Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 265 : nhầm người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Yu… Yuri…?”

Mơ mơ màng màng, Itsuka Ken cảm giác như mình đã tới một nơi nào đó rất là thoải mái, toàn thân cậu đều trở nên nhẹ bỗng.

Cô gái vừa xuất hiện trước mắt của cậu, mặc dù cậu không thể thấy được rõ ràng lắm ( bởi vì còn khá buồn ngủ ), thế nhưng nếu dựa theo mái tóc màu trà và giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng này, vậy thì người vừa tới hẳn phải là Yuri? Mặc dù cậu không nhớ là từ khi nào thì miko dự khuyết của mình lại có một đôi mắt xanh như ngọc như thế, nhưng mà lúc này thì ai thèm để ý chuyện đó chứ? Cậu mệt chết đi được.

“Đại nhân… Tỉnh…”

‘Tỉnh? Mình… đang ngủ sao? Nếu mình nhớ không lầm thì… hình như… mình đang nằm trên… mái của một… ngôi đình nghỉ mát, sau đó mình… ngủ? Vậy… tại sao Yuri lại xuất hiện ở đây?’

“Xin tỉnh lại đi… đại nhân…”

‘Ah…! Mệt chết đi được…! Không muốn nghĩ nữa! Bây giờ là lúc ngủ.’ Cậu thật chẳng muốn nhấc mí mắt của mình lên một chút xíu nào.

“Đại nhân… Đại nhân…” Giọng nói nhỏ nhẹ và dịu dàng vẫn tiếp tục vang lên, thậm chí khi thấy cậu vẫn còn không muốn tỉnh dậy, chủ nhân của âm thanh đó còn tiến lại gần để lay nhẹ cậu.

‘Ồn quá đi! Không thấy là ta đang mệt lắm sao? Dám tùy tiện quấy rầy giấc ngủ của một ma vương? Xem ra lá gan của cô nàng miko này đã trở nên mập hơn rất nhiều rồi, là do ta cưng chiều quá mức sao?’

‘Hừ hừ! Nếu đã vậy thì xem ra không thể không cho cô nàng này một bài học rồi. Dám quấy rầy giấc ngủ của ta, vậy thì cố mà hứng chịu lấy cơn thịnh nộ của ta đi.’

“Đại nhân… Tỉnh ah ~~~!?” Vẫn còn đang lay nhẹ cậu, chủ nhân của giọng nói kia vẫn đang cố tìm cách để gọi cậu dậy, thế nhưng đột nhiên, cô hét lên thất thanh.

Bởi vì lúc này thì Itsuka Ken đã chuyển người và vung tay ôm lấy cô rồi lập tức kéo cô vào trong lồng ngực của cậu.

“Ah…… Đại nhân… Xin thả tôi ra… Ngài làm như thế… sẽ khiến tôi cảm thấy rất khó xử…”

‘Thả ra? Chuyện đã tới nước này rồi mà em còn muốn ta thả em ra? Hừ hừ! Nếu em tới vào lúc khác thì thôi, lại dám tới vào lúc ta đang bị Alice ‘cấm dục’, hơn nữa còn dám làm phiền ta vào cái lúc ta mệt tới như vầy, nếu không trừng phạt em một chút thì ta còn làm ma vương cái gì nữa? Ráng mà chịu trận đi, miko dự khuyết của ta.’

Vẫn không thèm mở mắt, cậu vươn ma trảo của mình trùm về phía nơi mềm mại nhất trên người của cô gái. Làm mà không có một chút không thuận tay nào, ngay cả khi không mở mắt thì cậu vẫn có thể tìm ra được chính xác nơi mà cậu muốn tìm kiếm một cách cực kỳ nhanh chóng. Và sau đó, đôi tay của cậu đã đặt lên phần thịt mềm trước ngực của cô gái mà cậu đang ôm.

“Ah ~~~ Xin… Xin dừng tay…!” Giãy giụa, cô cái đang bị cậu ôm ở trong ngực bắt đầu giãy giụa. Dường như không thể ngờ được là ma vương đại nhân sẽ làm như vậy, cô gái đang bị cậu ôm trong ngực giãy giụa và hét lên một cách thất kinh, thế nhưng ngay cả khi hét lên thất kinh thì giọng của cô vẫn quá sức là quý phái và dịu dàng, và điều đó chỉ khiến cho ma vương đại nhân càng muốn bắt nạt cô thêm nữa.

‘Phản kháng? Ha ha! Từ khi nào mà miko nhỏ của ta lại biết cách phản kháng ta rồi? Xem ra là do gần đây ta quá sủng ái em nên em cũng bắt đầu học được cách ‘kháng chỉ bất tuân’ đúng không? Nếu giờ ta mà không dạy dỗ em thì xem ra mai mốt em còn —— Hí! Xúc cảm này, Yuri có hàng tới như vậy? Coi như đồng phục miko có rộng thùng thình đến mức nào thì cũng không đến nỗi che được mắt ta lâu thế chứ? Xem ra lần này mình trúng số rồi.’

“Ơ ~ Ưm ~~ Ah ~~ Ngài–Ngài sao có thể làm vậy… Ah ~~ Mau–Mau dừng tay lại đi… Nha ah ~~~” Kêu lên với sự thẹn thùng mà mắc cỡ tới cực độ, cô gái đang bị cậu ôm trong ngực giãy giụa càng lúc càng kịch liệt, thậm chí cô còn bắt đầu giơ tay đập nện lồng ngực của cậu. Bất quá đối với một đại ma vương như cậu thì hành vi phản kháng của cô lúc này quả thật là quá bé nhỏ, có cũng như không.

‘Chà chà! Phản kháng với giãy giụa thì thôi, còn dám đánh ta? Đây là khi quân phạm thượng nha. Ta cắn.’

Lật người và đem cô gái mình đang ôm trong ngực đè xuống dưới lớp mái ngói, Itsuka Ken nhanh chóng tìm ra đúng vị trí mà mình muốn và hôn xuống. Lúc này thì toàn bộ cơ thể cậu hầu như đều đã bao trùm lấy cơ thể của cô gái mà cậu đang ôm.

“———— ah… Ê ~ Um ~~~!?”

Một luồng hương thơm thoang thoảng nhưng lại dai dẳng và thấm người tới cực hạn chợt ùa vào xoang mũi của Itsuka Ken khiến cho cái đầu đê mê của cậu cũng trở nên thoải mái hơn chút ít. Ngọt như vậy? Hơn nữa còn thơm quá. Hương vị của Yuri tuyệt tới vậy sao? So với những thần nữ như Nero và Athena cũng không kém cạnh?

Thưởng thức được hương vị tuyệt diệu thấm người đến từ cái miệng nhỏ của giai nhân, cái đầu vốn nặng trĩu và có phần mệt nhọc của Itsuka Ken bỗng trở nên nhẹ đi không ít, thế nhưng đồng thời với điều đó thì cậu cũng cảm thấy trong lòng của mình bắt đầu ngứa lên.

“Ô ô ô ô ô ~~~~~!?”

‘Hả? Phản ứng kịch liệt như vậy?’

Cảm nhận được thân thể nhu mì của giai nhân vẫn còn đang giãy giụa một cách kịch liệt, hoặc nên nói là sau khi cậu ôm trong thì việc giãy giụa trở nên càng kịch liệt hơn nữa, Itsuka Ken chợt cảm thấy hơi ngoài ý muốn. Nếu như mà là Yuri thì khi mà cậu đã làm tới nước này rồi, cô hẳn cũng phải thuận theo cậu mới đúng chứ? Sao tự nhiên lại giãy giụa kịch liệt tới vậy?

‘Được rồi! Mặc kệ chuyện đó đi! Dù sao với mình thì có giãy giụa kịch liệt hơn nữa thì cũng chẳng khác gì nhiều. Chắc là vì còn thẹn thùng nên mới như thế thôi. Con gái mà, làm tượng trưng một chút, tới hồi có cảm giác rồi thì cũng sẽ thuận theo thôi. Có thể hiểu!’

Nghĩ như vậy, ma trảo của Itsuka Ken càng thêm trở nên càn rỡ và không chút cố kỵ. Nó chạy khắp cơ thể của cô gái và lần mò khắp toàn thân của cô, sau đó rất nhanh, nó đã tìm ra được cách để chui vào bên trong của bộ áo kimono dày cộm mà cô đang mặc.

‘Mặc kimono sao?’

“Ô ô ô ~~~ A… ————!?”

Giai nhân đang bị cậu ôm ở trước ngực bỗng nhiên giật nảy cả người, ngọc thể của cô rung mạnh, đồng thời với đó thì ý thức của Itsuka Ken cũng chợt nổ tung.

Cảm giác này… không thể nào! Tại sao một miko bình thường lại có thể có được nước da nõn nà tựa như bảo ngọc này được? Thậm chí nói là bảo ngọc cũng là đang xúc phạm nó. Cảm giác này, thật tuyệt tới quá mức tưởng tượng, đây tuyệt đối là nước da mà chỉ có những nữ thần tối cao như Athena mới có thể có được thôi.

“A… Ô ô ô ~~~~~!!!” Thế nhưng ngay lúc này, giai nhân ở trong ngực cậu bỗng giãy giụa càng thêm kịch liệt. Đôi bạch ngẫu tựa như ngó sen không đập nện nữa mà bắt đầu chống ở trên ngực của cậu và cố gắng đẩy cậu ra, đồng thời thì cơ thể nhu mì và mảnh khảnh của đối phương cũng bắt đầu uốn éo một cách kịch liệt.

Mà không chỉ như thế, bởi vì lúc này cả đôi môi và chiếc lưỡi của cậu cũng đang quấn với miệng của đối phương, thế nên trong khi phản kháng, đối phương cũng đã cắn trúng môi và lưỡi của cậu.

Hít! Đau quá! Itsuka Ken dám khẳng định là môi của cậu đã bị đối phương cắn tới chảy máu rồi.

Tới lúc này rồi mà Itsuka Ken còn không cảm thấy được là có điểm gì đó bất thường thì cậu tuyệt đối là một thằng ngốc không còn thuốc chữa.

Giật mình mà mở to đôi mắt của mình ra, ngay lập tức, dung nhan tuyệt mỹ gần trong gang tấc của kẻ giai nhân lập tức hiện lên trong mắt của cậu.

Mái tóc dài trơn mượt màu trà tán loạn trên vai cùng sau lưng của giai nhân. Đôi mắt trong suốt với tròng mắt phát ra ánh sáng xanh biếc của ngọc lưu ly, lúc này đã chớp lên những tia sáng lấp lánh đẫm nước khiến người ta nhìn mà cảm thấy thương tiếc. Mỹ nhân tuyệt thế với lối ăn mặc xa xưa phát ra một vẻ đẹp duy mỹ khó nói nên lời, bộ lễ phục cung đình đầy cổ điển và mảnh trang sức tựa như một chiếc vương miện đang đội trên đầu của giai nhân tựa như đang nói lên rằng: đây là một công chúa với nét đẹp phương đông hoàn mỹ. Nếu như không phải là vì đôi mắt của đối phương có màu xanh ngọc và mái tóc thì lại có màu trà, Itsuka Ken thậm chí cho rằng người mà mình đang ôm chính là Kaguya-hime trong câu truyện cổ tích ‘ông lão bán tre’, người mà về sau biến thành NEET-hime cư ngụ trong vùng đất được chúng thần quyến luyến.

