Làm tới mức này rồi mà chỉ mới hoàn thành có một nửa? Cái hệ thống này, nghiện rồi đúng không? Lần trước với Lia cũng như vậy, giờ lại vậy nữa?
Nhận được âm thanh gợi ý của hệ thống, Ye Jian hoàn toàn bó tay rồi. Cậu đã làm tới nước này rồi mà nhiệm vụ chỉ mới xem như hoàn thành có một nửa, vậy cậu còn phải làm tới nước nào nữa mới xem là hoàn thành 100% đây?
Chẳng lẽ cậu thật sự phải xâm phạm Aya thì nhiệm vụ mới xem như hoàn thành 100% sao? Hay là cậu phải hoàn toàn chinh phục được Aya cả về thể xác lẫn tinh thần thì mới xem như là hoàn thành?
Vốn dĩ dục hỏa trong người của Ye Jian đang sôi trào rất mãnh liệt, nhưng giờ, sau khi nhận được thông báo của hệ thống, dục hỏa của cậu cũng muốn tan đi hơn phân nửa.
Lẳng lặng mà nằm ghé lên trên đồng thể mềm mại và hương diễm của Aya, Ye Jian chỉ yên lặng suy nghĩ mà không làm thêm điều gì.
Chẳng biết đã qua bao lâu, một giọng nói mềm mại, bất lực nhưng mị hoặc vọng tới bên tai của Ye Jian và phá vỡ sự yên tĩnh.
“… Giờ đã có thể thẳng thắn được chưa? Rốt cục thì nhữ là ai? Tại sao tới đây và làm điều này với thiếp thân?”
Sau khi nghe rõ được nội dung của lời vừa cất lên, Ye Jian lập tức tỉnh táo lại.
Ngẩng đầu lên, Ye Jian nhìn thẳng vào đôi mắt có chút lười biếng nhưng lại tinh minh ngoài dự tính của ma nữ.
Năm giây, 10 giây, 20 giây… Cuối cùng, vẻ kinh nghi trong mắt của Ye Jian biến mất, và thay vào đó là một nụ cười nhẹ hơi có chút bất đắc dĩ: “Lộ tẩy rồi sao? Từ khi nào vậy?”
“Nhữ quá xem thường thiếp thân. Mặc dù năng lực ngụy trang của nhữ thật sự rất phi phàm; cả hơi thở, thần thái, ngữ khí và khí chất của nhữ lúc này đều giống Natsuki như đúc. Thế nhưng cũng chính vì giống Natsuki như đúc nên mới chính là sơ hở lớn nhất để lộ ra thân phận của nhữ. Bắt đầu từ cái ngày của năm năm trước, cả thiếp thân và Natsuki cũng đã chẳng muốn nhìn mặt nhau, không nói với nhau một câu, cũng không gặp nhau một lần.”
Nói tới đây, trên gương mặt ửng hồng của Aya chợt hiện lên một tia thương cảm bí ẩn, thế nhưng rất nhanh, sự thương cảm đó đã bị vẻ ngạo nghễ còn vương chút lười biếng thay thế: “Ngoài ra, Natsuki sẽ chẳng bao giờ muốn cá cược với thiếp thân điều như thế. Chính lời đề nghị đổ ước cuối cùng của nhữ đã cho thiếp thân bằng chứng rõ ràng nhất về việc nhữ không phải là Natsuki.”
“Hóa ra là nghi ngờ ngay từ đầu, nhưng vẫn nói như vậy. Thật xảo trá nha, không hổ là majo đứng trên đỉnh của giới ma đạo. Chậc! Thật đáng tiếc, nếu như có thể giấu giếm luôn thì hay biết mấy! Như vậy mới thú vị mà.”
Trong tiếng thở dài đầy tiếc nuối, Ye Jian mau chóng trở lại với hình dạng thật của mình.
Mái tóc rải rác màu tím bạc, dung mạo tuấn mỹ đến bất phàm, thần thái dịu dàng và ấm áp nhưng mang theo một chút gì đó ngang ngược, hơi thở thì đầy mâu thuẫn với vẻ thần thánh và tà mị đan vào nhau.
Khi cậu vừa khôi phục dung mạo của mình, Aya, người vẫn đang bị cậu ép ở bên dưới lập tức sững sờ và trở nên ngốc trệ.
Sau đó, gần nửa phút sau, nữ phù thủy mới kịp lấy lại tinh thần mà lắp bắp: “Na… Nam…? Nhữ-nhữ-nhữ-nhữ-nhữ là nam ————!?”
Trợn to hai mắt, Aya nhìn chằm chằm vào thiếu niên với vẻ kinh hãi và xấu hổ tới tột cùng, cô há miệng muốn hét to. Chỉ là ngay thời điểm mà cô muốn kêu to thì đột nhiên Ye Jian chợt nhanh tay bịt miệng cô lại. Sau đó, cậu nói nhỏ vào tai của Aya: “Suỵt ~~~! Có người tới! Là Natsuki-chan! Nếu cô không muốn để cho Natsuki-chan nhìn thấy chúng ta như vầy thì ngoan ngoãn mà im lặng. Sau đó bình tĩnh mà ứng đối một chút, hiểu không?”
Lấy tay chỉ về phía bên ngoài cửa, Ye Jian dùng ánh mắt uy hiếp để trừng Aya, người hiện đã toàn thân phát run với sắc mặt tái nhợt.
Thấy Aya có biểu hiện như vậy, Ye Jian hơi có phần lo lắng, không biết là cô có ứng đối nổi với tình huống sắp tới không. Cậu cũng không trách tại sao Aya đường đường là một ma nữ nổi tiếng mà lại có biểu hiện mất mặt như thế này, vì dù sao thì Aya cũng vẫn là một cô gái.
Lúc trước, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì phỏng chừng là Aya tuy phát hiện ra rằng Natsuki ở trước mặt mình chỉ là giả, thế nhưng trong tiếm thức thì cô vẫn tưởng rằng Ye Jian chỉ là một nữ tính nào đó đang giả dạng Natsuki để tiếp cận với cô mà thôi. Cho nên kết quả là sau đó, cô mới chấp nhận đổ ước và để xảy ra chuyện xấu hổ cùng vô liêm sỉ như thế.
Thế nhưng bây giờ, khi Ye Jian hiện nguyên hình, cô mới chợt phát hiển ra rằng người vừa làm chuyện vô liêm sỉ với mình trước đó là một nam tính. Cảm giác xấu hổ, bối rối và hỗn loạn này, đừng nói là Aya, cho dù có là bất cứ thiếu nữ nào đi chăng nữa, chỉ cần chưa kinh nhân sự thì đều khó có thể mà chịu đựng được.
“Giờ không phải là lúc để cô vướng mắc, nếu có gì thì chờ tới khi Natsuki đi rồi tính. Chẳng phải trước đó cô nói rằng thân thể của ma nữ chỉ là cái xác rỗng vô dụng sao, vậy thì đừng có vướng mắc cái chuyện đã xảy ra đó mà nghĩ cách để ứng đối với tình huống trước mắt đi. Huống hồ gì ta còn chưa thật sự xâm phạm cơ thể cô.”
Nghe lời giải thích như vậy, đôi mắt của Aya mới thoáng khôi phục lại thần thái.
Nhìn thẳng vào mắt Ye Jian với ánh mắt đầy u oán, trong đôi mắt của Aya, vô vàn những cảm xúc phức tạp hiện lên.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Ye Jian cũng cảm thấy hơi chút lúng túng. Cậu hắng giọng một cái rồi nói với Aya: “Khục! Mau lên! Natsuki đang lên, đoán chừng sắp tới rồi. Trước nằm vào đây!”
Mau chóng giải trừ ràng buộc cho Aya, Ye Jian lập tức đứng lên và rời khỏi cơ thể của Aya, rồi sau đó cậu chỉ về phía bồn tắm.
Có lẽ cũng đã ý thức được là mình không thể để Natsuki nhìn thấy mình như thế này, Aya quyết định tạm thời buông tha cho việc truy cứu trách nhiệm đối với Ye Jian.
Thò tay chống xuống đất, Aya cố gắng đứng dậy, thế nhưng ngay sau đó, cô lại một lần nữa trượt té mà trở nên mềm nhũn ở trên sàn nhà. Nguyên nhân chính của việc này là do Aya đã quá mất sức vì hành vi trước đó của Ye Jian, ngoài ra cũng là vì cậu quên mất việc khiến cho sàn nhà trở lại như bình thường, hiện giờ thì sàn nhà tắm nơi Aya đang nằm vẫn còn đang trong tình trạng bóng loáng tới quỷ dị.
Thấy cảnh này, Ye Jian vội vàng lách tới bên cạnh của Aya và giơ tay đỡ. Sau đó, trong ánh mắt càng thêm căm giận của Aya, Ye Jian vội vàng bế cô lên như bế công chúa, và rồi cậu nhanh chóng nhảy vào trong bồn tắm. Trước khi làm việc này, cậu cũng không quên việc giải trừ chú thuật ếm trên sàn nhà cùng với việc xóa bỏ dấu vết phạm tội của mình có trong nhà tắm.
『 Ra đi! Ta biết là ngươi đang trốn ở đây, Ye-baka! 』
Ye Jian chỉ vừa kịp nhảy vào trong bồn tắm bất chợt ở phòng giam bên ngoài của Aya, một giọng nói trong trẻo, cao ngạo và lạnh lùng chợt vang lên và vọng tới tận trong phòng tắm.
Nghe được giọng nói quen thuộc này, Ye Jian và Aya liền liếc nhau một cái. Sau đó, trong ánh mắt kinh sợ và nhìn chằm chằm của Aya, Ye Jian lập tức lặn xuống dưới nước, đồng thời tay của cậu cũng chụp lấy mông của Aya để giúp cô có thể ngồi thẳng được ở trong bồn tắm.
“Suỵt ~~~ ! Đừng lên tiếng! Giờ cô đang bủn rủn cả người, tôi tạm thời chống giúp cho cô. Đừng có biểu hiện gì bất thường, bằng không Natsuki mà biết được là hỏng bét!”
“Nhữ, mau buông ra! Bằng không thì thiếp thân ————”
『 Hử? Không có ở đây? Chẳng lẽ trong phòng tắm? Hừ! Cô cũng ở trong đó đúng không, Tokoyogi Aya? Mặc dù ta chẳng muốn gặp lại cô, thế nhưng lần này xem như ngoại lệ. Dù sao hiện giờ thì đang có một tên biến thái lẩn được vào trong này, ta tới đây để bắt hắn. Nếu như hắn ở trong đó, nói cho ta biết! 』
Giọng nói vẫn đầy sự cao ngạo, thế nhưng lại có phần không lưu loát. Vừa nghe được cách nói này, Ye Jian lập tức hiểu được là cả hai vị ma nữ vẫn còn đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh.
‘Thiệt tình! Rõ ràng trong lòng thì cứ luôn nghĩ cho đối phương, vậy mà ngoài miệng thì cứ luôn độc như vậy. Con bé tsundere này, thật chẳng thẳng thắn chút nào.’ Trong lòng thì không tim không phổi mà nghĩ như vậy về Natsuki, Ye Jian liếc Aya và hơi khẽ nhéo cặp mông của cô một cái.
Ngay lập tức, cánh tay ngọc vừa giơ lên của Aya chợt khựng lại giữa không trung.
Hung hăng mà trừng mắt với Ye Jian, người đang nấp dưới mặt nước, Aya nhanh chóng khống chế cảm xúc của mình lại, rồi sau đó cô dùng ngữ khí bình thản trước sau như một của mình để đáp lời Natsuki.
“Không ngờ nhữ lại chịu đến đây, thiếp thân nên dùng thái độ gì để đối mặt với nhữ bây giờ, Natsuki?”
『 Đừng có nói những chuyện vớ vẩn đó với ta, Aya! Hắn có phải là đang nấp ở trong đó hay không? Nói cho ta biết! 』
Vì che giấu cảm xúc trong lòng nên cố ý dùng ngữ khí lạnh lùng, quát tháo và trịch thượng đó sao?
“Nhữ đang nói gì thế, Natsuki ~ ? Đây chẳng phải là cung điện tuyệt đối của Kūgeki no Majo đó sao ~? Rốt cục nơi đây có người tới hay không, chẳng lẽ nhữ còn không biết?”
Giọng nói đầy giễu cợt, cho thấy Aya hoàn toàn không có ý định nhún nhường hay làm hòa với Natsuki.
『 Nếu dám giao dịch cùng với cái tên baka kia, vậy thì đừng trách ta không cảnh báo, coi chừng cả chính mình cũng rơi vào tay hắn. 』
‘Đây là đang muốn cảnh cáo a!’ Ye Jian có chút im lặng mà nghĩ thầm. Đối với đánh giá của Natsuki, Ye Jian chẳng biết phải nói gì rồi. Ừ thì đúng là bởi vì cậu rất tham lam nên kết quả có thể sẽ là đúng như vậy, nhưng mà những lời này nghe khác quá chứ? Cậu là người xảo trá tới vậy sao?
Nhưng thôi, cậu cũng chẳng ý kiến, bởi vì biểu hiện bên ngoài thì đúng là vậy thật. Bằng chứng là mới gặp nhau chưa được bao lâu mà Aya cũng đã rơi vào tay cậu hết một nửa rồi.
“ ‘Tên baka kia’? Lời của nhữ khiến cho thiếp thân cảm thấy thật tò mò. Rốt cục thì tên baka trong miệng của nhữ rốt cục là người như thế nào, lại có thể khiến cho nhữ thất thố tới như vậy? Nếu có dịp, thiếp thân thật sự muốn được gặp hắn một lần.”
『 Ngu xuẩn! Cô… Được rồi! Nếu vậy để ta tự tìm… 』
Dường như đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, Natsuki-chan buông tha cho khúc mắc của mình với Aya mà trực tiếp mở cửa bước vào.