Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 190 : thành viên mới?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Làm… Làm phiền mọi người!”

Đang ngồi ở trong phòng khách và nói chuyện phiếm với nhau, bất chợt nghe được một giọng nói lạ, ba người Alice hơi ngạc nhiên và nhìn về phía phát ra âm thanh. Khi nhìn thấy một thiếu nữ tóc màu trà được Metis dẫn theo vào nhà, Alice hơi ngạc nhiên và lên tiếng: “Arara ~ ? Nếu tôi nhớ không lầm thì đây chẳng phải chính là bạn của Lily đó sao? Tên là… Mariya Yuri, đúng không? Chẳng hay hime-miko của Nhật Bản hôm nay tới đây vì việc gì?”

Nhìn về phía thiếu nữ được Metis dẫn về, đây là một thiếu nữ có vẻ hơi nhút nhát. Mái tóc dài màu trà được chải chuốt một cách chỉnh tề và xõa nhẹ ở sau lưng, từ điểm này có thể thấy được rằng thiếu nữ là một người không mấy màu mè và rất chỉnh chu, nghiêm túc. Trên người thiếu nữ đang mặc một bộ đồng phục trường học, điều này khiến cho khí chất truyền thống và khuê các của thiếu nữ hơi thay đổi một chút, nó khiến cho cô nhiều thêm một phần trẻ trung và phấn chấn của tuổi thanh xuân.

Lúc này, thiếu nữ đang rất nhút nhát và căng thẳng, toàn thân cô dường như hơi co lại, đôi tay của cô hơi trắng bệch vì siết chiếc cặp sách của mình quá mức. Nghe câu hỏi của Alice, thiếu nữ lắp bắp: “Tôi… Tôi tới để…”

“Yuri tới đây là để học thần thuật với ta, ngoài ra con bé cũng muốn tranh thủ dịp này để nói lời cảm ơn đối với vị ma vương kia một chút.”

“Học thần thuật với chị Metis? Ô? Là cô bé mà chị nói lần trước đúng không? Nếu vậy thì rất hoan nghênh vì đã tới dinh thự này, tiểu thư Mariya Yuri. Lúc trước tôi cũng từng may mắn được chị Metis chỉ đạo về thần thuật và học được rất nhiều. Hi vọng cô cũng có thể được như thế!” Nghe được lời giải thích của Metis, vị vương phi có mái tóc dài màu bạch kim ánh vàng có tên là Alice chợt nở một nụ cười tươi đầy ưu nhã và nhẹ nhàng để nói với Yuri. Sau đó, cô vươn tay ra làm dấu chào mừng theo đúng lễ nghi của phương Đông.

Cũng may, đây không phải là lần đầu tiên Yuri được nhìn thấy thần tượng của mình, vì thế cô không luống cuống lắm, cô vội vàng làm lễ: “Vâng, vâng ạ! Nếu như có quấy rầy, mong mọi người tha thứ!”

Như đã từng nói, Alice từng là công chúa tôn quý nhất của Anh Quốc, sự tôn quý đó đến từ thân phận Hime-miko cực trí của cô. Với tuổi đời chỉ 16, cô đã đạt tới cảnh giới mà những hime-miko khác có lẽ phải tốn cả đời cũng không thể đạt tới, vì thế cô luôn là thần tượng của tất cả các miko có mặt trên thế giới, và hiển nhiên là trong đó cũng có cả Yuri.

Khẽ bắt tay của Alice, Yuri thật sự có chút hơi run vì nhút nhát và kích động. Lúc trước, trong lần thực hiện việc tập kích đối với hầu tước Voban ở huyện Meguro, Yuri đã có may mắn được làm quen với hai vị nữ vương tôn quý, ngoài ra, cô còn được làm quen với công chúa Alice, hiện nay đã là Bạch Phi Alice.

Khi đó, cô đã rất kích động, thế nhưng lúc đó vì tình huống đôi bên còn đang giao chiến nên cô không thể trao đổi được nhiều với Bạch Phi Điện Hạ. Thật không ngờ là hiện giờ, cô lại có may mắn được tiếp cận với Bạch Phi Điện Hạ một lần nữa, hơn nữa còn có thể có cơ hội được ở chung nhà như thế này.