Nhìn giai nhân tuyệt thế có chút giống Yuri bị mình đè ở trước mắt, Itsuka Ken lập tức cảm thấy bộ não của mình lại trở nên quá tải. Cậu trợn mắt cứng họng mà không biết phải nói gì.

“Ô ô ô ~~ ngài… ngài là đồ dê xồm! Ô ~~~ Ác Ma, xấu xa! Tôi… Tôi rõ ràng là vì ngài nên mới tới hiện thế… Vậy mà ngài… ngài lại khinh bạc và phi lễ với tôi! Đã vậy còn cướp đi nụ hôn đầu của tôi nữa… Mau thả tôi ra! Ngài quả thật là đồ ác ma xấu xa, tôi nhìn lầm ngài rồi.”

“Ầy, không được! Hiện giờ thì tôi không thể thả cô ra!”

“Cái gì!? Ngài ————” Oan ức mà hét lên một tiếng, thế nhưng sau đó, vị công chúa tôn quý đang bị Itsuka Ken đè trên mái ngói chợt câm bặt.

Bởi vì lúc này thì mũi của một thanh kiếm có màu bạch kim sáng lóa đã kề sát ngay trước cổ họng của cô, và chỉ cần cô hơi manh động một chút thôi thì nó sẽ lập tức đâm vào trong chiếc cổ non mềm một cách không thương tiếc.

Từ đôi mắt của Itsuka Ken, cô có thể khẳng định được điều đó, bởi vì lúc này, trong đôi mắt màu hổ phách của cậu đã không còn chút mơ hồ lẫn đùa giỡn nào mà chỉ còn lại có sát khí đậm đặc tới mức khiến toàn thân cô đều trở nên lạnh buốt. Lần đầu tiên, giai nhân thể hiện ra vẻ e ngại.

“Từ thời khắc này trở đi, ta hỏi, ngươi trả lời. Nếu như ngươi dám nói nhảm thêm một câu thôi, vậy thì cũng đừng có trách ta không khách khí, hỡi kẻ lạ mặt.”

Mặc dù giai nhân bị cậu đè ở trước ngực đã thể hiện ra sự e ngại, thế nhưng Itsuka Ken vẫn quyết định phải uy hiếp đối phương thêm nữa. Bất quá dường như việc uy hiếp của cậu hoàn toàn không có hiệu quả, bởi vì sau khi cậu nói xong thì đôi mắt của đối phương đã chẳng còn lại chút e ngại nào mà chỉ trở nên đẫm nước. Chẳng mấy chốc thì trong đôi mắt trong suốt có màu ngọc lưu ly xanh biếc kia, những giọt nước mắt oan ức đã tụ đầy và bắt đầu có dấu hiệu rơi xuống.

Bất quá, đối với biểu hiện của đối phương, Itsuka Ken lại không có chút thương tình nào, cậu chỉ híp mắt lại và bắt đầu tra hỏi: “Ngươi là ai? Tìm ta vì việc gì?”

Đôi mắt long lanh đẫm nước nhìn Itsuka Ken một lúc, sau đó giai nhân lên tiếng trách mắng: “… tôi nhìn lầm ngài rồi! Quả nhiên chỉ cần là La Sát Vương thì đều không có người tốt.”

“Không nói đúng không? Ta đếm tới ba, nếu như mi không nói thì cũng đừng trách ta cưỡng gian mi. Nói mau!”

“Ngài ————” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, giai nhân càng cảm thấy oan ức và tức giận. Cô há miệng muốn lên tiếng chỉ trích, thế nhưng cô chỉ mới há miệng ra nói được một tiếng thì ánh kiếm quang màu vàng trắng đã lóe lên, sau đó bộ lễ phục cung đình đầy tôn quý của cô đã bị cắt mở.

“Ah ~~~!”

“3…”

“Ngài là đồ ác ma không biết được lòng tốt! Lấy oán báo ơn!”

“2…”

“Ngài ———— tôi tới từ U Thế. Nếu như tôi nhắc tới ‘Susanowo’, vậy thì ngài hẳn phải biết đi?” Dù rất tức giận và oan ức, thế nhưng cuối cùng thì giai nhân cũng bị hành vi của Itsuka Ken trấn nhiếp. Với vẻ mặt đầy xấu hổ, giai nhân dùng ánh mắt xen lẫn sự giận dữ và thất vọng để nhìn chằm chằm vào mắt của Itsuka Ken. Sau khi biết cậu quả thật là muốn làm như vậy thì giai nhân cũng chỉ có thể chịu thua mà nói ra thân phận của mình.

“U Thế? Là Heretic God cùng phe với lão già lôi thôi đó? Các ngươi là đồng bọn?” Mặc dù trong lòng đã có chút suy đoán, thế nhưng bây giờ, sau khi đã được đối phương chính miệng thừa nhận, Itsuka Ken vẫn cảm thấy có chút giật mình.

“Ngươi tìm ta để làm gì? Là vì có mưu đồ gì đó bất chính với ta đúng không?” Nhìn vào mắt của đối phương, Itsuka Ken đằng đằng sát khí nói. Mặc dù cậu biết là đối phương hẳn tới đây với thiện ý, bởi vì đối phương đã không ra tay với cậu khi cậu đang ngủ mà lại kiên nhẫn để kêu cậu tỉnh dậy; thế nhưng nếu xét theo lập trường thì đôi bên vẫn là đối địch, cho dù đối phương tới đây và mang theo thiện ý thì cậu cũng phải chiếm thế chủ động cái đã. Giờ cậu đã chẳng còn hơi sức đâu để mà kiên nhẫn nói chuyện với đối phương nữa rồi.

“Ngài ——”

Phải nói là lần này, hành động của Itsuka Ken quả thật là đã có phần quá mức, chẳng giống cậu bình thường chút nào cả. Giai nhân thậm chí đã bị cậu chọc cho tức tới phát run. Xem ra hảo cảm của cô đối với Itsuka Ken đã hoàn toàn chuyển thành ác cảm rồi.

“Nói đi, mục đích cuối cùng của ngươi là gì?”

“Thật có lỗi, tôi sẽ không nói cho ngài biết đâu. Vốn dĩ còn tưởng rằng ngài là minh quân, nhưng tôi đã nhìn lầm rồi.”

“Không nói? Được! Không sao hết! Từ giờ trở đi, cô chính là nữ hầu của ta. Trước khi cô chịu khai ra mục đích mà cô tìm tới ta, cô cứ ngoan ngoãn mà ở lại đây đi. Thứ này xem như là bằng chứng!” Nói xong, Itsuka Ken đưa tay chộp nhẹ vào cổ của giai nhân. Ngay lập tức, chiếc cổ thon mịn của giai nhân đã bị đeo lên một vòng sáng màu bạch kim.

“Ah!? Ngài… Ngài đang làm gì đó? Ngài đã làm gì với tôi?” Cảm nhận được là trên cổ của mình đột nhiên xuất hiện dị vật với sức mạnh mà cô không thể nào chống lại, giai nhân sợ hãi mà hét lên.

“Không có gì, chỉ là phong ấn tạm thời thôi. Từ giờ trở đi, cô cứ yên tâm mà làm hầu gái nhỏ của ta đi. Mặc dù không có sức mạnh, thế nhưng ta nhất định sẽ không bạc đãi cô. Vòng cổ + chỗ ở + 3 bữa cơm, sao? Thấy tiền lương như vậy hợp lý không?”

“Vòng… A…! Ngài… Ngài là đồ ác ma! Ngài lại dám coi tôi như… coi tôi như thú cưng… Tôi… Tôi… Tôi ————”

Nghe rõ được những gì Itsuka Ken vừa nói xong, giai nhân nhanh chóng hiểu được là cậu đang có ý đồ gì. Ngay lập tức, gương mặt vốn tức giận với đỏ hồng của giai nhân lập tức chuyển thành trắng bệch.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio