“———— cái gì? Tại sao tôi lại phải ngủ trên sàn? Đây là phòng của tôi, giường của tôi có được hay không?”
“Bởi vì ta mới là chủ nhân của ngôi nhà này!”
“Haaa? Có ý gì? Người đồng ý ngủ lại đây là cô, giờ cô lại bắt tôi phải ngủ trên sàn? Nếu cô không thích thì cứ đi đi, không ai bắt cô phải ở đây đâu!”
“Nhiều lời vô ích! Nếu ngươi dám leo lên giường, vậy thì chờ chết đi! Hừ!”
“Được! Nếu đã vậy thì cô cứ việc ở lại đây mà ngủ đi, tôi và Kanon-chan qua phòng của cô ngủ.”
“Đứng lại cho ta! Baka! Ai cho phép ngươi tiến vào phòng của ta?”
“Xì ~~~ ! Thôi được, vậy tôi với con bé đi nơi khác ngủ vậy. Kanon, chúng ta đi!”
“Đứng lại! Muốn đi thì ngươi tự đi, Kanase phải ở lại.”
“Cái này thì không phải do cô quyết định, Natsuki-chan! Là Kanon-chan muốn ngủ cùng với tôi, cho nên, tiếc quá nha! Dựa theo nguyên tắc tự nguyện, con bé muốn ngủ cùng với ai là do con bé quyết định.”
“Kanase, em muốn ở lại với chị, hay là đi cùng với cái tên baka này?”
Cứ như là một đôi vợ chồng đang giận dỗi mà cãi nhau, Ye Jian và Natsuki khí thế hung hăng mà cãi qua cãi lại cả buổi, không ai chịu nhường ai. Tới cuối cùng, vì không ai chịu thỏa hiệp, cho nên quyền quyết định rốt cục cũng được giao cho con gái của hai người, khục! Không đúng! Là đối tượng giám hộ của cả hai: Kanon-chan.
Vốn dĩ Kanon-chan đang cười rất sáng sủa và vui vẻ vì thấy hai người thân nhất của mình đang trao đổi ‘thân mật’ như vậy. Thế nhưng bỗng nhiên, hai người thân mật nhất của cô bé chợt chỉa mũi dùi về phía cô bé.
Bị hai luồng khí thế đột nhiên bao phủ, Kanon-chan lại trở nên nhút nhát.
“Kanon…”
“Nếu em dám chọn hắn, vậy về sau cũng đừng có tìm tôi để học tập, Kanase!” Với giọng nói đầy uy nghiêm, Natsuki lên tiếng cảnh cáo.
“Không sao, Kanon-chan. Nếu như Natsuki-chan không muốn chỉ đạo Kanon, vậy thì chú sẽ tìm người khác để dạy cho Kanon. Chú quen biết nhiều lắm, không cần lo.”
“Hả? Người khác? Là cô ả tình nhân mà ngươi thông đồng được của Bộ Máy Vua Sư Tử sao?” Vừa nghe Ye Jian nói như vậy, ngay lập tức, đôi mắt màu úy lam của Natsuki liền lóe lên những tia sáng nguy hiểm.
“Khục! Là do cô muốn từ bỏ việc dạy con bé đấy chứ? Tôi chọn người khác thì có gì sai? Hơn nữa tôi có nói cụ thể là ai sao? Là do cô tự suy diễn đấy chứ? Biết đâu… Tôi nhờ thanh mai trúc mã của cô cũng được vậy? Misaki hẳn là lựa chọn không tồi!”
Nhìn chằm chằm ————!!
Trừng mắt mà nhìn chằm chằm vào mắt của Ye Jian trong chốc lát, sau đó Natsuki mới khó chịu mà ‘hừ’ lạnh một cái.
“Hừ! Để cho cái con chó đần kia chỉ đạo? Ngươi muốn Kanase trở nên còn đần hơn cả cái độ đần mà ngươi và cô ta cộng lại?”
“Ầy, nói cũng đúng! Vậy hết cách rồi, coi bộ tôi chỉ có thể tự mình ra trận vậy. Mặc dù giai đoạn trước thì sẽ hơi phiền toái một chút, nhưng mà không sao, từ từ rồi sẽ quen thôi.” Giang tay ra hai bên, Ye Jian nói với vẻ bình thản chẳng hề để ý.
“Ngươi cảm thấy ta sẽ giao Kanase cho cái thứ hentai babycon như ngươi?”
“Không cần cô giao, vì con bé đã tự mình quyết định là sẽ theo tôi rồi, không tới phiên cô quyết định đâu, Natsuki-chan. Đừng có hiểu lầm nha!” Đắc ý mà đong đưa ngón tay, Ye Jian biểu thị sự tự tin tuyệt đối. Gì chứ về điểm này, cậu có thể chắc như đinh đóng cột. Kanon-chan nhất định sẽ chọn cậu.
“Kia… Kia… Ye-jisan, Natsuki-neechan.” Bỗng nhiên đúng lúc này, giọng nói yếu ớt và nhút nhát của Kanon-chan lại vang lên hấp dẫn sự chú ý của cả hai người.
“Kia… Kỳ thực Kanon hi vọng… Natsuki-neechan và Ye-ji đều có thể ở cùng với Kanon. Natsuki-neechan ngủ bên trái, Ye-ji ngủ bên phải, Kanon ngủ ở giữa, nếu vậy…”
“Bác bỏ! Mấy cái ý nghĩ hão huyền đó, bỏ sớm đi, Kanase!” Còn chưa đợi Kanon-chan nói xong thì Natsuki đã bác bỏ yêu cầu của cô bé một cách vô tình.
“Nhưng mà…”
“Được rồi, Kanon! Nếu Natsuki-chan đã không đáp ứng, quên đi thôi! Tới! Chúng ta đi.”
Nghe được Ye Jian kêu gọi, Kanon-chan hơi do dự bất định mà nhìn Natsuki vài lần, nhưng cuối cùng, cô bé vẫn áy náy mà cúc cung, sau đó chạy tới bên cạnh của Ye Jian. Mặc dù cô bé cũng rất không nỡ Natsuki, thế nhưng so với Ye Jian thì Natsuki vẫn còn kém hơn không ít. Đúng như thiên thần nhỏ đã nói, cuộc đời của cô bé, cũng chỉ còn lại có Ye Jian.
“Vậy, tạm thời tôi với Kanon đi trước vậy. Mai gặp lại sau, Natsuki-chan.” Nhìn vẻ mặt uể oải và thất lạc của Kanon, Ye Jian khẽ thở dài mà xoa mái tóc bạc của cô bé để an ủi, đồng thời cậu nói với Natsuki như thế.
Nói xong, dường như đã hạ quyết tâm, Ye Jian mang theo Kanon-chan quay người muốn rời đi.
Một bước, hai bước, ba bước… Cho tới khi cửa đã mở ra và cậu đã một chân bước ra bên ngoài, sau lưng cậu mới chợt vang lên tiếng khiển trách hung tợn của Natsuki.
“Ai cho phép ngươi đi? Baka! Ngươi chẳng qua chỉ là hạ bộc của Minaniya Natsuki ta mà thôi. Hơn nữa ngươi còn đang trong thời kỳ bị giám sát.”
“Hầy ~~~ Tôi cũng hết cách rồi, ai bảo cô nhất quyết không muốn ngủ chung làm chi?” Quay đầu lại và thở dài, Ye Jian nói, “Giờ đã khuya rồi, tôi cũng lười cãi nhau với cô, Kanon-chan còn phải ngủ. Giờ một là cô chịu ngủ chung với hai chúng tôi, hai là tôi và Kanon quay đầu bước đi ngay lập tức, cô ngủ lại đây một mình. Chọn đi!”
“Câm mồm! Baka! Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi dám làm chuyện gì dư thừa hoặc nói nhảm thêm nữa, vậy thì ta sẽ cho người chết 10.000 lần. Hơn nữa còn đem toàn bộ lịch sử đen của ngươi nói cho đám học sinh đáng yêu của ngươi biết.”
Hử?! Vậy tức là đồng ý? Cái này nên vui hay nên buồn đây?
… …
Đêm, đã qua quá nửa.
Khoảng thời gian này theo lịch phương đông cổ thì là nửa sau giờ Tý, tức là từ 0h tới 1h, đây cũng là thời điểm mà con người dễ dàng cảm thấy mệt nhất trong ngày.
Rúc vào bên nách của Ye Jian, Kanon-chan đã chìm vào trong giấc ngủ say với một nụ cười điềm mỹ trên mặt.
Căn phòng quen thuộc, nóc giường quen thuộc, cảnh ban đêm quen thuộc, duy chỉ có ánh trăng đã chạy ra khỏi phòng, dường như vì không muốn quấy rầy chuyện tốt đang xảy ra.
Trên một chiếc giường lớn tiêu chuẩn hai người, có ba người đang cùng nhau ngủ. Không chỉ có Ye Jian và Kanon-chan, mà còn có thêm một người khác nữa.
Nhìn gương mặt điềm mỹ của thiên thần nhỏ, Ye Jian khẽ đưa mắt lên trên một chút. Gần trong gang tấc chính là vẻ mặt an tường và điềm tĩnh của Natsuki. Khác với vẻ uy nghiêm và khắc nghiệt lúc tỉnh, khi ngủ say, Natsuki tựa như công chúa bóng đêm đang an giấc ngàn năm và chờ hoàng tử tới.
Yêu tinh xinh đẹp nhất? Ma nữ đáng yêu nhất? Con rối hình người tinh xảo nhất? Tất cả những từ này đều không đủ để diễn ra vẻ đẹp lúc này của Natsuki-chan.
Trong chiếc váy ngủ màu trắng viền hoa, Natsuki giống như hoàn toàn không phòng bị mà tiến vào giấc ngủ nông.
Tại sao hoàn toàn không phòng bị mà lại là ngủ nông? Đó là bởi vì kể cả khi ngủ, tay của cô vẫn cầm chắc chiếc quạt xếp, và hễ xảy ra bất cứ việc gì, cô cũng đều sẽ lập tức tỉnh lại và cho kẻ tập kích một đòn trời giáng.
Đây hẳn là bản năng mà Natsuki đã rèn luyện được sau khi trở thành ‘ma tộc sát thủ’.
Nằm ở một bên khác của chiếc giường và nhìn gương mặt tinh xảo của Natsuki, Ye Jian thầm suy tư. Từ nãy tới giờ, cậu vẫn luôn suy tư một vấn đề: rốt cục thì tại sao Natsuki lại bằng lòng ngủ chung với cậu và Kanon dễ như vậy?
Dựa theo hiểu biết của cậu về Natsuki, cô hẳn phải từ chối việc ngủ chung tới cùng mới đúng. Coi như là có Kanon làm uy hiếp cũng vậy, cô tuyệt đối sẽ không chịu ngủ cùng giường với cậu vì bất cứ lý do gì. Natsuki không phải là người dễ dàng chịu thỏa hiệp vì bị đe dọa như thế.
Natsuki là một người cao ngạo và có lòng tự tôn sâu sắc, trong tim của cô luôn có một lá chắn mà chính cô đã dựng nên, dùng để ngăn cách tất cả mọi vật bên ngoài xâm nhập vào tim mình. Có thể nói là trừ khi trực tiếp dùng sức mạnh, còn bằng không, muốn cho cô chấp nhận ngủ cùng với cậu chỉ nhờ vào uy hiếp, khả năng thành công hoàn toàn là 0%.
Thế nhưng bây giờ, cái chuyện vốn không có lấy một tia cơ hội để xảy ra này lại đã xảy ra rồi, ngay trước mắt cậu.
Vì vậy, không cần nghĩ nhiều, Ye Jian lập tức đoán được là có chuyện ẩn ở bên trong.
Rốt cục thì Natsuki đang muốn làm gì? Xuất hiện trong phòng và tranh cãi với cậu khi cậu và Kanon-chan đang ngủ say, hẳn cũng chỉ là một loại diễn xuất nhằm bắt lấy ‘cơ hội’. Nhưng, ‘cơ hội’ về điều gì?
Việc ngủ cùng giường có thể cung cấp cho Natsuki những thứ gì mà khi bình thường không thể có, hoặc hiếm có?
Ngủ chung, ngủ, vô tình tiếp xúc, mộng du, mơ… Đây là những từ mấu chốt mà Ye Jian nghĩ ra được. Từ những manh mối này, có thể dẫn tới điều gì?
Không tiếc buông tha sự cao ngạo của nữ vương cũng phải làm cho bằng được, vậy cũng chỉ có việc điều tra cậu và giữ an toàn cho đảo Itogami! Trong trường hợp này, thứ duy nhất có thể khiến cho Natsuki làm như vậy hẳn cũng chỉ còn có việc phải điều tra ra thân phận và gốc gác của cậu.
Vậy rốt cục thì Natsuki đang muốn làm gì? Đợi tới khi mình ngủ say và mất cảnh giác thì sẽ len lén làm gì đó?
Không! Cách này quá kém, khả năng mình mất cảnh giác trong trường hợp này là 0%. Natsuki sẽ không làm chuyện ngớ ngẩn như thế.
Nếu vậy, là bên trong sao? Nhưng bằng cách nào?
Coi bộ nếu muốn có được đáp án, cũng chỉ còn cách là phải ngủ thật sâu rồi.