Không đề cập đến trận chiến giữa Asherah và Annie. Lúc này, hãy tạm thời chuyển tầm mắt về phía của Itsuka Ken. Hiện giờ, cậu đang đứng trên sân thượng của một tòa cao ốc gần với nơi mà nữ thần và nữ hoàng đang chiến đấu.
Ôm nữ thần Rance trong tay, Itsuka Ken phất tay một cái về phía trước. Ngay lập tức, linh lực có màu bạch kim của cậu tuôn ra và tạo thành hình của một chiếc giường. Nhẹ nhàng mà đặt nữ thần Rance nằm lên chiếc giường mới được tạo thành, Itsuka Ken chuẩn bị bắt tay vào việc chữa trị cho nữ thần Rance.
Lúc nãy, khi tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình để đấu với cậu, Rance đã đem toàn bộ linh hồn và quyền năng của mình rót vào trong cây thánh thương Ex-calibur được đúc ra từ cứu thế thần đao. Cho nên hiện giờ, tình hình của Rance thật sự khá là tồi tệ.
Thân thể của Rance vào thời điểm này, nói thực ra thì nó không phải là cơ thể thực của cô. Cơ thể thực của cô đã hoàn toàn biến mất ngay khi cô tung ra chiêu thức cuối cùng của mình. Hiện giờ, thứ mà Itsuka Ken đang nhìn thấy chỉ là thân thể được tạo ra từ linh lực của cậu mà thôi, chỉ khác là nó còn neo giữ một phần linh hồn của Rance lại trong đó.
Nếu như lúc này, cậu mà thu linh lực của mình về, chắc chắn 100% là nữ thần Rance sẽ phải chết. Cô sẽ phải mang theo thân phận Heretic và thân phận ‘Thủ Hộ Kỵ Sĩ’ của mình để trở về tới ‘Thần Thoại’. Về sau, chờ tới khi cô đã tích trữ được đầy đủ chú lực và tỉnh lại từ giấc ngủ say, nếu như được ai đó triệu hồi thì cô sẽ lại xuất hiện ở thế giới hiện thực với thân phận là một Heretic God, hoặc là một kỵ sĩ bảo vệ cho thánh tổ ‘Guinevere’.
Đó là vòng tuần hoàn chết của hầu hết mọi thần linh có mặt ở thế giới này: bị phong ấn và lưu đày tới đây và trúng nguyền rủa. Sau đó ẩn nấp trong thần thoại chờ bị triệu hoán, xuất hiện ở thế giới hiện thực như một Tà Thần và bị giết chết, sau đó lại trở về thần thoại, tích trữ sức mạnh rồi lại bị triệu hồi tới thế giới hiện thực.
Nếu muốn phá vỡ vòng tuần hoàn chết này, nhất định phải có sự tác động của ngoại lực. Giờ, Itsuka Ken quyết định trở thành nguồn ‘ngoại lực’ đó. Cậu dự tính tháo bỏ phong ấn đồng thời giải trừ nguyền rủa được ếm lên trên Gift [ Divinity ] của nữ quân thần Rance. Giả như cậu thành công, vậy thì nữ quân thần có thể trở về với tư thái hoàn hảo nhất của mình.
Dự tính thì là như vậy. Bất quá, Itsuka Ken cũng biết là việc này không dễ chút nào. Dù sao thì trước đó, cậu cũng đã tiếp xúc rất nhiều với nguyền rủa, và trong số những nguyền rủa cậu gặp phải, chẳng có cái nào là dễ chơi, đã có mấy lần cậu suýt phải tiêu đời vì mấy cái nguyền rủa này.
Cho dù bây giờ, sức mạnh của cậu đã trở nên vượt trội hơn bao giờ hết, thế nhưng khi phải đối mặt với những nguyền rủa được đặt trên [ Divinity ] của những Dị Thần có mặt trong thế giới này thì cậu vẫn không dám lơ là.
Yên lặng mà ngắm nhìn vẻ mặt vui vẻ, thỏa mãn, và an tường của nữ thần Rance; lúc này, cô thật sự chẳng khác vì một nàng công chúa trong câu chuyện cổ tích công chúa ngủ trong rừng cả. Vẻ mặt an tường và thỏa mãn tới như vậy, có lẽ khi tung ra chiêu thức cuối cùng của mình, cô đã cảm thấy rất vui vẻ. Mọi tình cảm và nhiệt huyết chất chứa trong lòng của cô khi đó đã hoàn toàn được giải phóng, nó cũng rừng rực và cháy bỏng giống hệt với mặt trời màu trắng được cô gọi ra.
