“Ồ? Ngươi bị lãng tai? Ta nói là đưa kenjuu của ngươi cho ta đi, bởi vì ta là người đầu têu trong việc tìm ngươi kiếm chuyện chứ không phải là cô ta. Và mục đích của ta chính là kenjuu của ngươi. Nói rõ ràng như vậy, hẳn ngươi hiểu rồi chứ?”
“Thằng ranh con chết tiệt!!! Ngươi dám trêu chọc ta!?” Đôi mắt long lên sòng sọc, Basque trừng mắt với Ye Jian và gầm thét.
Kenjuu có ý nghĩa như thế nào với một con quỷ hút máu? Không ai có thể trả lời câu hỏi này được tốt hơn là chính bản thân thành viên của tộc vampire.
Đó là trụ cột sinh tồn, là cơ sở sức mạnh của vampire, là cơ sở để vampire có để xác lập được địa vị của mình.
Một con quỷ hút máu mà không thể có kenjuu, điều đó cũng tương đương với một nhân loại mà bị liệt mất hai tay với một chân, và thường cũng chỉ có những kẻ bị xem như là tàn thứ phẩm cấp thấp trong tộc vampire mới để xảy ra chuyện như vậy. Thậm chí, nếu một Primogenitor mất đi tất cả kenjuu của mình, vậy thì nói theo nghĩa nào đó, primogenitor đó cũng chỉ còn là một miếng mồi thơm ngon, một đống máu thịt có huyết mạch tinh khiết mà mọi vampire đều muốn nhào lên để cắn một cái.
Kenjuu, đó chính là toàn bộ sức mạnh của vampire; mà đối với bất cứ tồn tại nào, sức mạnh cũng luôn là thứ vô cùng quan trọng, có đôi khi còn quan trọng hơn cả tánh mạng. Chẳng thế mà có nhiều kẻ sau khi biết mình bị tàn phế thì đều muốn tự sát đó sao? Nhất là trong thế giới người ăn thịt người này thì sức mạnh càng là một thứ mà không ai có thể từ bỏ.
Vậy mà bây giờ, Ye Jian lại yêu cầu Basque phải đưa kenjuu của mình cho cậu. Đây chẳng phải là đang gián tiếp nói rằng: ‘đưa mạng của ngươi cho ta’ sao?
Chẳng cần phải suy nghĩ nhiều, Basque, một con cáo già, đã lập tức biết được rằng từ nãy tới giờ, mình chỉ đang bị thằng ranh con trước mặt trêu đùa bỡn cợt.
“Trêu chọc ngươi? Không có nha! Ta đang nói rất là nghiêm túc. Chẳng phải mới nói rồi sao? Chỉ cần ta chịu hợp tác với ngươi để bắt cô ta lại…” Ye Jian chỉ tay về phía Yukari, “… thì ngươi sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu của ta, chỉ cần ngươi có thể làm được. Cho nên, ta cũng chỉ cần vài con kenjuu của ngươi thôi, ta cũng đâu có nói là sẽ lấy hết. Bất quá nếu ngươi chịu đưa hết cho ta thì càng tốt. Ta nghĩ là chủ nhân của kenjuu, việc chuyển vài con cho ta hẳn phải là một chuyện rất nhẹ nhàng đúng không?”
“Thằng —— ranh —— con —— khốn —— kiếp!!!” Gằn từng chữ một, đôi mắt của Basque dường như muốn phun ra lửa.
Đây là đang làm nhục hắn! Một sự sỉ nhục nghiêm trọng và trần trụi tới không thể trần trụi hơn. Chuyển kenjuu cho người khác? Có khác gì yêu cầu một người phải chặt tay của mình để đưa cho người khác đâu? Giờ, có một kẻ lại đang nói với hắn điều đó với giọng chả quan trọng gì, đây là sự sỉ nhục và vả mặt một cách trần trụi.
Là một vampire có cấp bậc hầu tước thuộc Thế hệ cũ, xưa nay, Basque luôn là một kẻ tàn bạo và tâm cao khí ngạo. Từ khi còn ở Vương Triều Tuyệt Diệt, hắn đã luôn không để ai vào trong mắt, cho dù đó có là công tước hoặc trưởng lão thuộc thế hệ cũ, hoặc thậm chí là trực hệ của chính Primogenitor đệ nhị đi nữa.
Không phải là vì hắn là kẻ ngu mà không thèm coi ai ra gì, mà là vì hắn có một bí mật, một bí mật mà trừ chính hắn ra, hắn chưa từng nói với bất kỳ ai kể cả với thuộc hạ đắc lực nhất của hắn.
Chính vì bí mật đó, hắn mới dám ngang tàng và không để ai vào mắt. Cũng chính vì bí mật đó, hắn mới dám ở trong Vương Triều Tuyệt Diệt mà săn giết đồng tộc và đặt ách cai trị tàn bạo bất nhân lên lãnh thổ của mình một cách vô cố kỵ. Đồng thời cũng chính vì bí mật đó, hắn mới có thể bình yên mà xuất hiện ở đây với thân phận là kẻ bị trục xuất mà không phải là bị trực tiếp mạt sát sau khi đã làm nhiều chuyện ác như vậy.
Bí mật đó chính là: hắn, hầu tước Basque • Cromwella • Stanley, có một chỗ dựa vô cùng lớn; và chỗ dựa đó, chính là đại vương tử trực hệ của Primogenitor đệ nhị.
Còn tại sao một kẻ bị trục xuất lại có chỗ dựa lớn như vậy thì là vì từ rất lâu trước kia, hắn vẫn luôn tự nguyện làm kẻ thế tội cho đại vương tử. Trước kia, trong một lần vô tình, hắn đã tự nguyện làm kẻ gánh tội thay cho đại vương tử, và từ đó về sau, hắn vẫn luôn tự nguyện làm kẻ gánh tội thay cho đại vương tử.
Ám sát cửu vương tử; thông đồng với thị thiếp của tứ vương tử; rất nhiều, rất nhiều những tội lỗi có thể nói là đủ để bị diệt tộc, hắn đều tự nguyện gánh thay cho đại vương tử. Nhiều lần gánh tội thay như vậy, kết hợp với những tội mà hắn đã phạm, hắn đã bị mất đi rất nhiều thứ. Lãnh địa bị tước đoạt, danh hiệu quý tộc bị trừ đi, thậm chí ngay cả kenjuu mạnh nhất của bản thân cũng phải giao ra.
Nếu không phải là vì chứng cứ chưa đủ, lại có đại vương tử nói chuyện thay cho hắn, hắn có lẽ đã sớm bị xử quyết và biến thành chất dinh dưỡng cho những đồng tộc khác.
Tới cuối cùng, vì bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể bị trục xuất một cách lén lút tới nơi này.
Mặc dù đã mất nhiều thứ như vậy, thế nhưng tới giờ, hắn chưa từng cảm thấy hối hận. Đi tới vùng biên cảnh của cái đảo quốc này để xưng vương xưng bá, nói thật thì tốt hơn cái lãnh thổ tự trị nhỏ xíu của hắn trước đó tới không biết bao nhiêu lần. Theo nghĩa nào đó thì, đây hoàn toàn là minh hàng ám thăng.
Ở đây, hắn có thể bắt lấy những trinh nữ tốt nhất mà hắn muốn để tận hưởng và uống máu; nói tới quyền thế, một câu nói của hắn thậm chí còn tốt hơn cả mệnh lệnh của tổng thống. Còn về sức mạnh, kenjuu thứ ba của hắn, Pascus, chính là thứ mà đại vương tử đã âm thầm ban thưởng cho hắn, nó thậm chí còn mạnh hơn cả kenjuu mạnh nhất của hắn trước đó.
Quyền thế, địa vị, tài phú, sức mạnh.
Chỉ đơn thuần là mất đi một vùng lãnh thổ tự trị nhỏ xíu, cùng với cái danh hiệu hầu tước, bù lại hắn nhận được tất cả mọi thứ mà hắn muốn. Giao dịch này, có thể nói là giao dịch mà Basque cảm thấy là thành công nhất trong đời của mình, là thứ khiến hắn luôn cảm thấy tự ngạo nhất.
Vì thế, mọi nơi mọi lúc, Basque cũng luôn là một kẻ có lòng tự trọng và sự ngạo mạn không gì sánh bằng. Hắn ngạo mạn rằng mình thật quá thông minh, bỏ qua những thứ bên ngoài để rồi nhận được những thứ mà cả cuộc đời này, vô số kẻ dù muốn cũng không thể với tới được.
Cho tới nay, bất cứ ai, chỉ cần làm trái ý hắn và khiến hẳn cảm thấy khó chịu cùng bất mãn, vậy thì tất cả đều phải chết thảm, không có ngoại lệ nào. Bất kể đó có là thủ hạ của hắn, hay là những thiếu nữ loài người bị đưa tới thì cũng đều như vậy.
Thế nhưng hôm nay, hắn không chỉ bị học trò của kẻ thù cũ đánh tan hai kenjuu, còn bị một thằng ranh miệng con hôi sữa trêu đùa và bỡn cợt.
Đây quả thực là một sự sỉ nhục không thể nào tha thứ được đối với Basque.
Phẫn nộ! Bạo ngược! Giết chóc! Tất cả những tâm trạng tiêu cực đó trồi lên và nhồi đầy bộ óc của Basque.
Tất cả kiêng kị và e dè đều bị quăng sạch. Vốn dĩ, hắn còn không dám dùng toàn lực, bởi vì hắn vẫn còn chưa hoàn toàn điều khiển được con kenjuu mà đại vương tử đã ban cho, nếu không cẩn thận thì hắn sẽ phải mất đi một lượng sức sống cực lớn, đây là điều mà hắn không muốn. Thế nhưng giờ, hắn đã không thèm để ý nữa; sự phẫn nộ đã lấp đầy não của Basque.
“Đây là do ngươi tự tìm! Thằng ranh con!!!! Ta nhất định phải khiến ngươi sống không bằng chết!!!!!!” Nhìn Ye Jian với đôi mắt bạo ngược, đen tối và lạnh lẽo, Basque giơ tay lên, xem nó như kiếm và ghim vào trong ngực của mình.
“—— lấy sinh mạng của ta, Basque • Cromwella • Stanley, làm môi giới. Pascus, giải phóng sức mạnh tuyệt đối của ngươi, phá hủy và cắn nuốt tất cả mọi thứ cho ta!!!!”
Máu tươi màu đỏ sậm không ngừng chảy ra từ trước ngực của Basque; thế nhưng, điều kỳ dị là dòng máu phun ra không rơi xuống đất, mà chúng lại biến mất vào trong hư không.
Đồng thời với đó, con kenjuu có hình dạng giống bạch tuộc, sau khi Basque niệm chú xong thì bắt đầu rung mạnh và trở nên to lớn hơn. Thân hình vốn đã cao tới hơn 10 tầng lầu và đen như mực của nó đột nhiên phát ra ánh sáng màu đỏ và trở nên bành trướng.
Cô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô……!!!!!!!!!!!!
Trong tiếng gào thét chói tai không biết phát ra từ đâu, con quái vật khổng lồ điên cuồng mà quơ những chiếc xúc tu có hình dạng dữ tợn mà ghê tởm của mình: mấy chục cái vòi cùng giơ lên và đập về xung quanh, vô số những cái miệng rộng với vô số những chiếc răng sắc lẻm được xếp theo hình xoắn ốc đầy kinh dị mở ra và gặm nát tất cả mọi thứ.
Đồng thời với đó, sức mạnh của con quái vật khổng lồ cũng tăng lên một cách dữ dội và lan tràn về bốn phía, khiến cho cả một vùng rừng núi đều dần biến thành một mảnh đầm lầy có màu đen kịt.
Thấy con kenjuu đột nhiên mạnh lên như vậy, Ye Jian không chỉ không lo lắng hay phiền muộn, mà ngược lại cậu còn cười vô cùng vui vẻ.
Nhìn về phía vampire Basque có gương mặt với biểu lộ dữ tợn và con kenjuu đang cuồng bạo, Ye Jian cười, cười vô cùng sung sướng. Chỉ là, ánh mắt mà cậu dùng để nhìn cả hai thì lại lạnh buốt và vô cùng thèm khát, trông tựa như một con sói đói đang nhìn một cái xác chết cùng với con mồi của mình.
“Không sai! Chính là con kenjuu này! Không sai! Chính nó! Thật không ngờ ta lại có thể có được niềm vui ngoài ý muốn lớn tới như vậy. Ha ha! Ngươi gọi là Basque, đúng không? Cảm tạ nhà ngươi đã cho ta một món quà lớn tới như thế. Ngoài ra, ta hình như quên nói với ngươi một chuyện, đó là con đàn bà thuộc Hội Sư Vương đang đứng ở đằng kia, mặc dù có thân phận là kẻ thù buôn bán của ta, thế nhưng đó chỉ là trong công việc. Còn về cá nhân, cô ta là bà xã tương lai của ta. Cho nên lời ngươi nói trước đó, đủ cho ngươi phải chết một trăm lần rồi, tạp chủng.”
“Thằng ranh con hung hăng càn quấy! Pascus! Xé nát nó cho ta!”
Cô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô……!!!!!!!!!
Nhận được mệnh lệnh, kenjuu có hình bạch tuộc phát ra tiếng gào bén nhọn. Những cây xúc tu có thể đục xuyên qua những tòa nhà chọc trời cao hằng trăm tầng của nó điên cuồng mà đập về phía Ye Jian.
“Ê! Thằng nhóc thúi! Cẩn thận một chút! Con kenjuu này không phải hàng bình thường đâu! Sức mạnh hiện giờ của nó ngang ngửa với kenjuu của đám vampire trực hệ Primogenitor đó! Khốn kiếp! Tại sao cái tên này lại có được kenjuu cao cấp như vậy? Cầm Honōkibaō của ta để đấu với nó trước đi, bằng không…” Vào lúc này, tiếng kêu đầy quan tâm và lo lắng của Yukari chợt vang lên ở cách đó không xa.
Hơi quay về phía Yukari và cười một chút, Ye Jian trả lời: “Không cần tới Honōkibaō! Yên tâm đi! Tôi cũng có vũ khí riêng.”