Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 175 : nhặt xác!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… Tôi nói, hai đứa thật sự muốn theo tôi?” Nhìn hai ‘con ghẻ ký sinh’ đang lẽo đẽo đi theo sau lưng mình, Ye Jian không khỏi cảm thấy đau đầu mà hỏi lại lần nữa.

“Em là người giám thị của Ye-sensei, có nghĩa vụ phải luôn luôn đi theo bên cạnh giám sát anh.”

Yukina không chút do dự mà cho ra đáp án như vậy. Về phần Julia, ‘công chúa tuyết’ không nói gì, chỉ lẳng lặng mà nhìn Ye Jian với vẻ mặt không chút gợn sóng. Thái độ rất rõ ràng, bất luận có nói gì, thiếu nữ cũng sẽ đi theo Ye Jian.

“Thật đúng là chịu thua hai đứa. Rõ ràng là tôi đi tìm người khác để tính sổ, hai đứa đi theo để làm gì? Mang hai đứa theo như vậy, tôi sẽ gặp phiền phức rất là lớn đó. Lỡ như Natsuki-chan mà biết thì không phải là một hai câu giải thích là có thể thôi đâu.”

“Em là kiếm vu của Hội Sư Vương, cho dù là Minamiya-sensei cũng không có quyền lợi ngăn cấm em đi theo để giám thị Ye-sensei.”

Được rồi, không trách được là tại sao Nagisa và Kanon lại cảm thấy rằng hai cô bé con này rất giống nhau. Tính cách quả thực là từ cùng một khung mà khắc ra, cái sau so với cái trước còn bướng bỉnh.

“Được rồi, nếu vậy thì tôi phải nói rõ trước: hai đứa chịu trách nhiệm dọn dẹp cái đám lâu la ở bên ngoài, còn những chuyện bên trong, tuyệt đối không được nhúng tay, đó là việc của tôi.”

Đây là ranh giới cuối cùng, nếu ngay cả yêu cầu này cũng không đáp ứng nổi, vậy Ye Jian tuyệt đối sẽ không mang hai cô nhóc theo.

Nói thật tình thì nếu không phải là vì Ye Jian có ý định khác, cậu tuyệt đối sẽ không để cho hai con bé này đi chung với mình. Mặc dù đúng hai cô bé con này bướng thật, nhưng nếu chỉ có chừng đó thì vẫn chưa đủ để khiến cậu phải nhượng bộ.

Với Yukina, Ye Jian cho con bé này đi chung là vì muốn rèn luyện con bé một chút. Cậu muốn Yukina phải điều chỉnh lại tâm thái của mình, đồng thời cũng muốn cho con bé có cơ hội để trui rèn sức mạnh còn có phần thô thiển của mình một chút.

Về phần Julia, Ye Jian có suy tính khác sâu hơn. Cậu không chỉ muốn rèn luyện Julia, mà còn muốn kích thích cảm xúc của con bé này, đồng thời cũng muốn chuẩn bị một chút cho cô nàng ‘Onee-sama’ vẫn đang nấp sau lưng kia.

Rất hiển nhiên là cả hai cô bé con đều không nghĩ được Ye Jian lại có nhiều ý định như vậy. Cả hai chỉ biết là nếu muốn đi theo, vậy phải tuân thủ điều kiện Ye Jian vừa đặt ra.

Muốn đi theo thì nhất định phải đáp ứng điều kiện này, cả hai không còn lựa chọn nào khác ngoài đồng ý. Bất quá, đồng ý là một chuyện, còn lúc tới nơi có tuân thủ hay không lại là chuyện khác. Đương nhiên, với thủ đoạn của Ye Jian, coi như hai cô nhóc có muốn thất hứa thì có làm sao?

“Nếu vậy, giữ chặt tay tôi, tôi trực tiếp mang hai đứa qua đó, tranh thủ cơ hội đánh cho đối phương không kịp trở tay.”

Nghe được Ye Jian nói như vậy, Yukina hơi có chút do dự, nhưng khi nhìn thấy Julia trực tiếp nắm lấy tay của Ye Jian mà không chút chần chừ, cô bé cuối cùng cũng thận trọng mà nắm lấy tay của Ye Jian. Đáng tiếc là vì trong đêm tối, thiếu nữ lại đang cúi đầu, nên ánh hồng nhàn nhạt đầy đáng yêu hiện lên trên gương mặt của thiếu nữ lại không được ai thưởng thức.

“Chuẩn bị tốt chưa? Nhớ! Tới lúc đó phải giữ yên lặng đó!”

Tay nắm chặt, không đợi hai cô bé kịp trả lời, Ye Jian trực tiếp khởi động Gift [ Thời Không ] và biến mất cùng hai cô bé.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“———— đáng chết! Đám phế vật đó, tại sao đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì? Chúng chết ở đâu rồi?! Đừng để ta biết, nếu không, ta tuyệt đối sẽ lột da bọn chúng!”

Vẫn là trong câu lạc bộ tư nhân không dành cho người ngoài, vị thân vương người sói đến từ Tây Âu hiện đang tức đến bể phổi mà nghiến răng nghiến lợi đem điện thoại giẫm nát.

Điện thoại đã gọi rất nhiều lần, nhưng đám bộ hạ phái ra ngoài vẫn bặt vô âm tín không chút phản hồi.

Một lần, hai lần thì còn có thể hiểu, nhưng quá nhiều lần… Trong lòng của người thanh niên đã bắt đầu có linh cảm và suy đoán không tốt. Bất quá, dù vậy, người thanh niên vẫn rất tự tin vào bản thân. Là thân vương của tộc thiên lang, dưới một người trên vạn người, thực lực của hắn đủ để xếp vào top 10 tại Tây Âu. Tuy vẫn không đủ tư cách để khiêu chiến ma cà rồng cấp primogenitor, nhưng với những công tước ma cà rồng bình thường, hắn hoàn toàn không để vào trong mắt.

Lấy cách nói của đại ca hắn để hình dung, thì đám dơi kia chẳng qua chỉ là lũ bỏ đi chỉ biết dựa dẫm vào sức mạnh bên ngoài, coi như có là Chân Tổ đi nữa, nhưng nếu không có kenjuu, vậy thì cũng chỉ là một bữa tiệc biết di động.

“Cộc cộc!”

Tiếng gõ cửa vang lên, và người thân vương lập tức quay lại và quát lớn: “Ai!?”

Dường như bị tiếng quát chói tai phát ra từ trong phòng làm cho giật mình, nên trong vài giây, bên ngoài không có tiếng trả lời.

Phải hết vài giây sau, người gõ cửa mới ngượng ngùng mà lên tiếng: “Tiên sinh Buchard, là tôi, Shigemitsu.”

“Hả? Ha ha, hóa ra là ngài Shigemitsu, tôi còn tưởng là phục vụ viên không biết quy củ nào.”

Ngạc nhiên và vội vàng mở cửa, người thanh niên cười sang sảng mà nói xin lỗi với người trung niên đang đứng bên ngoài.

“Không có việc gì! Không có việc gì! Đột nhiên quấy rầy tiên sinh cũng là tôi không đúng trước. Hi vọng tiên sinh đừng lấy làm lạ. Lần này tới tìm tiên sinh là vì mấy lão già mà tôi nhắc tới lúc trước đều đã mang người tới đủ, cho nên phương diện hợp tác…”

“Tới rồi sao? Ha ha, các vị đại nhân vật của Nhật Bản thật là nhiệt tình, vậy thì đi thôi! Không thể để các vị đại nhân phải ngồi chờ một thân vương nho nhỏ như tôi được.”

Vô cùng thân thiện mà vỗ vỗ vài cái vào vai của người trung niên, gương mặt của người thanh niên lại xuất hiện nụ cười ‘chân thành tha thiết’.

Những người kia có không ít là tới từ những lĩnh vực quan trọng của Nhật Bản, từ chính trường tới thương trường , từ quân sự tới y tế. Chỉ cần mình có thể khống chế được đám người này, vậy thì chỗ tốt đối với tộc người sói là vô cùng to lớn. Nếu làm được điều đó thì sau khi trở về, hắn phỏng chừng sẽ được toàn bộ tộc nhân chào đón như người hùng cũng nên. Khi đó thanh danh của hắn tuyệt đối sẽ vượt qua cả đại ca của hắn, nếu vậy dã tâm của hắn phỏng chừng sẽ có hi vọng để trở thành hiện thực.

Bị người thanh niên vỗ vai một cách nhiệt tình, người trung niên hơi lảo đảo mà đỡ kính mắt, vẻ mặt nịnh nọt mà mang vị thân vương đi về phía phòng tiếp khách.

Vừa tiến vào trong phòng, người thanh niên liền thấy được là trong phòng đã có rất nhiều người đang chờ sẵn. Những người này, sau khi nhìn thấy người thân vương bước vào, thì đều lập tức đứng lên.

“Ha ha, mọi người chờ lâu. Giới thiệu với mọi người, ngài đây chính là tiên sinh Buchard, thân vương của tộc Thiên Lang.”

Nghe lời giới thiệu của người trung niên, những người khác có mặt trong phòng lập tức nở một nụ cười tươi đầy nhiệt tình để đón chào. Bất quá, không thể không nói là có một số người, dù cười tươi cách nào đi nữa cũng không thể khiến người ta có tình cảm nổi, nhất là một tên mập trong số đó, thịt mỡ trên mặt đều đang run lên muốn che luôn cả con mắt. Điều này khiến cho người thanh niên hơi có chút thích sạch sẽ âm thầm cảm thấy chán ghét.

“Thật cao hứng khi có thể được gặp các vị tại đây, đây quả là vinh hạnh cho Buchard tôi. Đối với điều này, tôi thay mặt toàn bộ tộc người sói ngỏ lời cảm ơn đến tất cả các vị.”

“Đâu có! Đâu có! Nói vinh hạnh thì hẳn phải là bên tôi cảm thấy vinh hạnh mới đúng. Tiên sinh Buchard nói quá rồi.”

Hàn huyên qua đi, mọi người mới bắt đầu cùng ngồi xuống.

“Ừm, tin tưởng là mọi người đều đã biết được ý của tôi khi tới đây. Tộc Thiên Lang chúng tôi vô cùng yêu thích vùng đất phương đông này, cho nên vua của tôi đã mệnh lệnh cho tôi tới đây, vì hi vọng có thể tạo được mối quan hệ tốt đẹp và lâu bền với các vị.”

Câu này vừa nói ra, những người đang có mặt trong phòng đều nở nụ cười vô cùng ‘hiền lành’. Bất quá những lão già giảo hoạt còn hơn cả cáo này lại không ai mở miệng đề cập đến vấn đề chính.

Tựa hồ đã nhìn thấu được điều đó, người thanh niên cười cười: “Ý của vua tôi là, chúng tôi có thể cung cấp những chiến sĩ hùng mạnh của tộc người sói cho các vị, việc buôn bán mậu dịch ở Tây Âu cũng có thể giảm thuế, ngoài ra thế lực của tộc chúng tôi tại phương đông cũng sẽ ký kết khế ước lâu dài với mọi người, lợi ích phân tầng thế nào cũng đều có thể thương lượng.”

Quả nhiên, những lời này vừa nói ra, vẻ mặt của các thế lực lớn đều tươi như hoa đào.

Vẫn luôn nói là: thương nhân trọng lãi, chính khách trọng binh. Hiện tại, tộc thiên lang chỉ thoáng một cái liền quăng ra một phần lợi ích lớn như vậy, nếu không ‘trao đổi’ cho tốt một chút thì quá không được rồi. Về phần có thể cầm được bao nhiêu, vậy thì xem bản lãnh của từng người vậy.

Nhìn sắc mặt đáng ghê tởm của những người đang ngồi trước mặt, trong lòng của người thanh niên cảm thấy vô cùng chán ghét và khinh thường, chỉ là ở bên ngoài, hắn vẫn giữ nguyên nụ cười nhiệt tình và thân thiện.

“Nếu vậy kế đó…”

“———— để cho ta tới nhặt xác thay cho chư vị đi.”

Giọng nói đột nhiên vang lên khiến sắc mặt của tất cả những người đang ngồi đều đại biến. Và ngay sau đó, bốn cái xác mà người thanh niên thân vương vô cùng quen mắt đột nhiên rớt xuống ngay trước mặt người thanh niên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio