『 Về sự khác nhau giữa cảnh giới ba chữ số và hai chữ số… Ha ha! Phỏng chừng là ngươi tuyệt đối sẽ không thể ngờ được. Lấy ví dụ đi: nếu như sự khác biệt giữa ba chữ số và bốn chữ số là lấy mười ngàn lần để làm đơn vị, vậy thì sự khác biệt giữa hai chữ số và ba chữ số là trăm triệu lần, mười ngàn lần, ngàn lần, trăm lần, zero, hoặc thậm chí là số âm. Nói đơn giản là, nó không hề có chỉ số cố định giống như ngươi tưởng tượng. 』
“Cái gì ———— !!!! 0? Số âm? Ông đang đùa với tôi sao? Được rồi! Từ từ! Để tôi nghĩ một chút! Ông nói là ‘0’? Hoặc thậm chí là âm? Ý của ông là gì ở đây? Thần linh càng lên cao thì sự khác biệt về bản chất càng lớn, thế nhưng không thể tới mức khác xa như thế được chứ? Ý ông là hai cảnh giới này tồn tại ở hai lĩnh vực hoàn toàn khác biệt nhau? Điều này dẫn tới thần linh hai chữ số thậm chí có thể còn yếu hơn cả thần linh ba chữ số? Thậm chí là… bốn chữ số?”
『 Đúng vậy! 』
Câu trả lời khẳng định của đại thần virus khiến cho toàn bộ biển ý thức của Itsuka Ken đều dao động, cảm xúc tựa như là sóng thần nổi lên trong lòng của Itsuka Ken.
Thần linh hai chữ số thậm chí có thể còn không bằng thần linh ở tầng dưới như ba chữ số thậm chí là bốn chữ số. Việc này thử hỏi có thể chấp nhận được không?
Thần linh bốn chữ số, nếu như không tính tới cậu, thì giả như phải chiến đấu với thần linh ba chữ số, kết quả duy nhất chỉ có thể là bị đối phương nghiền thành tro. Thần linh ba chữ một, một cái tát có thể trực tiếp quất chết một đám thần linh bốn chữ số trở xuống mà không có chút ngoại lệ nào.
Bản thân của Itsuka Ken là một trường hợp vô cùng đặc biệt. Ngoại trừ cậu ra, vậy thì lấy thân là bốn chữ số để chống lại ba chữ số, từ thời đại Thần Thoại tới nay, thậm chí là từ thời đại Minh Cổ mà trời đất vừa được hình thành tới nay, số lượng hẳn cũng ít tới thương cảm đi? Cậu thật sự không dám chắc được là liệu con số đó có thể vượt qua được số ngón tay của cậu hay không.
『 Cho nên ta mới nói là ngươi không thể tưởng tượng được. Nhưng mà thôi, không lãng phí thời gian của ngươi nữa. Ta sẽ nói thẳng cho ngươi biết nguyên nhân dẫn đến hiện tượng đó. Cho nên, hãy nghe cho kỹ, tiểu tử! 』
Có lẽ bởi vì lần trao đổi này là một lần trao đổi thực sự chính thức, vì nó có ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của Itsuka Ken và virus, cho nên đại thần virus cũng không có ý định kéo dài thời gian và trêu chọc Itsuka Ken. Sau khi cho cậu một chút thời gian để làm bước đệm, để cậu có thể hơi bình tĩnh và sắp xếp lại suy nghĩ của mình, đại thần virus trực tiếp nói thẳng.
『 Nếu như sự khác biệt giữa ba chữ số và bốn chữ số là sự khác biệt tới từ ‘bản nguyên’, vậy thì giữa ba chữ số và hai chữ số, sự khác biệt giữa chúng chính là… [ Pháp Tắc ]! 』
“———— pháp tắc!?”
Một từ quen thuộc bật ra từ trong miệng của virus khiến cho Itsuka Ken có chút giật mình. Đối với pháp tắc, Itsuka Ken cũng đã chẳng còn gì là xa lạ.
Nói như vậy không phải là vì cậu đã thấy nhiều hay tiếp xúc nhiều với pháp tắc, chỉ đơn giản là cậu được nghe quá nhiều về nó mà thôi.
