“Sempai, chị đi cùng với tôi như vầy là sao? Không phải sempai cũng có nhiệm vụ làm hộ vệ cho Mimori-nee sao? Sempai đi như vầy, chẳng lẽ Bộ Máy Vua Sư Tử không có ý kiến?” Nhìn cô gái đang đi cùng với mình, Ye Jian có chút bất đắc dĩ, cũng có chút dở khóc dở cười mà hỏi.
Hiện giờ, nơi cậu đang có mặt là một vùng thuộc về khu vực biên cảnh của đế quốc bóng đêm do Foregazer ( Primogenitor đệ nhị ) thống trị. Theo bản đồ thế giới thì nó là một quốc đảo có tên Cyprus thuộc địa vực Tây Á.
Sở dĩ mà hiện giờ, Ye Jian có mặt ở đây là bởi vì thông qua sự giúp đỡ của Yukari, cậu đã lấy được một tin tình báo từ hệ thống tình báo của Hội Sư Vương. Tin tình báo đó ghi rõ là có một vampire thuộc ‘Thế Hệ Cũ’ đang cư ngụ trên đảo quốc này, cấp bậc là hầu tước. Nghe nói trước đây thì vampire cấp bậc hầu tước này cũng từng là một hầu tước thuộc một khu vực lãnh thổ tự trị nào đó của Vương Triều Tuyệt Diệt, nhưng hiện giờ đã bị trục xuất và tước mất danh hiệu hầu tước.
Vampire thế hệ cũ, cấp bậc hầu tước, bị trục xuất, vị trí gần; cả bốn tiêu chuẩn này có thể nói là hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Ye Jian, cho nên ngay khi nhận được tin tình báo này, Ye Jian đã quyết định khởi hành ngay lập tức mà không chút chần chừ.
Có thể khiến cho thánh cơ của Hội Sư Vương lạm dụng tư quyền chỉ để giúp đỡ mình, khỏi cần phải nói cũng biết là Ye Jian cảm thấy đắc ý như thế nào, bởi vì đối với Ye Jian mà nói thì đây là một tín hiệu rất tốt, nó cho thấy rằng việc tiến công chiếm đóng vị ngự tỷ này đã có tiến triển rất lớn.
Việc tiến công chiếm đóng có tiến triển, đây là một việc tốt, thế nhưng còn chưa đợi Ye Jian vui sướng được bao lâu thì việc diễn ra sau đó khiến cậu hơi trở tay không kịp, đó là Yukari lại ‘từ bỏ’ công việc hộ vệ của mình để đi theo cậu tới vùng đảo quốc Tây Á này. Đây thật sự là điều khiến Ye Jian trở tay không kịp và cảm thấy bất đắc dĩ.
Về việc giữ an toàn cho Mimori, nói thực thì Ye Jian không lo lắng lắm, bởi vì cậu đã dự phòng sẵn một đống bài tẩy, đảm bảo là chỉ cần cậu còn sống thì Mimori tuyệt đối sẽ không bị rụng lấy nửa cọng tóc gáy. Cho nên hiện giờ, thứ khiến cậu cần phải ưu tư hơn chính là sự có mặt của Yukari.
Lần này, cậu đi là để săn quỷ hút máu, vậy tức là việc xảy ra xung đột với đối phương là 120%. Mà đối phương thì lại là vampire thuộc thế hệ cũ, cấp bậc còn là hầu tước, cậu sẽ không thể nào khống chế được đối phương nếu chỉ dùng sức mạnh giống như cậu đã thể hiện trước đó, vậy tức là cậu sẽ phải dùng nhiều sức mạnh hơn.
Chỉ là, Yukari lại ở một bên và nhìn chằm chằm như thế, cậu sẽ phải rất bó tay bó chân nếu như muốn vừa chiến đấu vừa phải cố gắng tìm cách để giữ bí mật về sức mạnh của mình.
Hơn nữa vấn đề không chỉ có thế. Yukari là thánh cơ của Hội Sư Vương, được cử tới để bảo vệ Mimori; vậy mà hiện giờ cô lại bỏ ngang xương công việc đang làm mà chạy theo cậu, một attack mage của quốc gia, đến tận nơi này để làm xằng làm bậy, vậy thử hỏi Hội Sư Vương có thể ngồi yên được không? Cho dù cậu không sợ thì cũng không cần phải tự gây phiền toái cho mình đúng không?
Cho nên, suốt từ khi bắt đầu khởi hành tới giờ, Ye Jian đã thử thuyết phục Yukari nhiều lần. Thế nhưng rất hiển nhiên là mọi cố gắng của cậu đều thất bại, Yukari vẫn đi theo cậu tới tận đây.
“Hừ! Ngươi cho rằng tại sao ta phải đi chung với ngươi? Còn không phải là vì giám sát cái tên nhà ngươi sao? Thằng ranh con, mặc dù ta đồng ý giúp ngươi tìm người, nhưng không có nghĩa là ta sẽ để mặc cho ngươi tùy ý làm xằng làm bậy. Trong đầu ngươi nghĩ cái gì, ta không biết, nhưng ta biết là ngươi chả thèm để ý gì hết. Không đi theo để trông chừng ngươi, lỡ như để ngươi phá hủy giao ước thánh vực, vậy thì lúc đó ta chính là tội nhân thiên cổ. Về phần tiến sĩ thì ngươi không cần quan tâm, ta đã để vài con shikigami lại rồi, người của ta cũng sẽ giám sát nhà ga và sân bay ở đó 24/7, hơn nữa chẳng phải chính ngươi cũng lưu lại bài tẩy sao?”
Không chút do dự, Yukari hừ lạnh một tiếng và trả lời Ye Jian một cách lẽ thẳng khí hùng. Nói câu cuối cùng, cô thậm chí còn lườm Ye Jian một cái.
“Nói như vậy thì cũng không sai, thế nhưng bên phía tổ chức của sempai thật sự không có vấn đề gì sao? Sempai giúp tôi tìm ra tung tích của tên vampire gì đó cũng đã khiến tôi rất cảm tạ rồi. Thật sự không cần sempai phải vất vả đi chung với tôi như vậy. Yên tâm đi, ngoại trừ mục tiêu của chuyến đi lần này, tôi sẽ không chủ động khiêu khích hoặc ra tay với bất cứ vampire nào, trừ khi thật sự bị ép tới bất đắc dĩ.”
“Ngươi còn dám nói như vậy? Nếu không phải… Hừ! Nói chung, lần này ta nhất định phải đi cùng ngươi. Để ta xem rốt cục thì ngươi có bí mật gì! Tình báo về ngươi là thứ rất quan trọng đối với Hội Sư Vương; là thánh cơ của Hội Sư Vương, ta không thể bỏ qua cơ hội quan sát lần này. Cho nên lần này, bất kể ngươi có nói gì đi nữa thì cũng vậy thôi. Ta tuyệt đối sẽ theo ngươi tới cùng. Hơn nữa, đã tới tận đây, ngươi cảm thấy ta sẽ bỏ ngang xương mà đi về chỉ vì vài câu nó của ngươi?”
Vác chiếc hộp đựng kiếm màu đen ở sau lưng, Yukari nói với giọng chắc như đinh đóng cột. Từ biểu hiện của cô, Ye Jian xác định được là cô nàng này đã hạ quyết tâm rồi. Lần này coi bộ cậu có nói gì hay làm gì đi nữa thì cô nàng cũng sẽ không chịu về một mình. Xem ra lần này, cậu cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
“Thôi được rồi, nếu sempai đã nói như thế! Bất quá tới lúc đó, sempai cũng đừng có ra tay lung tung nha. Tôi tới đây vì mục đích cá nhân, lại có cớ ở bên ngoài, ra tay thì cũng không sao, thế nhưng nếu một thánh cơ của Hội Sư Vương như sempai mà đột ngột ra tay không có lý do thì tình hình sẽ rất là hỏng bét đấy. Nói thế nào đi nữa thì ‘thánh cơ của Hội Sư Vương liên thủ với một attack mage của quốc gia, cùng thảo phạt một quỷ hút máu thuộc thế hệ cũ’ cũng không phải là một tin tức hay ho đối với bất cứ ai, coi như con quỷ kia là kẻ đã bị trục xuất thì hiểu lầm cũng không nhỏ đâu.” Nhún vai, Ye Jian vừa thở dài vừa nói với Yukari.
“Ngươi tưởng ta là baka giống như ngươi sao? Còn cần ngươi nhắc? Ta cũng không muốn về sau phải nghe những tin đồn như là ‘thánh cơ của Hội Sư Vương cấu kết với một thằng nhóc attack mage quốc gia để làm chuyện xấu’ vân vân và vân vân… Ây…” Nói tới đây, Yukari chợt khựng lại, bởi vì cô chợt ý thức được là mình vừa nói ra một câu rất là dễ gây hiểu lầm. Cái gì mà ‘cấu kết với nhau làm việc xấu’? Nghe cứ như là… Cứ như là…
Nghĩ tới đây, gương mặt của Yukari hơi đỏ lên một tý. Cuối cùng, vì để cho đỡ xấu hổ, cô cuống quýt mà lên tiếng bào chữa: “Ngươi, thằng nhóc thúi, đừng có nghĩ lung tung, biết không? Ta không có ý gì hết!”
Ye Jian đã chẳng biết phải nói gì rồi, cô nàng này tự kỷ tới như vậy, bố mẹ nàng biết không? Hình như ở đây chỉ có một mình cô nàng suy nghĩ lung tung đi? Thiệt tình…
Cứ như vậy, hai người bước xuống sân bay thuộc thủ phủ nước Cyprus. Rời khỏi sân bay, Ye Jian và Yukari không đón xe mà trực tiếp dùng phép thuật để đi thẳng tới mục tiêu của chuyến đi lần này.
… …
Trong một tòa lâu đài có lối kiến trúc Hy Lạp cổ, một thanh niên tóc đen chừng 27 – 28 tuổi đang ngồi chễm chệ trên bảo tọa của chánh đường. Hai tay của hắn đang ôm hai thiếu nữ trẻ đẹp, tay trái thì đang cầm một cốc rượu đỏ, đôi mắt thì liếc về người đang quỳ ở trước mặt.
“Basque đại nhân, thuộc hạ có việc cần bẩm báo.”
Người vừa lên tiếng là một người trung niên có bề ngoài già dặn và từng trải, hiện người này đang phủ phục ở trước mặt của người thanh niên. Gã đàn ông trung niên này là thủ hạ đắc lực đồng thời là bề tôi trung thành của thanh niên tóc đen gọi là ‘Basque’. Khi Basque bị trục xuất khỏi Vương Triều Tuyệt Diệt, cũng chỉ có người đàn ông trung niên này vẫn trung thành với Basque và đi cùng hắn tới nơi này.
“Có chuyện gì, Foster? Chẳng phải ta đã nói với ngươi là nếu không có chuyện gì đặc biệt thì đừng tới làm phiền ta sao?” Nói tới đây, đôi mắt màu vàng sậm của Basque bắn ra những tia nhìn hung tàn của loài dã thú. Nếu như người đối mặt với ánh mắt này không phải là người trung niên mà là những bề tôi khác của Basque, phỏng chừng là đã bị hù tới toàn thân phát run.
Phải biết rằng trước khi rời khỏi Vương Triều Tuyệt Diệt thì con quỷ hút máu thuộc thế hệ cũ này cũng đã vô cùng nổi tiếng về sự tàn bạo và nóng nảy, và sau khi bị lưu đày tới nơi này thì sự tàn bạo của hắn càng trở nên đáng sợ hơn.
Cho đến thời điểm hiện tại, số lượng Huyết Tộc cùng thế hệ bị hắn cắn nuốt đã nhiều tới không biết bao nhiêu mà kể.
Tàn sát và cắn nuốt đồng tộc thì cũng thôi. Đằng này, ngay cả với nhân loại thì số trinh nữ bị hắn bắt cóc để làm đồ chơi và hút máu cũng đã nhiều tới mức khó để có thể dùng con số để thống kê. Hơn nữa, hắn còn làm điều này một cách công khai và không thèm che giấu; nói theo nghĩa nào đó thì hành vi này quả thực đã vi phạm nghiêm trọng đến Giao Ước Thánh Vực được các Primogenitor ký kết với nhân loại.
Cũng chính vì nguyên nhân này mà từ khi bị lưu đày tới đây, thỉnh thoảng vẫn cứ luôn có một số lượng attack mage khá lớn chạy tới lâu đài của Basque để thảo phạt hắn.
Chỉ đáng tiếc là cho tới hiện tại, số attack mage có thể sống để rời khỏi đảo thật sự rất ít ỏi, còn về phần Basque thì hắn vẫn sống nhăn, sống khỏe và tiếp tục làm những điều hắn muốn.
“Thật có lỗi, Basque đại nhân. Thế nhưng với việc này, bề tôi cảm thấy dù thế nào cũng cần phải thông tri với ngài càng sớm càng tốt.” Hiểu rõ bản tính của chủ nhân mình, người trung niên cấp dưới dùng giọng nói kính cẩn trước sau như một để dâng lời can gián.
“Nói đi! Cho ngươi một phút!”
Giọng nói trầm trầm vang lên, cho thấy sự khoan dung và sủng hạnh của Basque với người trung niên; bởi vì nếu như là những thuộc cấp khác, bọn họ tuyệt đối không có cơ hội để nói dù chỉ là một phút.
“Đại nhân, người của ta phát hiện ra có attack mage thuộc Hội Sư Vương xuất hiện ở sân bay của thủ phủ. Theo thẩm tra đối chiếu, thân phận của người này là diệt ma thánh cơ của Hội Sư Vương, Endou Yukari.”
“Thánh cơ của Bộ Máy Vua Sư Tử?”
“Thật có lỗi, Basque đại nhân. Vốn dĩ loại người có thân phận thấp kém đó không đáng để thuộc hạ làm phiền ngài, thế nhưng gần đây đối phương khá nổi tiếng ở khu vực Á Châu, hơn nữa đối phương còn là attack mage hạch tâm của Hội Sư Vương và là đệ tử chân truyền của Tam Thánh.”
Nghe được thủ hạ báo cáo, đồng tử của Basque lập tức co rút lại. Mặc dù người trung niên nói thì rất dễ nghe, thế nhưng Basque làm sao có thể không hiểu được ẩn ý ở trong đó?
“Hội Sư Vương? Tam Thánh? Hừ! Không biết mụ già kia đã chết hay chưa? Lúc trước để cho ta thua thiệt không nhỏ, giờ lại còn dám để cho hậu bối của mình tới đây, xem ta như không khí đúng không? Tốt! Foster!”
“Vâng, đại nhân!”
“Điều tra vị trí của bọn chúng cho ta, ta muốn vị trí cụ thể. Lần này, ta muốn đích thân khởi hành để báo mối thù năm đó. Thánh cơ của Bộ máy vua sư tử? Ha ha ha ha! Không biết có phải là trinh nữ hay không? Nếu như phải, vậy thì biến ả thành huyết nô và chăn nuôi trong lâu đài cũng là chuyện không tệ. Ha ha ha ha!”
Tiếng cười lạnh thấu xương vang vọng trong lâu đài, nhưng đột nhiên, nó im bặt và nghẹn lại như con vịt bị ai bóp cổ.
“—— Sempai, thằng này nói muốn chăn nuôi sempai kìa! Làm sao giờ?”