Atlans, nơi được xưng là công viên nước xa hoa nhất của đảo Itogami, còn được biết đến với danh hiệu là thiên đường trên mặt nước. Một tấm vé để vào đây, nhất là vào mùa hè, hoàn toàn là một giấc mơ xa không thể vời đối với rất nhiều người, bởi vì mỗi khi hè về thì số lượng người tranh mua vé thực sự quá đông và chi phí tiêu dùng ở đây thật sự quá đắt. Còn nguyên nhân của việc này thì từ danh hiệu ‘thiên đường trên nước’ của nó cũng đã đủ để giải thích rồi.
Các hạng mục giải trí trong công viên nước Atlans, chưa kể đến các hạng mục chi tiêu và giải trí bình thường khác như là mua sắm, ăn uống, v… v…, chỉ xét riêng về các hạng mục vui chơi trên nước thôi thì nơi đây cũng đã xứng đáng với danh hiệu thiên đường trên mặt nước của nó.
Ở đây, trừ các trò chơi thường thấy như là ‘dòng sông lơ đãng’, ‘thám hiểm rừng nhiệt đới’, ‘bãi biển nhân tạo’, cùng với các kiểu cầu trượt ra, công viên nước Atlans còn có các hạng mục giải trí cấp cao khác được đầu tư vô cùng công phu và tốn kém như là ‘dòng sông trong ngôi nhà ma’, ‘hành trình trên mây’, ‘vượt ngục trong dòng sông ngầm’, ‘leo núi dưới thác nước’, ‘trở về thời cổ đại’, v… v… Tất cả những hạng mục giải trí mang tính mạo hiểm và kích thích này, mới là nguyên nhân thực sự khiến cho Atlans trở thành công viên nước được hoan nghênh nhất với những hạng mục giải trí được yêu thích nhất.
Thiên đường trên nước, danh thực chính quy.
“Oa a a a a ~~~ bên này! Bên này, để tôi!”
“Coi chừng đằng sau, Mimori-chan!”
“YAA.A.A… !!!!! Cảm ơn, Sasasaki-chan!”
Trong một con đường nước tối om, tiếng hét của hai cô gái liên tục vang lên, là tiếng của Mimori và Misaki. Sở dĩ hai người hét lên như vậy là vì hiện giờ, nhóm của Ye Jian đang chơi trò không gian ảo, chủ đề là ‘dòng sông trong ngôi nhà ma’. Nội dung thì giống như cái tên đã miêu tả: người chơi chủ đề này phải đi xuồng qua một ‘con sông’ dẫn qua một ngôi nhà ma và phiêu lưu ở trong đó.
Trong công viên nước Atlans, các trò chơi mang tính giả tưởng tuyệt đối không phải là thứ có tính chất bình thường khiến người ta chỉ cần hơi tỉnh táo một chút là có thể biết được rằng thứ mình thấy là giả.
Là một công viên nước trực thuộc tập đoàn chuyên đầu tư vào các hạng mục giải trí như là Atlantis, công viên nước Atlans biết được rằng thứ mà người ta chú ý nhất khi giải trí luôn luôn là cảm quan.
Cảm quan, đây là thứ cốt lõi nhất để đem lại sự hài lòng cho du khách, nhất là trong các trò chơi ảo. Biết được điều đó, Atlans đã đầu tư một số lượng tài chính cực lớn để đem toàn bộ đường hầm của các trò chơi mang tính thám hiểm thiết kế thành một không gian ảo ảnh đa chiều lập thể. Một khi chống xuồng vào các không gian đó, đảm bảo là có thể khiến cho người ta có cảm giác mình đã tới một không gian khác và đang ở trong một hành trình vượt qua dị thời không.
Bởi vì lần này, nhóm của Ye Jian chọn chủ đề là ‘ngôi nhà ma’, ngoài ra còn kết hợp với ‘rừng mưa nhiệt đới’, cho nên khung cảnh hơi có chút khác với những ngôi nhà ma khác. Sở dĩ chọn chủ đề như vậy là vì Ye Jian sợ Kanon-chan sẽ bị hình ảnh u ám của ngôi nhà ma làm cho ám ảnh. Với những đứa bé như Kanon-chan, Ye Jian cảm thấy so với việc đi ngôi nhà ma thì một cuộc phiêu lưu tới rừng nhiệt đới sẽ thú vị hơn nhiều.
Và đúng như vậy thật, kỹ thuật không gian ảo của công viên nước Atlans đã không làm cho Ye Jian phải thất vọng. Nhìn từng đợt hung cầm, mãnh thú, ác quỷ rồi quái vật cứ từng lượt từng lượt mà xuất hiện rồi đánh tới, Ye Jian thật sự phải nhìn mà than thở.
Khi chơi các trò chơi ảo thì đầu tiên, trước khi chống xuồng vào nơi này, du khách sẽ phải chọn địa đồ, và tùy theo địa đồ bất đồng mà hình ảnh xuất hiện trước mắt du khách cũng sẽ bất đồng.
Nếu như chọn rừng mưa nhiệt đới, vậy thì trong quá trình thám hiểm sẽ xuất hiện các loài mãnh thú kinh khủng, thậm chí còn có cả các loài quái vật chỉ có trong huyền thoại như rồng, phượng hoàng, v… v…
Còn nếu chọn là di tích thời cổ đại thì thứ xuất hiện sẽ là các ác quỷ và quái vật như ma cà rồng, xác ướp, quỷ, v… v…
Nói chung là tùy theo phong cách mà quái vật xuất hiện sẽ khác.
Trừ việc đó ra thì trước khi tiến vào đường hầm, người tham gia còn có thể căn cứ theo tính chất của địa đồ mà mình đã chọn để nhận lấy các loại ‘vũ khí’ vừa tay như là súng phép thuật, pháo lazer, bùa diệt quỷ, v… v… đương nhiên cũng có các loại ‘vũ khí lạnh’ được chạm trổ bằng phép thuật nữa.
Hiệu quả của chúng thì khỏi phải bàn, tuyệt đối có thể khiến người ta lạc vào cảnh giới kì lạ như đang dùng vũ khí thật với những đặc hiệu không thể hoàn mỹ hơn nữa.
Hoàn cảnh ác liệt, ma quỷ đáng sợ, thú dữ hung ác, cùng với đặc hiệu của vũ khí, tất cả đều được mô phỏng lại ở mức độ hoàn mỹ nhất bởi hệ thống ảo ảnh đa chiều. Lợi dụng công nghệ cao, công viên nước Atlans đã sáng tạo ra những vật giả này.
Thế nhưng coi như dù đã biết rằng đây chỉ là giả, nhưng một khi bước vào trong đó thì cảm quan và máu ở trong người cũng vẫn sẽ sôi lên, nhịp tim tăng tốc.
Bởi vì quá chân thực rồi, chân thực tới mức mà cả một attack mage của quốc gia như Sasasaki Misaki cũng đều không tự chủ được mà trở nên nhập tâm.
Bởi vì một chiếc xuồng chỉ cho phép bốn người cùng đi, vì vậy hiện tại, người đồng hành cùng với Ye Jian cũng chỉ có Akatsuki Mimori và Sasasaki Misaki, ngoài ra còn có thiên thần nhỏ Kanon nữa.
Về phần Natsuki-chan thì sau khi bị Ye Jian ôm nhảy vào trong bể bơi xong thì sau một vài giây luống cuống, cô đã trực tiếp dùng phép thuật điều khiển không gian của mình để chạy mất dép. Thề có trời, đây là lần đầu tiên mà cô phải dùng phép thuật không gian để bỏ chạy một cách chật vật như vậy.
Đối với việc Natsuki-chan bỏ đi, Ye Jian không biểu thị tiếc nuối, thế nhưng ở trong lòng thì cậu đã thầm hạ quyết tâm.
Sau khi bắt được tên trộm đồ lót thì Ye Jian đã hoàn toàn rảnh tay, lôi kéo Mimori và Misaki đi chung với mình, Ye Jian chính thức bắt đầu hành trình của mình trong thiên đường trên nước Atlans cùng với các nữ sinh.
Các hạng mục thông thường thì không có gì để bàn, nhóm của Ye Jian chơi xong rất nhanh.
Đầu tiên là thang trượt, với tư cách là nam tính duy nhất, Ye Jian có thể nói là được hưởng thụ một lần ôn hương nhuyễn ngọc, hương diễm vây quanh, sung sướng vô cùng.
Ngoại trừ các nữ sinh thay nhau ra trận thì người khiến cho Ye Jian chú ý nhất khi chơi cầu thang trượt đương nhiên là thiên thần nhỏ Kanon vẫn luôn ngồi ở trong ngực của cậu rồi.
Sau đó là tới Mimori và Misaki. Về phần Mimori thì thường hay dán cơ thể no đủ đầy quyến rũ của mình lên người cậu, điều này khiến cậu có muốn không chú ý cũng không được.
Về phần Misaki thì còn hào sảng hơn, vì muốn chơi độ khó cao hơn khi trượt, Misaki lợi dụng cặp chân thon dài bền bỉ của mình để kẹp lấy eo của cậu, rồi để cho cậu tự do dựa vào bộ ngực no đủ cùng với cái bụng trắng phẳng lỳ thon thả và vô cùng đàn hồi của mình, tạo thành một tư thế khiến cho người ta không thể không liên tưởng tới việc ‘gì đó’ mà chơi cầu thang trượt. Tình cảnh này khiến vô số nam tính gần đó mắt bốc ra lửa.
Sau đó là chơi các trò như là boomerang, Kamikaze 19 mét, Twister Max hay Tornado, Multislide, v… v…
Dưới ánh mắt ước ao, ghen tị, sùng bái và ngưỡng mộ của các nam tính ở xung quanh, Ye Jian vô cùng vui vẻ mà chơi các trò chơi với mức độ hương diễm có thể nói là lửa nóng vô cùng, hơn nữa chưa bao giờ đứt đoạn.
Các nữ sinh thì không cần phải nói, những cô bé đang trong giai đoạn thanh xuân ảo tưởng này có thể nói là to gan và nhiệt tình ngoài sức tưởng tượng của Ye Jian.
Phải biết rằng trong số các nữ sinh mà cậu mời đi cùng, không có nữ sinh nào mà không phải là mỹ nhân phôi, kết hợp với quyết thắng đồ tắm, hoàn toàn đã đủ tư cách để khiến cho Ye Jian cảm thấy hai mắt phát sáng.
Bị mấy con bé đã xinh đẹp mà lại còn lớn mật này vây quanh, Ye Jian thừa nhận là có nhiều lần mình đã bị trêu chọc tới mức trong lòng ngứa ngáy khó chịu.
Cố ý dùng bộ ngực vẫn còn đang phát triển nhưng vô cùng có quy mô đè ép cánh tay của cậu, mài mài trong ngực cậu, không tự chủ được mà phát ra tiếng ngâm tựa như mèo kêu, thậm chí có mấy con nha đầu lớn mật còn dám trực tiếp vụng trộm đem tay của Ye Jian đặt lên trên cơ thể trẻ trung đầy vẻ non nớt và yêu kiều của mình.
Hô ~~~ ! Mặc dù hơi có chút khó chịu vì phải kềm chế, thế nhưng theo thời gian dần trôi qua thì Ye Jian cũng dần quen với sự xằng bậy của các nữ sinh. Mấy con bé này, thật đúng là dê vào miệng cọp, cho rằng cậu nhịn là cậu ăn chay đúng không? Với mấy thiếu nữ còn nai tơ như vậy, cậu chỉ cần hơi lăn qua lăn lại một chút là đã có thể làm cho mặt đỏ tới mang tai, toàn thân mềm nhũn.
Thật đúng là… Dê non mà còn chủ động ghé vào trong miệng cọp, còn chủ động để cho cọp cắn mình, đúng là tự tìm đường chết nha. Cậu chỉ cần tùy tiện thổi nhẹ vài hơi nóng vào lỗ tai, sau đó nói vài câu trêu cợt, hoặc là chỉ cần chủ động vỗ nhẹ vài cái vào mông thì đám bé gái này đã xụi lơ và thua tan tác rồi.
Ấy vậy mà dù có bị cậu trêu tới như vậy, đám bé gái vẫn chứ người trước vừa thua tan tác thì người sau lại tiến lên, hơn nữa cứ vòng đi vòng lại, giống như là cả đám đã quyết định chủ động để cho cậu ăn thịt ấy, dù rằng phản ứng thì cứ ngây ngô vô cùng.
Cái cảm giác rung động trẻ trung của tuổi thanh xuân này, Ye Jian thật sự rất hưởng thụ, nó khiến cậu cảm giác như là mình lại về với thời còn học sinh, được nếm trải lấy mối tình đầu vậy. Dù ngây ngô nhưng lại khiến cho người ta tưởng niệm và quyến luyến.
Cũng bởi vì vậy, đối với mấy con bé ngây ngô nhưng lớn mật này, Ye Jian không làm quá đáng, cậu chỉ trêu chọc ở mức vừa đủ, khiến cho mấy cô bé này thua trận là sẽ ngừng tay. Hưởng thụ cảm giác ngây ngô và rung động là đủ rồi, không nên làm cho nó mất đi sự ngây ngô thanh thuần mà trở nên biến vị.
Trái lại, với Mimori và Misaki thì sức chống cự của Ye Jian trở nên yếu hơn nhiều. Hai vị mỹ nhân thành thục và hào phóng này cứ liên tục đưa phúc lợi cho cậu khiến cậu cảm thấy thập chỉ đại động, hai tay đều ngứa, thậm chí rất nhiều lần đều có nguy cơ bị cướp cò.
Dù sao thì một cái thì xấu bụng lại thích đùa dai, thỉnh thoảng thì lại chủ động đùa giỡn và đưa phúc lợi; còn một cái thì lại tùy tiện, hào sảng và không có chút tự giác nào, hoặc nên nói là hoàn toàn không đề phòng với người mà mình tán thành, bất kể đó là nam hay nữ. Với hai cô gái như thế, Ye Jian thật sự cảm thấy trong người ứa ra lửa, thế nhưng lại thật không tiện ra tay.
Dù sao thì tuy rất tham lam và háo sắc, thế nhưng cậu lại không phải là thứ thấp kém chỉ biết suy nghĩ bằng nửa người dưới, hoặc nên nói, sự tham lam tuyệt đối của cậu đã quyết định rằng cậu không bao giờ có thể trở thành một kẻ chỉ biết suy nghĩ bằng nửa người dưới.
Cho nên tới cuối cùng, khi cảm thấy dục hỏa trong người đã trở nên sắp kềm chế không nổi, Ye Jian trực tiếp tìm tới thiên sứ nhỏ của cậu để ôm vào trong lòng. Khẽ ngửi lấy mùi thơm cơ thể thoang thoảng nhẹ nhàng khiến người ta trở nên điềm tĩnh của Kanon-chan, đồng thời cảm thụ khí chất thuần khiết trong veo của cô bé, Ye Jian dần cảm thấy dục hỏa trong người được tịnh hóa. Rất nhanh, cậu đã đem dục hỏa trong người mình đè xuống.
Sau khi chơi rất nhiều trò chơi thì cuối cùng, nhóm của Ye Jian cũng tới khu vực trò chơi ảo và quyết định tham gia trò ‘dòng sông trong ngôi nhà ma’ này. Tới khu vực này rồi thì đừng nói là các nữ sinh, thậm chí ngay cả Mimori và Misaki cũng quên béng mất việc tặng phúc lợi lung tung. Một khi đã chơi trò này rồi thì ai cũng sẽ quên hết tất cả mọi thứ mà tập trung vào việc phiêu lưu với vũ khí trên tay.
Lúc này thì Mimori và Misaki, mỗi người đều cầm một món vũ khí riêng, Mimori thì cầm loại súng phép thuật chuyên bắn ra đạn ma thuật, còn Misaki thì cầm một cây côn dài cùng với cung tên. Hiện giờ thì cả hai bận tới tối mày tối mặt để chống cự với lũ quái thú và ma quỷ đang tập kích. Phải lưu ý rằng chiếc xuồng được dùng để chơi trò này khá lớn, cho nên cả bốn người hoàn toàn có thể tùy ý vận động mà không có chút khó khăn nào.
Về phần Kanon-chan thì đang nấp ở trong ngực của Ye Jian, thỉnh thoảng thì lại dùng chiếc mâm tròn trong tay mà phát ra những chùm ma quang cỡ lớn.
Khi mới bắt đầu chơi, Kanon còn hơi bối rối mà sợ hãi đôi chút. Thế nhưng sau đó, vì được núp ở trong ngực của Ye Jian nên cô bé nhanh chóng buông lỏng, chỉ là cơ thể thì vẫn hơi căng thẳng đôi chút, đại khái là vì hình ảnh xung quanh quá chân thực khiến cô bé trở nên nhập tâm cho nên mới như vậy. Phản ứng bình thường.
“Ye-kun, mau tới hỗ trợ. Thuyền của chúng ta sắp chống không nổi rồi.”
“Phía trước giao cho cậu, Ye-chan!”
Rầm rầm rầm bang bang!!!
Nhìn tình cảnh hỗn chiến ở xung quanh với tiếng vũ khí và quái vật đang gào thét, cùng với các đặc hiệu âm thanh hình ảnh sống động tới mức tận cùng, Ye Jian bất đắc dĩ mà cầm lấy cây súng ngắn ở bên người mà tham gia vào ‘cuộc chiến’.
“Được rồi! Vậy thì để chú đại sát tứ phương cho Kanon xem. Nhớ giúp chú nha!”
“Ừm! Ừm! Kanon nhất định sẽ giúp chú!” Rất nghiêm túc mà trả lời, Kanon-chan dựa sát vào người của Ye Jian và giơ chiếc mâm tròn trong tay và phát ra một đống các chùm ma quang cỡ lớn.
“Ha ha ~~ Nếu Kanon-chan cũng nghiêm túc như vậy, vậy thì chú cũng phải cố gắng một chút rồi.”
Cầm lấy cây súng thứ hai, Ye Jian khẽ cười và bắt đầu một lần biểu diễn cá nhân với hai khẩu súng như đang múa.
Trong tầm mắt, tất cả quái thú và ác quỷ có thể nhìn thấy được, chỉ cần chúng hơi thò đầu ra thì toàn bộ đều bị headshot.
Đạn không bao giờ cạn, và quái vật thì cũng không bao giờ hết, điều đó khiến cho cuộc vui của bốn người trở nên càng lúc càng cao trào hơn.
Sau khi kết thúc chuyến đi ở Atlans, Ye Jian và những người khác lại tiếp tục một hành trình vui chơi mới.
Trong lúc nhóm của Ye Jian đang vui đùa ầm ỹ ở trên đường, thì ở phía xa, một bóng người mặc đồ Gothic màu trắng vẫn luôn dõi theo bọn họ chợt dùng ngữ khí đầy phức tạp mà khẽ nỉ non: “Tên ngốc đó, quả nhiên là đã biết rồi sao?”