Trước không nói tới quãng đời từng làm otaku của cậu, chỉ nói riêng từ khi cậu bắt đầu đặt chân vào thế giới nhị thứ nguyên thì trước đây cũng đã có mấy lần, cậu được nghe đại thần virus nhắc tới cái từ này, ví dụ như là pháp tắc của vị diện vân vân và vân vân. Cho nên đối với cái từ ngữ ‘cao siêu’ đó, cậu đã chẳng có gì là xa lạ.
Chỉ là, mặc dù đã chẳng có gì là xa lạ, thế nhưng nếu như nó có liên quan trực tiếp tới thế giới cậu đang sống, vậy thì đó là chuyện khác. Giờ, đại thần virus đang nói với cậu rằng thần linh hai chữ số của Khu Vườn Nhỏ có thể nắm giữ được thứ huyền ảo chỉ tồn tại trong khái niệm như là pháp tắc? Cái chuyện ngoài mức dự tính như thế quả thực khiến cho Itsuka Ken khó lòng bình tĩnh.
Bất quá, với trí tuệ siêu việt của bản thân, ngay khi nghe được hai chữ [ Pháp Tắc ] thì dường như cậu đã hiểu được nguyên nhân tại sao tỷ lệ xích về mặt thực lực của hai và ba chữ số lại có sự khác biệt lớn tới như vậy rồi.
Bất quá, so với điều đó thì càng có một suy đoán khác khiến cậu cảm thấy lòng như đang nổi sóng hơn, đó là ở giai đoạn mà cậu bắt đầu quá độ từ bốn chữ số lên ba chữ số như hiện giờ, đại thần virus lại đột nhiên nhắc tới pháp tắc với cậu. Dựa theo phong cách làm việc của virus thì trừ khi nó có liên quan trực tiếp tới cậu, nếu không thì ông ta sẽ không dài dòng mà nhắc tới nó vào thời điểm quan trọng này.
Nếu vậy, cậu có thể hiểu rằng, trong tương lai cực ngắn sắp tới, cậu sẽ có sự tiếp xúc trực tiếp tới cái thứ được gọi là [ Pháp Tắc ] này hay không? Hơn nữa, nguyên nhân của sự tiếp xúc này còn đang ở gần trong gang tấc, đó chính là —— công pháp mới?
『 Giờ thì chắc là ngươi cũng đã hiểu rồi đúng không? Hiểu cái lý do mà tại sao bản đại thần nói rằng sự khác biệt về thực lực giữa hai chữ số và ba chữ số lại có biên độ phập phồng lớn tới như vậy? 』
Nói xong, không đợi Itsuka Ken gật đầu, đại thần virus tiếp tục dùng cách nói đơn giản, dễ hiểu và rõ ràng để giải thích cho Itsuka Ken về ý nghĩa của [ Pháp Tắc ].
『 [ Pháp Tắc ], dùng cách nói đơn giản nhất để hình dung thì nó chính là quy luật. Tất cả mọi quy luật tồn tại trong trời đất thì đều nằm trong phạm trù của pháp tắc. Ngươi có thể gọi nó là ‘chân lý’, có thể gọi nó là ‘đại đạo’, có thể gọi nó là ‘pháp tắc’, ‘quy tắc’, ‘định luật’, ‘quy luật’, v… v… Thế nhưng bất kể ngươi gọi nó như thế nào thì chúng nó cũng chỉ có cùng một bản chất, đó là ý nghĩa vô hình, là bản chất sâu tầng nhất của một ‘tồn tại’. Tương tự với việc trái táo tại sao lại rơi xuống, bóng bóng tại sao lại bay lên, v… v… 』
『 Còn về việc lĩnh ngộ pháp tắc, lấy một ví dụ đơn giản cho ngươi dễ hiểu: theo như bản nguyên [ Ánh Sáng ] mà ngươi đang có hiện giờ. Nếu như thằng nhóc con nhà ngươi không ngừng trải nghiệm, không ngừng tìm hiểu, không ngừng lý giải bản nguyên [ Ánh Sáng ], mãi tới khi ngươi nhìn thấu được bản chất của nó, và người cũng có thể lý giải được ý nghĩa sâu tầng của nó, vậy thì theo lẽ tự nhiên, ngươi sẽ nhận được sự ân tứ của ‘trời đất’: nó sẽ ban cho ngươi pháp tắc có thuộc tính của [ Ánh Sáng ]. 』
“Pháp tắc có thuộc tính của [ Ánh Sáng ]? Khoan! Khoan! Chờ một chút! Cách nói của ông đang làm tui rối lên đấy! Có gì thiếu ở trong cách diễn tả của ông thì phải? Tại sao sau khi ‘nhìn thấu được bản chất của [ Ánh Sáng ]’ thì thứ tui nhận được lại là ‘pháp tắc có thuộc tính của [ Ánh Sáng ]’ mà không phải là ‘ pháp tắc [ Ánh Sáng ]’?”
『 Hừ! Ngươi cho rằng việc lĩnh ngộ được pháp tắc, đến mức nó có thể được trời đất của thừa nhận rằng đó là thứ ‘thuộc về ngươi’, là một chuyện dễ như việc ăn cơm uống nước sao? Có bao nhiêu thần ma từng tồn tại từ thuở khai thiên tích địa tới giờ nhưng vẫn bị kẹt lại ở cửa ải này người có biết hay không? Ngồi thiền ngàn năm, nhập định vạn năm, tiếp nhận ngàn vạn tôi luyện, luân hồi chuyển thế để trải nghiệm nhân sanh vạn thái, v… v… Bọn chúng nghĩ ra bao nhiêu cách như vậy chỉ để tìm hiểu pháp tắc, thế nhưng cuối cùng lại vẫn bị kẹt ở cửa ải này mà không thể nào thành công. Đừng có nói là thành công, cho dù là biên giới của pháp tắc cũng không chạm tới. Pháp tắc [ Ánh Sáng ], ngươi nghĩ hay quá nhỉ? Được! Vậy giờ ngươi nói cho ta nghe xem: ánh sáng có bao nhiêu thuộc tính? Bao nhiêu quy luật? Bao nhiêu tính chất? Hử? 』
“????????” Trên đầu hiện lên khá nhiều dấu chấm hỏi (???), bởi vì Itsuka Ken thật sự hơi có chút bị rối và không rõ là đại thần virus đang có ý gì. Hiện giờ, cậu thật sự hơi bị cách nói của virus quấn cho choáng váng. Bất quá, cậu dường như đã sắp bắt được vấn đề thật sự nằm ở đâu rồi.
『 Trị liệu, tẩy lễ, cầu phúc, tinh lọc, thẩm phán, trừ tà, v… v… Tất cả nhưng thứ đó đều là tính chất của ánh sáng. Bản chất của ánh sáng được hình thành từ vô số những tính chất nhỏ hơn. Sau khi tập hợp hết tất cả những tính chất đó lại cùng một chỗ với nhau, ngươi mới có được pháp tắc [ Ánh Sáng ] hoàn chỉnh. Cho nên việc lĩnh ngộ pháp tắc không phải là việc đùng một cái là xong, ngươi phải chia nhỏ việc lĩnh ngộ ra, phải lý giải và trải nghiệm từng thuộc tính một của pháp tắc. Ví dụ như với [ Ánh Sáng ], thuộc tính thường thấy của nó là ‘trị liệu’. Sau khi ngươi nhìn thấu được bản chất của tính chất ‘trị liệu’ của [ Ánh Sáng ], lý giải được ý nghĩa sâu tầng nhất của nó, vậy thì ngươi có thể nhận được pháp tắc có tên là [ Trị Liệu ]. Từ đó thì sức mạnh [ Ánh Sáng ] mà ngươi đang sử dụng sẽ mạnh hơn, nổi bật nhất là thuộc tính ‘trị liệu’ mà ngươi đã lĩnh ngộ. 』
Hiểu! Đã minh bạch! Đã rõ ràng!
Hóa ra là vậy! Việc lĩnh ngộ pháp tắc cũng giống như việc đi học, phải học xong một thứ thì mới có thể học được thứ kế tiếp. Nói đơn giản là pháp tắc chẳng khác gì một môn học, và tính chất của nó cũng là kiến thức cần học của môn học đó, chúng được chia nhỏ và có hệ thống đàng hoàng từ thấp đến cao.
『 Xem ra ngươi hiểu rồi. Ở đây, bản đại thần chỉ đang nói tới việc ‘lĩnh ngộ pháp tắc’, còn bản chất của pháp tắc bản đại thần đã nói trước đó, không có gì phải bàn thêm nữa. Nếu theo như phương thức bình thường, nếu ngươi muốn lĩnh ngộ được một ‘hệ pháp tắc’ hoàn chỉnh, ví dụ như là pháp tắc [ Ánh Sáng ], vậy thì ngươi phải bắt đầu từ việc lĩnh ngộ lấy những tính chất cơ bản của nó. Đồng thời, việc lĩnh ngộ của ngươi không thể quá ‘tạp’. Nói đơn giản là học cái gì ra cái đó, học xong cái này rồi thì mới tới cái tiếp theo. Hiểu không? 』
『 Ngươi không thể nào lĩnh ngộ nhiều thứ cùng một lúc với nhau, bởi vì độ khó của việc lĩnh ngộ pháp tắc thật sự quá cao. Lĩnh ngộ một thứ cho tốt cũng đã là một vấn đề khó rồi, nếu như ngươi còn không biết chuyên tâm thì việc lĩnh ngộ sẽ càng thêm vô vọng. Bản đại thần nói lĩnh ngộ ở đây là sự lĩnh ngộ đã hoàn toàn hoàn chỉnh, không còn gì để lĩnh ngộ thêm nữa. Nói đơn giản là đem ‘skill’ luyện tới level max thì mới luyện skill tiếp theo, việc lĩnh ngộ pháp tắc cũng giống vậy. 』
『 Thế nhưng đương nhiên, trên đời vẫn tồn tại thứ được gọi là thiên tài, thậm chí là quỷ tài, dị tài. Bọn họ có thể lĩnh ngộ nhiều loại pháp tắc cùng một lúc. Ví dụ như các đời tiền bối của ngươi, cũng có một kinh thế dị tài có thể lĩnh ngộ nhiều loại pháp tắc cùng một lúc. Người ta lĩnh ngộ pháp tắc là tính bằng ‘lần’, còn hắn thì tính bằng ‘đợt’. Thậm chí tới trước khi chết, cái tên đó gần như đã lĩnh ngộ được hơn quá nửa số pháp tắc con của pháp tắc [ Hắc Ám ]. Chỉ đáng tiếc là số tuyệt thế dị tài như vậy thật sự không nhiều, trong chư thiên thế giới, thậm chí là chư thiên vị diện, số dị tài như vậy cũng chỉ le que có vài ngón tay. Đáng tiếc… 』
Nói tới đây, giọng của đại thần virus cũng có hơi xúc động. Có lẽ là ông tiếc hận cho vị kỳ tài tuyệt thế kia. Dù sao thì trong số tất cả các tiền bối của Itsuka Ken, người như vậy cũng rất là hiếm thấy. Chỉ là hiện giờ, ông đã bị ép tới mức phải ký đồng sinh cộng tử khế cùng với Itsuka Ken thì cũng biết được là kết quả của những tiền bối trước đó của Itsuka Ken là ra sao rồi. Tất cả đều bị sát hại một cách tàn nhẫn. Hiện giờ, Itsuka Ken là người duy nhất ký khế ước cùng với đại thần virus, và có lẽ cũng sẽ là người cuối cùng.
『 Cũng chính vì sự khác biệt là nằm ở [ Pháp Tắc ], cho nên sự cách biệt về thực lực giữa hai chữ số và ba chữ số mới không công bằng tới như vậy. Nếu như pháp tắc mà ngươi lĩnh ngộ là pháp tắc yếu nhược, vậy thì sự trợ giúp của nó đối với thực lực của ngươi chẳng có bao nhiêu. Nếu như xui xẻo mà gặp phải thần linh ba chữ số nào đó vốn mạnh hơn mình, vậy thì bị giết hoặc phong ấn cũng là việc dễ hiểu. Còn tại sao trước đó ta đồng ý với việc hai chữ số còn yếu hơn bốn chữ số thì là vì xem như phòng hờ thôi. Kẻ xui xẻo như thế là cực kỳ ít, thế nhưng thực sự tồn tại, bất quá ta e là cả đời ngươi cũng khó lòng mà gặp được trường hợp hi hữu tới như thế. 』
Được rồi, nói tới lúc này thì Itsuka Ken cũng đã hiểu được sự khác biệt về thực lực giữa ba chữ số và hai chữ số rồi.
Nói đơn giản thì cũng giống như tiến hóa, cấp bậc của sinh mệnh không đồng nghĩa với sức chiến đấu. Chiến đấu là một phần của sinh mệnh, thế nhưng nó không phải là sinh mệnh, chỉ là một phần thôi. Nói đơn giản thì là như vậy.
『 Còn về phần việc đã lĩnh ngộ được hết tất cả tính chất có trong bổn nguyên của mình để cho nó trở thành một pháp tắc hoàn chỉnh như là [ Ánh Sáng ], [ Bóng Tối ] và vân vân, cái đó là tầng thứ cao hơn của thánh… Mà thôi, nói việc đó với ngươi làm gì? Biết cũng chỉ tổ làm nhiễu suy nghĩ của ngươi. Nói chung là ở giai đoạn hiện giờ, ngươi chỉ cần biết khái niệm về [ Pháp Tắc ] và cách thức lĩnh ngộ [ Pháp Tắc ] là được rồi. Còn về phần những thứ như là cường độ của [ Pháp Tắc ], thuộc tính của [ Pháp Tắc ] vân vân, ngươi chả cần phải biết làm gì. Nếu ngươi muốn hỏi nguyên nhân tại sao thì là vì… Nhóc con, hiện giờ ngươi không có biện pháp để lĩnh ngộ pháp tắc thuộc về ngươi. 』
“ÔNG NÓI CÁI GÌ ———— !!!!!!!!!!?”
Tựa như là một tiếng sấm nổ giữa trời quang khiến Itsuka Ken gần như giật nảy cả mình mà thét lớn. Virus vừa nói cái gì? Ông ta vừa nói rằng mình không có biện pháp để lĩnh ngộ [ Pháp Tắc ] thuộc về chính mình?
[ Pháp Tắc ] là một thứ không thể thiếu để trở thành thần linh hai chữ số. Nó là mấu chốt để cậu mạnh hơn. Thứ mấu chốt như thế, giờ đại thần virus lại nói rằng cậu không có biện pháp để lĩnh ngộ nó? Chuyện như thế, cậu có thể chấp nhận được sao?
Tất cả những gì cậu đã làm trong quá khứ, tất cả đều chỉ nhắm tới mục tiêu để trở nên mạnh hơn, và giờ thì pháp tắc chính là thứ bao trùm lên tất cả mà cậu cần phải đạt tới. Vậy mà giờ đại thần virus chỉ dùng một câu nói và phủ định tất cả mọi thứ? Không thể chấp nhận!
Dù trải qua bao nhiêu khó khăn, Itsuka Ken cũng chưa từng dao động. Dù bao nhiêu thống khổ, cậu cũng đều từng nghiến răng nghiến lợi mà bước qua để đi tới mức này. Vậy mà giờ, ông già này lại nói với cậu rằng cậu chỉ đang đi trên một con đường dẫn tới vực sâu không đáy? Không! Thậm chí không có cả vực sâu mà chỉ có một mảnh hư vô không tồn tại?
Đừng có nói đùa! Cái chuyện như vậy mà muốn cậu tin và chấp nhận? Không bao giờ! Không ai có thể chấp nhận được điều này. Cậu tuyệt đối sẽ không chấp nhận rằng đạo của mình đã hết.
Bất tri bất giác, sự táo bạo và điên cuồng bắt đầu trỗi lên trong lòng của Itsuka Ken, theo đó là vô số những cảm xúc tiêu cực vốn trầm tích ở sâu trong lòng cậu cũng bắt đầu bộc phát.