“Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!……!!!!!!”
Tiếng gầm quái lạ tựa như khúc ca câu hồn của địa ngục phát ra từ miệng của rồng hai đầu. Vẽ ra một đường cong uyển chuyển, hai chiếc đầu đang quấn lại với nhau của rồng hai đầu lao về phía Ye Jian, há to cái miệng tựa như cá mập của mình ra và táp về phía cậu.
Hai cái miệng to đầy răng nanh tựa như hai chiếc cổng bóng tối nối với dị thứ nguyên, tất cả những vật bị nó táp vào trong miệng đều biến mất một cách quỷ dị. Mỗi khi táp trúng vật gì đó, rồng hai đầu thậm chí không cần để ý xem cần phải xử lý ra sao thì vật thể cũng đã biến mất, vì vậy nó không cần phải quan tâm tới bất cứ điều gì khác, chỉ cần điên cuồng cắn về phía Ye Jian là được rồi.
“Thiệt tình! Đúng là một con bé không chịu nghe lời người lớn nói gì cả. Cô mà không thu nó vào là tôi không khách khí nữa đâu đó nha.” Nói với vẻ bất đắc dĩ, Ye Jian vừa nói vừa lắc người né tránh đợt tấn công của rồng hai đầu.
Thấy rồng hai đầu vẫn tiếp tục tấn công và không có dấu hiệu dừng lại, Ye Jian thở dài, quyết định ra tay. Hiện giờ, sương mù màu bạc đã bao trùm khắp nơi, ánh mắt của tất cả mọi người đều đã bị che khuất, cậu không cần lo lắng việc bị lộ nữa.
Khí thế vô biên bùng lên từ trên người của Ye Jian, khí lưu mạnh hơn trước đó gấp hằng chục lần vờn quanh cơ thể cậu. Tiên thuật và võ thuật đã được cậu vận chuyển tới cực hạn.
Sau đó, năng lực không gian phát động
“ẦM ——————!!!”
Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, và sau đó, con quái vật khổng lồ to hằng chục mét đã bị Ye Jian nện cho một quyền bay thẳng ra ngoài, miệng nó phát ra tiếng gầm thảm thiết.
“ẦM ——————!!!”
Lại một lần nữa tung ra một quyền, Ye Jian lại sử dụng năng lực thuấn di của mình để tấn công.
“ẦM ——————!!!”“ẦM ——————!!!”“ẦM ——————!!!”“ẦM ——————!!!”
Những tiếng nổ trầm đục liên tục vang lên trong không gian dày đặc sương mù. Con rồng hai đầu lần lượt bị Ye Jian đánh bay, nó tựa như một trái bóng bị cậu đá tới bay lui liên tục, hoàn toàn không có cơ hội để phản kháng.
Tình hình trước mắt là Ye Jian đang thắng thế, thế nhưng Ye Jian thì lại không cảm thấy hài lòng bao nhiêu, bởi vì cậu chợt phát hiện là mặc dù đã bị trúng rất nhiều đòn của cậu, thế nhưng rồng hai đầu lại không bị thương nhiều.
Nguyên nhân của việc này là do lượng [ Ki ] cậu đánh lên người của rồng hai đầu hoàn toàn không phát huy được tác dụng của chúng. Lượng [ Ki ] cậu đánh lên người của rồng hai đầu gồm có hai phần, một phần bên trong và một phần bọc bên ngoài, thế nhưng cả hai phần này đều không phát huy được công dụng của chúng.
Phần bọc bên ngoài dùng để cố định cơ thể rồng hai đầu, mục đích là để cho khi cậu ra chiêu, ‘lực’ do chiêu thức của cậu tung ra sẽ hoàn toàn in vào trong cơ thể của rồng hai đầu, phần này hầu như đều bị lớp sương mù màu bạc dày đặc ở xung quanh đồng hóa mất 90%, điều này khiến cho lực ra chiêu của cậu bị hao phí đáng kể.
Phần đánh vào bên trong thì càng không cần nói, hầu như là trâu đất xuống biển, chẳng lật lên được chút bọt nước nào. Sức mạnh cắn nuốt thứ nguyên của rồng hai đầu đã hoàn toàn hóa giải tất cả những luồng ‘bộc phá khí kình’ mà cậu đánh vào trong cơ thể nó.
Cho nên hiện giờ, mặc dù nhìn bên ngoài thì Ye Jian đang thắng thế, nhưng thực ra thì chuyện vẫn chẳng đâu vào đâu. Chiêu thức cậu tung ra, chỉ có một phần nhỏ của lực va đập là phát huy công hiệu. Bất quá với năng lực tự lành của kenjuu, tác động cảu phần lực va đập cũng chỉ như muỗi đốt, chỉ có thể khiến nó cảm thấy đau chứ chẳng có ích gì.
“Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! cổ họng……!!!!!!!!”
Tiếng gầm rống đầy phẫn nộ phát ra từ trong miệng của rồng hai đầu, đường đường là kenjuu đệ tam của Primogenitor được mệnh danh là mạnh nhất thế giới, vậy mà lại bị một nhân loại quất cho bay tới bay lui như một món đồ chơi, đây là một sự sỉ nhục không thể nào chấp nhận được.
Gầm lên một tiếng, rồng hai đầu lại một lần nữa bị đánh bay. Lăn lộn trên không, rồng hai đầu tức giận mà mở to hai cái miệng của mình ra; sau đó, hai quả cầu màu đen to lớn tròn như hai viên bi khổng lồ nhanh chóng hình thành và bắn về phía Ye Jian.
Không gian, ánh sáng, thứ nguyên… tất cả mọi thứ bị hai viên bi chạm phải đều bị nuốt mất. Dùng phương thức bao vây, hai viên bi bắn về phía Ye Jian, một trái một phải.
“Muốn nuốt ta? Cái này là không tha thứ được đâu nha.”
Cho tới giờ, điều khiến Ye Jian khó chịu nhất vẫn luôn là việc có người muốn hấp thu hoặc là cắn nuốt cậu. Xưa nay, chỉ có cậu cắn nuốt người khác, vậy mà giờ rồng hai đầu lại dám làm vậy với cậu, đây không phải là đang muốn quất vào mặt của cậu sao?
Khó chịu mà trừng trừng mắt, Ye Jian bắt chéo tay lại và siết thành nắm đấm, và ánh sáng màu đen lập tức tỏa ra từ trên tay của Ye Jian, sau đó nhanh chóng cuộn lại thành hai quả cầu. Màu đen phát ra từ trên tay của Ye Jian hoàn toàn khác với màu đen mông lung của hai viên bi có năng lực cắn nuốt kia, đó là một màu đen nặng nề, đen tuyệt vọng, đen cuồng bạo, đen tới kinh tâm động phách.
Nhìn vào hai viên bi đen đang xông về phía mình từ hai bên, Ye Jian nhiếch miệng cười gằn, sau đó vung quyền về hai bên. Hai nắm đấm được bao trong ánh sáng đen vung ra, sau đó nện chính xác vào hai viên bi đen đang bay tới.
“Két ———— tạch tạch tạch ken két……!!!”
Tiếng thủy tinh bị nghiền nứt vang lên. Nếu như có người thứ ba ở đây, tuyệt đối sẽ trố mắt, há hốc mồm vì cảnh tượng đang diễn ra.
Đường đường kenjuu của primogenitor đệ tứ, sức mạnh thậm chí có thể cắn nuốt cả thứ nguyên, vậy mà giờ lại bị một ‘nhân loại’ cản lại chỉ với hai nắm đấm. Không chỉ vậy, hai viên bi đen hội tụ sức mạnh của rồng hai đầu sau khi bị nắm đấm của Ye Jian nện trúng, lấy vị trí tiếp xúc làm trung tâm, chúng bắt đầu rạn nứt và tan vỡ. Điều này khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cũng đều sẽ có cảm giác rất là mâu thuẫn, khó chịu.
Hiện tượng tựa như thủy tinh bị đập bể này nghĩa là sao? Sức mạnh có thể cắn nuốt cả thứ nguyên cũng đã đủ quái lạ, giờ, lại có cả việc có người có thể dùng tay không để đập nát cả lỗ đen? Chuyện này dù có thấy tận mắt hay không thì cũng đều rất là khó tin.
“Uy lực thật đáng sợ! Sức phá hoại này… nếu tăng lên tới cực hạn, vậy thì chỉ cần lưu lượng đủ lớn, phỏng chừng mình có thể đập nát cả trời đất chỉ với một quyền. Mà vấn đề quan trọng nhất là, nó với [ Tinh Lọc ] đều không bị giới hạn bởi hình thức.”
Hài lòng mà nhìn những tia sáng đen đang phát ra trong lòng bàn tay, Ye Jian lầm bầm, sau đó, cậu ngẩng đầu lên nhìn về phía rồng hai đầu.
“Giờ, tới lượt của mi. Trong cơ thể có thứ nguyên tầng bảo hộ đúng không? Vậy để ta xem mi có thể chịu được bao nhiêu quyền của ta.”
Vừa nói xong, bóng người của Ye Jian liền lóe lên một cái, và sau đó, cậu xuất hiện ngay trước người của rồng hai đầu.
Chuyện vừa xảy ra trước đó đã khiến rồng hai đầu cảm nhận thấy nguy cơ mãnh liệt; giờ, khi Ye Jian xuất hiện trước người nó, nó lập tức cảm thấy nguy hiểm tột cùng. Phát ra tiếng gầm rú đầy bất an, rồng hai đầu uốn éo người và lập tức hội tụ sức mạnh, cơ thể nó lập tức được bao phủ trong vô số các viên bi màu đen.
Nếu trong tình huống thông thường, chiêu thức dùng để phòng ngự này của rồng hai đầu tuyệt đối là một chiêu thức phòng ngự không thể nào phá giải được. Thế nhưng, tàn niệm, đối tượng mà nó phải đối mặt hiện giờ lại là Ye Jian.
Quyền được tung ra, các viên bi đen chẳng khác gì những quả cầu thủy tinh bình thường, liên tục bị quyền kình của Ye Jian nghiền nát. Năng lực cắn nuốt không gian vốn quỷ dị, giờ lại trở nên vô dụng trước nắm đấm nhìn như bình thường của Ye Jian.
Phát hiện ra sức mạnh của mình hoàn toàn không có tác dụng, rồng hai đầu phát ra tiếng rống táo bạo bất an. Co người lại, nó chuẩn bị tìm cách thoát ly. Thế nhưng, trên thế giới này có người có thể nhanh hơn được tốc độ thuấn di của Ye Jian sao?
“Hừ! Đã cảnh cáo mi từ trước rồi, vậy mà vẫn dám động thủ, giờ còn muốn chạy? Nếu không dạy cho mi một bài học thì cô không biết được hai chữ ‘nghe lời’ viết như thế nào. Lập tức cút trở về và để cho con nhóc đó ra đây.”
“Phanh ————!!!”
Nói xong, Ye Jian dậm mạnh một cú thật nặng lên chiếc đuôi rồng.
“Hống! Hống! ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô……!!!!!!!!”
Lớp vảy bạc tựa như thủy ngân lập tức bị đạp nát, cái đuôi đầy hoa mỹ của Al-Meissa-Mercury, sau cú đạp của Ye Jian, đã hoàn toàn nổ tung.
Cơn đau kịch liệt khiến cho Al-Meissa-Mercury phát ra tiếng hét khản cả cổ. Lúc này, dù đã hoàn toàn thoát ly ý thức của tố thể số ba, thế nhưng kenjuu đệ tam Al-Meissa-Mercury vẫn có thể cảm nhận được áp lực mà Ye Jian mang lại cho nó.
Năng lực mà nó vẫn hằng kiêu ngạo hoàn toàn mất đi tác dụng, phòng ngự vô địch trở nên vô dụng chẳng khác gì tờ giấy trắng.
Đối mặt với uy hiếp như vậy, dù không có trí tuệ, thế nhưng theo phản ứng bản năng, Al-Meissa-Mercury vẫn nghe lời của Ye Jian mà tan biến trong không trung, chỉ để lại một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa đang lóe lên những tia sáng nhạt hiện ra trong không khí.
Đôi tròng mắt khác màu yêu dị một kim một bạc trở nên có phần ảm đạm, gương mặt xinh đẹp như yêu tinh cũng có chút tái nhợt, thiếu nữ nhìn Ye Jian với vẻ mặt đầy phẫn uất và không cam lòng.
“Đừng có nhìn tôi với ánh mắt đó ~! Người ra tay trước là các cô, tôi chỉ phản công thôi ~.” Thấy vẻ mặt phẫn uất và không cam lòng của số 3, Ye Jian lơ đãng nhún vai nói.
“Người quấy rầy giấc ngủ của chúng ta trước không phải là ngươi sao, nhân loại!” Làm vẻ mặt hung tợn, số ba trừng mắt với Ye Jian, trông cứ như một con mèo nhỏ đang xù lông, đáng yêu, lại khiến cho người ta cảm thấy hết sức là nguy hiểm.
“Tôi chỉ mới sờ cái quan tài băng đó có một chút, quấy rầy cô hồi nào. Với sức mạnh vừa rồi của tôi, nếu tôi thực sự muốn đánh lén cô, giờ cô còn lành lặn mà đứng đây được sao? Tự mình suy diễn hiểu lầm rồi khai chiến, đây là lỗi của ai vậy? Được rồi, không nói nhiều nữa! Giờ cô thua rồi, ngoan ngoãn mà nghe lời đi, bằng không đừng trách tôi ăn cô.”
Không thèm để ý xem Tritos có phản đối hay không, Ye Jian trực tiếp đặt tay lên đầu của Tritos và xoa nhẹ, đồng thời vô cùng xấu bụng mà mở lời đe dọa.
Quơ bàn tay nhỏ gạt cái tay đang tác quái của Ye Jian ra, Tritos cảnh giác mà nhìn Ye Jian và mở lời trào phúng: “Hừ! Nhân loại ngu xuẩn! Ngươi tưởng có thể uy hiếp được ta bằng cách đó sao?”
“Không được sao? Vậy được, tôi không ăn cô. Ăn tươi đồng bạn của cô thôi! Đương nhiên là trước lúc ăn, tôi sẽ nói rõ cho bọn họ biết bọn họ bị như vậy là do cô không chịu nghe lời.”
“Cái gì!? Ngươi ————” Hét lên kinh hãi, loli Tritos lập tức xù lông và nhe cặp răng nanh nhọn hoắt của ma cà rồng ra.
Uy hiếp này, không thể nào làm lơ được.