“Như giao ước giữa chúng ta trước đó, ta sẽ dùng sức mạnh lớn nhất của mình để hạ gục cô, và sau khi cô thua, chỉ cần ta có thể hồi sinh cô, vậy thì cô sẽ hiến dâng cho ta tất cả mọi thứ của mình, kể cả tình yêu lẫn linh hồn mà không một lời oán thán. Cho nên, ta sẽ không để cho cô phải chết đi như vậy…”
Nhẹ nhàng vuốt ve gò má của nữ thần, Itsuka Ken nhẹ giọng nói, sau đó, cậu đặt hai ngón tay của mình lên mi tâm của Rance.
“Cô đã thuộc về ta, vì vậy, ta sẽ không cho phép cô rời khỏi ta vì bất cứ lý do gì. Hôm nay, ta sẽ hồi sinh cô, và ban cho cô sự ‘tự do’. Từ giờ, cô chỉ thuộc về ta mà không còn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì, Lancelot Du Lac.”
Nói xong, Itsuka Ken truyền năng lượng linh hồn của mình vào trong biển ý thức của Rance. Từ trên ngón tay của cậu, năng lượng linh hồn tuôn ra và biến thành một tấm lưới bủa vây lấy biển ý thức của Rance. Tấm lưới linh hồn giăng ra và bắt đầu dò tìm vị trí của phong ấn.
Vì đã làm việc này rất nhiều lần, hơn nữa hiện giờ thì đẳng cấp sức mạnh và năng lực khống chế của Itsuka Ken đã tăng vọt, vì thế cậu thực hiện việc dò tìm rất là dễ dàng. Không chỉ về mặt tốc độ mà cả biên độ tìm kiếm và độ tỉ mỉ khi tìm kiếm của cậu cũng tăng lên không ít, bất quá về mặt tâm lý, cậu vẫn rất cẩn thận.
Dù sao thì việc tìm kiếm cũng chỉ là bước đầu trong việc giải trừ phong ấn và nguyền rủa. Sau khi tìm được thì cậu còn phải điều tra về tính chất của nguyền rủa và cơ chế hoạt động của nó nữa, đồng thời còn phải tìm được cách xử lý thích hợp thì mới có thể hoàn toàn giải cứu cho nữ thần Rance.
Hiện giờ thì đẳng cấp sức mạnh của cậu đã vượt trội hơn so với trước đó rất nhiều, đồng thời thực lực tổng hợp cũng tăng lên một mảng lớn, cho nên về phong ấn thì cậu không lo lắng gì lắm. Thứ khiến cậu lo lắng cũng chỉ có nguyền rủa, chúng quá đa dạng và cũng quá xảo trá, nếu như cậu mà không cẩn thận, rất có thể nữ quân thần Rance sẽ phải hứng chịu hậu quả thảm khốc. Cho nên, chủ quan là không được.
“Ửm…?”
Cảm nhận được sự rung động tới từ tấm lưới linh hồn, Itsuka Ken biết là nó đã phát hiện được nơi đặt phong ấn. Tốc độ rất nhanh, xem ra lần này thì phong ấn không có tính chất ẩn giấu.
Nhanh chóng đưa ý thức của mình về nơi đặt phong ấn và quan sát một chút, Itsuka Ken hơi có chút ngẩn người. Cậu phát hiện ra rằng phong ấn lần này chỉ là một phong ấn bình thường với cường độ mạnh, nó không có bất cứ tính chất đặc biệt nào hết.
Không có tàng hình, không có tính tách biệt, không có sấm sét với tính chất hủy diệt cực cao, thậm chí không có tính phòng ngự tuyệt đối gì. Phong ấn ở trước mặt cậu chỉ là một phong ấn hoàn toàn bình thường.
Khẽ xâm nhập vào trong phong ấn và điều tra về nguyền rủa một chút. Ơ? Itsuka Ken lại ngẩn người. Giống với phong ấn ở bên ngoài, nguyền rủa này cũng yếu tới mức khiến cậu ngạc nhiên.
