“… Còn nữa, còn nữa, nếu như là chocolate đen, vậy thì không thể dùng quá nhiều đường cát. Vani cũng có thể dùng một chút. A, đúng rồi! Kanon-chan, Ye-chan rốt cục là thích chocolate đen hay chocolate trắng? Nếu như bỏ thêm chút hạnh nhân thì có được không? A… mặc dù người ta có thể làm nhiều khẩu vị khác nhau, nhưng mà hình như đều không xứng với Ye-chan nha, làm sao bây giờ?”
Thiếu nữ linh động cột tóc đuôi ngựa màu đen, Akatsuki Nagisa, dùng ngữ tốc cực nhanh trước sau như một của mình để nói về chuyện có liên quan tới chocolate.
“Uh… Mình nghĩ là chỉ cần Nagisa-chan tự tay làm, vậy thì Ye-sensei nhất định đều sẽ rất thích.”
Người trả lời Nagisa là một thiếu nữ đang đi bên cạnh. Mái tóc bạc hi hữu tỏa ra ánh hào quang lóng lánh dưới ánh mặt trời, thiếu nữ vừa lên tiếng là một thiếu nữ có phong cách điềm đạm nho nhã khác hẳn với Nagisa. Trên mặt hiện lên một nụ cười cứu rỗi tựa như thiên sứ, thiếu nữ có tên là Kanase Kanon, người được toàn trường tôn xưng là ‘thánh nữ’, dùng giọng khẳng định để tiếp thêm tự tin cho bạn thân của mình.
“Thật sao? Ừ! Ừ! Mình cũng nghĩ vậy!” Nhận được lời khẳng định từ bạn tốt, Nagisa lập tức quét sạch cảm giác lo âu và bối rối trước đó.
Vung vẩy hai hộp quà nhỏ được trang trí tỉ mỉ đựng hai miếng chocolate thủ công, gương mặt nhỏ tinh xảo của Nagisa lại một lần nữa hiện lên nụ cười tươi sáng thường thấy.
“Bất quá, nghĩ tới năm trước cũng thật tiếc quá nha. Lễ valentine năm trước bởi vì phải nằm viện nên mình không kịp tặng chocolate cho Ye-chan, lúc đó Ye-chan nhất định là thất vọng lắm đi? … Kanon-chan, cậu thì sao? Ở cùng với Ye-chan lâu như vậy, hẳn là mỗi năm cậu đều có tặng chocolate cho Ye-chan chứ?”
Đối với sự câu hỏi đầy hiếu kỳ của Nagisa, Kanon chỉ nhẹ nhàng mà lắc đầu.
“Năm nay là lần đầu tiên mình làm chocolate để tặng cho Ye-sensei. Trước kia mình chưa từng nghĩ tới việc này.” Nói tới đây, cảm xúc của Kanon cũng có chút sa sút. Đại khái là cảm thấy mình ở chung với Ye Jian lâu như vậy mà vẫn chưa tặng chocolate cho Ye Jian lần nào, thật là một thiếu sót lớn. Thiếu nữ đang tự kiểm điểm lại thiếu sót lớn này của mình.
Là một cô bé thông minh, Nagisa chỉ nhìn biểu hiện của Kanon thì đã lập tức hiểu được ý nghĩ của bạn mình. Vì thế, rất có phong cách của một ‘đại nhân’, Nagisa cầm lấy tay của bạn tốt rồi cười an ủi: “Đúng nha, năm trước tụi mình đều vẫn chỉ là học sinh tiểu học, cho nên Kanon-chan không nghĩ tới cũng là bình thường á. Nói tóm lại, chuyện trước kia không cần để ý tới nữa, chỉ cần chúng ta nắm chắc được hiện tại với tương lai về sau là được rồi. Đúng không, Kanon-chan?”
Nghe được lời an ủi của bạn thân, Kanon nhẹ nhàng gật đầu, nụ cười cứu rỗi đầy thân thiện lại một lần nữa hiện lên trên gương mặt của thiếu nữ.
Đúng lúc này, một giọng nói mà cả hai cô bé đều vô cùng quen thuộc chợt vang lên từ phía cuối hành lang: “Ơ, hai cô bé nhà chúng ta đang lén lút trốn ở đây để nói chuyện gì đó?”
“Ye-chan ~ ?”
Mắt sắc mà phát hiện ra Ye Jian, Nagisa lập tức không thèm để ý hình tượng mà hô to gọi nhỏ.
Bất quá, chỉ vừa hô xong, Nagisa lập tức ý thức được là mình vừa phạm phải một sai lầm nghiêm trọng. Phải biết rằng bây giờ là giờ nghỉ trưa, mà Ye-chan ở trong miệng cô bé vào ngày hôm nay tuyệt đối là mục tiêu săn lùng của tất cả các nữ sinh khác, gọi tên như vậy thì có khác gì đang báo cho các nữ sinh đang ráo riết săn lùng Ye-chan biết được là Ye-chan đang ở đây?
Ở trong học viên Saikai, Ye-chan tuyệt đối là thần tượng hot nhất không ai có thể so sánh nổi. Chớ nói tới việc hôm nay là một dịp đặc biệt, coi như là ngày thường, chỉ cần Ye-chan vừa ló diện ra thì lập tức có thể khiến cho toàn bộ tầng lầu đều trở nên rối loạn.
Ý thức được điều này, Nagisa lập tức quét nhanh qua tầng lầu một cái, và quả nhiên, cô bé phát hiện ra được rất nhiều nữ sinh đã bắt đầu ập tới. Mỗi người đều bắt đầu lấy hộp chocolate thủ công mà mình đã làm ra, chuẩn bị khởi xướng ‘tiến công’. Không, là đã bắt đầu ‘tiến công’ rồi.
“Kanon-chan, xin lỗi! Mau lên! Chúng ta không thể tụt lại phía sau.”
Bởi vì đang cầm chặt tay của Kanon, cho nên Nagisa vội nói tiếng xin lỗi. Sau đó cô bé hối thúc một tiếng rồi kéo bạn mình chạy về phía Ye Jian.
Bây giờ là lúc chạy đua với thời gian, tuyệt đối không thể lãng phí dù chỉ một giây.
Việc Nagisa và Kanon bắt đầu chạy, dường như đã kích thích tới những nữ sinh khác. Vì thế, toàn bộ tầng trệt đều xảy ra bạo động.
“Này! Nagisa, cậu không thể chơi xấu như vậy. Lén lút thì cũng phải có hạn độ chứ?”
“Đúng vậy! Đúng vậy! Ye-sensei là thuộc về tất cả mọi người. Mau dừng tay lại ngay!”
“Ch–Chờ một chút, Ye-sensei. Xin hãy nhận lấy hộp chocolate mà em đã bỏ cả đêm ra làm này đi!”
“Của em cũng vậy! Đây là hộp chocolate tràn đầy yêu thương của em.”
“…”
Hoàn toàn không bận tâm đến những nữ sinh đã phạm hoa si ở đằng sau, hai cô bé lén lút trộm đi đã kịp thời chạy tới bên cạnh hoàng tử của mình và nhanh chóng lôi kéo cậu chạy thẳng tới ngọn núi ở sau trường học. Đây là nơi ‘an toàn’ nhất hiện giờ, dù sao thì trong giờ nghỉ trưa, có rất ít người tới đây, cho nên nguy cơ bị phát hiện sẽ thấp hơn rất nhiều.
“Hô ~ hô ~~~ không, không được! Để cho mình thở trước đã…”
Thân thể vốn yếu đuối, lại phải chạy một quãng đường dài như vậy, sắc mặt của Nagisa trở nên hơi tái nhợt. Cô bé mở miệng thở hồng hộc như muốn đứt hơi.
Thấy Nagisa như vậy, ‘giáo viên được chào đón nhất’ mà cô bé vừa lôi kéo liền vươn tay đặt lên lưng của cô bé.
Khí trắng nhàn nhạt tuôn ra và nhanh chóng tràn vào trong cơ thể của Nagisa giúp cô bé điều chỉnh hô hấp. Chưa đầy một lát, gương mặt nhỏ nhắn vốn hơi tái nhợt của Nagisa đã hồng hào trở lại như bình thường.
“Cảm ơn, Ye-chan! Uh, đây là chocolate em muốn tặng anh. Mặc dù chỉ là chocolate tình bạn kiêm cảm ơn, thế nhưng nếu Ye-chan muốn hiểu thành chocolate tình yêu thì Nagisa cũng không ngại nha.” Dường như đã quen với việc được Ye Jian chữa trị, Nagisa sau khi khôi phục lại thì lập tức ngỏ lời cảm ơn, rồi cô bé chủ động đưa hộp chocolate mà mình tự làm cho cậu, hơn nữa còn nói những lời vô cùng táo bạo.
“Chuyện đó thì chờ tới khi Nagisa nhỏ nhà chúng ta lớn hơn một chút nữa đi. Chứ bây giờ thì, ha ha ha…”
Nhìn thấy ánh mắt của đối phương liếc về phía bộ ngực bình bình của mình, gương mặt của Nagisa lập tức cảm thấy nóng lên.
Bất quá, chừng đó vẫn chưa đủ để cô bé chịu lùi bước. Dũng cảm mà ưỡn ngực một cái, cô bé can đảm nói: “Mô, người ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có ở sau tên của người ta thêm một chữ ‘nhỏ’. Người ta đã là học sinh trung học, bắt đầu trưởng thành rồi. Anh xem, có phải rõ ràng là đã lớn hơn một chút rồi, thấy không? Thế nào? Thế nào? Coi như hơi cho Ye-chan một chút tất sát phục vụ cũng không phải là không được nha.”
“Rồi! Rồi! Chờ tới khi lớn lên hết đi, tới lúc đó thì muốn cho anh bao nhiêu lần tất sát phục vụ cũng được, anh đều nhận hết. Nhưng mà bây giờ thì cứ ngoan ngoãn mà uống sữa tươi đều đặn mỗi ngày đi.”
Tất sát phục vụ trong truyền thuyết của thiếu nữ hoàn toàn bị làm lơ, điều này khiến Nagisa cảm thấy bất mãn, đồng thời cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên. Rồi chợt, cô bé liếc mắt về phía ngực của bạn mình, Kanon.
Bị ánh mắt có chút quái lạ của Nagisa nhìn chằm chằm, Kanon cảm thấy có chút là lạ, nhưng cô bé lại hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa của điều đó.
Dường như Nagisa với những nữ sinh khác đều rất chú ý tới kích cỡ của chỗ này, nhưng rốt cuộc là tại sao vậy nhỉ?
Giống như một tờ giấy trắng không hề bị ô nhiễm, thiên nhỏ Kanon-chan không hiểu mà khẽ ngoéo đầu trầm tư.
Bên phía Nagisa, sau khi so sánh với bạn mình xong, cô bé có chút sa sút mà đẩy Kanon về phía trước một chút. Hành vi này khiến Kanon lấy lại tinh thần.
“Đến cậu rồi, Kanon-chan.”
“…?”
Thiên thần nhỏ khẽ ngây ngốc một chút mà nhìn bạn của mình.
“Chocolate nha, chẳng lẽ cậu quên rồi sao?”
“A, ừ… Thật xin lỗi!” Nhận được sự nhắc nhở, Kanon vội vàng đưa một chiếc túi nhỏ về phía Ye Jian: “Ye-jisan, đây là do Kanon làm. Hi vọng chú thích!”
Nụ cười tựa như thiên sứ hiện lên trên mặt Kanon. Không cần phải nói nhiều, món quà này đã chứa đựng tất cả tâm ý của cô bé.
“Ha ha! Thích! Đương nhiên là thích! Cảm ơn hai đứa! Kanon! Nagisa!” Cười vui vẻ, Ye Jian theo thói quen mà đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của hai cô bé con.
Lễ tình nhân năm nay, dường như không giống với mọi năm, bất kể là với thiếu niên hay là thiếu nữ.
Học kỳ mới vừa bắt đầu mà đã có khởi đầu tốt như vậy, những ngày tiếp theo, nhất định sẽ càng thêm vui sướng.