“Đây là ba tố thể mà Ikusaō Ryōiki sở hữu, theo thứ tự là số ba, số bốn và số năm; lần lượt đại biểu cho kenjuu thứ ba, thứ tư và thứ năm của Primogenitor đệ tứ.” Hưng phấn mà nhìn chằm chằm vào ba thiếu nữ đang nằm trong ba chiếc quan tài băng, Valter giới thiệu cho Natsuki và Ye Jian về thân phận của ba thiếu nữ đang nằm trong ba chiếc quan tài.
“Số ba gọi là ‘Tritos’ là tố thể của Kenjuu thứ III: Al-Meissa-Mercury; số bốn là ‘Tetartos’, là tố thể của kenjuu thứ IV: Natra-Cinereus; số năm là ‘Pemptos’, là tố thể của kenjuu thứ V: Regulus-Aurum.”
“Kenjuu sao?” Ánh mắt lướt qua ba gương mặt tinh xảo tựa như yêu tinh lại hoàn toàn giống hệt nhau, đôi mắt của Ye Jian không khỏi lóe lên những tia thần bí.
“Lúc đầu, ba người này vốn không cần bị phong ấn, ông lão nhà tôi cũng chẳng ngại khi cho cả ba sự tự do nhất định. Chỉ là vì về sau cả ba rất không nghe lời nên cuối cùng cũng phải tạm thời phong ấn cả ba và để cho cả ba ngủ say ở đây.”
“Không nghe lời? Chẳng lẽ Primogenitor đệ nhất cũng không thể khuất phục được ba người bọn họ sao?”
Nghe được thắc mắc của Ye Jian, Valter cười lắc đầu: “Ông lão nhà tôi sẽ không quan tâm những chuyện nhỏ đó. Được rồi, bắt đầu công việc của hai người đi. Ủy thác lần này là trấn áp ba người họ. Chỉ cần trấn áp là được, còn chuyện sau đó, hai người không cần phải bận tâm, bởi vì trong lúc thịnh yến được tổ chức, cho dù không muốn thì cả ba cũng sẽ nghe lời.”
Cái tên Người Rắn này cũng thật tinh minh, chỉ cần vấn đề có dính líu tới Ikusaō Ryōiki thì sẽ không nói dư một chữ.
Nếu muốn moi được thông tin hữu ích gì đó từ trên người của cái tên này, trừ khi tiến hành giao dịch đồng giá, hoặc đắt giá hơn, nếu không thì cái tên này tuyệt đối sẽ không để lộ ra một chữ. Tất nhiên, nếu cái tên này có hứng, phỏng chừng không cần hỏi thì hắn cũng sẽ chủ động nói, bất quá chuyện hắn nói tuyệt đối sẽ không có dính líu gì tới Primogenitor đệ nhất.
“Được rồi, không lãng phí thời gian nữa. Natsuki-chan, phân phối thế nào?”
“Cậu, số 5.”
Vẻ mặt nghiêm túc, Natsuki cân nhắc một chút rồi quyết định, cô muốn lấy một chọi hai, hơn nữa còn là hai cái có năng lực quỷ dị nhất. Bất quá, Ye Jian sẽ đồng ý sao?
“Hả? Tôi một, cô hai? Cách phân phối này không ổn đâu. Tôi có ý này: hay là cô đi đánh với số 5 đi, số 4 với số 3 để cho tôi.”
“Cậu…”
Còn chưa đợi Natsuki kịp mở miệng thì Ye Jian đã biến mất và lao về phía tế đàn.
Toàn thân biến thành một tia sáng màu trắng bạc, khí trắng gần như thực chất hóa tuôn ra từ trên người của Ye Jian, đây là dấu hiện cho thấy cậu muốn sử dụng tiên thuật.
“Cái thằng ngu này!” Bất mãn mà hừ một cái, sau đó Natsuki cũng bắt đầu sử dụng phép thuật điều khiển không gian để đuổi theo.
Bởi vì khoảng cách giữa hai bên không dài lắm, cho nên chỉ trong tích tắc, Ye Jian cũng đã tới trước mặt ba chiếc quan tài bằng băng đang tỏa ra khí lạnh.
Đôi tròng mắt màu hổ phách lóe lên, Ye Jian giơ đôi tay đã hội tụ đầy đủ ‘Ki’ của mình lên và đặt nhẹ nó lên chiếc quan tài băng được đánh số ‘3’.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm……!!!!!!! OANH……!!!!!!”
Hầu như là ngay khi tay của Ye Jian vừa chạm vào chiếc quan tài băng được đánh số ‘3’, thì cả ba chiếc quan tài được đặt trên tế đàn đều rung mạnh và trở nên táo bạo.
“Sắp tỉnh rồi sao?” Đứng cách đó không xa, Valter sáng mắt lên mà nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đang diễn ra trên tế đàn.
Đây có thể nói là cơ hội cực kỳ tốt để anh có thể thăm dò được năng lực của thiếu niên thần bí mà cả anh cũng không thể điều tra được lai lịch. Đối với Valter lúc này, đây là điều khiến anh hứng thú và hưng phấn nhất.
“Coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong coong……!!!!!!! Ô…ÔNG!!!!!!!!!”
Rung động dữ dội khiến cho nắp của ba chiếc quan tài đều bắt đầu lay động. Và rồi bỗng nhiên, thiếu nữ đang nằm trong chiếc quan tài băng được đánh số ‘3’ bỗng nhiên mở bừng mắt ra.
“————”
Một vàng, một bạc, hai chùm sáng dường như thực chất hóa đột nhiên bắn ra từ mắt của thiếu nữ; và sau đó, chiếc quan tài bằng băng cùng với toàn bộ không gian quanh nó đều bị thứ gì đó nuốt mất. Hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, thiếu nữ đứng lên và bùng lên một luồng khí thế bao la mà tà mị, hai chiếc đuôi ngựa thật dài được cột ở hai bên đầu tựa như long xà, không ngừng bay múa và uốn lượn.
Cùng lúc đó, chiếc quan tài bằng băng được đánh số ‘5’ nằm ở bên phải cũng đột nhiên phát ra một luồng kim quang đầy vẻ cuồng nộ. Những tia điện chớp màu vàng lóe lên, tạo thành một cơn bão sấm sét cỡ nhỏ bao trùm lấy chiếc quan tài.
Sau khi cơn bão sấm sét tan đi, chiếc quan tài bằng băng đã bị nổ thành băng phấn. Đứng ở đó là một thiếu nữ tóc ngắn với màu tóc vàng tới chói mắt, hai đồng tử bắn ra hai tia sáng màu trắng xanh tựa như hai ngọn lửa. Trên người mặc một bộ giáp màu trắng sáng, những tia điện chớp màu vàng óng cứ không ngừng lóe lên và chạy trên bộ giáp trắng trông cuồng bạo đến dị thường.
Chị em của mình đã thoát khốn, vậy thì bản thân cũng không được yếu thế.
Khác với sự quỷ dị của số 3 và sự cuồng nộ của số 5, thiếu nữ đang nằm trong chiếc quan tài băng số ‘4’ sử dụng thủ đoạn có phần ưu nhã hơn, thiếu nữ khiến cho chiếc quan tài băng cứng như sắt thép đang giam cầm mình biến thành sương mù và tan đi mất.
Lơ lửng trên mặt sàn của tế đàn, thiếu nữ vừa thoát khỏi sự giam cầm trông có vẻ nhỏ nhắn và yếu ớt. Thân thể mảnh mai và yếu đuối, thật sự khiến cho người ta hoài nghi rằng thân thể nhỏ nhắn và tinh xảo này liệu có thể chịu đựng được sức nặng của bộ giáp sắt mà nó đang mặc hay không. Thế nhưng, từ cách trôi nổi của thiếu nữ, có thể thấy được rằng với thiếu nữ, bộ giáp đang mặc chỉ nhẹ tựa lông hồng.
“Cắn nuốt không gian, sương mù thực thể hóa, còn có sấm sét? Vậy tốt rồi! Natsuki-chan, theo kế hoạch, số 5 giao cho cô, còn hai cái khác giao cho tôi.”
‘Còn dám nói kế hoạch?’ Trừng mắt với Ye Jian, Natsuki khó chịu mà nghĩ như vậy. Bất quá, cô lại không tranh luận thêm.
Vào thời điểm này, tranh luận thêm cũng chỉ là lãng phí thời gian. Cô cũng biết là với tính cách của cái tên hồn đạm này, chuyện mà hắn đã quyết định thì không ai có thể thay đổi, luôn luôn là vậy.
Cho nên nếu như cô muốn ra tay với số 3 và số 4, vậy thì việc đầu tiên cô cần làm là phải giải quyết được số 5 trước đã, sau đó mới có thể đi hỗ trợ.
Dường như cũng phát giác được có người muốn ra tay với minh, ba yêu tinh có vẻ ngoài mộng ảo đều đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Ye Jian và Natsuki.
“Xì xì ————!!”
Người đầu tiên ra tay chính là số 5, ‘Pemptos’. Giơ tay lên và chỉ một cái, một cây thương được tạo ra từ sấm sét có màu vàng ròng chợt hình thành và bắn thẳng về phía Ye Jian.
Ngay sau đó, số 3 ‘Tritos’ cũng bắt đầu ra tay, hai viên bi đen quỷ dị chợt hiện ra trong lòng bàn tay của thiếu nữ.
Tay phải chụp lấy thân của cây thương sấm sét và thuận tay xoay nửa vòng, Ye Jian chỉ cây thương về phía số 3 và số 4 rồi nhếch miệng nói với giọng khiêu khích: “Nè! Con bé song mã vĩ với con bé che mặt bên kia, đối thủ của hai người là tôi. Tôi nghĩ hai người hiểu được lời của tôi chứ?”
Nghe được câu nói của Ye Jian, số 3 ‘Tritos’ nghiêng cái đầu nhỏ một chút, sau đó quay lại nhìn số bốn ‘Tetartos’ đang đứng bên cạnh.
“Đừng có nhìn! Tôi ra tay đó.” Nói xong, Ye Jian giơ tay và vung mạnh cây thương về phía số bốn đang đứng chính giữa. Cây thương dùng tốc độ nhanh hơn mà bay trở về, tàn ảnh của nó tạo thành một chiếc đuôi dài màu vàng ròng trên không trung.
Đối mặt với cây thương sấm sét có tốc độ nhanh như chớp, số bốn ‘Tetartos’ không tránh cũng không né. Ngay thời điểm mũi thương còn cách cơ thể của thiếu nữ chừng 1 cm, thiếu nữ vốn đang thực thể hóa bỗng nhiên ‘bùm’ một cái và chợt biến thành sương mù hư ảo màu bạc. Mũi thương sấm sét mất đi mục tiêu nên va vào một góc của tế đàn và nổ tung.
“Chậc! Chậc! Năng lực này thật tiện lợi. Được, nếu đã vậy thì để tôi chơi thật thoải mái với hai người đi.” Cười thích thú, Ye Jian giơ tay lên, và lòng bàn tay của cậu bỗng phát ra ánh sáng có màu trắng noãn.
Cảm nhận được nguy hiểm, số 3 lập tức giơ hai viên cầu màu đen lên và chỉa chúng về phía Ye Jian.
“Cắn nuốt? Chẳng có ích gì với tôi đâu.”
Vừa nói xong, Ye Jian đột nhiên biến mất một cách quỷ dị, sau đó cậu hiện ra ở sau lưng của số 3.
“ẦM ——————!!!”
Trong tiếng nổ vang, số 3 đã bị nổ bay, khí nén bùng lên và bắn về bốn phía.