“… đồ thứ ruồi nhặng bẩn thỉu, chết đi cho ta!” Nhìn bóng đen đang bay vo ve trước mắt, Itsuka Ken hét lớn; đồng thời, bàn tay của cậu cũng điều khiển cho cái vỉ đập ruỗi cỡ lớn được mình tạo ra ngọn lửa [ Phần Thần ] giáng xuống và đập thẳng vào con quái vật màu đen thui trước mặt.
“Xèo…xèo C-K-Í-T..T…T ——————!!!”
Dường như cũng cảm nhận được mối nguy hiểm to lớn, con ruồi ma được bao phủ trong làn khói đen phát ra những tiếng rít bất an đầy chói tai.
Sấm chớp cuồng bạo màu lam tím bắt đầu nhá lên và xoẹt qua xoẹt lại trên người của con ruồi ma, xem ra nó bắt đầu muốn phá vây để chạy trốn rồi.
“Hừ! Ngươi cho rằng mình có thể dùng cùng một phương pháp để bỏ trốn khỏi tay ta sao?” Cười gằn một tiếng, cánh tay dùng để cầm ‘vỉ đập ruồi’ của cậu bắt đầu rung lên theo một nhịp điệu huyền bí.
Tựa như có một làn sóng đặc biệt phát ra từ trên tay của Itsuka Ken rồi lan truyền lên toàn bộ cây ‘vỉ đập ruồi’, toàn bộ ‘vỉ đập ruồi’ được tạo ra từ ngọn lửa [ Phần Thần ] dường như trở nên vặn vẹo một cách kỳ quặc và tạo ra vô số tầng huyễn ảnh. Một tầng, hai tầng, ba tầng… vô số tầng huyễn ảnh được tạo thành và dần trùng điệp lại với nhau khiến cho chúng trở nên càng lúc càng chân thật.
Rất nhanh, các tầng huyễn ảnh đã trùng điệp lại với nhau và biến thành chân thật rồi hòa vào trong cây vỉ đập ruồi gốc khiến nó trở nên dày hơn và chắc chắn hơn. Tiếp tục như thế, Itsuka Ken vẫn duy trì nhịp điệu rung huyền bí của mình và nhắm về phía con ruồi ma và đập tới. Theo cự li giữa hai bên dần tiếp cận, cây vỉ đập ruồi bằng lửa của Itsuka Ken cũng trở nên càng lúc càng dày, càng lúc càng mạnh cũng càng lúc càng chắc chắn.
Ứng dụng về ‘vô hạn’, đây là một năng lực mà Itsuka Ken chưa sử dụng bao giờ, nó là một ứng dụng nhỏ cậu học được từ vô hạn manh long Ophis-chan. Hiện giờ, điều cậu đang làm là khiến cho số năng lượng được tích tụ trong vỉ đập ruồi của mình tăng lên. Đừng nhìn vỉ đập ruồi của cậu chỉ hơi trở nên ngưng thật một chút và dày thêm có gần ba lần mà tưởng lầm, số năng lượng ẩn chứa trong đó đã tăng lên gấp gần 1000 so với trước đó rồi đấy.
Nếu chỉ xét riêng về uy lực thì có lẽ nó không thể so với [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] thế nhưng nếu chỉ xét về chỉ số năng lượng thì nó bỏ [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] một khoảng cách rất là xa.
Tại sao Itsuka Ken làm như vậy? Tấn công phạm vi lớn, chẳng phải cậu cũng đã biết rằng chiêu thức loại này là vô dụng với ma ruồi rồi sao? Tại sao cậu vẫn làm vậy?
Không sai! Đúng là khi thừa kế sức mạnh sấm sét đến từ chính vị thần bầu trời thống trị chư thần Hy Lạp, thần Zeus, ma ruồi hoàn toàn có thể đâm xuyên qua những đòn tấn công phạm vi lớn nhờ vào năng lực đâm xuyên và phá hoại siêu đẳng của sấm sét rồi nhờ vào đó để trốn thoát. Thế nhưng, nếu như lật ngược vấn đề lại để suy xét thì sẽ thấy rằng, thứ cần đối phó trong tình huống này, để có thể đập trúng ma ruồi, lại không phải là bản thân ma ruồi mà là sấm sét của Zeus.
Đây chính là vấn đề!
Theo Itsuka Ken suy tính, thứ cậu cần đối phó trong tình trạng này không phải là một chiêu thức đặc biệt gì của ma ruồi cả, mà chỉ đơn thuần là sức mạnh sấm sét được kế thừa từ Zeus của ma ruồi mà thôi. Nếu ví dụ như Zeus đích thân có mặt ở đây và làm điều này, có lẽ cậu còn không biết làm sao để đối phó, thế nhưng nếu như đối tượng chỉ là một con ruồi ma, vậy thì đó là chuyện khác.
Vỉ đập ruồi được Itsuka Ken tạo ra nhờ vào ngọn lửa [ Phần Thần ], đây là ngọn lửa tối cao trong hệ thống thần thoại của Bái Hỏa Giáo. Nếu xét về đẳng cấp, có lẽ là ngọn lửa [ Phần Thần ] của cậu vẫn còn chưa so được với sấm sét bản nguyên của Zeus, thế nhưng không so được với sấm sét của Zeus chẳng lẽ cậu còn không so được với bản nhược hóa mà Zeus truyền lại cho một con ruồi hay sao?
Hơn thế nữa, đừng quên là hiện giờ, vỉ đập ruồi của cậu vừa được cậu dùng ứng dụng về [ Vô Hạn ] mà mình đã học được từ Ophis-chan để ‘nhân bản’ lên. Lượng biến dẫn đến chất biến, chỉ số năng lượng tăng lên 1000 lần mà thể tích của toàn bộ cây vỉ đập ruồi chỉ tăng có 3 lần, điều đó cho thấy là cường độ của nó tối thiểu phải tăng lên chừng 300 lần. Chừng đó mà còn bị con ruồi ma này đục một lỗ để chạy thoát nữa thì cậu quả thật là không còn gì để nói.
Mà hơn thế nữa, đừng quên một chuyện rằng dù con ruồi ma này là một sinh vật mạnh mẽ đã đạt tới hàng 3 chữ số, thế nhưng con ruồi thì vẫn là con ruồi; trừ khi có Gift nào đó đặc biệt, còn bằng không thì không có một loài côn trùng nào mà không sợ lửa, nhất là khi lửa đó có đẳng cấp không thua gì bản thân.
Thậm chí coi như là đã được Zeus cải tiến bản chất và không cần phải sợ lửa, thì ruồi cũng chỉ là ruồi, bản năng sợ lửa đã ăn sâu vào tận trong cốt lõi sâu nhất. Đây là bản năng vốn có của côn trùng, không dễ gì xóa đi, nhất là khi thứ hiện giờ đang điều khiển thể xác của con ruồi chỉ là một luồng ác niệm.
Lúc trước, sở dĩ nó không sợ ngọn lửa phát ra từ Aestus Estus của Nero chỉ là vì cấp bậc của ngọn lửa không đủ. Hiện giờ, khi phải đối mặt với ngọn lửa [ Phần Thần ] có đẳng cấp tối cao trong thần thoại của Bái Hỏa Giáo, nó trở nên gấp gáp và nóng nảy hơn rất nhiều.
“Lần này để ta xem mi còn chạy đi đường nào! Còn tưởng là ta hoàn toàn không có năng lực làm gì được mi sao? Chẳng qua là hơi tốn sức một chút thôi, nếu ngay cả một con ruồi mà còn không bắt được thì sau này làm sao ta còn có thể vác mặt ra đường mà lăn lộn được nữa? ———— Giết cho ta!!!”
Trong tiếng quát lớn của Itsuka Ken, chiếc vỉ đập ruồi tựa như một tấm lưới trời không hề có khe hở dùng tư thái che trời lấp đất để đánh về phía con ruồi ma.
“Chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi xèo…xèo C-K-Í-T..T…T ——————————!!!!!!!!!!”
Tiếng kêu Zsshi…i-it… chói tai vang lên cho thấy sự bối rối và bất an tới cực độ của con ma ruồi. Bên ngoài của lớp khói đen mà ma ruồi dùng để che phủ toàn thân, những luồng điện màu lam tím đã hoàn toàn biến thành màu tím ngắt.
Uy lực của sấm sét đang tăng lên. Vì muốn đánh vỡ được chiếc lưới lửa dày đặc và có cường độ tốt tới quá sức tưởng tượng của Itsuka Ken, ma ruồi đã bị ép tới mức phải dốc sức liều mạng.
“Hừ! Chỉ có như thế? Nếu chỉ có như thế mà chiêu này còn bị ngươi đánh vỡ thì đám thần linh của Bái Hỏa Giáo đều có thể đâm đầu chết rồi. Tưởng thần hỏa có cường độ tăng lên hơn 300 lần là dễ đối phó như vậy sao. Lão già háo sắc Zeus đích thân tới đây thì còn được.”
Tay phải giơ lên và khẽ nắm lại một cái, toàn bộ lưới lửa bắt đầu bao trùm lấy bốn phía và co rút lại vào bên trong. Con ma ruồi bắt đầu gặp phải sự đè ép chưa từng có.
“Cót kẹtzz ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Dường như bị ép tới cùng đường, con ruồi ma trở nên hoàn toàn mất đi lý trí, toàn thân của nó bắt đầu phát ra những luồng sấm sét mạnh đến không ngờ.
Toàn bộ thân thể màu đen đã bị sấm sét màu tím đen bao phủ, nó đâm về phía tấm lưới lửa của Itsuka Ken.
“ẦM ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Phá vây rồi! Thật sự phá vây rồi! Con ruồi ma đã phá được tấm lưới lửa đang ép tới. Thế nhưng, ngay khi nó vừa phá hủy được tấm lưới thứ nhất thì nó chợt nhận ra rằng vẫn còn vô số những tấm lưới khác đang ép về phía bản thân.
“ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Từng tiếng nổ liên tiếp cứ vang lên, con ruồi bắt đầu đâm thủng từng tầng lưới lửa một.
Nhìn con ruồi ma cứ liên tục xông tới và phá hủy từng tầng lưới lửa, Itsuka Ken cười lạnh: “Nếu như mi có thể phá sạch tất cả chỉ trong một đòn thì có lẽ ta còn phải vất vả hơn một chút, thế nhưng nếu như thế này thì mi cứ chờ bị sự [ Vô Hạn ] mài tới chết đi. Nhưng mà thôi! Ta chẳng có thời gian để chơi với mi, cho nên… Ép!”
Theo mệnh lệnh của Itsuka Ken truyền tới, những tầng lưới lửa bắt đầu chuyển động với vận tốc tăng lên gấp mấy ngàn lần. Chúng nhanh chóng ép về phía con ruồi ma khiến cho nó không còn cơ hội để tiếp tục phá hủy những tấm lưới lửa được nữa.
“Chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi chi………” Sự đè ép bất chợt của vô số tầng lưới lửa khiến con ruồi ma không kịp phản ứng mà bị ngọn lửa [ Phần Thần ] hoàn toàn bao phủ. Trong sự thiêu đốt của ngọn lửa, con ruồi ma bắt đầu phát ra những tiếng kêu chói tai, có lẽ là kêu cứu, nhưng cũng có thể chỉ là tiếng rên rỉ trước khi lìa đời.
Quả nhiên, theo tiếng kêu chói tai đầy gấp gáp của con ruồi ma lớn, con ruồi ma nhỏ ở cách đó không quá xa, hiện giờ vẫn đang bị bốn cô gái bao vây tiêu diệt, cũng phát ra tiếng rên rỉ khàn cả tiếng.
Đây không phải là sự trao đổi của sinh mệnh với nhau, chúng đang có âm mưu, không, hoặc nên nói là ‘nó’ đang có âm mưu. Ngay khi nghe được tiếng con ruồi ma phát ra thì Itsuka Ken lập tức nghĩ tới điều này.
Đừng quên rằng hai con ruồi ma ở đây không phải là hai sinh mệnh tách biệt! Chúng chỉ là những con rối phân thân chịu sự điều khiển của cùng một luồng ác niệm được chia tách ra từ chính vị chủ thần của đỉnh Olympus. Nếu thật sự phải ví von thì chúng chỉ như hai con rô-bốt chịu sự điều khiển của một hệ thống chính nào đó mà thôi.
Hiện tại, con ma ruồi lớn bị Itsuka Ken đẩy vào tuyệt cảnh, dường như đã xúc động tới cơ chế nào đấy khiến chúng bắt đầu ‘khởi động’ chương trình hoạt động khi nguy cấp. Có lẽ tương đương với chương trình tự hủy?
Tiếng kêu Xi..Xiiii..----- chói tai và bén nhọn vang lên dường như là dấu hiệu báo trước cho việc tự hủy, một luồng hơi thở đầy nguy hiểm chợt phát ra từ trên thân của cả hai con ruồi ma.
“Hừ! Còn muốn nổ tung? Lia! Athena! Cẩn thận bên kia!!”
“Minh bạch!”
“Không cần mi phải nhắc nhở!”
Nhận được câu trả lời từ hai cô gái, Itsuka Ken khẽ gật đầu. Sau đó, đôi mắt của cậu bắn ra những tia độc ác. Cậu giơ hai tay lên và đập mạnh vào nhau.
“BA~ ————!!”
Một tiếng va đập thanh thúy vang lên, đột nhiên, tấm lưới lửa đang bao trùm con ruồi ma lại tăng tốc. Nó nhanh chóng nén lại và bao trùm toàn bộ cơ thể con ruồi ma.
Vốn dĩ phạm vi bao trùm của ngọn lửa [ Phần Thần ] là vài trăm mét, thế nhưng hiện giờ, chỉ trong nháy mắt, tất cả đã co lại chỉ còn là một quả cầu lửa có bán kính chưa đầy 4 mét.
“C-K-Í-T..T…T ————————————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Hình thái sấm sét bị giải trừ, lớp sương mù màu đen vốn dùng để bao trùm toàn bộ thân thể của con ruồi ma cũng nhanh chóng bị ăn mòn. Bất quá, mặc dù con ruồi ma kêu rất to và rất chói tai, thế nhưng hình như nó không có giãy giụa?
Có lẽ vì đã tiến vào trạng thái chuẩn bị bùng nổ nên dường như mọi khả năng hoạt động của con ruồi ma đều bị hạn chế, nó đã không còn khả năng chống trả nữa.
“Chết đi!!!” Trừng mắt nhìn ngọn lửa đang cháy hừng hực, ngọn ác viêm màu đỏ và ngọn thánh hỏa màu vàng bắt đầu phun ra từ trên tay của Itsuka Ken.
Tay chập lại một chỗ, hai ngọn lửa chí ác và chí thiện đến từ thần thoại của Bái Hỏa Giáo nhanh chóng quyện vào nhau ngay trong lòng bàn tay của Itsuka Ken.
Hòa quyện! Đè nén! Và cuối cùng là —— Bùng Nổ!!!!
Sức nóng kinh khủng không chỉ đốt trụi tất cả mọi thứ mà nó còn tạo ra một sức ép cực lớn bóp méo cả không gian, ngay cả không khí cũng bị bẻ vỡ thành từng hạt tối cơ bản và bị đánh tan rồi hất bay về bốn phía.
Bởi vì muốn tranh thủ thời gian, thứ hiện tại Itsuka Ken đang dùng chỉ là bản thu nhỏ của [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ]. Quả cầu lửa nhỏ bay về phía khối cầu lửa màu vàng nhạt lớn đang bao vây lấy ruồi ma. Dường như lửa được bỏ vào trong dầu, ngay khi bị quả viêm cầu nhỏ đâm vào thì toàn bộ khối cầu lửa trở nên càng thêm cuồng bạo.
Gift không gian lập tức phát động!
“Ự…c… Cạc cạc cạc ách… Khách khách Khách khách Khách khách……” Đúng lúc này, những âm thanh tựa như máy móc chợt vang lên từ trong cơ thể của con ruồi ma lớn.
“Bành ——————————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Không biết là vì nguyên nhân gì, khối cầu lửa đang bao vây lấy ma ruồi đột nhiên rung động mạnh, vài giây sau, nó nổ tung. Đồng thời với đó, một luồng hơi thở buồn nôn và ghê tởm chợt lan tỏa về bốn phía.
Ngay khi con ruồi ma lớn vừa thoát khỏi sự bao vây của ngọn lửa, khi nó còn chưa kịp phản ứng xem xung quanh ra sao thì bỗng nhiên, một giọng nói vang lên và một luồng sức mạnh nóng rực quen thuộc chợt đánh vào trên người nó,
“Thiện ác Viêm Tinh bạo! Tạc ————!!!” Tiếng quát lớn lạnh lùng của Itsuka Ken vang lên, quả cầu lửa có hai màu đỏ vàng xen lẫn lại một lần nữa đánh vào trên người của ma ruồi, chỉ là lần này thì cường độ và kích thước của nó lớn hơn trước đó gấp bội. Tiếng gào thét tê tâm liệt phế thảm thiết đầy tuyệt vọng của ma ruồi lại vang lên tràn ngập không gian, xen lẫn trong tiếng nổ điếc tai của [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ].