Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 359 : có pháp [ phệ linh ]!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

『 BAKA!! TỈNH LẠI!!! Cái thằng ngu này, ngươi muốn nhập ma hay sao? 』 Đột nhiên, đúng lúc này thì tiếng hét tựa như sấm của đại thần virus chợt vang lên trong đầu của Itsuka Ken khiến cho cậu giật mình tỉnh lại.

Toàn thân rung mạnh. Cái đầu vốn trở nên xung động và có chút táo bạo của Itsuka Ken bỗng nhiên giống như bị dội nước đá mà trở nên lạnh lại. Toàn bộ những luồng cảm xúc tiêu cực đang trỗi lên ở trong lòng cậu đều tiêu tan sạch. Ngay lập tức, Itsuka Ken lấy lại sự tỉnh táo và minh mẫn nên có của mình.

“Hô ~ hô ~~~ .”

Hít vào – thở ra một vài hơi thật dài, Itsuka Ken cố gắng khiến cho tâm cảnh trở nên bình tĩnh lại. Một lúc lâu sau, Itsuka Ken mới vuốt phẳng lại được cái đầu bỗng trở nên có chút xao động của mình.

Sau khi đã bình tĩnh lại, Itsuka Ken mới khẽ nuốt vài ngụm nước miếng, lòng còn sợ hãi mà nghĩ về điều vừa xảy ra. Thật nguy hiểm! May mà có ông già đó gọi tỉnh, bằng không chắc giờ này mình nhập ma luôn rồi.

Nghĩ như vậy, Itsuka Ken càng thêm có cảm giác nguy cơ về tình trạng của mình hiện giờ. Quả nhiên, ‘Tâm Ma’ của cậu đã mạnh hơn rồi, không đúng, phải nên nói là cho dù tới lúc này, cậu vẫn chưa hề hiểu được sức mạnh thật sự của tâm ma. Cho dù cậu đã nắm chắc được cảm xúc của mình tới như vậy, thế nhưng mà cậu chỉ mới vừa buông lỏng có một chút thì nó đã lập tức thò đầu ra và ảnh hưởng tới cậu ngay.

Đã cẩn thận tới vậy rồi mà còn bị đối phương chui chỗ trống, cứ coi như là điều mà đại thần virus vừa nói thật sự quá là chấn động với cậu, thế nhưng cậu cũng không cần táo bạo và hấp tới nỗi muốn hoàn toàn phát cuồng vội như thế chứ? Dù sao thì có ông già này ở đây, cậu cần sợ cái quái gì về việc mình không thể tiến bộ? Thiệt tình…

Thấy Itsuka Ken đã hoàn toàn bình tĩnh lại và hơi có chút khổ não mà xoa đầu, đại thần virus cũng biết được là cậu đang nghĩ gì, cho nên ông nói: 『 Hai ~~~ Thằng nhóc, ngươi thực là… Thôi được rồi! Không nói chuyện đó nữa. Giờ, nghe cho kỹ những lời mà bản đại thần sắp nói. Nghe kỹ, bởi vì chuyện này rất quan trọng với ngươi. 』

Lúc này, giọng của đại thần virus bỗng trở nên rất là nghiêm túc và thận trọng.

『 Nói thật lòng, bản đại thần rất hài lòng về tính tự giác và nghị lực của ngươi, cũng rất vừa ý về ngộ tính và bản tính của ngươi khi làm việc. Thế nhưng, nếu ngươi muốn đi xa hơn nữa thì chừng đó vẫn là chưa đủ, còn thiếu rất nhiều. Nhớ kỹ, tuyệt đối không bao giờ được xem thường [ Tâm Chướng ] của chính mình. Bản đại thần đã thấy được rất nhiều người, tất cả đều ưu tú hơn xa ngươi, mạnh mẽ hơn xa ngươi, thậm chí cả vận mệnh cũng vượt xa ngươi, thế nhưng toàn bộ chúng đều ngã gục xuống khi phải đối mặt với Tâm Ma của chính mình. 』

『 Vừa rồi, sở dĩ ta nói rằng trong tình trạng hiện giờ, ngươi không thể lĩnh ngộ được pháp tắc của mình, nguyên nhân chính là vì ngươi vẫn còn chưa vượt qua được Tâm Chướng của bản thân. Dùng cách nói của Khu Vườn Nhỏ thì Tâm Chướng này có độ khó cũng tương đương với Gift Game để cho bán tinh linh trở thành một Tinh Linh hoàn chỉnh. Nó có thể không khó trong mắt người khác, thế nhưng đối với ngươi, độ khó của nó là tuyệt đối. Kẻ vượt qua được nó cũng tức là đã siêu việt được chính bản thân mình. Thế nhưng nếu như không vượt qua được, nó sẽ trở thành vách ngăn vĩnh viễn khiến ngươi không thể lĩnh ngộ được bản chất sâu nhất của ngươi, mà nếu vậy thì ngươi không thể nào nắm giữ được pháp tắc. 』

“… Tâm ma hạn chế?”

『 Đúng, có thể hiểu là như vậy. Có nó ảnh hưởng, ngươi vĩnh viễn không thể nào tiếp xúc được những thứ thâm sâu của chính ngươi. Mà pháp tắc, nếu như không thể bắt đầu bằng chính ngươi thì độ khó của nó cũng gần như là tuyệt đối. Vì thế nếu không thể vượt qua được Tâm Ma, ngươi vĩnh viễn sẽ không thể nào lĩnh ngộ được pháp tắc cho dù ngươi có mạnh đến đâu đi chăng nữa. Thế nhưng tất nhiên là nếu ngươi có thể tự mình vượt qua được nó, vậy thì cánh cửa của thế giới mới sẽ mở ra trước mắt ngươi. Con đường bước lên cảnh giới hai chữ số sẽ không còn khó khăn nào lớn hơn nữa. 』

‘Tự mình giải quyết Tâm Ma sao?’ Nghe lời giải thích của đại thần Virus, Itsuka Ken lại một lần nữa thật lòng cân nhắc về vấn đề này.

Thú thực thì cậu thật sự không ngờ là Tâm Ma của mình lại phiền toái tới vậy và có can hệ trọng đại tới như vậy. Vốn dĩ cậu còn tưởng rằng đây chỉ là một chướng ngại thông thường, mặc dù có lẽ nó rất khó vượt qua, thế nhưng nếu như có đủ nghị lực cùng tự giác thì việc vượt qua sẽ không phải là khó khăn quá lớn.

Nhất là sau khi cậu biết được rằng mình đã đạt tới cảnh giới tối chung của bốn chữ số và đã có đủ điểm năng lượng để mua công pháp tầng kế tiếp, cậu cảm thấy việc mình đột phá lên cảnh giới ba chữ số đã là đương nhiên. Mà nếu như thế thì, việc chiến thắng tâm ma hẳn không phải là việc khó khăn quá lớn mới đúng. Dù sao thì trong suy nghĩ của cậu, tâm ma chỉ can hệ được tới việc cậu đột phá cảnh giới ba chữ số là cùng.

Thế nhưng hiện giờ, ai mà ngờ được là độ bao quát của nó lại lớn tới như vậy, thậm chí ngay cả việc quan trọng như là lĩnh ngộ pháp tắc và đột phá các cảnh giới về sau thì cũng đều dính dáng tới nó.

Trong lúc nhất thời, Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút bực bội. Cái cảm giác lơ lửng và phù phiếm này thật sự khiến cậu cảm thấy rất bấn loạn và khó chịu. Bất quá, đã trải qua việc tâm ma xâm lấn như vừa rồi, cậu không có ý định để cho nó có cơ hội trỗi lên thêm lần nữa, cho nên cậu nhanh chóng vuốt phẳng cảm xúc của mình xuống.

『 Bất quá, ngươi cũng không cần phải nản lòng. Bản đại thần cũng biết được độ khó khăn của việc khắc phục tâm ma, cho nên bản đại thần cũng không ép ngươi phải vượt qua nó ngay. Hãy cứ chuẩn bị cho tốt đi rồi hẵng tính tới nó. Còn về việc lĩnh ngộ pháp tắc, bản đại thần cũng đã nghĩ cách để giúp cho ngươi. Trải qua thiên tân vạn khổ tốn không biết bao nhiêu là ý tưởng, bản đại thần cuối cùng cũng sáng tạo thành công công pháp này. Tên của nó là [ Phệ Linh ], chỉ cần có nó, tất cả mọi vấn đề khác ngoại trừ tâm ma đều có thể giải quyết. 』

“Cái gì?”

Thần thái rung động và ngữ khí kinh nghi bất định của Itsuka Ken vào lúc này phải nói rằng đã khiến cho lòng hư vinh của đại thần virus được thỏa mãn tới cực điểm. Bỏ bao công sức ra như thế, giờ lại thấy được sự rung động của người khác vì thành quả của mình, cũng không trách được đại thần virus cảm thấy đắc ý.

『 Ai bảo bản đại thần chọn phải một thằng nhóc rắc rối như ngươi làm chi? Cho nên hết cách, cũng chỉ có thể nghĩ cách để chùi đít thay cho ngươi. Mặc dù hơi vất vả một chút, thế nhưng cuối cùng cũng thành công. Công pháp mới này được ta sáng chế ra chính là vì để giải quyết tình trạng không thể lĩnh ngộ pháp tắc của ngươi hiện giờ. Ngoài ra, một phần cũng là vì cân nhắc tới tốc độ phát triển của ngươi trong tương lai. Vừa rồi ta cũng đã nói: công hiệu cắn nuốt của [ Phệ Linh ] cao hơn [ Blacklight virus • Kai ] tới những một hai tầng thứ, nguyên nhân chính là ở chỗ nó có thể giúp ngươi cắn nuốt tất cả mọi thứ hữu hình lẫn vô hình, vật chất lẫn phi vật chất. Ngươi có thể dùng nó để cắn nuốt tất cả mọi thứ, điều kiện tiên quyết là ngươi đủ thực lực. 』

Nói tới đây, đại thần virus khẽ hắng giọng một cái, cố ý trì hoãn mấy giây rồi mới nói tiếp: 『 Thế nhưng nếu chỉ vậy thì không đáng để ta nói dông dài với ngươi nhiều như vậy. Cái quan trọng nhất ở đây chính là, hiệu quả chính của nó, cũng đồng thời là hiệu quả căn bản nhất của nó khiến cho nó áp đảo [ Blacklight virus • Kai ] , đó chính là: nó – có – thể – cắn – nuốt – [ Pháp • Tắc ] – của – người – khác. 』

“Cắn nuốt [ Pháp Tắc ]?” Được rồi, giờ thì nói thật, Itsuka Ken đã chẳng buồn ngạc nhiên hay khiếp sợ nữa, vì cậu đã bị dọa tới chai luôn. Cắn nuốt pháp tắc của người khác? Cái trò đùa nay hơi bị lớn đó. Nếu mà công pháp này thực sự có năng lực đó, cậu mà có nó xong, vậy thì tốt nhất là đừng bao giờ để cho ai biết, còn bằng không cậu tuyệt đối sẽ biến thành thịt Đường Tăng trong mắt của chư thiên thần phật tồn tại trên đời.

『 Hết hồn rồi đúng không? Đúng, chính là cắn nuốt pháp tắc. Nó có thể giúp cho ngươi cắn nuốt được pháp tắc mà người khác đã phải trải qua bao gian khổ mới lĩnh ngộ được mà không để lại bất cứ hậu quả nào. Công pháp của Blacklight virus, nói thực thì mặc dù ngay từ đầu, bản đại thần đã tiến hành cải tạo cho nó, thế nhưng bản chất của nó cũng vẫn chỉ có vậy. Nó tối đa cũng chỉ có thể cắn nuốt được những như tồn tại thật, cho nên cắn nuốt bản nguyên đã là cực hạn của nó rồi. Muốn nó giúp ngươi cắn nuốt được những thứ huyền ảo chỉ tồn tại dựa trên khái niệm như là [ Pháp Tắc ] thì nó hoàn toàn lực bất tòng tâm. 』

『 Thế nhưng [ Phệ Linh ] thì khác. Bởi vì không pháp này, bản đại thần sáng tạo ra nó dựa trên cơ sở là lấy bản chất [ Hủy Diệt ] của mình để làm nền. Nó là một công pháp hoàn toàn mới, chưa bao giờ tồn tại trong chư thiên vũ trụ. Bởi vì nó được tạo ra dựa trên cơ sở là lấy một tia bản chất của bản đại thần làm gốc, cho nên nó cũng giống như bản đại thần, có thể cắn nuốt hết thảy mọi thứ, kể cả [ Pháp Tắc ] và những thứ cao siêu hơn. 』

Lời giới thiệu có thể khiến cho bất cứ ai cũng phải cảm thấy kích tình mênh mông, nhiệt huyết sôi trào. Thế nhưng với Itsuka Ken thì lúc này, cậu chỉ đang nghĩ tới một việc. Đó là ————

Năng lực cắn nuốt của công pháp này có hạn chế hay yêu cầu tiên quyết gì không?

Lời của đại thần virus, nói thật thì đúng là đã khiến cho Itsuka Ken hơi có chút cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, thế nhưng là ma vương của sự tham lam, Itsuka Ken cảnh giác đối với sự tham lam hơn bất kỳ ai hết. Cậu biết chắc là trên đời này, tuyệt đối không bao giờ có chuyện ngon ăn như là bánh từ trên trời rơi xuống. Cứ coi như là bánh rơi từ trên trời xuống thì cũng phải ước chừng xem là mình có đón được không, hay là mình có thể bị nó đập chết.

Công pháp mới, nghe thì có vẻ rất biến thái, mà sự thực là nó cũng rất biến thái khi có thể cắn nuốt được cả thứ chỉ tồn tại trong khái niệm như là [ Pháp Tắc ], thế nhưng trên cõi đời này làm gì có chuyện không làm mà hưởng? Cho dù có không làm mà hưởng thì cũng là vì đã có người làm xong trước rồi mà thôi. Hơn nữa, với tính của đại thần virus, sao có thể cho Itsuka Ken một thứ khiến cậu có thể ngồi mát mà ăn bát vàng như vậy?

“… Được rồi! Mặc dù xác thực là tui rất động lòng với công pháp mới này, thế nhưng ông vẫn còn chưa nói cho tui biết hạn chế và điều kiện của nó. Tui tuyệt đối không tin là công pháp mới này của ông có thể cắn nuốt [ Pháp Tắc ] của người khác một cách tùy ý mà không có bất cứ điều kiện nào.”

『 Chà ~~, vẫn còn giữ được bình tĩnh sao? Xem ra tâm cảnh của ngươi cũng có tiến bộ lớn. Điều kiện thì đúng là có, thế nhưng rất đơn giản, nó cũng y như những công pháp khác có hiệu quả tương tự vậy thôi, đó là hạn chế về thực lực. Nói chung ngươi chỉ cần có đủ thực lực để hạ gục đối thủ, sau đó dùng công pháp này để cắn nuốt đối phương, vậy thì tất cả mọi thứ của đối phương, kể cả [ Pháp Tắc ] mà đối phương đã phải trải qua trăm cay ngàn đắng mới luyện ra được, đều sẽ là của ngươi. Ngoài ra thì không còn điều kiện nào cho việc cắn nuốt. 』

“Cái gì? Chỉ có cái này?” Trợn tròn mắt, Itsuka Ken hơi giật mình mà thốt lên, sau đó cậu hít một hơi thật sâu và thở ra, vẻ mặt của cậu trở nên vô cùng nghiêm túc.

Nói thật lòng, nếu như là người khác nói với Itsuka Ken điều mà đại thần virus vừa nói, cậu tuyệt đối sẽ không tin. Cái chuyện như vậy, thử hỏi có thể tin được một cách dễ dàng hay không? Cho cậu một hạn chế chẳng thể xem là hạn chế như vậy, và nói với cậu là cậu có thể tùy ý cắn nuốt tất cả mọi thứ nếu như cậu chịu tu luyện công pháp mới? Chuyện này…

‘Cắn nuốt tất cả mọi thứ’, đây quả thật là một chuyện không thể tin được. Trên đời này có thể tồn tại thứ như thế sao? ‘Có thể cắn nuốt tất cả mọi thứ chỉ cần bản thân có thể hạ được đối phương’, đồng nghĩa với việc trong toàn bộ vũ trụ, tất cả mọi thứ đều có thể trở thành con mồi của cậu. Đây quả thật là quá nghịch thiên.

Quá ăn gian rồi! Nếu như mà để cho người khác biết là trên người cậu có một môn công pháp như vậy, cậu dám thề là toàn bộ số cự đầu có mặt ở trong Khu Vườn Nhỏ đều sẽ vội vàng xuất quan mà chạy tới để truy sát cậu. Quá bá đạo, quá hung tàn, hung tàn tới không có biên giới. Đây quả thực là…

Mặc dù việc đánh bại một đối thủ đã lĩnh ngộ pháp tắc thực không phải là việc dễ, bởi vì tất cả những kẻ đã lĩnh ngộ được pháp tắc, trừ trường hợp đặc biệt ra thì toàn bộ số còn lại đều từng một thời là cường giả chung cực của hàng ba chữ số, hoặc yếu nhất thì cũng là đỉnh phong. Thế nhưng, những kẻ đã lĩnh ngộ pháp tắc cũng có phân chia mạnh yếu. Nếu như cậu bắt đầu ra tay với kẻ yếu nhất, sau đó cứ từng bước một mà cắn nuốt kẻ khác, nếu vậy, chờ tới khi cậu hoàn toàn trưởng thành, thử hỏi còn ai có thể ngăn cản được đây?

Thật quá nghịch thiên, nghịch thiên tới mức ngay cả người tham lam như Itsuka Ken cũng muốn chối bỏ sự tồn tại của nó.

『 Sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn tăng thêm hạn chế cho nó sao? Để cho nó nghe ‘có vẻ đáng tin hơn’? 』

“Ông đùa với tôi sao? Đừng có nói với tôi là nó chỉ có một hạn chế chẳng tính là hạn chế như vậy! Được! Cứ coi như là hạn chế của việc cắn nuốt chỉ có như vậy đi. Vậy giờ ông nói cho tôi nghe, nó còn có tác dụng phụ gì? Hoặc là… nó vẫn còn có một điều kiện then chốt khác cho việc… bắt đầu tu luyện?” Nói tới đây, đôi mắt của Itsuka Ken lấp lánh những tia tinh mang.

Cậu tuyệt đối sẽ không tin rằng điều kiện của công pháp này chỉ có như vậy. Tác dụng phụ thì không có khả năng lắm, bởi vì như thế sẽ có chút bôi bẩn thanh danh của virus, thế nhưng nếu là còn điều kiện khác, ví dụ như điều kiện cậu vừa nói, vậy thì hoàn toàn có thể. Cậu tuyệt đối sẽ không mang theo tâm lý may mắn để nghĩ rằng hạn chế của công pháp này chỉ có chừng đó.

『 Ha ha ~~ thằng nhóc con, xem ra ngươi trưởng thành hơn rồi đó! Vẫn còn nhớ được chuyện này mà không bị lợi ích của nó làm cho váng đầu. Tốt! Rất tốt! Đúng! Ngươi nói đúng. Công pháp này vẫn còn một điều kiện nữa, điều kiện mà ta nói lúc nãy chỉ là điều kiện để ngươi có thể sử dụng công pháp mà thôi. Khi ngươi sử dụng công pháp này để cắn nuốt thì điều kiện ta vừa nói là điều kiện duy nhất, còn lại không có tác dụng phụ, hiệu quả cắn nuốt cũng không có hạn chế gì. Thế nhưng điều kiện khác mà ta chưa nhắc tới, nó chỉ là một điều kiện đơn thuần, một lựa chọn vô cùng quan trọng mà ngươi phải chọn để có thể tu luyện công pháp này. 』

Quả nhiên là vẫn còn điều kiện! Hơn nữa có vẻ như là điều kiện này còn không dễ, bằng không thì ông ta cũng chẳng dùng từ ‘vô cùng quan trọng’ để hình dung thay cho việc nói thẳng.

Lựa chọn quan trọng, điều kiện tu luyện. Sờ cằm một chút, Itsuka Ken dường như bắt được cái gì rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio