Đặc khu ma tộc, đảo Itogami, là hòn đảo nhân tạo được thiết kế để xây dựng dựa trên long mạch dưới đáy biển. Dưới sự ảnh hưởng của long mạch, thành phố đảo Itogami dù gặp phải bất cứ chuyện gì cũng sẽ được vận mệnh chỉ dẫn mà đi về hướng phồn vinh, đây là mục tiêu xây dựng ban đầu của đảo Itogami.
Kế hoạch thì tốt đẹp, nhưng ngay từ khi bắt đầu, việc phải thiết kế như thế nào để đảo Itogami có thể gắn liền được với long mạch dưới đáy biển lại là một thách thức lớn. Long mạch, hay còn gọi là dòng chảy linh lực của đại địa, thứ được tìm thấy dưới đáy biển và được dự tính cho việc xây dựng đảo Itogami, là một long mạch có tính di động và có sức mạnh cực cao. Nguồn sức mạnh nó rò rỉ ra từ nơi được tìm thấy, có thể nói là vượt xa dự tính của tất cả mọi người.
Cũng may, người thiết kế hòn đảo này cũng là một người có trí tuệ trác tuyệt. Dựa theo tri thức mà mình có, người này đã đem toàn bộ hòn đảo nổi nhân tạo Itogami thiết kế phân chia thành bốn khối, lần lượt đại biểu cho bốn thần thú trong truyền thuyết cổ đại, lấy đó để trấn áp không cho long mạch di động và che đậy nguồn linh lực bị long mạch rò rỉ.
Đương nhiên, người biết được chuyện này cũng không nhiều. Bất luận việc ai là người đã thiết kế nên đảo Itogami, lẫn mục đích mà hòn đảo này được thành lập, tất cả đều là bí ẩn trong bí ẩn. Ngay cả những người quản lý cấp cao của đảo Itogami cũng không có quyền lợi để tiếp xúc tới những bí mật này.
Vào lúc này, trên đảo phía Tây, một trong bốn đảo cơ bản của đặc khu ma tộc Itogami, một con phố đêm đang đèn đuốc sáng chưng mà chào đón lượng lớn ma tộc tới vui chơi nhậu nhẹt. Giờ đang là đêm, là thời điểm tuyệt vời nhất đối với ma tộc. Với đại đa số ma tộc, ban đêm mới là quãng thời gian mà bọn họ cảm thấy thư thích nhất; vào thời điểm này, không còn gì tuyệt vời bằng việc đi ra ngoài uống mấy chén, hoặc là tìm vài người phụ nữ để ‘thâm nhập trao đổi’.
Cho nên vào thời điểm này, rất nhiều nam tính ma tộc thường hay ra ngoài để săn mồi, ví dụ như… hai gã thanh niên ăn mặc lòe loẹt toàn thân là mùi rượu đang lang thang và thỉnh thoảng nhìn ngó khắp nơi ở bên kia.
Ở đây, có một quy tắc ngầm được mọi người thừa nhận, đó là nếu gặp phải người phụ nữ nào trang điểm xinh đẹp, hơn nữa còn chủ động tìm mình bắt chuyện, vậy thì đừng nghi ngờ, tuyệt đối là bản thân đã gặp phải diễm ngộ. Nhưng tất nhiên, không phải ai cũng có vinh hạnh gặp được chuyện đó.
Bất quá hôm nay, có vẻ như hai thanh niên ma tộc ăn mặc lòe lọe này đã gặp phải vận may rơi trúng đầu, bởi vì khi đang tìm kiếm diễm ngộ, hai người chợt nhìn thấy có một thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi có vẻ cô đơn đột nhiên xuất hiện và chắn trước mặt mình.
Mái tóc dài hoa lệ màu xanh nước biển, gương mặt nhỏ tinh xảo và đáng yêu tựa như búp bê, đôi mắt đầy vẻ tĩnh lặng màu danh da trời long lanh không mang theo chút sắc thái tình cảm nào. Đây là một thiếu nữ đáng yêu như được biển cả ưu ái, công chúa của biển.
Cản đường hai thanh niên ma tộc, thiếu nữ không nói lời nào, chỉ lẳng lặng đứng đó và nhìn không chớp mắt vào hai ma tộc trước mặt.
“Stop…? Gì đây? Một con nhóc? Tới đây vào giờ này làm gì?”
“Còn làm gì? Nè! Con nhóc! Ở đây để tìm đàn ông sao? Muốn hai hay một?”
“Nói nhảm, đương nhiên là hai, bằng không nó chọn tao với mày làm gì?”
Say bí tỉ, hai gã thanh niên không ngừng thốt ra ô ngôn uế ngữ với thiếu nữ, nhưng, thiếu nữ khoác trên mình chiếc mũ che màu trắng lại chẳng có phản ứng gì, vẫn bình thản và trầm mặc. Sau đó, bàn chân nhỏ bé linh lung mang giày trần của thiếu nữ khẽ nhấc lên, rồi thiếu nữ xoay người đi về phía con hẻm nhỏ tối đen ở gần đó.
“Này? Có ý gì? Con nhóc! Mày muốn chơi với tụi tao phải không?”
“Muốn mang tụi tao đi tìm kích thích? A ~ , con nhóc này cũng thú vị. Đi! Hôm nay tao với mày nếm thử con ranh này xem, lâu lâu đổi vị cũng tốt.”
Trong lòng hưng phấn, hai thanh niên ma tộc lung la lung lay mà đi theo thiếu nữ tiến vào trong con hẻm nhỏ.
Nhưng rồi, mọi chuyện không giống hai thanh niên vẫn tưởng. Đã đi được một lúc lâu, thế nhưng thiếu nữ trước mắt vẫn không nhanh không chậm mà tiếp tục cất bước, trong khi ở đây đã cách con phố đêm một quãng khá xa.
“Này! Rốt cục mày muốn tới chỗ nào? Muốn tìm kích thích thì ở đây là đủ rồi! Yên tâm, không có ai tới chỗ này vào giờ này đâu.”
“Đúng đó, con nhóc, muốn gì thì tranh thủ thời gian đi. Tao sắp đợi không kịp rồi, nhìn non như vậy, chắc mới là lần đầu làm chuyện này chứ?”
Những lời dung tục liên tục phun ra từ trong miệng của hai thanh niên ma tộc, nhưng thiếu nữ giống như không hề nghe thấy mà vẫn tiếp tục duy trì tốc độ đi tới của mình.
Về sau, hai thanh niên ma tộc cũng dần dần tỉnh rượu lại một chút, và rồi, bọn hắn cũng bắt đầu cảm thấy không nhịn được nữa.
“Đứng lại cho tao! Con ranh này, anh mày không đợi nữa, tao muốn chơi mày ngay tại đây.”
“Đúng! Nghẹn lâu như vậy, muốn chơi tụi tao đúng không? Lên! Bắt lấy nó!”
Thân là ma tộc, tố chất cơ thể của hai thanh niên tuyệt đối là vượt xa người thường, mặc dù có vòng tay đăng ký hạn chế không thể sử dụng ma lực, nhưng muốn đuổi kịp một thiếu nữ nhân loại thì vẫn là chuyện quá dễ dàng. Chỉ là rất nhanh, hai thanh niên ma tộc liền phát hiện là dù bọn hắn có tăng tốc tới mức nào, thì cũng vẫn không thể nào đuổi kịp thiếu nữ trước mắt.
“Chó chết! Bị chơi xỏ rồi! Rolphu! Dùng ma lực!”
Ý thức được là có vấn đề, một thanh niên ma tộc lập tức giật chiếc vòng tay đăng ký mình đang đeo xuống. Ngay lập tức, cơ bắp của người này bắt đầu bành trướng và biến thành một thú nhân lông lá. Hắn xông về phía thiếu nữ.
Nhưng bất chợt, đúng và lúc này, một giọng nói trầm ổn mà bi ai đột nhiên vang lên từ sau lưng của hai ma tộc.
“Ma tộc lại có thể đường đường chính chính mà cất bước trên con phố đêm không ngủ. Hòn đảo này, quả thực là một thành phố đọa lạc bị nguyền rủa.”
Linh cảm không lành đột ngột dâng lên trong lòng, cả hai ma tộc lập tức dừng việc lao về phía thiếu nữ lại và kinh ngạc quay lại nhìn về hướng vừa phát ra âm thanh.
Tại cách đó không xa, trong bóng tối, một người đàn ông có vóc dáng cao lớn đang từ từ bước ra.
Tóc ngắn màu vàng, người đàn ông khoác trên mình bộ thần bào của các thánh chức giả, chỉ khác là bộ thần bào người đàn ông đang mặc lại là màu đen. Dưới chiếc áo bào màu đen, cơ bắp của người đàn ông nổi cộm lên, dù đã được bao bọc trong lớp áo giáp. Ngoài ra, người đàn ông còn có một đặc điểm khiến người khác vô cùng chú ý, đó là mắt trái. Tại đó, có đeo một chiếc kính đơn bằng kim loại trông rất quái lạ.
Trong tay của người đàn ông cầm một chiếc rìu lớn hình bán nguyệt, nhìn từ bên ngoài thì có vẻ như là được làm bằng kim loại. Chiếc rìu này, nếu nhìn khối lượng thì tối thiểu phải hơn 20 kg, thế nhưng trong tay của người đàn ông thì nó lại trông rất nhẹ nhàng. Từ điểm này, có thể thấy được là thực lực của người đàn ông rất bất phàm.
“Ai vậy? Attack Mage?”
Khi nói những lời này, sắc mặt của hai thanh niên ma tộc đã có phần biến đổi. Rất hiển nhiên là cả hai đều đã ngửi được mùi của sự nguy hiểm.
“Nếu mày đã nhìn từ đầu tới cuối, vậy mày phải biết là con nhỏ này mới là người chủ động trước. Nó chủ động dụ tụi tao tới đây, tụi tao chỉ nhận lời mời của nó. Cho nên chuyện này không tới phiên mày thuyết giáo đâu. Đừng cản đường tụi tao, tránh qua một bên đi!”
Giọng của tên thú nhân đột nhiên trở nên cứng rắn, hắn lớn tiếng đe dọa người đàn ông. Dù sao thì trên hòn đảo này, cho dù là Attack mage thì cũng không thể vô cớ mà tấn công bọn hắn, cho nên hắn không sợ.
“Ừ, chuyện ngươi nói, ta đương nhiên biết rõ. Muốn nói tại sao thì… Astarte!”
Tiếng hô của người đàn ông vừa dứt, thì một bóng người màu lam liền bỗng nhiên lóe lên và xuất hiện trước mắt của hai ma tộc.
“Là con ranh kia! Chó chết! Tụi nó là một bọn!”
Nhìn thấy thiếu nữ dẫn mình tới đây đột nhiên xuất hiện bên cạnh người đàn ông, hai ma tộc lập tức hiểu là mình bị lừa, cả hai nghiến răng nghiến lợi mà gầm gừ.
“Dám trêu chọc tụi tao! Vậy tức là mày không phải là attack mage! Nếu vậy, chết đi!!!!”
Tới tận lúc này, hai ma tộc cuối cùng cũng đã cảm nhận được nguy hiểm rõ rệt. Hung tính nổ tung, hai ma tộc không nói hai lời mà lập tức xông về phía thiếu nữ và người đàn ông. Cả hai tuyệt đối sẽ không đứng im chờ chết!
“Thật là đáng thương, đáng buồn hỡi, ma tộc thấp kém.”
“Bớt ở đó mà đánh rắm! Chỉ là nhân loại thôi. Lấy tên của ta, ra lệnh cho ngươi, xuất hiện đi. Icefly.”
Nguyên lai, ma tộc còn lại lại là một ma cà rồng. Theo tiếng hét của hắn, một con chim kỳ lạ tỏa ra khí lạnh đột nhiên xuất hiện ở trên không.
Thấy thanh niên ma cà rồng triệu hồi kenjuu, người đàn ông chỉ lẩm bẩm nói: “Ma cà rồng cùng Kenjuu sao?”
Từ nét mặt của người đàn ông, có thể thấy là người đàn ông không hề có chút e sợ nào.
“Astarte.”
“Accept, Execute. ( Tiếp nhận mệnh lệnh, chấp hành ) Rhododactylos.”
Người đàn ông kêu tên thiếu nữ xong thì lập tức xiết chặt chiếc rìu trong tay rồi lao về phía tên thú nhân. Còn thiếu nữ, sau khi nghe được người đàn ông gọi tên thì đáp lại một cách máy móc, sau đó, một bàn tay khổng lồ quái lạ đột nhiên nhô ra từ trên người thiếu nữ. Bàn tay giơ lên và trực tiếp chụp gọn kenjuu của thanh niên ma cà rồng.
“Wtf…!? Nhân loại làm sao có thể…? Ngươi… Các ngươi rốt cuộc là ai!?”
“Combat Deacon của giáo hội Tây Âu, tên của ta là…”