian chợt rung nhẹ một cái và Athena dễ dàng đi xuyên qua lớp kết giới phòng ngự được tạo ra bằng [ Ranh Giới Tịnh Niết ] vốn chẳng còn sót lại bao nhiêu của Itsuka Ken và biến mất trong tầm mắt của cả hai người.