“Thật sự đã hạ quyết tâm rồi? Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, Kohai. Trong lòng của ngươi không thể có bất cứ lùi bước nào, nếu không tỷ lệ thất bại sẽ rất cao. Mà nếu thất bại, ngươi sẽ phải trả cái giá bằng mạng sống. Đã thật sự hạ quyết tâm rồi chứ?”
Với ngữ khí vô cùng nghiêm túc, Ye Jian hỏi ma sủng duy nhất của mình, ma sói diệt thần Fenrir có tên Kohai, thêm một lần chót.
『 NGAO!!!!!!! Chủ nhân, bề tôi đã sớm quyết định từ sớm rồi. Trong huyết quản của bề tôi, chảy dòng máu mang bản chất của kẻ diệt thần. Răng nanh của tôi sinh ra là để cắn nát thân thể của thần linh. Bề tôi tồn tại là để chiến đấu, bề tôi thà rằng chết trong chiến đấu, còn hơn mục rữa trong yên bình. Xin cho tôi cơ hội này đi, chủ nhân! NGAOOOO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 』
Trong tiếng gầm hung mãnh và dữ tợn đến tận cùng, để lộ rõ bản chất của loài ma sói có nhiệm vụ diệt thế, Fenrir nói với chủ nhân mình bằng giọng không thể thành khẩn hơn.
Không hề lo sợ về cái chết, nó chỉ quan tâm một việc duy nhất, đó là chiến đấu. Nó là ma sói Fenrir, là quái vật cắn nuốt cả trời đất, là mãnh thú sinh ra để diệt thần, là con sói hung ác đại diện cho tai họa và ngày tận thế. Nanh vuốt của nó chính là thứ vũ khí sắc bén nhất để đục thủng cơ thể của thần linh, sự tồn tại của nó là để chiến đấu tới giây phút tận cùng.
“Tốt! Đây mới đúng là đồng bọn của ta! Lấy trăng sao làm thức ăn, lấy chư thần làm chất dinh dưỡng. Nếu như lần này, ngươi thật sự thành công, vậy ta sẽ trả cho ngươi danh tiếng của Fenrir. Chuẩn bị xong chứ, Kohai. Ta bắt đầu đây!”
『 NGAOOO!!!!!!! Làm đi, chủ nhân! Bầy tôi đã chờ đợi thời khắc này lâu lắm rồi. 』
Nghe giọng nói đầy vẻ khát vọng của Kohai, Ye Jian khẽ gật đầu, rồi sau đó cậu đặt tay của mình lên trên đầu của con kenjuu khổng lồ có hình bạch tuộc.
[ Phệ Linh ] bắt đầu vận chuyển. Cắn nuốt, hấp thu, phân giải, chuyển hóa; toàn bộ những thứ cấu thành nên con kenjuu bạch tuộc đều bị phân giải và bị Ye Jian nuốt trọn, từ thân thể được tạo ra từ ma lực, đến linh hồn ý thức được gọi tới từ dị thế giới, cho tới những thứ vô hình siêu nhiên hơn.
“… hừm, quả nhiên hoàn toàn không thu hoạch được gì!” Nhíu mày lại, Ye Jian lầm bầm.
Ký ức của con kenjuu mà cậu bắt được này thật sự quá mơ hồ, lý trí của nó hoàn toàn bị bản năng dã thú ngự trị. Cậu không thể nào thu hoạch được bất cứ tin tức hữu dụng nào từ đó.
Bất quá, với tình huống này, Ye Jian cũng không bất mãn, vì cậu đã chuẩn bị tâm lý trước rồi. Kenjuu không có ý thức bậc cao cũng là chuyện đã dự tính trước. Đây là chuyện hoàn toàn bình thường và hợp lý, vì nếu kenjuu mà có ý thức bậc cao, vậy thì đời nào chúng lại chịu đi phục vụ cho một chủng tộc có thứ nguyên thấp hơn mình là quỷ hút máu?
“Chất lượng linh hồn vượt trội hơn hẳn so với chất lượng cơ thể. Nếu như không nhờ có Higurashi, muốn thật sự giết được thằng này cũng không phải là chuyện đơn giản.”
Dùng ma lực ngưng tụ ra cơ thể thật, kenjuu là một sinh vật có bản chất nghiêng về linh hồn nhiều hơn là vật chất. Bản chất tồn tại của chúng là những thể linh hồn, hoặc nên nói là thể tinh thần khi tới thế giới này.
Cũng chính vì bản chất có khuynh hướng linh hồn khá nhiều này nên trong tình huống bình thường, kenjuu thực sự là một sinh vật rất khó bị giết chết. Cơ thể của chúng hầu như chỉ là một phụ kiện không quan trọng gì lắm với chúng.
Chúng có thể bị đánh tan cơ thể hiện hữu, có thể vì thế mà tạm thời biến mất, thế nhưng khi được cung cấp sức sống và ma lực đầy đủ, chúng hoàn toàn có thể tái sinh một cách trọn vẹn và hoàn chỉnh mà không bị sứt sẹo gì.
Với năng lực của những người thuộc thế giới này, việc tiêu diệt kenjuu một cách trực tiếp quả thực là một điều không tưởng. Họ chỉ có thể tiêu diệt kenjuu một cách gián tiếp bằng cách tiêu diệt chủ nhân của chúng hoặc là phá hư khế ước mà thôi.
Chỉ là, Longinus thì lại khác. Bản chất của Longinus là cây thương diệt thần, là binh khí diệt sát thần linh từ trong bản chất. Trên đời, không có bất cứ tồn tại nào có thể tránh được sự diệt sát của nó, kể cả thần linh, chỉ cần nó có thể đâm thủng, và kenjuu đương nhiên cũng không thể ngoại lệ.
Chỉ tiếc là hiện giờ, con gái bảo bối Higurashi của cậu vẫn còn đang ngủ say để tiêu hóa phần bản nguyên lấy được từ Thánh Đao và Hắc Nhận, cho nên Longinus không thể hoàn toàn phát huy được sức mạnh của mình. Tuy nhiên với những kenjuu và vampire có đẳng cấp thấp hơn Primogenitor thì Longinus vẫn là thứ binh khí có tính hủy diệt tuyệt đối. Còn với các kenjuu thuộc về các primogenitor, Ye Jian cảm thấy mình phải tự ra tay thôi, trong trường hợp bắt buộc phải đối đầu.
Nhưng thôi, tạm gạt chuyện này sang một bên. Bởi vì lúc này, có một chuyện khiến Ye Jian cảm thấy quan tâm hơn, đó là xuất xứ và bản chất của kenjuu.
Theo lời của Kohai thì con kenjuu có hình bạch tuộc này không phải là ma vật hoặc quái vật có xuất thân tới từ Bắc Âu giống như con bò cạp Thủ Hộ Giả mà cậu đã gặp lần trước.
Đều là sinh vật tới từ dị thế giới và có thể triệu hoán được, thế nhưng lại có bản chất khác nhau. Kohai có thể xác nhận được rằng con bạch tuộc này là 1ma vật có bản nguyên tới từ thần thoại Châu Âu, thế nhưng không xác định được cụ thể là thần thoại nào, chỉ biết được rằng nó không phải là quái vật tới từ Thần Thoại Bắc Âu mà thôi.
Ye Jian cũng không trách Kohai về việc tại sao không xác định nổi thân phận của con bạch tuộc trước mắt, bởi vì cậu biết là số lượng hệ thống thần thoại của Châu Âu thật sự nhiều lắm. Nếu chỉ nói riêng các hệ thống thần thoại nổi tiếng thì cũng đã có thần thoại Hy Lạp, thần thoại La Mã, thần thoại Bắc Âu, thần thoại Solomon, thần thoại Kinh Thánh, v… v…
Đây chỉ là xét tới những hệ thống thần thoại nổi tiếng và còn tồn tại cho tới giờ, còn những hệ thống thần thoại nhỏ hoặc đã biến mất thì càng thêm nhiều vô số kể.
Hiện giờ, dựa theo những thông tin đang được, Ye Jian tạm thời đã có một suy đoán. Bắt đầu từ khi cậu bước vào, không, là trước khi cậu bước vào thế giới này.
Đầu tiên, cậu bỏ trốn, sau khi tỉnh lại thì xuất hiện ở thế giới này, còn là ở ngay trên đảo Itogami; ‘là trùng hợp sao?’ – đây là yếu tố thứ nhất.
Thế giới này, là thế giới mà vampire chiếm địa vị tối thượng, ‘vampire’ – đây là yếu tố thứ hai.
Thế giới này tồn tại một thứ gọi là kenjuu, một loài sinh vật có thứ nguyên cao hơn, tồn tại ở một thế giới khác và có thể triệu hoán được, và chúng còn có thể bị triệu hoán tới thế giới này; ngoài ra còn rất nhiều những sinh vật có thứ nguyên bậc cao có thể được kêu gọi khác nữa. ‘Sinh vật cao thứ nguyên có thể được triệu hoán từ dị giới, mang bản chất của những quái vật tới từ rất nhiều hệ thống thần thoại’ – đây là yếu tố thứ ba.
Từ ba yếu tố trên, Ye Jian đã bắt đầu hơi phác họa được một đường viền. Chỉ là mọi thứ vẫn còn rất mù mờ và chẳng thể khẳng định được gì cả. Cậu vẫn còn cần nhiều manh mối và chứng cứ hơn nữa, để có thể vẽ ra được một bức tranh rõ ràng.
Bất quá, tối thiểu thì cậu cũng đã vẽ ra được đường viền và xác định được một phương hướng đại khái. Việc còn lại chỉ là tiếp tục đào móc, thăm dò lấy bản chất thực sự của thế giới này.
Vampire, primogenitor, kenjuu, majo, ác ma, giáo hội Tây Âu, ba cây thánh thương, á thần, thiên bộ, người khổng lồ… Tất cả những thứ đó, cậu phải thăm dò từng thứ một để tìm ra manh mối. Khi mà tất cả manh mối đều có đủ, và có thể xâu chuỗi được hết chúng lại với nhau, có lẽ đó là lúc cậu tìm ra được chân tướng.
“Ghê tởm! Con loli đó… Hi vọng là mình đoán sai, bằng không…” Hận tới cắn răng, Ye Jian khẽ lầm bầm, sau đó cậu tạm thời quay lại với công việc mình đang muốn làm và đặt sự tập trung của mình lên người Kohai cùng kenjuu có hình bạch tuộc.
Lần đi săn vampire và kenjuu này, Ye Jian có hai mục tiêu muốn hoàn thành: một là điều tra về kenjuu để xác nhận suy đoán của mình, hai là muốn cho kohai có thể tiến hóa và thay đổi bản chất.
Từ khi Kohai đi theo cậu tới giờ, cậu vẫn chưa từng thả Kohai ra để cho nó chiến đấu một lần nào. Nguyên nhân thì như đã nói từ trước, cậu không muốn tạo thêm rắc rối một cách không đáng giá. Thế nhưng, đem Kohai bỏ xó trong một góc mãi cũng không phải là chuyện tốt, đây quả thực là một sự lãng phí đối với bản chất và thiên phú của Kohai.
Thả cũng không được, mà không thả thì cũng không tốt. Suy đi tính lại mãi, Ye Jian rốt cục cũng nghĩ ra được một cách.
Lấy ý tưởng từ phương thức chiến đấu của vampire và bản chất tồn tại của các kenjuu, Ye Jian đã quyết định cho Kohai một cơ hội để có thể thay da đổi thịt và nâng cao bản chất của mình. Đó là để cho nó chuyển hình thái của mình từ một sinh vật chú trọng thực thể, sang một sinh vật xem thực thể như công cụ, đó là kenjuu.
Chỉ cần kế hoạch này thành công, vậy thì Kohai sẽ lột xác trở thành một tồn tại giống kenjuu mà lại siêu việt kenjuu, nó sẽ trở thành nanh vuốt sắc bén nhất của cậu. Đồng thời, nó sẽ có thể tùy ý xuất hiện ở bất cứ đâu để chiến đấu cho cậu mà không cần phải lo lắng gì nữa.
Kenjuu là một sinh vật có tính chất nghiêng về linh hồn và không coi trọng thực thể, sự tồn tại của chúng trên thế giới vật chất là một tồn tại có tính hư ảo. Thân thể của chúng chỉ là thứ được ngưng tụ ra từ ma lực, và ma lực này được hình thành nhờ sức sống của chủ nhân. Sức mạnh của kenjuu cũng vậy, sức mạnh hay sức chiến đấu mà kenjuu ‘thể hiện’ ra khi tới thế giới này cũng là tới từ chủ nhân chúng, còn bản chất sức mạnh của chúng thì vẫn được giấu kín trong cơ thể của người chủ nhân. Sức mạnh của bản thân kenjuu chỉ quyết định sức chiến đấu tối đa mà kenjuu ‘có thể thể hiện’ ra, còn thể hiện được tới đâu thì còn tùy vào chủ nhân chúng đã ký khế ước.
Vì vậy, chỉ cần Kohai có thể chuyển đổi bản chất tồn tại của mình thành một tồn tại giống kenjuu, thì dẫu Ye Jian có thả nó ra thì cũng không cần sợ bị phát hiện nữa, vì khi đó thì nó đã chịu sự che chở của hệ thống virus giống như cậu nhờ phương thức tồn tại mới của mình.
Chỉ là việc thay đổi bản chất lại không phải là chuyện dễ, nếu không muốn nói là rất khó.
Thân thể và cả linh hồn đều phải lột xác không nói, còn phải giữ lại bản chất ‘diệt thần’, đây quả thực là một nhiệm vụ gần như bất khả thi. Ngay cả khi có Ye Jian hỗ trợ thì đây vẫn là một nhiệm vụ sinh tử đối với Kohai.
Tỷ lệ thành công tối đa là 50%, nếu như trong điều kiện lý tưởng nhất.
Đây là một lần cá cược cực lớn, với Ye Jian thì thứ đặt cược là ma sủng có thiên phú dị bẩm duy nhất mà cậu có, còn với Kohai thì là toàn bộ sinh mệnh.
Thế nhưng nếu vụ cược này thắng, thì sẽ là một lần thắng lớn. Cả hai sẽ nhận được phần tiền lời nhiều tới mức không thể đo lường.
“Vậy giờ, ta bắt đầu! Kohai, buông thả linh hồn của ngươi. Ta sẽ chuẩn bị cho ngươi sàn đấu hoàn hảo nhất.”
『 NGAAAAAOOOOOOOOOOOOOOOOO ————————!!!!!!!!!!!! 』
Đáp lại câu nói của Ye Jian là một tiếng sói tru kinh thiên động địa, âm vang mà kiên nghị!
Cảm nhận được tâm trạng của Kohai, Ye Jian nhếch miệng cười. Chỉ riêng phần tâm huyết này, Ye Jian đã xác nhận được là chiến thắng đã cao hơn quá nửa. Vậy thì phần còn lại, cũng chỉ có cậu.
Hít sâu một hơi, Ye Jian dồn toàn bộ bản chất mà mình đã hấp thụ được từ kenjuu bạch tuộc lên tay phải tạo thành một quả cầu màu mực, còn Kohai thì được cậu bao lại trong một quả cầu sáng trắng trên tay trái.
Hai quả cầu bay ra và dần tiếp cận. Cuối cùng, khi chúng vừa chạm vào nhau, Ye Jian dập mạnh hai bàn tay lại với nhau.
BÙM ——!!!
Thân thể của Kohai nổ tung và biến thành sương máu. Không hề chần chừ, Ye Jian lập tức mở hai tay ra hai bên. Lúc này thì Kohai và bản chất của kenjuu bạch tuộc đã hoàn toàn xen lẫn vào với nhau. Linh lực của [ Phệ Linh ] trào ra và bọc lấy quả cầu màu máu sậm vừa được hình thành.
Sau khi toàn thành tất cả những việc này, Ye Jian lui ra khỏi không gian của hệ thống.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm……!!!!!!!!!!!!!”
Những tiếng nổ kinh thiên động địa không ngừng vang lên trong không gian của hệ thống virus. Ye Jian đã làm hết tất cả những gì mình có thể, việc kế tiếp chỉ còn trông chờ vào Kohai. Thành công hay không, cũng chỉ có thể dựa vào chính nó rồi.
Nếu như nó thật sự thành công, vậy thì nó sẽ là đồng bọn, là nanh vuốt sắc bén nhất của cậu. Khi đó thì ‘Kohai’ sẽ biến mất, thay vào đó sẽ là một sinh mệnh mới xứng đáng với cái danh hiệu ‘ma lang Fenrir’ của Gift Game [ Chư Thần Hoàng Hôn ].
Thở một hơi thật dài, Ye Jian ngửa đầu nhìn lên trời. Bất tri bất giác, trời đã vào đêm và trăng cũng đã lên rồi.
Ánh sao thưa thớt thuần túy của vùng quê làm đẹp thêm cho tấm màn đen trong vắt. Dưới ánh trăng có phần ảm đạm, một bóng tím hiện lên trong mắt của Ye Jian, xuất trần mà mờ ảo, khuynh thế mà mê người.
Đêm nay, nhất định sẽ là một đêm không yên tĩnh. Giai nhân đã chờ đợi từ lâu, cũng nên tới lúc rơi vào trần thế.