“Ôi ~ không cần phải e dè như thế, miko. Trẫm thì cảm thấy nhữ rất là tốt đó, cố gắng lên đi!” Bạo chúa áo đỏ thấy Yuri như vậy thì nở nụ cười và lên tiếng khích lệ, rất có phong phạm của đại tỷ, và điều này khiến cho Yuri cảm thấy rất là thụ sủng nhược kinh.

Từ lần gặp mặt trước ở huyện Meguro, Yuri hầu như đã hiểu được thân phận của tất cả những người đang ở trong dinh thự này, thế cho nên khi được hồng y nữ đế khích lệ, Yuri thật sự cảm thấy hơi nhút nhát. Phải biết rằng thân phận của người vừa lên tiếng là gì, đó là thần linh chân chính, hơn nữa còn là anh hùng thần sinh ra từ nhân loại, và cũng từng là nữ hoàng đế vô cùng tôn quý của đế chế La Mã cổ, bất luận thân phận nào đi nữa thì cũng hơn thân phận hime-miko hiện giờ của cô quá xa, vì thế cô thật sự hơi phát run khi được người như thế khích lệ.

“Cảm… Cảm tạ Nero điện hạ, Yuri sẽ cố gắng!”

“Được rồi! Không cần phải như thế! Giờ thì em theo ta vào trong đi, vua của chúng ta đang ở hậu viện sau nhà để giám sát việc huấn luyện của Liliana, là bạn của em đó. Nếu em muốn cảm ơn vua thì chúng ta sẽ phải qua đó một chút. Ah, đúng rồi! Nero, vua có nhờ ta thông tri cho em, ra cửa tiệm mà chúng ta vẫn thường tới để mua vài món điểm tâm ngọt về, nhớ đừng mua thiếu.”

“Biết rồi! Cứ giao việc đó cho trẫm, tuyệt đối sẽ không thiếu!”

Khẽ gật đầu, sau đó Metis bắt đầu đi về phía hậu viện. Thấy Metis bắt đầu bỏ đi, thiếu nữ đi cùng cô vội vàng cúi người để chào ba người khác đang ngồi trong phòng khách rồi cũng vội vàng đuổi theo. Mãi cho tới khi cả hai đã rời đi thì ba cô gái có thân phận tôn quý khác đang ngồi trong phòng khách mới hưng phấn châu đầu ghé tai lại với nhau để bàn tán một cách xôn xao nhốn nháo.

Có thành viên mới gia nhập, điều này đồng nghĩa với việc sắp có những khảo nghiệm mới cho thành viên vừa gia nhập này. Chuyện này đã không còn là vấn đề riêng của hắc nữ vương nữa, những vương phi như các cô cũng phải làm chút gì đó, tối thiểu cũng phải xác định được quan hệ và cách cư xử sao cho chính xác đối với thành viên mới này.

“Có phải là đang cảm thấy hơi có chút gì đó khó tin đúng không?”

“Ah! Dạ? Không, không có!”

Trên hành lang đi về phía hậu viện, Metis chợt lên tiếng hỏi. Vấn đề đầy bất ngờ khiến cho thiếu nữ chợt không biết phải trả lời như thế nào.

Nói thực ra thì đúng là thiếu nữ đang cảm thấy rất là kinh ngạc. Rõ ràng những người cô vừa tiếp xúc, tất cả đều là những người có thân phận vô cùng tôn quý, có nữ vương, có công chúa, có nữ thần. Tất cả những người đó đều là những tồn tại cao cao tại thượng, thế nhưng, sau khi tiếp xúc, thứ cô cảm nhận được chỉ có sự bình thường như bao cô gái khác mà thôi, không có gì khác biệt cả. Điều này thật sự đã khiến cô cảm thấy rất là khó hiểu và kinh ngạc, nhưng đồng thời cũng khiến cô thở phào.

“Thực ra thì thần linh hay là nhân loại thì đều như nhau cả thôi, đều có những nhu cầu nhất định để tồn tại. Sự sống vĩnh hằng và sức mạnh quá toàn vẹn, điều đó đã khiến cho thần linh mất đi rất nhiều hứng thú. Sự cô đơn và tịch mịnh hầu như luôn làm bạn bên cạnh các vị thần, đó là kẻ thân cận nhất và cũng là kẻ thù đáng sợ nhất đối với thần linh. Nếu như không thể tìm được ý nghĩa sống, sự sống vĩnh viễn chỉ như một địa ngục không có hồi kết mà thôi, cho nên em không cần phải nghĩ rằng chỉ cần là thần linh thì nhất định sẽ cao cao tại thượng và toàn trí toàn năng, không có đâu! Gặm nhấm hay tận hưởng cuộc sống, đây là câu hỏi mà tất cả những loài trường sinh đều sẽ gặp phải.”

“Nói cho cùng thì thần linh chẳng qua là một tồn tại cao hơn của sự sống mà thôi, thần linh có đẳng cấp cao hơn nhân loại, sức mạnh vượt trội hơn nhân loại thế cho nên nhu cầu của bọn họ cũng cao hơn nhân loại. Bọn họ cũng giống loài người, cũng có nhu cầu cho cuộc sống của mình, nhân loại có nhu cầu gì thì họ cũng có nhu cầu đó, chỉ là nhu cầu đó đã được nâng lên tầm cao mới mà thôi. Trên đời này không tồn tại sự sống không có nhu cầu, chỉ có vật chết mới như vậy!”

“…!!!”

Những việc như thế này, lần đầu tiên thiếu nữ được nghe nói, hơn nữa còn là từ chính miệng của một vị thần mang danh trí tuệ. Chẳng lẽ ngay cả những tồn tại mạnh mẽ có thể hủy diệt cả thế giới và luôn cao cao tại thượng như thần linh cũng cần phải sinh hoạt như loài người sao?

Thông tin này thật sự có sức tàn phá quá lớn đối với quan điểm hiện tại của cô, là một hime-miko, cô thật sự cảm thấy có chút khó tiếp nhận được điều mình vừa biết này.

“Không cần phải chăm chú như thế! Chỉ cần bình tâm lại và từ từ cảm nhận thì dần dần rồi em cũng sẽ hiểu thôi. Tốt, chúng ta tới rồi, vua của chúng ta hiện đang ở nơi này. Tự nhiên và thả lỏng, đừng khiến cho mình căng thẳng quá là được.” Đi tới cửa sau của hậu viện, Metis mở cửa ra và bước vào, đồng thời cũng lên tiếng dặn dò thiếu nữ.

“Vâ… Vâng!”

Thấy thiếu nữ gật đầu rất nghiêm túc, thế nhưng hai tay lại siết chặt hơn, Metis không khỏi nở nụ cười khẽ.

Miko thuần khiết và đáng yêu này, mặc dù rất là nhút nhát, thế nhưng lại rất cổ điển và nghiêm túc, nếu có cô ấy ở cùng, hẳn ma vương đại nhân của chúng ta sẽ phải rất đau đầu đi? Bị thuyết giáo cũng không phải là việc vui sướng gì! Metis nghĩ thầm.

Vốn không muốn đi nước cờ này, thế nhưng hiện giờ Metis cảm thấy là mình không làm vậy thì không được. Lúc trước, khi mới gia nhập, có hắc nữ vương tồn tại, Metis cảm thấy rằng mình có thể nhờ vào người thiếu nữ này để kềm chế Itsuka Ken, chỉ là ngày vui thì ngắn chẳng tầy gang, khi cô mới gia nhập còn chưa được bao lâu thì hắc nữ vương đã bị ma vương đại nhân thu phục và hoàn toàn luân hãm.

Khi nghe được thông tin này, và cũng chính thức xác nhận nó, Metis hầu như trợn tròn mắt. Sau đó cô chỉ còn có thể nói một chữ phục đối với bản lĩnh tán gái của phu quân ma vương, khi đó, cô đã thật sự không hình dung được là phải làm thế nào để kềm chế phu quân của mình rồi. Có thể hàng phục được một thiếu nữ lạnh lẽo và cứng ngắc như hắc nữ vương, rốt cục là phải cần có ‘bá khí’ lớn tới mức nào mới có thể hoàn thành được ‘chiến tích bất hủ’ đó chứ?

“Ha? Đây không phải là Yuri đó sao? Đã lâu không gặp!” Dường như phát hiện được thiếu nữ đã tới, từ xa, ma vương trẻ có mái tóc màu tím bạc đã phát ra lời thăm hỏi cùng với nụ cười niềm nở nhất của mình.

“Vâ… Vâng! It… It… It… Ô ~~ Maou-sama ( Ma Vương đại nhân )!”

Nghe được cách trả lời của thiếu nữ, Metis chỉ có thể lén lút thở dài: ‘quả nhiên, vẫn chưa được sao?’

Rõ ràng đã làm tâm lý cố vấn cho thiếu nữ, cũng đã dặn đi dặn lại thiếu nữ không biết bao nhiêu lần, khi gặp mặt thì nên gọi là ‘Itsuka-sama’, thế nhưng tới khi lên trận rồi thì lại tự loạn trận cước.

“Hử? Ma vương đại nhân? Sao chỉ mới có vài ngày không gặp đã dùng cách xưng hô xa cách và lạnh nhạt như vậy rồi? Gọi tôi là Itsuka đi, Yuri-jousan!”

“Không được! Ngài… Ngài… Sao ngài có thể tùy ý như thế? Ngài là ma vương vĩ đại nhất của thế giới, coi như là chúng ta có chút… có chút quen thuộc với nhau, thế nhưng ngài cũng không thể quên mất thân phận của mình. Ngài nói như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy rất là khó xử!”

Bất chợt, cách nói chuyện của thiếu nữ chợt trở nên rất là nghiêm túc và vô cùng có khí thế, không hề có chút e dè nào, điều này khiến cho người đi cũng là Metis cũng có chút giật mình và kinh ngạc. Chẳng lẽ đây là thuộc tính ẩn? Về phần tại sao Metis lại biết tới cụm từ ‘thuộc tính ẩn’ này đó là do gần đây, ba người nhóm Alice chợt có hứng thú nghiên cứu về Anime của quốc gia này, cho nên cụm từ này mới truyền tới tai của Metis.

“Được rồi, Yuri! Nếu muốn xưng hô chính thức thì hãy gọi ngài ấy là ‘vua’ giống như bọn chị đi.”

“Dạ? Chuyện này… Như vậy có hợp lệ không?”

Dường như cảm thấy có chút do dự vì cách xưng hô này. Nếu như hiện giờ, cô chấp nhận rằng sẽ xưng hô thiếu niên là ‘vua’, vậy thì điều đó không phải cũng đồng nghĩa với việc cô chấp nhận địa vị ngang hàng với những thiếu nữ tôn quý đang có mặt trong dinh thự này sao? Nói trắng ra tức là cô cam chịu rằng mình chính là ‘Ngự Thân Miko’ của thiếu niên?

“Uh, ta cảm thấy xưng hô như vậy rất rốt. Chẳng phải Yuri cũng đang hướng tới mục tiêu đó sao?”

“Đúng, đúng! Mục tiêu đó…” Vừa nghĩ tới mục tiêu cố gắng hiện giờ của mình, ánh mắt của thiếu nữ trở nên càng thêm kiên cường. Cô gật đầu một cách dứt khoát và trả lời: “Yuri đã hiểu. Yuri nhất định sẽ cố gắng, Metis điện hạ!”

Giống như đang tự khích lệ bản thân mình, Yuri giơ nắm tay nhỏ của mình lên và vung vung một chút, đồng thời thì lúc này, hai người cũng đã tới vị trí khán đài.

“Bành ————!!”

Một tiếng động lớn vang lên khiến Yuri hơi giật mình, sau đó, cô cảm thấy có một luồng gió mạnh chợt thổi về phía khán đài. Gió hơi lớn khiến cô phải dùng tay để che khuất gương mặt của mình lại.

Khi gió hơi nhẹ bớt thì Yuri hơi nhìn lại về phía nơi vừa phát ra âm thanh, và cô giật nảy mình khi nhìn thấy một cô gái tóc bạc đang té ở đó. Hiện giờ thì cô gái đó đang phải chống tay xuống đất một cách vất vả, cố gắng để cho bản thân mình đứng lên.

“Li… Liliana-jousan!?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio