“———— baka!! Trở lại cho ta!!” Thấy Nero như vậy, Itsuka Ken hốt hoảng mà hét lớn.
Đáng tiếc là đã muộn, bởi vì Nero đã mặc lên người bộ khái niệm võ trang tươi đẹp như ngọn lửa của cô và lao về phía trước. Thanh Aestus Estus giơ cao và chém thẳng về phía con rồng khổng lồ có màu xanh thẫm đang bay trên bầu trời.
Quả nhiên, điều Itsuka Ken lo lắng nhất đã xảy ra. Ngay khi Nero vừa lao ra, sinh vật có hình dạng không rõ đang được bao trùm bởi màu mực cũng quay đầu lại. Tựa như phát hiện ra mục tiêu, nó chuyển động cái đầu của mình một cách máy móc rồi sau đó hơi nhúc nhích một chút, và một quả cầu ánh sáng có màu xanh lục mặc bắn về phía Nero.
“Cái gì vậy?” Nhìn quả cầu tỏa ra ánh sáng màu xanh lục mặc không hề có chút uy hiếp nào đang bay một cách chậm rãi về phía mình, Nero cảm thấy không hiểu được. Đối phương làm vậy là có ý gì?
Thế nhưng, trong khi cô vẫn còn đang nghi ngờ thì bất chợt, quả cầu ánh sáng màu xanh lục mặc đang bắn về phía cô chợt tăng tốc. Tốc độ của nó tăng lên đến cực hạn và bắn về phía Nero trong khi cô còn chưa kịp phản ứng. Sau đó, Nero chợt cảm thấy hoa mắt và một tiếng nổ mạnh vô cùng kinh khủng chợt vang lên bên tai của cô.
“ẦM —————————— Xì ~ Xì ~ Xì ~ Xì ~ Xì ~ Xì ~~~~~”
Ngơ ngác mà nhìn gương mặt vô cùng phẫn nộ đang cách cô chỉ có vài cm, cô hơi đơ người mà nhìn về phía cảnh tượng đang diễn ra sau lưng: một lỗ thủng cực lớn hiện lên trong mắt cô. Nó sâu không thấy đáy, trên mặt đất bên trong lỗ thủng vẫn còn đang phát ra những tiếng xì xèo lạnh gáy, chúng đang bị ăn mòn khiến cho lỗ thủng trở nên càng lúc càng lớn.
Nhìn khung cảnh trước mắt, Nero cũng cảm thấy hơi sởn cả gai ốc, nếu như bị đòn tấn công vừa rồi đánh trúng, hẳn là cô sẽ bị trọng thương, thậm chí có thể sẽ chết mất chứ? Dù sao thì hiện giờ, cô cũng chỉ là một nữ thần có cấp bậc 4 chữ số vì phong ấn đặt trên thần cách của cô vẫn chưa được cởi bỏ, nếu mà trúng một đòn có cường độ mạnh như vậy thì kết quả của cô tuyệt đối sẽ rất là thê thảm, không chết cũng tàn.
“NGU XUẨN!!!!!!!! TA ĐÃ NÓI GÌ VỚI EM? AI CHO PHÉP EM TỰ Ý RA TAY KHI TA CHƯA CHO PHÉP!!!!! EM KHÔNG COI LỜI CỦA TA RA GÌ CÓ ĐÚNG KHÔNG??!!!!!!!!” Itsuka Ken hầu như gầm thét mà hét thẳng vào mặt của Nero.
“Trẫm… Ah ~~~”
Lúc này thì có thể nói là cảm giác tức giận của Itsuka Ken đã lên tới đỉnh điểm, nếu như Nero ngoan ngoãn nhận lỗi thì thôi, còn nếu cô dám cãi lại…
Nhìn thấy Nero vẫn còn muốn chống chế, Itsuka Ken cảm thấy cơn giận lồng lộn ở trong người. Không hề do dự, cậu lập tức xoay người của Nero lại và để cô nằm sấp trên tay của mình rồi giáng một cái bạt tay thật mạnh vào mông của cô.
“PA ~~~~”
Một tiếng kêu phi thường vang dội vang lên khiến cho những người xung quanh chỉ nghe thôi cũng đã có thể cảm nhận được rõ ràng rằng cái đánh này mạnh tới mức nào, hẳn là lúc này mông của Nero đã hiện lên hình một bàn tay đỏ chót. Nero hầu như hét lên thất thanh vì đau, cô đau thật, bởi vì lần này Itsuka Ken vô tình dùng tiên thuật theo phản xạ, chỉ là cảm giác lúc này không còn là sung sướng nữa mà là sự đau đớn tột độ.
“Tấu… Tấu giả! Coi… Coi như là trẫm chủ quan, thế nhưng tại sao nhữ dám… dám…”
“PA~ ————!!”
“Ah ~~~!! Dừng… Dừng tay! Trẫm đường đường là hoàng đế của Rome…”
“PA~ ————!!”
“Ô oa ~~~!! Khốn… Khốn…”
“PA~ ————!!”
“A… ~~~!! Không…không được đánh!!”
Giãy giụa mà tìm cách thoát khỏi ma trảo của Itsuka Ken nhưng không được, Nero chỉ còn biết xấu hổ mà lấy tay che mông của mình lại. Lúc này, cô đã sắp xấu hổ tới ngất đi, chỉ là cảm giác đau tới không chịu nổi trên mông khiến cô không tài nào ngất nổi mà muốn khóc lớn. Nếu như không phải là vì muốn giữ gìn phần thể diện cuối cùng còn sót lại của nữ hoàng, Nero tuyệt đối sẽ khóc lớn vì đau đớn và oan ức ( chủ yếu là vì oan ức ).
Nero thật sự cảm thấy vô cùng oan ức mà muốn khóc lớn. Ngay trước mắt nhiều người như vậy, không chỉ có người nhà, hiện giờ ở đây còn có ả nữ thần đáng ghét mà mình không ưa nhất, ngoài ra còn có kẻ thù ở trên trời đang nhìn lom lom nữa. Ngay trước mặt của nhiều người như vậy, cô, nữ hoàng đế tôn quý chí cao vô thượng của đế quốc Rome lại bị chủ nhân của mình vắt ở trên tay mà đánh đòn, hơn nữa còn không thể giãy giụa.
Cảm giác xấu hổ và đau đớn đến tột độ thật sự khiến cho Nero cảm thấy rất muốn khóc lớn. Nhưng cô là hoàng đế của Rome, cô không thể khóc, bằng không phần thể diện cuối cùng còn sót lại của cô cũng sẽ chẳng còn lại gì, vì vậy cô không thể khóc, chỉ có thể oan ức mà nhìn về phía Master của mình.
“Về sau còn dám tự tiện và lỗ mãng như vậy nữa hay không!?”
“Trẫm… Trẫm…”
“Ah ~ Vậy tức là em không muốn thừa nhận sai lầm của mình rồi? Tốt nha, rất tốt, vậy hóa ra là từ trước tới giờ em chưa từng để ta vào trong mắt ha? Cho nên lời của ta em mới coi như nói nhảm mà chẳng thèm để ý? Tốt nha ~ rất tốt ~~”
Nghe giọng nói hơi quái dị mang theo chút vui vẻ của Itsuka Ken, Nero chợt cảm thấy lạnh buốt. Cô rùng mình một cái. Nhìn về phía master của cô, cô phát hiện ra là lần này, tấu giả vốn chưa bao giờ nổi giận của cô đã giận thật rồi. Từ trong đôi mắt hơi híp lại của Itsuka Ken, cô nhận ra được là ngọn lửa phẫn nộ đang bốc cháy một cách điên cuồng, điên cuồng tới mức chỉ hơi liếc qua thôi đã khiến cho Nero cảm thấy sợ tới mất mật.
Lần này tuyệt đối không phải là đùa giỡn như mọi khi, tấu giả của cô giận thật. Nếu như cô còn không hối lỗi mà tiếp tục chống chế nữa, tấu giả của cô tuyệt đối sẽ khiến cô phải hối hận. Thế nhưng lúc này, có nhiều người đang nhìn như vậy, bảo cô phải cúi đầu nhận lỗi… cô thật sự không làm được.
Giả như hiện giờ xung quanh chẳng có ai mà chỉ có cô với tấu giả, nếu mà tấu giả giận như vậy thì cô tuyệt đối sẽ không do dự khi phải quỳ xuống để ôm đùi cậu mà làm nũng và cầu xin tha thứ, vì cô biết là lúc này thì tấu giả của cô rất là đáng sợ. Thế nhưng hiện giờ, mọi người đều đang nhìn về phía hai người, cô…
“Có… Có thể chờ tới khi trở về không…” Nero hơi nhút nhát và sợ hãi nói.
“Em ——! Em ——! Em thật sự muốn chọc ta tức chết đúng không?” Giận tới phát run, đôi mắt của Itsuka Ken hầu như muốn phun ra lửa, thế nhưng, cuối cùng, cậu chỉ có thể ôm chặt lấy thân thể yêu kiều của Nero mà thở dài: “Chẳng lẽ em không biết là mình quan trọng với ta tới mức nào sao? Nếu như em xảy ra chuyện gì thì em nói ta làm sao chịu nổi đây? Xem như ta cầu xin em, về sau đừng xốc nổi và lỗ mãng như vậy nữa. Có được hay không?”
“…!!”
Toàn thân run lên nhè nhẹ, Nero hầu như sững cả người. Những lời Itsuka Ken vừa nói ra hầu như đập thẳng vào tim của cô khiến cho một luồng cảm xúc vô cùng khó chịu điên cuồng mà tràn ngập cơ thể cô, chúng khiến cô muốn khóc.
Thật sự muốn khóc, cô hầu như không nhịn được mà ứa nước mắt. Luồng cảm xúc điên cuồng đang xâm chiếm thân thể khiến Nero không thể nào nhịn được mà cam tâm buông tha sự tôn nghiêm của nữ hoàng, cô gật đầu không chút do dự.
“Vậy là tốt rồi! Bất quá, chuyện này vẫn còn chưa xong đâu! Cứ chờ đi! Khi về tới nhà thì ta tuyệt đối sẽ khiến cho em phải nhớ rõ sai lầm ngày hôm nay của mình. Chuẩn bị tâm lý cho tốt đi! Lần này ta tuyệt đối sẽ không dung túng cho em, chờ đó!”
Nghe Itsuka Ken nói vậy thì mông của Nero hơi thít lại, cô vội vàng lấy tay che mông của mình, trong lòng cảm thấy thấp thỏm không yên. Cảm giác tê tê và đau đớn vẫn còn chưa tan hết. Trở về sẽ bị tấu giả phạt thật sao? Bị tấu giả đánh vào mông mà không được phản kháng… Nghĩ tới đây, Nero cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ và thẹn thùng như một bé gái của nữ hoàng đế đang được mình ôm trong ngực, Itsuka Ken cảm thấy mình đã bị manh tới té xỉu luôn.
Nói thực ra thì tính cách của Nero ra sao, Itsuka Ken hiểu quá rõ ràng. Từng là hoàng đế của Rome, giống như Alter, Nero quá coi trọng vấn đề thể diện, coi trong tới bó tay luôn. Bình thường, chỉ hơi xoa xoa đầu của cô một chút thôi là cô đã nhịn không nổi mà sừng sộ và đỏ mặt cả ngày rồi, hiện giờ lại bị cậu đánh đòn ngay giữa thanh thiên bạch nhất trước cặp mắt của bao nhiêu người, cô nhịn được mới quái, mà đã vậy, cậu còn bắt Nero phải nhận lỗi ngay sau khi vừa bị đét đít xong.
Bị đét đít đã là xấu hổ tới không thể chịu được rồi, giờ còn phải nhận lỗi? Nếu mà nhận lỗi xong thì về sau làm sao cô ngẩng mặt lên được nữa đây? Làm sao mà cô còn cao ngạo được khi đứng trước mặt của Alter và những người khác trong nhà nữa chứ?
Mới vừa rồi, bởi vì bị lửa giận làm cho choáng váng cả đầu óc, Itsuka Ken hoàn toàn không để ý tới việc này, thế nhưng hiện giờ, sau khi đã tỉnh táo lại thì cậu mới phát hiện là mình phạm sai lầm nghiêm trọng. Nữ hoàng mà không kêu ngạo với xem trọng thể hiện khi đứng trước mặt mọi người thì có còn là nữ hoàng nữ không? Đó là điểm moe chung của rất nhiều nữ hoàng, nếu hủy đi thì thật là đáng tiếc.
Nếu thực sự muốn làm loạn, vậy thì tốt nhất là nên làm lén, khi đó thì muốn chinh phục, muốn nhục nhã, muốn dày vò đối phương như thế nào cũng được, còn ở trước mặt mọi người thì tốt nhất là vẫn giữ lại chút thể diện cho mấy vị nữ hoàng đi thôi. Nếu như thiếu mất điểm này thì cuộc sống sẽ thiếu rất nhiều lạc thú.
“Mặc dù chuyện này không liên quan gì với ta, thế nhưng ta vẫn phải nói một tiếng: tốt nhất là mi hãy quan tâm tình huống xung quanh một chút xíu đi! Quả nhiên là loài ma quỷ thấp kém và hạ lưu, ở thời điểm này mà vẫn có thể làm cái chuyện bẩn thỉu đó.” Lời trào phúng lạnh lẽo tựa như một thùng nước đá dội thẳng xuống đầu của Itsuka Ken và Nero khiến hai người giật mình tỉnh lại.
Ngẩng đầu nhìn về phía vừa phát ra âm thanh, ở đó, chẳng biết từ lúc nào, Athena đã cùng với sinh vật màu đen kia… Không! Không đúng! Không phải chỉ có một cái! Hiện giờ, đang có tới những hai vật thể màu đen, một lớn một nhỏ đang luân phiên công kích Athena.
“Tại sao lại là hai cái? Không phải chỉ có một thôi sao?”
“Cái nhỏ hơn hẳn là đứa con quái vật của Zeus với con ruồi cái kia. Xem ra ác thần đó thật sự muốn dồn em và Atan vào chỗ chết.”
“Cái gì? Hắn dám làm như vậy? Ngay cả loại nghiệp chướng tạp chủng đó mà cũng dám để cho nó sinh ra? Chỉ vì muốn trả thù? Lão già đó… đủ độc ác!” Itsuka Ken nghe Metis nói xong thì há hốc mồm, lão già Zeus làm việc đó với con ruồi thì thôi đi, còn có con? Hơn nữa lão già đó còn dám để cho nó ra đời?
Bất quá, theo lời của Athena thì hai thứ ghê tởm ở đằng kia chỉ là thân xác, còn linh hồn của con ruồi cái bị Zeus cưỡng gian và linh hồn của đứa nghiệt chủng kia đã bị Zeus nuốt mất, thứ đang điều khiển hai cái xác ở đằng kia là ác niệm của Zeus? Nhìn bóng đen của hai con ruồi đang bay qua bay lại đánh về phía Athena ở đằng xa, Itsuka Ken chợt nảy ra ý tưởng là không biết sau khi phát hiện mình đã làm chuyện đó với một con ruồi, còn không biết là bao nhiêu lần, liệu Zeus có bị nuy hay không? Ầy ~~~ Đây là một vấn đề rất nghiêm túc đáng để thảo luận.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm OÀ..ÀNH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
“Ah! Atan ——!!” Thấy Athena bị đánh bay, Metis hốt hoảng kêu lên. Rất hiển nhiên là trong trạng thái không hoàn chỉnh như hiện giờ, Athena không thể nào là đối thủ của hai bóng đen đang bay lượn kia được.
Nhìn thấy đối thủ của mình đã bị mình đánh bật về phía xa, hai bóng đen thừa thắng xông lên. Cái bóng lớn hơn chợt phun ra một quả cầu ánh sáng màu đen về phía Athena. Quả cầu dùng tốc độ ánh sáng để lướt qua không trung và lao về phía nữ thần chiến thắng.
Nhìn thấy Athena sắp bị quả cầu màu đen bắn trúng, Itsuka Ken quyết định ra tay. Gift không gian khởi động, ngay khi quả cầu màu đen sắp bắn trúng Athena, cô đã bị Gift không gian của Itsuka Ken dời đi mất.
“Không sao chứ?”
“Không có… Ah!”
BA~ ----!! Tay của Itsuka Ken bị Athena tát bay, cô dùng ánh mắt xấu hổ và giận dữ để nhìn trừng trừng về phía cậu.
“Hạ ~ lưu!”
“Ây…” Nhìn Athena đang co mình lại để che khuất bộ ngực của mình, Itsuka Ken im lặng, trên tay cậu dường như vẫn còn lưu lại cảm giác mềm mại co dãn đến tuyệt vời.
“Nhìn gì?!”
“Khục! Ngoài… Ngoài ý muốn! Đây thật sự là việc ngoài ý muốn thoi. A ha…”
“Cẩn ——”
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————!!!!!!”
Quả cầu màu đen đã quay vòng lại và bắn về phía Itsuka Ken rồi nổ tung ngay sau lưng của cậu. Nhìn vụ nổ vừa diễn ra trước mặt, Athena cảm thấy lo lắng, và điều đó hiện rõ lên trên mặt cô.
“Baka! Mi…”
“A ha, em đang lo lắng cho ta đó sao, Atan?” Bụi mù tan hết, thiếu niên có mái tóc màu tím bạc lại hiện ra trong mắt của Athena, nguyên vẹn không chút thương tích nào.
Nghe được tiếng cười ác liệt và xấu xa đầy quen thuộc, Athena nhẹ nhàng thở phào một hơi, thế nhưng sau đó cô lại nghiến răng nghiến lợi mà phát ra tiếng hừ lạnh: “Tại sao mi còn không bị nổ chết?”
“Ây dà ~~~ Đừng vô tình như vậy mà, dù sao đi nữa thì ta cũng là ân nhân cứu mạng của em nha!”
“Không cần mi giả vờ tốt bụng!”
“Vậy sao? Vậy được rồi, nếu vậy thì ta đi nha!”
“Mi ————”
Thật sự, bao nhiêu năm qua, chưa bao giờ Athena cảm thấy tức giận như vầy, không đúng, hẳn là Athena chưa bao giờ cảm thấy tức giận mới đúng, còn thái độ với Zeus đã vượt qua khỏi phạm trù của tức giận mà lên tới thù hận, thậm chí đã qua cả thù hận luôn rồi, cho nên không xem như là tức giận. Thế nhưng, từ khi gặp phải thiếu niên tới giờ, tức giận đã xem như là chuyện thường ngày với Athena. Ma vương xấu xa và ác liệt này luôn có thể khiến cho cô tức giận, luôn luôn có thể khiến cô nổi giận mà muốn đập cho cậu một cái vào mặt. Mỗi khi nhìn thấy gương mặt luôn cười tí tửng đó, cô luôn nhịn không được mà muốn nện cho cậu một cái vào lỗ mũi. Đúng! Chính là cảm giác này.
Đồ ma quỷ đê tiện, xấu xa, hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu; nếu như cô không bị nguyền rủa hạn chế, cô tuyệt đối sẽ cho hắn phải nếm thử sự trừng phạt thích đáng, để cho đối phương hiểu được là hậu quả của việc chọc giận chư thần nữ vương là kinh khủng tới mức nào.