Không có sức cắn nuốt khủng khiếp, cũng không cảm giác nguy cơ về việc tự phát nổ hay ‘vạn nghĩ phệ hồn’, lại càng không có sức mạnh u ám màu máu nào khiến cậu kiêng dè. Quái? Chuyện gì xảy ra? Có âm mưu gì ở đây không?
Hơi nhướng mày một chút, Itsuka Ken cẩn thận dùng sức mạnh linh hồn để điều tra kỹ một lần. Kết quả báo lại vẫn giống như trước, chẳng có phiền toái nào đáng để cậu lo ngại. Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là bởi vì [ Divinity ] của Rance không mạnh cho nên nguyền rủa tương ứng được đặt trên [ Divinity ] của cô cũng yếu hơn so với những vị thần khác?
Không đúng nha! Dù sao thì thần cách của Rance tuy không mạnh như Athena, thế nhưng Itsuka Ken đoán là nó hẳn cũng phải thuộc hàng khá giỏi trong cấp 4 chữ số. Mà lúc trước, rõ ràng bò thần Minos cao lắm cũng chỉ là một thần đất đai cấp thấp, cao lắm cũng chỉ có sáu chữ số thôi, tại sao phong ấn của hắn vẫn có cơ chế ‘tự hủy’? Hơn nữa chiến thần ba Tư và Melqart có cùng đẳng cấp với cô cũng có nha?
Cho tới thời điểm này, ngoại trừ phong ấn của hầu vương ra thì Itsuka Ken còn chưa gặp được phong ấn nào có sức mạnh và nguyền rủa đi kèm yếu tới mức này. Phong ấn của loli Tề Thiên sở dĩ yếu là vì trước khi tới đây, nó đang mang trên mình một phong ấn có đẳng cấp cực cao tới từ Phật Môn. Sức mạnh chí thánh chí thiện của Phật Môn là thiên địch tuyệt đối của tất cả mọi tà ác tồn tại trong chư thiên vạn giới, cho nên khi gặp phải nguyền rủa tới từ một ma vương tối cổ, nó và nguyền rủa đã triệt tiêu lẫn nhau, cho nên nguyền rủa và phong ấn đặt trên linh cách của loli Tề Thiên mới yếu tới như vậy.
Rốt cục thì chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ lai lịch của nữ thần Rance còn có phần uẩn khúc nào đó mà cậu không biết sao?
Thở dài, Itsuka Ken gãi gãi đầu. Cho tới tận lúc này, dù rằng đã tiếp xúc với rất nhiều chuyện và rất nhiều bí mật, thế nhưng xét về tổng thể thì cậu vẫn chẳng biết rõ được điều gì đang xảy ra với thế giới Campione.
Tại sao tất cả thần linh sau khi bị lưu đày tới thế giới này thì bất kể thân phận trước đó là ai, bất kể là Tu La Thần Phật hay là Ngạ Quỷ Hung Thú vân vân thì đều bị phong ấn bản chất. Nếu như chỉ đơn thuần là lưu đày thì phong ấn là được rồi, cần gì phải làm thêm những thứ như là nguyền rủa?
Hơn nữa nguyền rủa và phong ấn còn không có liên quan trực tiếp, bởi vì phong ấn là thứ được đặt lên thần cách ngay khi thần ma bị lưu đày khỏi Khu Vườn Nhỏ, còn nguyền rủa là thứ xuất hiện sau khi thần ma bị lưu đày tới thế giới campione. Chúng thậm chí còn có thể xung đột lẫn nhau, giống như trường hợp của Virgo-chan, của loli Tề Thiên, thậm chí là chính bản thân cậu nữa. Phỏng chừng là khi cậu tới đây, sức mạnh của Al-chan đã che chở cho cậu khiến cậu không gặp phải nguyền rủa, nếu không thì đại thần virus đã thông báo việc này cho cậu rồi.
Vậy, ma vương cổ xưa đã âm thầm ra tay thiết lập hệ thống nguyền rủa bao quanh thế giới Campione đang có âm mưu gì?
Thật rắc rối! Mọi vấn đề cứ chồng chất và móc nối với nhau, giải quyết một vấn đề này xong thì lại có thêm một đống vấn đề khác. Phỏng chừng ngoại trừ Pandora đang trốn ở U Thế ra thì không ai có thể trả lời được hết mọi thắc mắc cho cậu.
“Coi bộ sau khi cứu Rance xong thì mình nên bắt tay vào việc viễn chinh U Thế. Không thể kéo dài được nữa rồi!”
Thông báo đã được cậu gửi đi! Hiện giờ thì hầu tước Voban, Hoàng Tử Đen Alec, Kiếm Vương Doni, Kusanagi Godou đều đã bắt đầu tập hợp lại theo thông báo của cậu. Nếu cộng thêm cả giáo chủ Luo Hao đã kết nghĩa với cậu, cùng với công chúa địa ngục Annie đang đánh nhau ở đằng kia, vậy thì đã có sáu trong số bảy campione đang tồn tại trên thế giới có tham gia vào việc viễn chinh U Thế. Nếu cộng thêm cả cậu và những cô gái của cậu nữa thì hầu như toàn bộ lực lượng vũ lực đang tồn tại ở thế giới hiện thực đều đã tập hợp đủ. Nếu như chừng đó mà còn không công phá được U Thế nữa thì cậu cũng chỉ còn biết bó tay thôi, chẳng còn biết phải nói gì nữa.
Khẽ lắc đầu, Itsuka Ken gạt những suy nghĩ trong đầu của mình qua một bên và bắt đầu tập trung chú ý vào việc giải trừ phong ấn.
Sau khi thăm dò kỹ lưỡng nhiều lần, Itsuka Ken đã có thể khẳng định được là phong ấn rất an toàn, không có bất cứ mưu ma chước quỷ nào được đặt ở trên nó. Nếu đã thế thì cậu không cần phải tiếp tục xoắn xuýt làm gì, làm thôi!
Sức mạnh của [ Sấm Sét ] tuôn ra và tạo thành một ngọn giáo có hình xoắn ốc cực lớn. Giơ tay chỉ về phía trước, ý thức thể Itsuka Ken điều khiển cho ngọn giáo sấm sét bắn về phía phong ấn.
“Roảng ———!!!”
Tiếng thủy tinh bể vang lên, và phong ấn đã bị đòn công kích của Itsuka Ken đục xuyên. Sau đó, từ vị trí bị đục xuyên, những vết nứt lan ra và phong ấn hoàn toàn sụp đổ.
Cảnh giác mà nhìn phong ấn dần sụp đổ, Itsuka Ken tập trung đề phòng. Dù rằng theo những gì cậu điều tra được trước đó thì phong ấn hoàn toàn không có nguy hiểm, thế nhưng Itsuka Ken không cảm thấy rằng chủ quan là việc tốt. Với những thứ như nguyền rủa, cảnh giác vẫn luôn tốt hơn là lơ là. Trước kia cậu bị chơi nhiều lần rồi, mặc dù lúc này cậu đã không cần phải sợ nó, thế nhưng không sợ khác với chủ quan. Cậu không hi vọng mình phạm sai lầm lần hai trong những việc quan trọng như thế này.
Bất quá, sự cảnh giác của Itsuka Ken là dư thừa, vì mãi tới khi phong ấn hoàn toàn sụp đổ thì vẫn không có gì ngoài ý muốn xảy ra.
Không đúng! Cũng không phải là không có gì ngoài ý muốn, bởi vì thứ hiện ra trước mắt cậu không phải là một thần cách như cậu đoán, mà là hai phần thần cách. Tựa như hai ngôi sao một lớn một nhỏ, hai viên thần cách đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Itsuka Ken.
Viên lớn, đây hẳn phải là [ Divinity ] chính của Rance, bởi vì nó có thuộc tính của quân thần. Về phần viên nhỏ, nó có thuộc tính… Chờ một chút, cái gì đây?
Hai viên thần cách, viên lớn là [ Divinity ] cội nguồn nhất có thuộc tính chiến thần; nó rựa rỡ và sáng chói tựa như là mặt trời, không hề có một chút ô nhiễm nào bám ở trên đó. Còn viên nhỏ, cũng là [ Divinity ], thế nhưng nó lại đỏ rực. Màu đỏ này không phải là màu đỏ của máu, đây là màu đỏ của sự nhiệt tình, của sự cởi mở, của ‘mùa xuân’, của sự bồn chồn.
Màu sắc đầy vẻ ‘tươi xuân’ này, Itsuka Ken dám cá rằng cho dù là bất cứ ai, khi nhìn thấy cái màu này thì điều đầu tiên mà người đó nghĩ đến tuyệt đối là sự mời chào phi thường cởi mở và nhiệt tình tựa như lửa khi khát tình của các cô gái. Nó là tình dục nguyên thủy nhất, cội nguồn nhất, thuần túy nhất, có thể khiến cho người ta cảm thấy đỏ mặt tới tận mang tai, cảm thấy linh hồn cũng rung lên, cảm thấy tâm trí nhộn nhạo.
“Đây là nguyền rủa sao? Tại sao Lancelot lại có hai thần cách? Mà tại sao nguyền rủa lại bám trên thần cách nhỏ còn thần cách lớn thì lại không có? Kim thiền thoát xác hay cái gì sao? Nếu viên thần cách lớn là phần bản chất chiến thần của Lancelot, vậy thì viên nhỏ này… Hả? Không đúng!” Khẽ nheo mắt và nhìn kỹ một chút, Itsuka Ken lầm bầm: “Viên nhỏ mới là bản chất! Còn viên lớn… là truyền thừa?”
Suy nghĩ một chút, Itsuka Ken khẳng định giả thuyết này của mình. Viên nhỏ bị nguyền rủa, bởi vì nó mới là [ Divinity ] đại diện cho bản chất của Lancelot, còn viên lớn sở dĩ không có nguyền rủa là bởi vì nó chỉ là một vật được truyền thừa. Hơn nữa, hẳn là vì có viên thần cách lớn bảo vệ, cho nên nguyền rủa bám trên thần cách của Lancelot mới ‘hiền’ tới như vậy, không có cơ chế có tính chất tự hủy nào. Bất quá đối với một nữ thần xem trọng trinh tiết thì phỏng chừng nguyền rủa này còn đáng sợ hơn nguyền rủa có tính tự hủy nữa.
Sở dĩ có kết luận này là vì nếu giả như thần cách lớn là một vật được truyền thừa, vậy thì khi tới thế giới này, nó hẳn không có bị phong ấn. Với sức mạnh nguyên vẹn của mình, nó triệt tiêu nguyền rủa một cách dễ dàng, cho nên mới không có nguyền rủa bám trên nó, đồng thời nó còn bảo vệ cho thần cách ‘thật’ của Lancelot. Trường hợp này có phần giống với trường hợp của loli Tề Thiên.
Giả thuyết này xem như là hợp lý. Bất quá, việc nó có hoàn toàn đúng với sự thật hay không thì còn phải kiểm chứng.
“Xem ra phải giải trừ được nguyền rủa thì mình mới có thể biết được việc này là thế nào. Thử dùng [ Tinh Lọc ] trước xem!”
Hiện đã xác nhận được rằng nguyền rủa trước mặt là nguyền rủa có tính chất tương tự với ‘Tình Dục’ trong bảy mối tội đầu. Với những thứ như thế này, dùng [ Tinh Lọc ] để thử trước là một quyết định sáng suốt, bởi vì nó sẽ không tạo ra hậu quả không thể khống chế.
Sức mạnh [ Tinh Lọc ] phóng ra. Quả nhiên, không có phản ứng kịch liệt nào, bất quá tốc độ thật sự quá chậm. Nếu muốn tinh lọc hết nguyền rủa thì phỏng chừng là phải tốn tới cả tháng, nguyên nhân là vì đẳng cấp của [ Tinh Lọc ] thật sự hơi yếu. Mặc dù cậu sở hữu sức mạnh của [ Tinh Lọc ], thế nhưng nói theo nghĩa nào đó thì bản nguyên của [ Tinh Lọc ] vẫn chưa được hòa vào trong bản nguyên ‘thật’ của cậu, cho nên đẳng cấp sức mạnh của cậu không có ảnh hưởng trực tiếp được tới hiệu quả của [ Tinh Lọc ]. Đây cũng xem như là một sự tiếc nuối.
Được rồi! Nếu [ Tinh Lọc ] đã không có hiệu quả gì quá lớn, vậy thì dùng sức mạnh thần thánh của [ Ánh Sáng ] để phụ trợ cho nó xem.
Linh lực mang theo tính chất thần thánh tuôn ra và biến thành hình ngọn lửa rồi ập về phía viên thần cách nhỏ mang theo nguyền rủa.
“Xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy Xùy~~……!!!!!!!!!!!”
Hiệu quả phi thường rõ rệt. Nhờ có bản nguyên của [ Ánh Sáng ] trợ giúp, tính chất tinh lọc ẩn chứa bên trong linh lực được đẩy lên cao một cách đáng ngạc nhiên. Đối với loại linh lực có đẳng cấp cao như là linh lực được tạo ra từ bản nguyên [ Ánh Sáng ], sau khi hòa vào tính chất tinh lọc thì năng lực tinh lọc của nó đã trở nên mạnh mẽ vô cùng. Với những nguồn sức mạnh có thuộc tính thiên về tà ác như nguyền rủa thì đây là khắc tinh tuyệt đối.
Trong ngọn lửa thần thánh màu trắng noãn, nguyền rủa màu đỏ tươi dần bị thiêu đốt và tinh lọc sạch sẽ mà không có chút năng lực phản kháng nào.
“Tà ác nhất định sẽ diệt vong, ánh sáng vĩnh viễn tồn tại trên trần thế. Hỡi ánh sáng thần thánh, hãy biến thành lửa và thiêu cháy tất cả cái ác đang hiện ra trước mắt ngươi.”
Ngôn linh được thốt ra từ miệng của Itsuka Ken, đây là thần chú được truyền lại từ thánh nữ của Bái Hỏa Giáo. Sau khi thần chú được đọc lên, ngọn thánh hỏa đang thiêu đốt bỗng trở nên hừng hực hơn nữa.
Mặc dù đối với những thứ rườm rà như là thần chú và ngôn linh, Itsuka Ken khá là xem thường, bởi vì nó nghe có phần tự kỷ và luôn có vẻ dài dòng quá mức, khi chiến đấu thì lấy đâu ra thời gian để mà rườm rà thế chứ? Bất quá, trong trường hợp được phép, cậu vẫn không ngại lợi dụng chúng một chút để gia tăng hiệu suất làm việc.
“ÙNG ————!!!!!”
Ngọn lửa thần thánh bốc lên và điên cuồng thiêu đốt, tất cả nguyền rủa bị nó chạm phải đều bị rửa sạch mà không để lại chút dấu vết nào. Nếu tiếp tục như vậy thì rất nhanh, công việc tẩy trừ nguyền rủa của Itsuka Ken có thể đi vào giai đoạn kết thúc.
Lần này, xem ra mọi thứ khá là nhẹ nhõm. Bất kể là phong ấn hay nguyền rủa thì cũng đều thuộc dạng yếu đối với cậu, cho nên công việc khá thuận lợi.
“Ngoại trừ được viên thần cách lớn che chở ra thì cũng có thể là do phong ấn có tính chất trái ngược với nguyền rủa, nên nguyền rủa mới bị giảm bớt đi nhiều như vậy. Cũng có thể chính phong ấn mới là thứ bảo vệ cho [ Divinity ] của Lancelot cũng chưa biết chừng, giống trường hợp của con nhóc kia. Nếu vậy, Lancelot có quan hệ gì với người lập phong ấn không nhỉ?”
Nhìn nguyền rủa dần biến mất, Itsuka Ken nghĩ thầm.
Lúc này thì màu sắc của nguyền rủa đã trở nên càng lúc càng mờ nhạt. Sự tinh lọc tới từ [ Quang Minh Thánh Hỏa ] mặc dù có bản chất hơi khác so với sự tinh lọc thuần túy của [ Tinh Lọc ], thế nhưng đối với những dị lực có thuộc tính thiên về [ Tà Ác ] thì hiệu quả của chúng lại chẳng khác nhau bao nhiêu, hoặc nên nói rằng [ Thánh Hỏa ] mạnh hơn trong trường hợp này.
“Để phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn, chi bằng đem viên thần cách lớn kia cũng rửa qua một lần luôn đi. Chờ tới khi làm xong thì giải trừ kiềm chế để cho Lancelot lấy lại trí nhớ và tỉnh lại.”
Nghĩ tới thì phải làm ngay, Itsuka Ken phóng ra một ngọn lửa có thuộc tính thần thánh khác lên trên viên thần cách lớn. Được [ Quang Minh Thánh Hỏa ] nung như vậy, coi như trong viên thần cách lớn không có nguyền rủa thì nó vẫn rất có ích cho Lancelot, tối thiểu thì những nhân tố tiêu cực ẩn chứa trong đó sẽ giảm bớt đi rất nhiều, thậm chí là xóa sạch.
Nếu vậy thì coi như có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì chắc cũng sẽ không xảy ra chuyện gì tương tự với trường hợp của Athena và loli Tề Thiên chứ?