Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 201 : con ruồi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đây chính là… Heraion?” Trong cung điện cổ xưa nằm sâu nơi lòng đất, một giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên và tò mò chợt vang lên.

Nơi đây là cung điện của Hera, một trong những nữ thần đất mẹ cổ xưa nhất, thế nhưng lúc này, nó đã mất đi sự trang nghiêm và huy hoàng vốn có. Ở đây có rất nhiều những cây cột đá hình khối vuông đứng sừng sững chống đỡ cho toàn bộ cấu trúc của cung điện, thế nhưng giữa những cây cột đá vuông vức, có một điều khiến người ta rất chú ý đó là ở nơi trung tâm của thần điện, lại xuất hiện một cây cột đá lớn với cấu trúc hình trụ. Từ trên cây cột này, những luồng khí bất minh không ngừng phun ra.

Chất liệu giống hệt với chất liệu của Gorgoneion, thân cột màu đen, trên thân lại được điêu khắc rất nhiều những hình vẽ trừu tượng không mấy huyền ảo. Tầm thường —— đây chính là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Itsuka Ken và các cô gái (trừ Metis và Athena) khi nhìn thấy Heraion.

“Trông thật tầm thường! Thứ tầm thường như thế này thật sự là thần khí của thần hậu Hera trong thần thoại Hy Lạp?” Nero nhìn cây cột tầm thường trước mắt và lên tiếng, cô thật sự thắc mắc là liệu thứ này có thật là thần khí của thần hậu Hera trong truyền thuyết hay không, bởi vì trông nó quá đỗi tầm thường.

“Ngoại trừ việc không ngừng tỏa ra những luồng hơi thở không rõ mang theo chút dấu vết của thần lực thì thứ này… Có phần hơi yếu… Nhưng mà… Hẳn không phải là giả chứ?” Alice cũng có chút nghi ngờ mà lẩm bẩm.

Nhìn Heraion đang ở trước mắt, Itsuka Ken sờ cằm. Mặc dù không muốn thừa nhận, thế nhưng cuối cùng thì cậu cũng đành phải chấp nhận là từ trên cây cột đá trước mặt này, cậu chẳng thể nhận ra được điểm nào đặc biệt hết. Điều này cũng đồng nghĩa là: một, thứ trông có vẻ là tầm thường này thật sự chỉ là thứ tầm thường, chẳng có chút giá trị gì; và hai, nó mạnh quá mức cậu tưởng tượng, hoặc nên nói là cấp độ của nó vượt quá xa so với khả năng nhận biết của cậu nên cậu mới chẳng thể nhìn ra được gì cả, cụ thể là nó vượt quá cả cấp độ của Alter và Nero sau khi giải phóng thần cách.

Nếu như là khi bình thường, Itsuka Ken có lẽ sẽ hơi nghiêng về phía giả thuyết một. Bởi vì mặc dù luồng hơi thở đang tỏa ra từ Heraion quá là mạnh đối với những chú thuật sư khác, thế nhưng với những người như cậu thì chúng quá tầm thường rồi, tầm thường tới mức chẳng muốn để ý tới, mà một thứ mạnh tới mức khiến cậu cảm thấy là nó ‘tầm thường tới mức chẳng muốn để ý tới’ thì nó phải mạnh tới đâu? Itsuka Ken thật chẳng muốn tin là ở thế giới này lại có thứ mạnh tới như vậy.

Thế nhưng hiện giờ, Itsuka Ken cho dù không muốn tin cũng phải tin thôi, vì Athena đang ở nơi này. Thứ có thể khiến Athena cũng chú ý thì không thể nào là thứ tầm thường được, cho nên câu trả lời chỉ có thể là nó mạnh tới mức cậu không cảm nhận nổi, ít nhất là nếu không điều tra một cách cụ thể và tỉ mỉ thì cậu không thể nào cảm nhận nổi.

Quả nhiên, khi Nero và Alice vừa nói xong thì tiếng của nữ thần chiến thắng lại cất lên: “Vẻ ngoài không phải là tất cả.”

Chẳng biết từ lúc nào, đôi tay trắng nõn và mịn màng như ngọc trắng của nữ thần đã đặt lên cây cột đá. Athena nhắm đôi mắt của mình lại, sau đó, thần lực màu xanh lam nhạt bắt đầu tuôn ra từ trên người cô. Nếu cây cột đá này là thần vật của Hera vậy thì bên trong nó chắc chắn phải ẩn chứa lấy nguồn tinh khí của nữ thần đất mẹ.

Trong xã hội mẫu hệ, những nữ thần tối cao thường luôn phải có bản chất của nữ thần đất mẹ, vì đất mẹ nuôi dưỡng lấy vạn vật, cộng thêm với việc biểu tượng của nữ thần đất thường là rắn, mà dọc theo đường đi xuống nơi này thì hình vẽ của rắn là hình vẽ được khắc họa nhiều nhất, cho nên bản chất nữ thần đất mẹ của Hera đã rất rõ ràng. Mà Athena cũng là một nữ thần đất mẹ nguyên thủy, vì vậy nếu trong cây cột này thật sự ẩn chứa bản chất của nữ thần đất thì nó sẽ không thể nào tránh thoát được sự dò xét của cô.

“Người đã phát hiện ra cây cột đá này, hơn nữa di dời nó từ nơi bị phát hiện đến đây là một nữ phù thủy của Naples. Thời điểm bà phát hiện ra thần vật này là vào khoảng gần 900 năm trước.” Lúc này, Liliana chợt lên tiếng.

“900 năm trước?”

Nghe được Liliana báo cáo, Itsuka Ken và Metis hơi liếc nhau một cái. Chín trăm năm trước? Vậy chẳng phải là cách thời điểm Athena bị lưu đày tới đây chưa tới 100 năm sao? Hơn nữa đây là đang nói tới thời gian nó bị phát hiện và di dời, còn trước khi bị phát hiện thì nó đã xuất hiện được bao lâu? Chắc cũng không kém bao nhiêu chứ?

“Vâng! Là gần 900 năm trước, hơn nữa trong suốt quãng thời gian đó, nó chưa bao giờ có dấu hiệu hay phản ứng bất thường nào. Tất cả những dấu hiệu và phản ứng bất thường chỉ xuất hiện từ khi Gorgoneion được khai quật ra. Từ khi đó thì nó bắt đầu thu hút và dự trữ chú lực.”

“Chậc! Xem ra lần này chúng ta tới đúng chỗ rồi!”

Trong lúc Itsuka Ken trầm ngâm, Athena đã bắt đầu việc thăm dò. Từ đôi môi nhỏ của cô, từng tiếng nỉ non nhỏ nhẹ cất lên tựa như lời ca lại tựa như lời tiên đoán: “Vẩy… cánh dơi… vuốt dài… từ nơi lòng đất… ngoi lên… vì đây là nơi thai nghén… Rồng…”

“Rồng?” x N

Nghe được danh xưng của loài sinh vật đặc biệt này, không ít người ở đây đồng thời để lộ ra vẻ khác thường.

“Vậy còn chờ gì nữa? Nếu chỉ là rồng thì chúng ta ————”

“Chờ một chút!”

Đột nhiên, giọng của Athena chợt cất cao và giật mọi người lại; lúc này, thần lực vốn dĩ có màu xanh lam nhạt của cô bỗng nhiên chuyển biến thành màu đen tối tăm của địa ngục.

“Sao vậy? Có điều gì đó bất thường sao?”

“Ở bên dưới… Cây cột này chỉ là…” Athena còn chưa kịp nói xong thì mặt đất của cung điện ngầm chợt rung lên dữ dội và mọi thứ bắt đầu chao đảo.

“Ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù……!!!!!!!!”

Lồng ánh sáng màu ngọc lưu ly xanh biếc chợt bùng lên từ trên người của Itsuka Ken và bao trùm toàn bộ cung điện. Nhìn những việc đang xảy ra với cung điện ngầm, cậu khẽ nhướng mày hỏi: “Chuyện gì xảy ra!?”

“Phong ấn được đặt nên trong Heraion bị xúc động nên đã tự động giải trừ rồi! Thứ nấp bên trong đó sắp đi ra ————”

Lời giải thích của Athena dường như thật sự trở thành một lời tiên đoán không lành, bởi vì ngay khi cô vừa nói xong, ở một nơi sâu bên dưới cung điện, nơi mà ánh hào quang màu lưu ly ngọc bích vẫn không chạm tới, một luồng tinh khí khổng lồ cất sâu trong địa mạch bất chợt được giải phóng. Luồng chú lực khổng lồ bao la tựa như vô cùng vô tận chợt phun ra từ dưới lòng đất, và thông qua Heraion ( lúc này đã trở nên sáng rực ), nó biến thành một cột sáng màu xanh thẫm mà xông thẳng lên bầu trời.

“ẦM ————————!!!!!!!!!!!!!!”

Chú lực tuôn ra và phá vỡ mặt đất, hậu quả tạo ra là toàn bộ cung điện ngầm đều sụp đổ và bị nghiền nát bởi khối lượng đất khổng lồ đang đè xuống vì sự chấn động. Phải nói là rất may vì trước khi xuống đây, Itsuka Ken đã chuẩn bị rất kỹ càng, bằng không thì hiện giờ có lẽ là toàn bộ Châu Âu đều đã chấn động và tất cả chú thuật sư đang có mặt trên lãnh thổ Châu Âu đều sẽ ùn ùn đổ về đây. Hiện tượng mà Heraion gây ra lúc này thậm chí còn hùng vĩ hơn so với lần tranh đoạt chén thánh của sáu năm trước gấp 10 lần.

“Đây là…!?”

Trong ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả những người đang có mặt, thần lực màu xanh lục mang theo sắc tối như mực cứ liên tục phun ra. Dường như không hề có giới hạn, chú lực phun ra với lưu lượng càng lúc càng lớn; không mất bao nhiêu thời gian, toàn bộ ranh giới mộng ảo màu ngọc lưu ly xanh biếc của Itsuka Ken đã bị chú lực nhuộm thành một loại màu sắc quỷ dị khó mà nói nên lời.

“Ự…c… Hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống……!!!!!!!!!” Một tiếng gầm vang dội tựa như có thể đâm thẳng vào linh hồn chợt vang lên. Từ nơi trung tâm của nguồn chú lực màu xanh lục mặc, một con quái vật khổng lồ chợt xuất hiện.

Bốn chân với những chiếc móng vuốt sắc nhọn, cái đầu dị hợm tựa như đầu cá sấu, răng nanh dữ tợn và lởm chởm khiến người ta phát khiếp, cùng với một chiếc cánh khổng lồ tựa như cánh dơi.

“Rồng… Đó là rồng!?” Liliana thốt lên. Có lẽ lúc này thì cô là người duy nhất chú ý tới con rồng, bởi vì trong mắt của tất cả những người còn lại, ánh mắt của họ đều đang bị thu hút bởi một thứ khác, đó là thứ đang dần hiện hình ở trên đầu của con rồng. Ở đó, có một sinh vật với hình hài kỳ lạ đang dần được ngưng tụ; toàn thân của nó đều là màu đen như mực khiến cho nó trông có vẻ bẩn thỉu và ô uế.

“Luồng hơi thở này… Mẫu thần, luồng hơi thở này là ————”

“Con cũng đang cảm thấy giống ta sao?”

Hai vị nữ thần có dung mạo giống hệt đưa mắt nhìn nhau, trong đôi mắt của cả hai, sự kinh ngạc, đau đớn, phẫn nộ, thù hận, căm ghét, ghê tởm… chợt tuôn ra và đan xen với nhau khiến cho thần sắc của cả hai trở nên rất phức tạp. Chỉ vừa xác nhận được hơi thở của sinh vật đang thành hình kia thôi thì hai vị nữ thần đã để lộ ra nhiều cảm xúc tiêu cực đến như vậy.

Vậy ‘nó’ —— rốt cuộc là cái gì!?

“Metis, rốt cục thì thứ đó là gì vậy? Chỉ nhìn nó thôi thì ta đã có cảm giác ghê tởm và buôn nôn rất mãnh liệt, cho nên ta tuyệt đối không tin đó là Hera hay bất cứ phân thân nào của cô ta đâu! Rốt cục nó là thứ gì?”

“… nó quả thật không phải là Hera, cũng chẳng phải là phân thân gì của cô ta. Thế nhưng thân phận của nó giống với Hera, là người đàn bà của ác thần bẩn thỉu đó!”

Giọng của Metis dường như trở nên rất sướng khoái và cay nghiệt, giống như… cảm giác sướng khoái khi trả thù xong. Đúng! Chính là như vậy! Nhưng rốt cục là tại sao?

“Ngài hẳn còn nhớ việc em đã từng nói với ngài, rằng Zeus đã từng muốn dùng sức mạnh để chiếm đoạt em?”

“Chiếm đoạt…?” Nghe được từ ngữ mấu chốt, bộ não của Itsuka Ken lập tức vận chuyển, cậu nhanh chóng nhớ lại những gì mình biết được từ Metis.

Zeus vì muốn chiếm đoạt được Metis nên từng lừa cô… dùng sức mạnh… biến hình… bị Metis lừa… con ruồi… Chờ chút! Con ruồi!?

Nghĩ đến một khả năng, Itsuka Ken trợn tròn mắt, cậu rùng mình mà chỉ về phía cái thứ có màu đen đang hình thành ở phía trước: “Em… Em… sẽ không định nói với ta rằng cái thứ kinh tởm ở đằng kia chính là… Ọt ọt ~~~”

Cổ họng hơi nhấp nhô một cái, cảm giác buồn nôn đến cực độ chợt trào lên trong lòng của Itsuka Ken khiến cậu thiếu chút nữa nhịn không được mà ói ngay tại chỗ.

“Đúng vậy! Không ai có thể nhận sai luồng hơi thở buồn nôn thấm đến tận linh hồn này, nhất là khi thứ đó từng tồn tại với em rất lâu ở trong người của Zeus. Chỉ là nếu đúng thì lẽ ra nó phải bị Zeus nuốt mất…”

“Thứ đang hình thành chỉ là thân xác của nó mà thôi, ác thần kia đã dùng một luồng ác niệm để xâm chiếm và khống chế cơ thể này. Còn nguyên nhân khiến nó xuất hiện ở đây, hẳn là do ác thần kia đã mượn thần vật của Hera để giúp né tránh nguyền rủa bao trùm quanh thế giới này và đưa nó tới. Hắn làm vậy vì muốn diệt trừ ta và mẫu thần.” Sự khôn ngoan lóe lên trong đôi mắt sáng của nữ thần trí tuệ, cô dường như đã nhìn thấu tất cả mọi thứ, thế nhưng cũng vì vậy mà sát khí và sự thù hận thấu xương càng trở nên đậm đặc trong mắt của cô.

“Atan!”

“Hài nhi biết, thưa mẫu thần! Con sẽ không để cho nguyền rủa bạo động đâu. Con gái vẫn còn muốn được ở chung với người và cùng người trở về nơi đó để trả thù ác thần kia.”

Nghe được Athena nói như vậy, đôi mắt của Itsuka Ken chợt sáng lên. Trở về nơi đó và báo thù cùng Metis? Nói vậy chẳng phải ————

“Hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống hống rống ————————!!!!!!!!!”

Đột nhiên, cự long chợt ngửa đầu lên trời và gào thét, sau đó nó chợt nhìn về phía nhóm của Itsuka Ken rồi khạc ra ngọn lửa nóng rực.

“Ha ha! Tới rồi sao? Tấu giả! Giao loài bò sát xấu xí này cho trẫm, trẫm nhất đính sẽ giải quyết nó.” Nữ vương trẻ vừa nhìn thấy cự long phun lửa về phía mình thì lập tức hưng phấn mà kêu lớn, sau đó, thanh Aestus Estus cô đang cầm trên tay chợt sáng lên và cũng bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt bao trùm toàn bộ thanh kiếm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio