Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 355 : ye shenger ( diệp thánh nhi )

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… Chờ… Chờ một chút! Ngươi mới vừa thề như vậy là có ý gì? Tại sao ngươi lại là nghĩa huynh?” Đứng ở bên cạnh của Itsuka Ken, giọng nói bất mãn của loli Tề Thiên vang lên. Lúc này, trông cô bé có vẻ rất khó chịu, cái miệng nhỏ xinh xắn của cô bé cũng có chút dẩu lên.

Hiện tại, việc xung đột giữa Itsuka Ken và loli Tề Thiên đã kết thúc, cô bé đã được Itsuka Ken thả ra.

Có lẽ là do không đánh thì không quen, cũng là có lẽ là do Itsuka Ken có quan hệ ‘thân mật’ với Bằng Ma Vương và Giao Ma Vương, cũng có lẽ là do những lời nói trước đó của Itsuka Ken đã thuyết phục được cô bé, cho nên bây giờ, tuy vẫn hơi có chút miễn cưỡng, thế nhưng cô bé cũng đã đáp ứng việc kết nghĩa cùng với Itsuka Ken.

Việc kết nghĩa được thực hiện bằng cách dùng linh hồn để thề nguyện. Bởi vì Itsuka Ken là người đã đưa ra lời đề nghị này trước, cho nên thành ra cậu phải là người thề trước.

Nghiêm trang mà tuyên thệ, Itsuka Ken lớn tiếng: “Đại đạo trên cao, hôm nay, ta, Ye Jian, dùng linh hồn của mình thề. Từ giờ khắc này trở đi, cho đến tận lúc chết, ta sẽ là huynh muội kết nghĩa cùng với Tề Thiên Đại Thánh. Dù cho có bất cứ việc gì xảy ra, ta và Tề Thiên Đại Thánh cũng không vứt bỏ, không phản bội nhau. Ta sẽ lấy thân phận của huynh trưởng để yêu thương, che chở, bảo hộ Tề Thiên…”

Đứng ở một bên để chờ nghe Itsuka Ken thề như thế nào, để sau khi đối phương thề xong thì sẽ tới mình, loli Tề Thiên nghe được rất rõ lời thề của thiếu niên. Lúc đầu, cô nhóc còn chưa thấy gì kỳ lạ, thế nhưng sau khi Itsuka Ken thề tới giữa chừng thì cô nhóc đã phát hiện có gì đó không đúng, cho nên cô nhóc lập tức thở phì phò mà trừng mắt với cậu và lên tiếng ngắt lời: “Khoan đã! Chờ… Chờ một chút! Ngươi mới vừa thề như vậy là có ý gì? Tại sao ngươi lại là nghĩa huynh?”

Đang thề thì bị loli Tề Thiên ngắt lời, Itsuka Ken cũng không giận mà chỉ hơi ngạc nhiên hỏi ngược lại: “Hả? Có gì không đúng sao? Nhìn bề ngoài thì ta lớn tuổi hơn muội nha. Chẳng lẽ ta làm huynh trưởng thì có gì không đúng?”

“Ai nói thế? Người ta mới không có nhỏ tuổi hơn ngươi. Người ta mới là người lớn tuổi nhất. Tuổi của người ta phải tính tự tận thời Viễn Cổ Thần Thoại, tuổi của ngươi còn không bằng được một con số lẻ của người ta. Ngươi đừng hòng chơi ăn gian. [ Kim Tinh Hỏa Nhãn ] của người ta đã nhìn thấu ‘vòng tuổi’ của ngươi rồi.”

Nói tới đây thì ngọn lửa yêu dị có màu đỏ ngòm lại một lần nữa bùng lên trong hai đồng tử của loli Tề Thiên. Chỉ trong tích tắc, loli Tề Thiên đã hoàn toàn nhìn thấu được tuổi đời còn ‘non trẻ’ của Itsuka Ken.

“Cho nên người ta phải là trưởng tỷ mới đúng! Ngươi ngoan ngoãn mà làm nghĩa đệ của người ta đi! Ừm! Chỉ cần như vậy là được rồi. Nghĩa đệ, nghĩa đệ Ye Jian, hì hì! Mau! Mau gọi ta một tiếng onee-sama đi!”

“Nha ~, nghĩa muội của ta, muội chắc là mình muốn làm onee-sama của ta mà không phải là Imouto-chan chứ?”

Nhìn thấy loli Tề Thiên cười hí hửng và đầy tự tin muốn tuyên bố làm onee-sama của mình. Itsuka Ken cũng không buồn bực mà chỉ cười cười. Về việc này thì cậu ăn chắc loli Tề Thiên cho nên cậu hoàn toàn không sợ, bằng không thì cậu cũng đã chẳng nghĩ ra cái trò kết nghĩa này. Làm huynh trưởng thì thôi, chứ làm nghĩa đệ của một con nhóc có bề ngoài chỉ mới chưa đầy 14 tuổi lại còn nghịch ngợm, phá phách này, thú thật là cậu làm không nổi. Làm như thế, cậu sẽ mất mặt chết!

Đừng có tưởng là cậu kiếm cớ. Thử thay bản thân của mình vào mà liên tưởng xem, phải làm nghĩa đệ của một con nhóc vừa nghịch ngợm, vừa phá phách, vừa lỳ lợm, vừa bất trị, lại chẳng có chút trưởng thành nào này, đây quả thật là một thảm họa. Con nhóc này tuyệt đối có thể làm ra những việc như là lạm dụng thân phận và chức quyền để đem cậu kêu tới hét đi. Bị một con nhóc như thế kêu tới hét đi mà không cãi lại được, cậu thực sự sẽ mất mặt chết.

Thậm chí ngay cả Shiroyasha, khi mà bà còn ở trong hình dạng của một con nhóc, Itsuka Ken cũng chẳng dám gọi bà là onee-sama một cách công khai mà chỉ dám gọi lén lút. Chỉ tới khi bà trở lại hình dạng thật của mình là một mỹ nữ có vóc người và khí chất hoàn toàn chín rũ thì cậu mới dám gọi bà là Shiroyasha-neechan hoặc là Shiroya-nee.

Đến Shiroyasha, một trong những người chị mà cậu yêu thương và kính trọng nhất, cậu còn như thế, vậy thì càng không cần phải nói tới một con nhóc nghịch ngợm và phá phách như loli Tề Thiên. Không có vóc người và khí chất của một người chị, lại không thể khiến cho cậu cảm thấy kính trọng, vậy thì việc muốn cậu gọi đối phương là ‘chị’ là chuyện không thể nào, càng không cần phải nói tới ‘onee-sama’.

Cho nên loli Tề Thiên mà muốn đòi làm chị của cậu, đây là việc còn xa lắm, xa tựa như là ‘chân trời sự kiện’ của hố đen. Con nhóc nghịch ngợm này cùng lắm cũng chỉ có thể làm Imouto-chan của cậu mà thôi. Đây là việc không thể nghi ngờ.

“Đừng có gọi người ta là nghĩa muội! Phải gọi là Onee-sama! Người ta phải là chị mới đúng. Chẳng phải ngươi cũng gọi bản tôn là Đại Thánh tỷ sao? Vậy thì gọi người ta là onee-sama thì có gì sai? Người ta mặc kệ, người ta muốn làm onee-sama!”

Lần này, loli Tề Thiên cho thấy một quyết tâm khó lòng rung chuyển. Cô bé kiêu ngạo mà hếch lên cái cằm nhỏ, tay khoanh ở trước ngực, một bộ ‘người ta nhất định phải làm chị lớn, ngươi có nói gì đi nữa thì cũng đừng hòng thay đổi được ý kiến của người ta’.

Với thái độ vênh vang đắc ý của loli Tề Thiên, Itsuka Ken chẳng buồn phản bác ngay mà cậu chỉ hơi mang theo một tia ý cười và hỏi: “Cô chắc chắn là muốn làm onee-sama?”

“Đương nhiên!”

“Thật sự chắc chắn?”

“…” Thấy Itsuka Ken lại hỏi, đôi mắt to yêu dị có màu vàng óng của loli Tề Thiên bỗng có chút sinh nghi mà hạ xuống để nhìn về phía Itsuka Ken. Dùng cái giọng này để hỏi thăm tới những hai lần, hơn nữa trong mắt còn có chút ý cười nhẹ không quá khó nhận ra, cái thái độ như vậy thì thử hỏi làm sao mà người ta không sinh nghi cho được?

“Ngươi muốn nói điều gì? Nói chung là người ta nhất định phải làm onee-sama. Riêng chuyện này thì ta tuyệt đối sẽ không dao động!”

“Chà ~~ Thật thế sao? Vậy thì tiếc quá nhỉ! Vốn dĩ ta định trở thành nghĩa huynh để thực hiện nghĩa vụ bảo bọc của nghĩa huynh đối với nghĩa muội của mình. Bất quá nếu như cô đã từ chối ý tốt của ta thì thôi vậy, làm nghĩa đệ cũng được. Chỉ là như vậy về sau, nghĩa vụ tìm vũ khí vừa tay cho nghĩa muội cùng với tìm cách để trợ giúp nghĩa muội đi đánh Thiên Giới đành phải gác lại rồi. Nhưng thôi cũng được, nhẹ cả người.”

Nói với giọng ‘vô cùng tiếc nuối’, rồi lại đồng thời có chút ‘nhẹ cả người’, Itsuka Ken thật sự khiến cho loli Tề Thiên tức tới ngứa cả răng mà muốn nhào lên cắn cho cậu một cái.

Bất quá tới cuối cùng, loli Tề Thiên cũng kềm chế được sự xúc động của mình mà thở phì phì và tức giận nói: “Ngươi dám! Nếu như ngươi không nghe lời. Người ta… Người ta liền… liền… Nói chung là ngươi đừng hòng dùng phép khích tướng này để lừa gạt người ta. Người ta không bị lừa đâu. Bất luận ngươi có nói như thế nào đi nữa thì người ta cũng phải làm onee-sama! Hừ hừ!”

“Ah ~~~”

Nghe loli Tề Thiên nói như vậy, Itsuka Ken cũng không có bối rối hoặc thất vọng mà chỉ nở một nụ cười bí hiểm. Con loli này quả đúng là Tề Thiên nha, quật cường tới chịu không được. Thế nhưng có quật cường tới đâu đi nữa thì cũng chỉ vậy thôi, con nhóc này vĩnh viễn không thể chạy thoát được khỏi ngũ chỉ sơn của cậu.

“Chà! Coi bộ có người không muốn vũ khí rồi. Thật là khí phách! Bất quá, ta quên nói là ta vẫn còn một thứ khác muốn tặng cho cô như món quà của huynh trưởng dành cho nghĩa muội. Chỉ đáng tiếc là cô không muốn! Món quà này là thứ mà chỉ có huynh trưởng mới có quyền tặng cho nghĩa muội, còn đệ đệ thì lại không có tư cách tặng cho nghĩa tỷ. Nha ~~ Đúng rồi! Tề Thiên, cô có tên không?”

“Cái gì!? Ngươi hỏi chuyện đó làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ban tên cho người ta sao? Tên của người ta… người ta ————” Đột nhiên, nói tới đây, nụ cười trên mặt của loli Tề Thiên bỗng cứng lại.

Tên? Cô có tên sao?

Tề Thiên Đại Thánh? Đây chỉ là danh hiệu, là danh xưng. Nó không phải là cái tên.

Sun Wukong ( Tôn Ngộ Không )? Đây là tên của bản tôn, của Đấu Chiến Thắng Phật. Không phải là tên của Tề Thiên Đại Thánh.

Tỉ mỉ nghĩ lại, loli Tề Thiên đột nhiên phát hiện ra rằng mình lại chẳng có lấy một cái tên cho chính bản thân. Một cái tên hoàn toàn khác biệt với Đại Thánh tỷ, một cái tên riêng chỉ thuộc về cô, cô không có.

“Ngươi… Ngươi đừng có đùa. Ý của ngươi là muốn đặt tên cho người ta? Tên hay gì đó, chỉ cần tùy tiện lấy một cái là được rồi. Ví dụ như… Ví dụ như… A…!” Nói tới đây, loli Tề Thiên lại nghẹn lời.

Không nghĩ ra được! Hoàn toàn không nghĩ ra được! So với cái danh hiệu vang dội ‘Tề Thiên Đại Thánh’, cô nhóc hoàn toàn không nghĩ ra được một cái tên nào cho xứng đáng. Mặc dù ngoài miệng thì nói là đặt tên gì cũng được, thế nhưng loli Tề Thiên cũng biết rằng tên là một thứ vô cùng quan trọng, nó là một trong những dấu hiệu quan trọng nhất của một người dùng để khẳng định người đó là ai. Thậm chí trong một số nghi thức, tên thật còn là một môi giới quan trọng phi phàm.

Một người mà chẳng có lấy được một cái tên, vậy thì người đó sẽ rất khó khăn trong việc tự nhận biết được mình là ai. Một người mà ngay cả ‘mình là ai’ cũng không thể nói được, vậy thì người đó sẽ không thể nào khẳng định được chắc chắn sự tồn tại của mình, bất kể là với chính bản thân hoặc là với người khác.

Cho nên đối với tên của mình, loli Tề Thiên thật sự không dám qua loa. Tối thiểu thì cô không thể đặt cho mình một cái tên qua loa nghe quá sức là tầm thường và thô tục được. Dù sao thì cô cũng là con gái nha, còn là Tề Thiên Đại Thánh nữa, làm thế sao được?

Ah ah ah! Quả nhiên là mình không có thiên phú để đặt tên. Lấy tên cho mình cái gì, quá khó rồi! Ô oa!!!

“Sao? Không nghĩ ra được cái tên nào hợp ý sao? Nếu vậy thì để ta làm huynh trưởng là được rồi. Nếu ta là huynh trưởng vậy thì đương nhiên có quyền ban tên cho muội muội của mình nha. Ta cam đoan sẽ cho cô một cái tên hợp ý!”

“Ngươi ————” Phẫn hận mà nhìn trừng trừng về phía Itsuka Ken, sau đó, đột nhiên tròng mắt màu vàng óng của loli Tề Thiên chợt lóe lên một cái và hơi đảo vòng.

“Nếu vậy… ngươi nói cho người ta nghe cái tên mà ngươi có thể nghĩ ra được xem. Nếu như nó hợp ý thì người ta…”

“Ha ha, muội muội của ta ơi, tới nước này rồi mà muội còn muốn chơi trò xỏ lá với ta sao? Đừng có quên là ai đã khiến muội rơi vào tình cảnh này đấy nhé! Muội cho rằng ta sẽ ngớ ngẩn mà nói ra, để rồi cho muội cơ hội chơi xỏ lá với ta sao? Hà hà hà!”

“Ngươi… Urusai! Urusai! Urusai! Baka! Baka! Baka! Ngươi là daibaka! Đồ xấu xa! Bại hoại!”

Bị Itsuka Ken lật tẩy trò chơi xấu của mình, loli Tề Thiên thẹn quá thành giận. Cô bé tức muốn bể phổi mà hét lớn. Sau đó, dường như là thỏa hiệp, cô bé hung tợn mà trừng mắt với Itsuka Ken.

Một hồi lâu sau, cô bé mới dùng giọng điệu tức giận xen lẫn một tí chịu thua để nói: “Nói đi! Đồ xấu xa!”

Biết loli Tề Thiên đã chịu thua, Itsuka Ken mới cười khẽ nói: “Được rồi! Nếu em gái đáng yêu của ta đã nói vậy, vậy thì để ta đặt tên cho muội đi. Đầu tiên, cái cần nói tới là họ. Về họ thì bởi vì muội là linh hầu, nên vốn phải dùng họ ‘Sun’ ( Tôn ) là tốt nhất. Bất quá vì cái họ này trùng với Đại Thánh tỷ cho nên có lẽ muội sẽ không chịu. Nghĩ tới việc ngày hôm nay là ngày chúng ta kết nghĩa với nhau, muội là nghĩa muội của ta, vậy thì chi bằng lấy họ của ta đi. Từ nay trở đi, muội sẽ có họ là ‘Ye’ ( Diệp ). Muội không ý kiến chứ?”

“Có ý kiến! Ai mà thèm cái họ đó chứ? Rõ ràng là ngươi đang muốn chiếm hời của người ta!”

“À ~~~” Nghe loli Tề Thiên nói như vậy, Itsuka Ken chỉ cười cười. Cậu biết là cô nhóc đang khó chịu, cho nên thôi, bao dung cho nghĩa muội của mình chút đi.

“Kế tiếp là tên! Vì muội là phần linh cách Tề Thiên Đại Thánh tách ra từ linh cách của Đại Thánh tỷ, đồng thời muội cũng muốn cho tất cả mọi người thừa nhận mình là Tề Thiên Đại Thánh, cho nên một chữ ‘Thánh’ ( 圣 : Sheng ) là phải có. Nhưng chỉ thế thì chưa đủ, bởi vì muội là nữ, đồng thời cũng là em gái của ta, cho nên tên của muội phải thêm một chữ nữa, đó là ‘Nhi’ ( 儿 : er ). Shenger ( Thánh Nhi ), đây sẽ là tên của muội.”

“Sheng… er?” Ngơ ngác mà nỉ non một lần, loli Tề Thiên khẽ nghiệm lấy cái tên mới mà Itsuka Ken vừa đặt cho cô.

“Đúng! Ye Shenger ( Diệp Thánh Nhi )! Sao? Cái tên này không tồi chứ?”

“Shenger… Shenger… Ye… Shenger?” Nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng hiện lên trên mặt của loli Tề Thiên. Rất hiển nhiên là với cái tên mới này, loli Tề Thiên yêu thích nó từ tận đáy lòng và hết sức hài lòng về nó.

“Thích chứ?”

“Hừ, Hừ! Mặc dù cái tên thật bình thường, thế nhưng mà nếu ngươi đã bỏ công ra như vậy thì… miễn cưỡng chấp nhận được!”

Tsundere rồi! Nhưng mà không sao hết! Dù sao một con loli tsundere cũng rất là đáng yêu, không đúng, là vô cùng vô cùng đáng yêu.

“Vậy…”

“Thế nhưng, ngươi cũng đừng mơ người ta gọi ngươi là onii-sama. Cả nii-sama cũng không!”

“What? Ai cha cha? Đây là tính nuốt lời sao?”

“Bất… Bất quá, gọi… gọi ngươi là Jian cũng không phải là không được!” Mặt có chút đỏ lên, loli Tề Thiên nói như thế với Itsuka Ken.

Thấy loli Tề Thiên đỏ cả mặt lên, Itsuka Ken có thể nói là trợn tròn cả mắt. Con loli nghịch ngợm này mà cũng có lúc đỏ mặt? Sẽ không phải là đang giả bộ chứ? Không đúng! Với tính cách của con loli này thì nó nhất định sẽ không thèm làm cái việc ‘hạ thấp uy danh của Tề Thiên’ như thế. Nếu vậy, là cậu bị ảo giác?

Khẽ thở dài và có chút cười thầm, cậu biết là mọi chuyện xong rồi. Thiệt tình, trong lòng thì một đằng còn ngoài miệng thì một nẻo, tsundere làm chi không biết cho khổ cái thân.

“Thế nhưng mà người ta nói trước, về sau chỉ được gọi người ta là Shenger! Người ta sẽ gọi ngươi là Jian! Không được kêu người ta là muội muội, cũng đừng có mong người ta gọi onii-sama! Tuyệt đối cấm! Đã nghe rõ chưa?”

Nhìn con loli đang cố gắng che giấu cái tsundere của mình ở trước mắt, Itsuka Ken ngoài mặt thì giả vờ phiền muộn, thế nhưng ở trong bụng thì đã cười tới bò lăn bò càng. Cậu sắp nghẹn cười tới mức bị nội thương luôn rồi.

Thiệt tình, nói cho hùng hổ vào, thế nhưng còn không phải là một loại biến tướng thừa nhận sao? Muội muội với ca ca, ha ha, chờ tới lúc cả hai quen thuộc rồi thì quyền quyết định không phải là ở trong tay cậu sao chứ? Ah đúng! Còn nhiệm vụ…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio