Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 292 : tuyệt chiêu của giáo chủ luo hao!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… Ai ya ya! Chiêu này thật là lợi hại! Mau tới đây! Tới đây! Mau dùng thêm mấy chiêu thức thú vị như vậy nữa đi!” Đôi mắt phát sáng, loli Tề Thiên dùng vẻ mặt vui vẻ và hưng phân để nói với Itsuka Ken.

Nhìn con loli tóc vàng đang hưng phấn mà nhảy nhót ở trước mặt mình, với cơ thể không có lấy một vết thương, Itsuka Ken cảm thấy khóe miệng của mình đang run rẩy. Bà ngoại nó! Bị dính một chiêu như thế mà lại không bị chút ảnh hưởng nào, ah ~ không, không phải là không ảnh hưởng, tối thiểu thì lúc này, vụ nổ cũng đã khiến cho bộ quần áo mà loli Tề Thiên đang mặc ở trên người trở nên rách mướp hơn một chút, khiến cho làn da trong trắng lộ hồng của thiếu nữ đã lộ ra trước mắt Itsuka Ken. Thế nhưng bà ngoại nó, đây không phải là vấn đề chính, vấn đề là dính một chiêu như thế mà vẫn không có lấy một vết xước, có cần biến thái tới như vậy không?

Coi như là với cơ thể rắn chắc của Rồng Ba Đầu, cơ thể được ví như là một châu lục được nén lại, nếu như dính phải chiêu vừa rồi của cậu thì tối thiểu cũng phải bị thương ngoài da. Thế nhưng con loli tóc vàng này, dính một chiêu như thế mà lại không có lấy một vết xước? Thậm chí quần áo cũng chỉ hơi rách mướt?

Nếu như hiện giờ mà có bức tường nào đó rắn chắc ở quanh đây, cậu tuyệt đối phải đập cái đầu của mình vào đó một cái, cậu đã không biết phải làm gì để diễn tả cảm giác nghẹn ứ và phiền muộn của mình rồi. Cơ thể rắn chắc như vậy, con mợ nó đây thật sự là loli? Tại sao loli bây giờ đều biến thái tới như vậy?

Đối với cơ thể rắn chắc như vầy, Itsuka Ken thật sự đã không biết phải nói gì thêm nữa. Chỉ là một con loli kế thừa linh cách phàm thai của Đại Thánh tỷ mà đã lợi hại tới như thế, vậy thì rốt cục, Đại Thánh tỷ phải mạnh tới mức nào? Còn Shiroyasha-neechan nữa, rốt cục là đã đạt tới cảnh giới nào rồi?

“Hízz ~~~ ! Chậc!” Hít một hơi và chậc lưỡi, Itsuka Ken nghĩ thầm: ‘Trước đó còn tưởng là có thể đánh một trận, giờ… ngay cả việc khiến đối phương bị thương cũng làm không nổi, vậy thì còn đánh cái kiểu gì trời? Hơn nữa võ nghệ của con loli này còn cao tới như vậy… Chẳng lẽ chỉ còn nước rút lui thôi sao? Thế nhưng mà làm sao để rút lui cũng là một vấn đề, con loli này đang hưng phấn, coi như mình không muốn ở lại ‘chơi’ thì nó cũng sẽ dùng vũ lực để ép mình phải ở lại ‘chơi’. Làm sao đây?’

Hơi có chút phát điên mà vò đầu, Itsuka Ken chưa bao giờ thấy là mình lại bí đường tới như vậy. Đánh thì đánh không lại, chạy phỏng chừng cũng chạy không nổi. Mẹ ơi, mèo vờn chuột thì cũng tới thế là cùng.

Nói chung là tới hiện tại, tin tức tốt duy nhất là cậu có được là đối phương sẽ không dùng hết sức, hoặc nên nói là vì lý do nào đó mà đối phương không thể dùng hết sức, điều này cậu đã kiểm chứng.

Bất quá kiểm chứng được việc này thì cũng chả có ý nghĩa gì, bởi vì hiện giờ, cứ coi như là đối phương không dùng hết sức thì vẫn mạnh hơn cậu, và cũng nhanh hơn cậu, lại giỏi võ hơn cậu… Ây da bà ngoại nó, tại sao nói xong thì cậu mới há hốc mồm, sao mình chẳng có chỗ nào bằng được đối phương hết vậy?

Buồn bực! Nói chung là hiện giờ, Itsuka Ken cảm thấy rất buồn bực. ‘Phải làm sao đây?’ Itsuka Ken vò đầu.

Không nghĩ ra được cách nào để hóa giải tình huống trước mắt này, Itsuka Ken bực bội mà trừng mắt nhìn về phía loli Tề Thiên. Lúc này cậu thật hận vì không thể đè cái con loli tóc vàng ở trước mắt xuống, lột quần con loli này ra mà đét vào mông nó một trận. Nếu mà làm được như vậy, cậu tuyệt đối sẽ làm ngay mà không có một chút chần chừ nào.

Đối với việc bị Itsuka Ken trừng mắt, loli Tề Thiên chẳng sợ chút nào mà chỉ cười tinh nghịch: “Cho dù ngươi có trừng người ta như vậy thì cũng không có ích gì đâu nha. Nếu đánh không lại người ta thì ngươi mau chịu thua đi, đúng, nếu chịu thua thì phải nhập bọn. Nhập bọn chung với ta, sau đó chúng ta tập kết đại quân đánh Thiên Đình đi! Lần này chúng ta nhất định có thể chặt được cái đầu của lão Ngọc Đế!”

Dùng giọng nói trong trẻo mang theo một chút tinh nghịch, loli Tề Thiên bắt đầu tìm cách lôi kéo rủ rê Itsuka Ken đi làm chuyện xấu với mình.

Được rồi! Không hổ là Tề Thiên Đại Thánh, ngoại trừ đại náo thiên đình ra thì cũng chỉ còn có đại náo thiên đình. Bất quá thiên đình dễ đại náo tới vậy sao? Nói đánh là đánh? Hơn nữa, trước chưa nói tới chuyện Thiên Đình mạnh tới bao nhiêu, chỉ nói riêng việc ích lợi… Bộ cậu rảnh lắm sao mà đi náo Thiên Đình? Theo như bình thường, coi như mâu thuẫn có lớn đến mấy thì cũng rất khó để có thể khiến cho cậu nảy ra ý định đối địch với nguyên một hệ thống thần thoại, nhất là một hệ thống thần thoại mạnh như là đạo giáo. Trừ khi mâu thuẫn đó có bắt nguồn là từ những người cậu quan tâm, giống như trường hợp của Athena và Metis, hoặc như Shiroyasha, còn bằng không, cậu chẳng rảnh mà đi đối đầu với chư thần. Có thời gian làm chuyện đó thì chẳng bằng đi tán gái cùng với kiếm thêm điểm năng lượng.

Cho nên, muốn rủ rê cậu đi đánh Thiên Giới? Không có cửa đâu! Cứ nằm mơ đi! Trừ khi nào mà con loli này lẫn Đại Thánh tỷ đều trở thành vương phi của cậu, khi đó, nếu mà hai người này muốn đại náo Thiên Đình thì cậu cũng chẳng thèm phản đối; còn bằng không, cậu tuyệt đối sẽ không chủ động đối đầu với Thiên Đình.

“Đúng rồi! Nói đánh thua thì phải nhập bọn, vậy tức là phải đánh cho ngươi chịu thua trước đã. Ừ! Quyết định như vậy! Trước tiên cứ đánh cho thật thoải mái trước đã, sau đó tính tiếp!”

“…”

Nghẹn họng mà nhìn con loli trước mắt tự nói rồi tự trả lời, Itsuka Ken bó tay rồi. ‘Đừng có tự tiện quyết định hành động của người khác như thế! Rõ ràng là ngươi chỉ muốn chơi thôi!!! …(╯‵□′)╯︵┻┻…’ Itsuka Ken gào thét ở trong lòng.

Thở một hơi thật dài, khẽ xoa nhẹ mi tâm của mình một cái, sau đó, Itsuka Ken nói với loli Tề Thiên: “Trước chưa nói tới việc cho dù thua thì ta cũng sẽ không nhập bọn với ngươi, chỉ nói riêng việc ngươi muốn chặt đầu của Ngọc Đế! Ha ha! Với thực lực của ngươi hiện giờ, người ta không chặt ngươi là may lắm rồi, ở đó mà muốn đi đại náo Thiên Đình rồi chặt đầu của Ngọc Đế! Có thời gian để mơ tưởng hão huyền như thế thì còn không bằng…”

Còn chưa nói hết câu thì Itsuka Ken đã cảm nhận được nguy hiểm ập tới. Hầu như không có bất cứ chần chừ nào, Itsuka Ken lập tức sử dụng Gift [ Không Gian ] để chạy trốn, đồng thời hai tay của cậu còn tạo ra hai tấm khiên thần để chắn trước mặt mình.

“ĐOANG——————!!!!!!!” “RẮC —— ” “BỤP —— !!”

Một tiếng va chạm điếc tai vang lên, đi kèm với tiếng vật thể bị đập vỡ, tấm khiên của Itsuka Ken đã bị cây gậy Như Ý của loli Tề Thiên đánh nát. Thế đi không giảm, cây gậy Như Ý của loli Tề Thiên nện vào bụng của Itsuka Ken một cái và quất bay cậu ra ngoài.

“ẦM —————— !!!!!!”

Bắn đi như một viên đạn pháo, Itsuka Ken cảm thấy dạ dày trào lên nước chua và phun ra khỏi miệng. Ngũ tạng như bị lệch khỏi vị trí, cơ thể của Itsuka Ken đập vào một ngọn núi và lún vào tuốt bên trong. Ở trong lòng núi, Itsuka Ken cảm thấy là bữa cơm gần nhất của mình có vẻ như ăn hơi nhiều, nhiều tới độ giờ cậu muốn ói ra luôn. Cái con loli chết tiệt đó, có cần ác tới như vậy, nói động thủ là động thủ, hơn nữa còn động thủ lúc người ta đang. Coi như là con nít thì bướng bỉnh với phá phách tới mức đó cũng là không thể tha thứ, thấy cậu nhường nhịn rồi xem thường cậu đấy phỏng?

Đôi mắt bùng lên hàn quang, Itsuka Ken quyết định phải dạy cho con loli quá quắt này một bài học. Còn việc đánh không lại? Ha ha! Trên đời này làm gì có việc đánh không lại? Chỉ có nghĩ không ra mà thôi. Đối với cường giả, cho dù khả năng thắng chỉ có một phần ngàn tỷ thì chỉ cần thắng rồi, một phần ngàn tỷ cũng phải trở thành 100%. Tưởng cậu không làm gì được con loli đó sao?

Nghĩ như vậy, Itsuka Ken bắt đầu điều trị vết thương của mình, sau đó bắn ra khỏi ngọn núi đang chôn vùi cậu.

“Coi chừng!” Đây là lời nhắc nhở của giáo chủ Luo Hao về việc loli Tề Thiên đang lao về phía cậu.

Chẳng cần tới giáo chủ Luo Hao nhắc nhở, một khi đã ở trong trạng thái nghiêm túc, Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như không chú ý tới đối thủ của mình. Cậu cũng đã phát hiện được là loli Tề Thiên đang lao tới rồi.

Thân thể chớp lóe, Itsuka Ken đã biến mất khỏi vị trí trước đó. Trong nửa giây, cậu chớp lóe gần năm mươi lần liên tục ở xung quanh của loli Tề Thiên để thoáng câu giờ, sau đó, cậu đột nhiên biến mất. Sau đó, cậu lại đột xuất hiện ở một góc khác, và khi cậu hiện ra ở một góc khác thì ở trên tay của cậu, sức mạnh của [ Lôi Quang ] đã hội tụ lên tới đỉnh.

Không một chút do dự, Itsuka Ken vung chiêu thức [ Lôi Quang Bạo ] của mình ra. Sức mạnh hỗn hợp của sấm sét và ánh sáng quấn lại cùng nhau tạo thành một quả cầu mà nện về phía loli Tề Thiên với tốc độ nhanh như chớp. Đây là phiên bản yếu hóa gần 10 lần của [ Viêm Lôi Bạo ]. [ Viêm Lôi Bạo ] quá mạnh, cậu không đủ sức để khống chế, thế nhưng chiêu thức downgrade của nó là [ Lôi Quang Bạo ], cậu lại hoàn toàn có thể khống chế mà không có một chút khó khăn nào.

“Xì xì xì… Oanh ————————!!!!!!!!!!”

[ Lôi Quang Bạo ] nện vào trên người của loli Tề Thiên và nổ tung. Uy lực của vụ nổ mặc dù kém [ Viêm Lôi Bạo ] tới gần cả trăm lần, thế nhưng vẫn mạnh hơn chiêu thức [ Viêm Tinh Bạo ] của cậu trước kia nhiều lắm.

Ánh lửa và những tia điện chớp lan ra từ vụ nổ bao trùm một vùng không gian. Nhìn vùng không gian bị bao phủ bởi những tia chớp, lửa điện và sấm sét ở trước mắt, Itsuka Ken cảm thấy có chút không đúng. Đòn vừa rồi đã trúng đích, thế nhưng tại sao lại trúng đích? Dựa theo năng lực của loli Tề Thiên thì cô ta phải tránh được mới đúng.

Đối với việc chiêu thức vừa rồi của mình có thể đánh trúng loli Tề Thiên, Itsuka Ken cảm thấy có chút nghi ngờ. Nhất định là có vấn đề! Itsuka Ken lập tức cho ra kết luận như vậy, vì vậy, hầu như không một chút do dự, cậu lập tức rút lui.

Quyết định của Itsuka Ken hoàn toàn chính xác, có thể nói là không sai một chút nào, bởi vì khi cậu vừa rút lui khỏi vị trí trước đó chẳng được bao lâu thì loli Tề Thiên đã bắn ra khỏi đám sấm sét và lao về phía cậu.

Lúc này, tóc tai của loli Tề Thiên rối bời, quần áo trên người thì trở nên càng thêm rách mướp, hầu như đã hoàn toàn để lộ ra cơ thể nõn nà của loli Tề Thiên. Với đôi mắt rừng rực ánh lửa, loli Tề Thiên dùng khí thế che trời lấp đất, lao về phía Itsuka Ken với tốc độ nhanh không tưởng nổi và vung ra một gậy. Toàn bộ không gian dường như cũng bị một gậy này kéo theo và nện về phía Itsuka Ken.

“ẦM!!!!” Lại một lần nữa bị đánh bay lên không trung, Itsuka Ken mặc kệ cái tay bị đánh nát của mình mà nhìn trừng trừng về phía loli Tề Thiên và ước lượng lại tình hình. Đòn tấn công vừa rồi thật quá kinh khủng. Hai mươi mấy lớp tường kết giới phòng ngự đi kèm với hằng trăm tấm khiên thần khí vậy mà vẫn không thể đỡ đòn tấn công của loli Tề Thiên, nếu như cậu không có Gift [ Bất Tử ] thì cái tay trái này của cậu đã biến thành bụi.

Đối với con loli này, giờ, Itsuka Ken cũng chỉ còn biết nói ba chữ thôi, đó là ‘đủ độc ác’. Dám làm lơ đòn tấn công của cậu, bỏ mặc cho [ Lôi Quang Bạo ] đập vào người mình, chỉ vì muốn đột phá từ phía chính diện. Mặc dù không biết tại sao đột nhiên con loli này lại nổi điên mà làm việc như vậy, thế nhưng theo biểu hiện vừa rồi của loli Tề Thiên, cậu cảm thấy tình huống chiến đấu kế tiếp sẽ trở nên rất không tốt với mình.

Quả nhiên, suy nghĩ này của Itsuka Ken được chứng minh là đúng ngay sau đó.

Tấn công, điên cuồng mà tấn công. Các chiêu thức của loli Tề Thiên trở nên chằng chịt và kín không kẽ hở. Cậu hoàn toàn bị bao phủ bên trong các đòn tấn công của loli Tề Thiên.

Chưa bao giờ, Itsuka Ken phải đánh một trận căng thẳng mà tập trung như thế này. Lúc này, cậu hầu như đang chiến đấu với 120% năng lực. Tất cả các Gift đều được cậu đưa vào sử dụng: [ Không Gian ], [ Kamikakushi ], [ Bất Tử ], [ Sáng Tạo Thần Khí ], [ Sấm Chớp ], [ Balance Breaker ], v… v… Hầu như tất cả các Gift mạnh nhất của cậu đề được cậu dùng hết công suất.

Chiến đấu, rồi bị đánh bay. Đây hầu như là tất cả những gì đang diễn ra với Itsuka Ken. Ở trạng thái tập trung cao độ, Itsuka Ken hầu như không hề có chút cảm giác nào về việc mình chỉ có thể phòng ngự và bị loli Tề Thiên đánh bay. Đối với cậu lúc này, thứ cậu quan tâm chỉ có cơ hội, cậu đang chờ cơ hội. Kế hoạch để chiến thắng loli Tề Thiên, cậu đã có, việc cần làm chỉ là cố gắng thực hiện nó và chế tạo ra cơ hội cho mình mà thôi.

Có thể nói rằng đây là lần đầu tiên trong đời, Itsuka Ken trở nên chật vật như vậy. Bị một con loli có vẻ ngoài vô cùng đáng yêu hành hung, thậm chí đã có thể xưng là hành hạ, mà bản thân thì lại không có cách phản công, nếu như không phải vì cậu đang ở trong trạng thái tập trung cao nhất như lúc này, thì theo thói quen bình thường của cậu, phỏng chừng là cậu đã chửi ầm lên rồi.

Đối với tình trạng của mình, Itsuka Ken nhận thức rất rõ. Trừ khi có thể chuẩn bị được đầy đủ và gài con loli trước mặt này vào ‘thế’ do cậu đặt ra thì cậu còn có cơ hội chiến thắng, bằng không, cậu hoàn toàn không có chút cơ hội để thắng nào trong một cuộc đấu tay bo về lâu dài. Nghĩ như vậy, Itsuka Ken suy xét đối sách, sau đó cậu hạ quyết tâm. Nếu đối phương đã hung ác được với mình, vậy thì cậu cũng không ngại làm như thế một lần. Chỉ cần có thể hạ được con loli này, vậy thì chịu thiệt một chút có đáng là gì chứ?

Nghĩ vậy, Itsuka Ken hạ quyết tâm. Toàn thân biến thành vô số bướm trắng, Itsuka Ken quyết định đẩy nhanh tiến độ thực hiện kế hoạch.

Đối với việc Itsuka Ken lại biến thành bướm, loli Tề Thiên không nói một lời mà chỉ đưa mắt nhìn về xung quanh. Liếc nhìn một vài cái, cô bé lập tức tập trung nhìn chằm chằm vào một con bướm ẩn giấu trong đàn bướm, sau đó, cô vung gậy.

“Bành ——————!!”

Mặc dù đã đoán được là mình sẽ phải ăn một đòn, thế nhưng Itsuka Ken vẫn không dự tính được mức độ của đòn vừa rồi. Thật sự quá mạnh, cơ thể cậu hầu như bị đánh tan thành từng mảnh, nếu như không phải cậu đã có chuẩn bị từ trước thì phỏng chừng sau đòn này, cơ thể của cậu tuyệt đối sẽ bị đánh tan thành từng mảnh thật.

Hét thảm một tiếng, Itsuka Ken bắn về phía mặt đất bên dưới. Những tưởng lần này, cậu sẽ lại phải tiếp xúc thân mật với đất mẹ ở bên dưới thêm một lần nữa, thế nhưng điều cậu không ngờ là, ngay khi cậu sắp đập phải mặt đất cứng rắn của U Thế thì đột nhiên có một đôi tay vươn ra và ôm lấy cậu. Là giáo chủ Luo Hao, cô đã đuổi tới nơi.

Thấy Luo Hao đột nhiên chen tay vào trong cuộc chiến, loli Tề Thiên tức giận mà hét lên: “Đừng tới quấy rầy, giống cái lông đen! Biết điều thì xéo đi!”

Đối với tiếng hét đầy tức giận của loli Tề Thiên, giáo chủ Luo Hao chẳng buồn phản bác, cô chỉ nhìn loli Tề Thiên một chút rồi lầm bầm: “Mặc dù ta chẳng muốn dùng thứ sức mạnh bị chính tay ta phong ấn này, thế nhưng tình thế đã không cho phép ta từ chối việc sử dụng nó nữa.”

Dường như hạ quyết tâm làm điều gì đó, giáo chủ Luo Hao buông Itsuka Ken xuống, sau đó cô bắt đầu múa lên và cất tiếng hát. Vào lúc này, không biết có phải là do ảo giác của Itsuka Ken hay không mà cậu đột nhiên cảm thấy rằng, tư thái phiêu dật như tiên của giáo của Luo Hao đột nhiên trở nên phiêu dật hơn gấp mấy trăm ngàn lần, nó khiến cậu suýt chút nữa say tới choáng váng cả đầu óc.

“Mối hận khắc sâu nơi cốt tủy! Sự phản bội ghi rõ trong tim! Lời nguyền rủa thay lời phán xét! Thứ phá tan lời tiên tri chính là bóng đêm đang nuốt chửng thời gian!”

Nhảy múa cùng với tiếng ca, một luồng khí thế bất tường đột nhiên bùng lên từ trên người của giáo chủ Luo Hao. Đen tối, tà ác, tối tăm, lại vĩ đại và uy nghiêm tới không tưởng nổi, luồng khí thế này phát ra áp lực mạnh tới mức khiến Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút giật nảy cả mình. Nhìn giáo chủ Luo Hao với vẻ kinh ngạc, từ khi nào mà giáo chủ đại nhân lại có được thứ sức mạnh có đẳng cấp cao tới như vậy?

Với nguồn sức mạnh này, Itsuka Ken dám khẳng định rằng trừ khi là thượng vị thần, bằng không thì cho dù là thần linh ba chữ số cũng tuyệt đối không thể nào có được uy thế kinh khủng như thế. Chủ nhân thật sự của nguồn sức mạnh này tuyệt đối phải là cường giả có đẳng cấp ngang hàng với những ma vương cổ xưa nhất, cho dù Virgo-chan có tới đây thì Itsuka Ken cũng không dám chắc được rằng liệu cô có thể đấu lại được chủ nhân của nguồn sức mạnh này hay không. Bất quá, phỏng chừng là có thể chứ? Dù sao thì Virgo-chan cũng là cường giả có năng lực diệt thế, hẳn cũng không đến nỗi đánh không lại đối phương đi?

Itsuka Ken thật sự không ngờ rằng tuyệt chiêu mạnh nhất được giáo chủ Luo Hao cất giấu lại là thứ kinh khủng tới như vậy. Hiện giờ, giáo chủ Luo Hao đang muốn sử dụng sức mạnh này để làm điều gì đó. Tiếng hát chỉ mới cất lên được vài câu, thế nhưng không gian đã bắt đầu vặn vẹo lại với nhau và có dấu hiệu muốn nghiền nát. Đại địa nức toác ra và phát ra những âm thanh như đang rên rỉ, toàn bộ U Thế đều rung lên tựa như đang sợ hãi nguồn sức mạnh mà giáo chủ Luo Hao đang dùng.

“Lời tiên tri từ thời thái cổ! Thời gian vĩnh hằng! Lòng căm thù sự phản bội! Hỡi Hỗn Mang đem tới hủy diệt cùng sáng tạo, hãy giáng ngục tù của thời gian xuống đây! Khóa!”

Câu hát cuối cùng kết thúc, ánh sáng màu đen tuyền chợt bùng lên từ trên người của giáo chủ Luo Hao. Hắc quang bắn ra và cuốn về phía loli Tề Thiên với tốc độ nhanh tới mức mà loli Tề Thiên cũng không kịp phản ứng.

Hắc quang cuốn lại, và loli Tề Thiên đã bị nuốt chửng mà không kịp hét lên một tiếng.

Đối với tình huống bất ngờ này, thậm chí cả Itsuka Ken cũng không kịp phản ứng, cậu chỉ có thể hơi trừng mắt và hỏi một cách khó nhọc: “Chuyện… Chuyện này… Xong rồi?”

“Không! Quyền năng này của ta chỉ có thể tạm thời bắt nhốt cô ta lại mà thôi, khoảng chừng nửa tiếng… Không! Có lẽ nửa tiếng đồng hồ cũng không tới, cô ta sẽ lại thoát ra ngoài. Thế nhưng chừng đó thời gian cũng đã đủ rồi. Giờ, ta, giáo chủ Luo Hao, hỏi ngươi với sự trịnh trọng cùng trang nghiêm lớn nhất trong cuộc đời mình ———— Đọa Thiên Vương, Ye Jian, ngươi, có bằng lòng làm kẻ kế tục của ta hay không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio