Bị Ye Jian cứu và ôm trong ngực, Yukari hơi thất thần một chút. Sau đó mặt của cô lập tức đỏ lên như một trái táo chín, cô nũng nịu mà quát lớn: “—— ai, ai cho ngươi ra tay! Tự ta cũng có thể làm được. Còn nữa, ngươi còn muốn ôm ta tới chừng nào? Thả ta ra, thằng nhóc thúi!”
Miệng thì nói là như thế, thế nhưng sức giãy giụa của Yukari lại không lớn lắm. Cô chỉ ưỡn ẹo người một chút, rồi vẫn để mặc cho Ye Jian ôm mình trong tư thế ôm công chúa.
Rất hiển nhiên là vừa rồi, Ye Jian đã chủ động ra tay trợ giúp Yukari. Đám xúc tu mà ngay cả Honōkibaō cũng không thể chém đứt, dưới sức mạnh của Ye Jian, chúng bị nổ thành thịt vụn một cách dễ dàng. Ye Jian chỉ đơn thuần là vận [ Ki ] vào chân và tung vài cước, sau đó đám xúc tu đang quấn lấy Yukari lập tức bị đá cho nổ tung.
Ôm cơ thể nhẹ như bông hồng của Yukari, Ye Jian nhanh chóng lách người thoát khỏi phạm vi tấn công của con bạch tuộc.
Thấy Yukari hơi ưỡn ẹo người và muốn giãy giụa, Ye Jian cười nói: “Sempai, nếu sempai còn như thế nữa là tôi ôm không nổi đâu. Phải công nhận là sempai nặng thiệt đó nha, có phải là dạo gần đây ăn nhiều quá nên tăng cân rồi?”
“Cái ~ !? Khốn kiếp! Thằng nhóc khốn kiếp! Đã chiếm hời của ta còn dám mắng ta là nặng cân? Rốt cục thì ta nặng ở chỗ nào? Người ta vốn không có bao nhiêu thịt mỡ có được hay không.”
Bị gián tiếp nói là vóc người không tốt, Yukari nổi đóa. Là một cô gái, cô sao có thể không quan tâm tới vấn đề này? Nếu như không tranh luận cho rõ ràng, vậy chẳng phải là cô đang gián tiếp thừa nhận sao?
Bất quá, chọn Ye Jian là đối tượng để tranh cãi, cô chỉ là đang tự chuốc lấy cực khổ mà thôi.
“Vậy sao? Ừm… Hình như cũng không sai! Đúng là thiếu thịt với mỡ thật, ở nhiều phương diện.” Đôi mắt màu hổ phách nhìn một cách quái dị về phía một bộ phận nào đó trên người Yukari, sau đó Ye Jian giống như thừa nhận mà gật gật đầu.
“————!”
Theo bản năng mà liếc dọc theo ánh mắt của Ye Jian, lập tức, cả người cô cứng ngắc.
Sau đó, là núi lửa phun trào.
“Khốn… Khốn kiếp! Thằng nhóc con khốn kiếp! Thật xin lỗi vì ta không có bộ ngực! Ngươi lập tức đi chết đi! Đi chết đi! Đi chết đi!”
“Nè! Nè! Không có ngực thì có liên quan gì tới chết chứ? Với lại tôi có nói là mình không thích ngực chưa nở đâu? Nói thật lòng thì cá nhân tôi rất thích bộ ngực trẻ trung nhỏ nhắn này của sempai đó!”
“Bùm!” Đờ đẫn một giây, sau đó gương mặt xinh đẹp của Yukari lập tức trở nên đỏ rực, trên đầu cũng bốc lên khói trắng.
“Ngươ–ngươ–ngươi–ngươi đang nói… nói cái gì đó! Thích–thích–thích–thích cái gì… Ta–ta cũng không phải cố ý bần nhũ cho–cho…”
“Tuy nhiên vẫn hơi tiếc nha. Nếu như lớn hơn một chút nữa thì càng hoàn mỹ hơn rồi. Sờ đã hơn nhiều.”
“A… ———— ĐI CHẾT ĐI!!!!!!”
Hoàn toàn bị Ye Jian làm cho phát điên, ngự tỷ đại nhân hoàn toàn nổ tung mà giương nanh múa vuốt đánh về phía Ye Jian. Cũng may mà cậu đã có đề phòng trước nên đã nhanh như chớp mà buông cô nàng ra và né được.
“Vô… Vô liêm sỉ! Thằng ranh vô liêm sỉ!!!!! Tức chết ta rồi! Ta… Cũng không phải là do ta muốn nó nhỏ như vậy! Kỳ thực ta cũng muốn nó lớn một chút nha… AAAA!!!!! Mình rốt cục đang nói cái gì? Ai thèm quan tâm thằng nhóc khốn kiếp đó nghĩ cái gì chứ? Ngực chưa nở thì sao vậy? Ngực chưa nở cũng… cũng…” Gương mặt lại một lần nữa đỏ lên; Yukari cúi đầu xuống, tự mình lâm vào trạng thái thẹn thùng vô hạn.
Ở bên kia, Ye Jian đã đứng ở phía đối diện của vampire hầu tước tên là Basque, và cả hai lâm vào trạng thái giằng co.
“Thằng nhóc, ngươi là đồng lõa của con ả đó?” Nhìn Ye Jian, Basque hỏi với giọng ngạo mạn xen lẫn thận trọng.
Mặc dù chỉ tiếp xúc với Ye Jian một cách ngắn ngủi, thế nhưng từ lần giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, khi Ye Jian cứu Yukari, Basque đã biết được là thằng nhóc trước mắt không phải là hạng xoàng.
Có thể bài trừ được sự bắt trói của con kenjuu hình bạch tuộc do hắn thả ra, thực lực của Ye Jian đã đủ để khiến hẳn cảm thấy cảnh giác. Là một vampire lâu đời hung danh hiển hách, hắn tuyệt đối sẽ không ngu tới mức phạm sai lầm cơ bản là coi thường địch nhân, bằng không hắn cũng chẳng sống được tới giờ.
Đối mặt với một attack mage tiểu bối như là Yukari mà hắn vẫn có thể giả vờ yếu thế và điên dại để đánh lén, từ đó có thể thấy được rằng cái tên này âm tàn và gian trá tới mức nào.
“Không! Không! Không! Ta không phải là đồng lõa của cô ta. Nói theo nghĩa nào đó thì tổ chức của ta với cô ta còn là đối thủ cạnh tranh.”
“Đối thủ cạnh tranh?” Hơi sững sờ, hiển nhiên là Basque hoàn toàn không hiểu được rằng tại sao hai người đi cùng với nhau và người này còn cứu người kia mà lại là thành viên của hai tổ chức đối nghịch.
“Ờ! Cô là thánh cơ của Hội Sư Vương, còn ta là attack mage thuộc về đặc khu ma tộc trên đảo Itogami, hẳn cũng coi như là đối thủ cạnh tranh.”
“Ngươi là attack mage của cái đảo đó?” Đối với đảo Itogami, Basque cũng biết đôi chút, hoặc nên nói là chỉ cần hơi có chút thực lực thì chẳng có ai là không biết về đảo Itogami.
Đối với sự tồn tại của đặc khu ma tộc trên đảo Itogami, Basque phải nói là cảm thấy rất khinh thường và phản đối.
Ma tộc chung sống hòa bình với con người? Vampire bị hạn chế hút máu? Giao ước thánh vực? Buồn cười! Nhân loại là cái thứ gì đó? Chỉ là đồ ăn của huyết tộc vĩ đại mà thôi. Đây chính là tư tưởng của Basque.
Cũng chính vì có tư tưởng này, mà Basque mới bị trục xuất khỏi Vương Triều Tuyệt Diệt và bị lưu đày tới nơi này.
Bất quá, so với attack mage thuộc đặc khu ma tộc, Basque càng căm ghét ả đàn bà thối tha tới từ Hội Sư Vương hơn. Thù mới hận cũ đều có đủ, nếu như có thể, hắn càng muốn thấy con đàn bà hung hăng càn quấy kia phải nếm đủ mọi lăng nhục và tra tấn, hơn là việc tiêu diệt attack mage tới từ đảo Itogami.
“Có cần ta chứng minh không?” Thấy Basque có vẻ khó hiểu, Ye Jian chỉ nói một cách lơ đễnh.
“Không cần! Ta cũng hiểu được tại sao các ngươi lại là đối thủ cạnh tranh. Chỉ là, thằng nhóc, nếu như các ngươi đã đi chung…”
“À ~ về việc đó thì ta phải thanh minh trước là chính cô ta tự ý lẽo đẽo đi theo sau lưng ta. Ta không có rủ rê gì cô ta hết. Nếu không phải là vì không có cách, ta đã đuổi cô ta về từ lâu rồi.”
Thấy Ye Jian nói với vẻ bất đắc dĩ, đôi mắt của Basque chợt lóe lên ánh tinh mang.
“Vậy tại sao vừa rồi ngươi lại ra tay cứu cô ta? Nếu như là đối thủ, vậy thì ngươi đáng ra phải bỏ mặc cô ta chết đi mới đúng.”
“Hơ? Sống bao nhiêu lâu như vậy mà ngươi lại không hiểu được cái chuyện đơn giản này? Não rỉ rồi sao? Nếu như cô ta chết ở đây thì Hội Sư Vương sẽ có phản ứng như thế nào? Hơn nữa cô ta còn là một nhân vật quan trọng của Hội Sư Vương, nếu có chuyện gì xảy ra thì cái đứa thấp cổ bé họng như ta sẽ ra sao? Cái đám ngớ ngẩn của đảo Itogami tuyệt đối sẽ đưa ta ra làm con chốt thí.”
Đôi mắt của Basque sáng lên. Vừa rồi, rất rõ ràng là hắn chỉ đang thử dò xét Ye Jian. Giờ, việc dò xét đã xong, cũng nên vào vấn đề chính.
“Vậy sao? Nếu vậy, ngươi có muốn thực hiện một khoản giao dịch với ta không, thằng nhóc?”
“Giao dịch?”
Thấy Ye Jian có vẻ giật mình, trong lòng của Basque cười vô cùng vui vẻ.
“Đúng! Ta và ngươi liên thủ với nhau, bắt con ả thối tha của Hội Sư Vương lại.”
“Cái gì? Ngươi muốn ta ————”
“Từ từ, nghe ta nói hết! Giống như ngươi đã nói, nếu như con ả đó có chuyện thì ngươi sẽ bị đem ra làm con chốt thí để gánh trách nhiệm. Thế nhưng nếu như ta bắt cả hai người khác ngươi thì sao? Nếu như vậy thì sẽ không ai trách tội ngươi được đúng không?”
Nói tới đây, Basque hơi ngừng một chút để quan sát phản ứng của Ye Jian. Sau khi thấy vẻ mặt của cậu có chút kinh nghi thì trong lòng Basque nở một nụ cười trào phúng. Chỉ là một thằng quỷ con mà thôi, làm sao đấu được với một kẻ già đời như hắn? Những con mèo con như vầy thật quá dễ dụ.
“Ta có thể cho ngươi hai lựa chọn, một là lưu lại đây để làm việc cho ta. Ta có thể cho ngươi trở thành người có quyền thế đứng thứ hai sau ta, ở quốc gia này; đồng thời với đó còn có vô số tiền tài và nữ nhân. Còn lựa chọn thứ hai thì ngươi có thể giả bộ bị ta bắt ép, chờ tới khi người của các ngươi tới cứu thì ta sẽ sai người thả ngươi ra; với lựa chọn này thì để tỏ thành ý, ta có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của ngươi, chỉ cần ta có thể làm được.”
Giống như một con hồ ly lâu năm trên thương trường và quan trường, Basque nói với giọng đầy vẻ thành khẩn và mê hoặc. Hắn tự tin là biểu hiện này của mình sẽ có thể lừa được một thằng nhóc vào đời chưa sâu như Ye Jian.
Thấy Ye Jian cau mày và trở nên trầm tư, trong lòng Basque cười càng lúc càng đắc ý, trong mắt thì lóe lên những tia sáng lạnh lẽo.
“Sao? Quyết định được chưa? Nếu như không đáp ứng, vậy thì chúng ta cũng chỉ có chiến, thế nhưng ngươi chưa chắc đánh thắng được ta. Còn nếu như đáp ứng thì ngươi chẳng cần chiến đấu gì, lại còn có thể có được quyền lực, tiền của và nữ nhân vô số, muốn gì có đó.”
“Thật sự là… muốn gì cũng được sao?”
“Đúng! Chỉ cần ta có thể làm được.”
Khóe miệng kéo lên một độ cong đắc ý và lạnh lùng, Basque dường như cảm thấy thành công đã bắt đầu ngoắc tay với mình.
“Nếu vậy, thực ra thì đúng là ta rất muốn lấy được một thứ từ chỗ của ngươi. À, còn tưởng là phải chủ động khai chiến thì mới lấy được, nhưng giờ có giao dịch này thì đỡ rồi. Đưa kenjuu ( mạng ) của ngươi cho ta đi.”
“—— cái gì!?”