“Thật đáng giận! Lại để cho thứ sinh vật hạ đẳng buồn nôn đó trốn được! Rốt cục thì nó muốn làm gì?” Tiếng mắng đầy tức giận và khó chịu của Nero chợt vang lên, cô hầu như dùng tốc độ nhanh nhất mà mình có để bay tới trước nơi mà lôi bạo đang bao trùm rồi nhìn chằm chằm vào đó với vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi.
“Mục tiêu của nó hẳn là… Perseus?” Trí tuệ lóe lên trong đôi mắt sáng, mặc dù lúc đầu hơi có chút kinh nghi, thế nhưng rất nhanh, Athena đã lại đoán ra được hoàn chỉnh đầu đuôi mọi việc: “Hẳn không sai! Mục tiêu của nó nhất định là Perseus! Trong suốt thời gian chiến đấu trước đó, có lẽ là do cường độ chiến đấu quá lớn khiến cho kết giới ngăn cách của hai khu vực xuất hiện khe hở, kết quả là con ruồi kia đã cảm nhận được hơi thở của Perseus.”
“Perseus là con của Zeus, mà con ruồi đó lại là phân thân [ Ác ] của ác thần kia, cả hai có cùng căn nguyên với nhau. Bởi vì bị dồn đến cùng đường lại cảm nhận được hơi thở đồng nguyên nên nó mới muốn tấn công Perseus, nó muốn thực hiện lại việc khi nãy!”
“Khi nãy? Ah! Nhữ nói là việc nó cắn nuốt tàn thây của con ruồi lớn trước đó? Thế nhưng nếu thế thì nó làm sao tránh được sự bao vây của tấu giả mà trốn đi?”
Đối với vấn đề này của Nero, Athena không trả lời, có lẽ là vì cô lười trả lời hoặc là trả lời không được. Metis nghe Nero hỏi như vậy thì nhìn về phía Itsuka Ken.
“Hừ! Ngay từ đầu, nó hẳn đã nghĩ đến việc tấn công và cắn nuốt Perseus để gia tăng sức mạnh cho bản thân. Luồng sấm sét mà nó phát ra khi đó là dùng để che khuất tầm mắt của chúng ta, thậm chí là để che đậy thần niệm của chúng ta, nó muốn dùng phương thức đó để tránh bị chúng ta dò xét. Hình ảnh của nó mà chúng ta thấy trước đó chỉ là ảo giác. Một phương thức ngụy trang đơn giản nhưng hiệu quả! Thật xảo trá! Cũng may là Lia kịp thời phát hiện, bằng không cho dù mục tiêu của nó không phải là Lily thì Lily cũng đã bị thương bị luồng lôi bạo này!” Itsuka Ken giải thích.
Tất cả mọi người nghe Itsuka Ken nói như vậy thì đều nhìn về Alter, tất cả đều tò mò muốn biết xem là Alter đã phát hiện ra âm mưu của con ruồi ma bằng cách nào. Thế nhưng Alter chỉ lắc đầu rồi nói: “Chỉ là do trực giác và kinh nghiệm chiến trường báo cho ta biết là có chút gì đó không đúng mà thôi. Ngay từ đầu thì phương thức tấn công của nó đã rất có vấn đề, sau đó thì phản ứng của nó lại càng khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu. Phản ứng của nó khi đó giống như là…”
“—— là vì mê hoặc chúng ta! Nó muốn đánh lạc hướng của chúng ta để chúng ta không phát hiện ra trò ma mãnh của nó.” Athena nói nốt những lời mà Alter muốn nói. Hai cô gái hơi liếc về nhau rồi sau đó cùng gật đầu khẳng định suy đoán của mình.
“Đây thật sự là một con ruồi? Sao có thể xảo trá được như vậy?” Nero thốt lên khi nghe xong lời giải thích đến từ những người khác, cô thật sự có chút không tin được là con ruồi nhặng bẩn thỉu kia lại có thể thông minh và xảo trá được tới như vậy.
“Em nhầm rồi, Nero. Ngay từ đầu thì thứ mà chúng ta phải đối mặt vốn đã không phải là một con ruồi rồi! Thứ chúng ta phải đối mặt là ác niệm phân thân của Zeus. Trong thần thoại Hy Lạp, sự xảo trá và hèn hạ của Zeus cũng nổi tiếng không kém gì địa vị và sức mạnh của hắn, giết vợ giết con chỉ để giữ gìn ngôi báu của mình hắn còn làm được thì việc này đã là gì chứ?” Itsuka Ken bĩu môi, sau đó cậu lại nhìn về phía luồng lôi bạo phía trước rồi lẩm bẩm: “Chỉ là một luồng ác niệm mà đã khó chơi tới như vậy, nếu như là bản thân của hắn…” Cậu híp mắt lại và đăm chiêu.
“Sao? Mi sợ rồi?” Nghe thấy câu nói nhỏ của Itsuka Ken, Athena lập tức khinh bỉ vào trào phúng cậu. Thế nhưng, có lẽ chính bản thân của Athena cũng không nhận ra rằng khi cô thốt ra câu nói này xong, sự căng thẳng bắt đầu xuất hiện trong cô. Cô không phát hiện ra rằng bất tri bất giác, cô đã bắt đầu quan tâm đến phản ứng của vị vua trẻ.
Thấy Athena nói như vậy thì Itsuka Ken chỉ hơi nhún vai và đáp: “Sợ? Đó không phải là đương nhiên sao? Cho dù có nói như thế nào đi nữa thì Zeus vẫn là chủ nhân của quần thần Hy Lạp. Mặc dù ta rất khinh thường phương thức sống của hắn, thế nhưng điều đó không có nghĩa là ta đánh giá thấp hắn. Chưa nói tới việc sự hung ác và xảo trá của hắn đáng sợ tới bao nhiêu, chỉ nói riêng về sức mạnh tuyệt đỉnh của hắn cũng đã đủ khiến những người như ta phải sợ rồi. Dù sao thì ta không tin là có người lại không cảm thấy sợ khi phải đứng trước một kẻ có thể giết mình chỉ với một cái hắt hơi, ta cảm thấy đó là phản ứng rất bình thường của cơ thể sống khi phải đối mặt với những thứ nguy hiểm. Chẳng lẽ có gì sai sao?”
“Mi ————”
“Thế nhưng sợ thì sao chứ? Việc cần làm thì vẫn phải làm. Sợ là một chuyện, còn nguyên tắc của mình thì lại là một chuyện khác. Sợ không có nghĩa là lùi bước, mà còn có nghĩa là điên cuồng, là cơ hội. Ta sẽ không lùi bước chỉ vì sự nguy hiểm. Nếu như lão già háo sắc đó đã là kẻ thù của các em, vậy thì cũng đồng nghĩa rằng hắn chính là kẻ thù của ta. Chẳng phải ta cũng đã nói rồi đấy thôi? Nếu như thực sự quyết tâm thì ta không ngại dùng vô tận thời gian để hủy diệt một thần hệ, cho dù thần hệ đó là một thần hệ hùng mạnh và nổi tiếng như thần hệ Hy Lạp. Chờ tới khi có đủ thực lực, ta tuyệt đối sẽ đánh đến tận đỉnh Olympus và xóa sổ tất cả những kẻ mà các em muốn giết!”
“Nói thật dễ nghe! Mi có biết rằng thần hệ Hy Lạp có bao nhiêu thần linh không? Có biết rằng ngoại trừ 12 chủ thần ra thì còn bao nhiêu thần linh hùng mạnh khác hay không? Mi biết không mà dám nói mạnh miệng như vậy?”
“Đó không phải là vấn đề! Mạnh? Chỉ là một đám chôn chân tại chỗ mà thôi. Không sớm thì muộn ta cũng sẽ vượt qua tất cả bọn chúng! Hơn nữa, đừng có nói là chỉ có chúng thần Hy Lạp, nếu như dám đắc tội nữ nhân của ta, tốt nhất thì đừng có để cho ta sống sót, còn bằng không thì ta cũng không ngại tổ chức một Gift Game giống như Al-chan lúc trước. Chúng thần của ba ngàn đại thế giới thì sao? Chọc ta nổi nóng thì ta không ngại cho chúng hưởng thụ một lần ma vương thịnh yến, để xem so với loài người thì chúng khá hơn bao nhiêu khi phải đối mặt với [ Chung Cực Thí Luyện ]! Tất nhiên là với điều kiện ta đủ thực lực.”
“[ Chung Cực Thí Luyện ]? Mi đang nói tới [ Last Embryo ]?”
“Không! Em hiểu sai rồi. Phải nói là [ Last Trial of Divinity ]!” Itsuka Ken đính chính.
“Thần linh… chung cực thí luyện?” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, cả Alter, Nero và Metis đều giật mình mà nhìn về phía Itsuka Ken. Là những nữ thần có sự lý giải vô cùng sâu sắc về Khu Vườn Nhỏ, cả ba cô đều biết rằng những lời này có ý nghĩa gì, các cô thật sự không thể tin được là thiếu niên lại có thể điên cuồng tới như vậy. Lúc này, Metis chợt nhớ tới việc thiếu niên từng nói rằng mình có mối quan hệ rất mật thiết với cả ba đứa trẻ rắc rối nhất trong Khu Vườn Nhỏ là Algol, Shiroyasha và Queen Halloween; cái này chắc cũng có thể xem như là vật họp theo loài… chứ?
Đối với những lời của Itsuka Ken, Athena chỉ xem như là cậu đang khoác lác, vì thế cô chẳng thèm trả lời mà chỉ hừ lạnh một tiếng. Bất quá, từ tận đáy lòng, cô cảm thấy an tâm và nhẹ nhõm vì những lời này của Itsuka Ken.
“Nếu vậy bây giờ chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ cứ đứng ở đây và chờ mãi sao?”
“Các em đợi ở đây đi… Không! Tốt nhất là các em nên lùi xa một chút! Ta đi thăm dò trước!”
“Không được!” X3
Nghe Itsuka Ken nói như vậy thì ngay lập tức, cả Alter, Nero và Athena đều lớn tiếng phản đối.
“Không được cũng phải được! Lần này các em không có quyền phản đối! Con ruồi đó vốn dĩ đã rất phiền toái, hiện giờ lại cắn nuốt con trai của lão già đó, không ai biết được là nó sẽ biến thành cái thứ gì. Ở đây chỉ có ta là có năng lực bỏ trốn xuất sắc nhất, nếu xảy ra chuyện gì thì ta còn có thể sử dụng Gift không gian để bỏ trốn, còn các em thì sao?”
Đôi mắt lấp lóe của Alter và Nero trở nên lặng thinh khi nghe câu hỏi của Itsuka Ken, các cô không có gì để nói.
Athena thì vốn dĩ còn muốn nói gì đó, thế nhưng khi cô chuẩn bị lên tiếng thì đã bị Metis kéo lại và nói nhẹ: “Đừng cãi, Atan! Ngài ấy nói không sai! Hiện giờ việc chúng ta nên làm là rút lui một chút và chuẩn bị tốt cho việc tiếp ứng, để khi có chuyện gì thì còn có thể tiếp viện kịp thời. Còn việc điều tra thì cứ giao cho ngài ấy đi thôi, việc này nhiều người chỉ có thể tăng thêm nguy hiểm và vướng víu mà chẳng được gì hết. Ngài ấy có thể lo được việc này.”
“… Ai muốn tiếp viện cho hắn? Tốt nhất là hắn chết ở trong đó luôn đi!” Mặc dù biết sự phân công của Itsuka Ken là chính xác, thế nhưng không hiểu vì sao Athena vẫn muốn phản đối. Chỉ là giờ thì mẹ của cô đã lên tiếng, cô không thể ngỗ nghịch mẹ của mình nên chỉ có thể nói một câu để diễn tả sự khó chịu.
“Nè! Nè! Em là nữ thần chiến thắng đó! Trước khi chiến sĩ ra trận đã không chúc phúc thì thôi, còn trù ẻo là sao? Ngộ nhỡ như nói lung tung mà lại biến thành lời tiên đoán thì sao? Lúc đó gặp xui xẻo thì đừng có than trời trách đất đó!”
“Chúng ta xui xẻo thì có liên qua… Ah! Mi ————” Vừa nghe Itsuka Ken nói xong thì Athena hầu như lập tức đội lại một câu theo phản xạ, thế nhưng cô nhanh chóng phát hiện là mình bị lừa nên tức giận chỉ về phía Itsuka Ken.
Thế nhưng, Itsuka Ken không cho Athena cơ hội để đính chính, cậu cười lớn rồi phóng về phía luồng lôi bạo ở phía trước không một chút chần chừ.
“Chúng ta cũng nên lui về phía sau để chuẩn bị đi thôi!” Thấy Itsuka Ken đã rời đi, Metis hơi níu lấy Athena rồi lên tiếng.
“Mọi người đi trước đi, ta ở lại!” Alter rút thanh ma kiếm của mình ra rồi nói, thái độ kiên quyết khi nói câu này của cô đã cho thấy rằng cô sẽ không thay đổi quyết định này của mình vì bất cứ lý do gì.
“Lời này của nhữ là có ý gì, Lia? Nhữ cho rằng trẫm sẽ lùi bước vào lúc này sao?” Nói xong, Nero cũng rút thanh Aestus Estus của mình ra, bước chân không hề di động.
“Nếu hắn chết thì mẫu thần sẽ cảm thấy áy náy. Cho nên ta phải cam đoan hắn còn sống, cho dù chỉ còn một hơi.” Nói như thế xong, Athena cũng đứng im tại chỗ, không hề có ý định rút lui.
“Ôi ~~~~~” Nhìn về phía ba người và hơi liếc về phía con gái mình một cái, Metis âm thầm thở dài, sau đó cô quay về phía Liliana: “Lily, em hãy tạm rút lui trước đi. Thực lực của em không đủ để can thiệp vào chuyện này. Giờ em hãy tạm thời tụ chung với nhóm của Alice bên dưới, chờ đợi là việc duy nhất mà các em có thể làm hiện giờ.”
“Vâng!” Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Liliana gật đầu và lập tức làm theo lời của Metis. Cô cũng biết là thực lực của mình có hạn, ở lại cũng chẳng giúp ích được gì mà chỉ tổ gây thêm rắc rối.
… …
“Xì xào… Xì xào… Xì xào…”
Bay tới trước khu vực đang diễn ra lôi bạo, Itsuka Ken bắt đầu tập trung tinh thần đề phòng. Nhờ vào thính giác hơn người, Itsuka Ken lập tức nghe được những âm thanh quỷ dị ẩn trong đám lôi bạo, điều này khiến cậu cảm thấy vô cùng cảnh giác.
“ÙNG!!!!” Một ngọn lửa màu vàng ròng bùng lên trên tay của Itsuka Ken; sau đó, ngọn lửa nhanh chóng tụ lại thành một quả cầu.
Đây chẳng phải là chiêu thức gì đặc biệt mà chỉ đơn thuần là một quả cầu lửa, cậu muốn dùng nó để thử nghiệm. Giơ tay lên và hất quả cầu lửa bay về phía đám lôi bạo, Itsuka Ken tập trung tinh thần để quan sát xem chuyện gì sẽ xảy ra.
“Xì xì xì ————!!”
Quả nhiên, một tia điện chớp chợt lóe lên từ bên trong đám lôi bạo và bắn về phía quả cầu lửa. Chỉ sau một lần va chạm, quả cầu lửa đã bị đập tan.
“Hừ! Nếu đã không muốn ra, vậy thì vĩnh viễn nằm trong đó luôn đi!” Hừ lạnh một tiếng, Itsuka Ken giơ tay và nhắm về phía đám lôi bạo. Ngay lập tức, một cột lửa màu vàng ròng đặc quánh chợt phun ra và bắn về phía trước.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ————————!!!!!!!!!!” Những tiếng nổ vang rền lại tiếp tục vang lên, ngọn lửa phun ra từ trên tay của Itsuka Ken biến thành vô số những con rồng lửa trông giống như thật và lao vào trong đám lôi bạo.
Ngay lúc này, đám lôi bạo cuối cùng cũng có phản ứng, hoặc nên nói là vật thể đang nấp trong đám lôi bạo bắt đầu có phản ứng. Vô số những tia điện chớp cuồng bạo bắt đầu tuôn ra và bắn về phía những con rồng lửa của Itsuka Ken.
“Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… ~~~~~~~~~~ .”
“NỔ!!!”
“Bành ————————!!!!!!!!!!”
Rồng lửa nổ tung, một luồng lửa nóng tuôn ra mang theo nhiệt độ và sức công phá không gì sánh được ập về phía những tia sấm sét và đè bẹp chúng. Thế nhưng, đúng lúc này, một cái bóng màu xám trắng bất chợt lao ra từ trong đám lôi bạo.
Sấm sét màu đen với sức hủy diệt phi thường đáng sợ phun ra từ trên thân của cái bóng này và bắn thẳng về phía ngực của Itsuka Ken. Đối phương đánh lén.