Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 211 : tháo ‘lửa‘

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“———— lại một ma tộc đầy tội lỗi nhận sự thẩm phán của thần, Amen.”

Vung chiếc rìu lớn xuống, người đàn ông mặc đồ giáo hội lộ ra vẻ thương cảm lại đầy thành kính mà đọc lời nguyện. Bên cạnh người đàn ông, một thiếu nữ khả ái đi chân trần đang lẳng lặng đứng yên.

“Tốt rồi, tìm mục tiêu khác thôi, Astarte.”

Đọc xong lời nguyện xin, người đàn ông lại một lần nữa khôi phục vẻ uy nghiêm giống như quân nhân, cùng với vẻ điên cuồng đặc hữu của lũ cuồng tín.

“Accept.”

Nhận được mệnh lệnh, thiếu nữ tóc lam đáp lại với âm điệu vô cảm không chút phập phồng nào, sau đó, đôi chân nhỏ không mang giày của thiếu nữ bắt đầu di chuyển.

Mục tiêu kế tiếp bắt đầu được tìm kiếm. Sinh mạng thể cắm trong cơ thể của thiếu nữ cần thức ăn mới.

“Nhanh thôi, hòn đảo này sẽ phải trả giá thật nhiều vì kẻ ngu xuẩn đã sáng tạo ra nó! Dám đánh cắp di vật thánh thiêng của giáo hội chúng ta.”

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Đã… Đã đủ rồi chứ? Nee-chan sắp chịu không nổi rồi. Mau dừng lại đi, thằng nhóc xấu.”

Mặt như hoa đào, hơi thở mong manh; từ khi Ye Jian bắt đầu giở trò táy máy tới giờ đã hơn 15 phút rồi. Suốt mười lăm phút đồng hồ, thiếu nữ đã không ngừng phải chịu sự tra tấn giày vò đến từ Ye Jian. Đến hiện tại, cô đã sắp thở không nổi nữa.

Quần áo đã sớm xốc xếch tới không chịu nổi. Nếu không phải là nãy giờ, Kasumi vẫn đang không ngừng cố gắng ngăn cản, vậy thì phỏng chừng là từ mười phút trước, cô đã sớm bị thằng nhóc xấu xa này lột sạch trơn, chỉ có thể trở thành con cừu trắng nhỏ chờ đợi ma vương xơi tái.

Nhưng, dù là như vậy, hiện giờ tình cảnh của Kasumi cũng chẳng tốt đẹp bao nhiêu, bởi vì bộ quần áo mặc ở nhà của cô đã bị tên ác nhân xấu xa vô sỉ Ye Jian công phá.

Đôi bàn tay linh hoạt theo cổ áo mà xâm nhập vào bên trong, đôi thỏ ngọc trên bên trong sớm đã bị thiếu niên chơi đùa và giày vò tới khổ không thể tả. Làn da kiều nộn có thể nhìn thấy không ít vết xanh hồng xen kẽ, đây là chiến tích của thiếu niên; mặc dù những dấu vết này rất nhạt, rất nhạt, nhưng chừng đó cũng đã đủ để chứng minh sự điên cuồng trong 15 phút này.

“Không được! Lửa không những không tắt mà trở nên vượng hơn rồi. Kasumi-nee, chị sẽ giúp em giải lửa chứ?” Vừa nói, Ye Jian vừa liếm mút lấy cổ của Kasumi.

Ngại vì Kasumi rụt rè, cho nên nãy giờ, dù Ye Jian có lòng muốn xxoo vô cùng, nhưng cậu lại sợ sẽ làm cho Kasumi bị tổn thương. Vì vậy từ lúc bắt đầu tới hiện tại, mặc dù cậu đã điên cuồng rất nhiều, thế nhưng tối đa thì cậu cũng chỉ có thể dùng tay với miệng để thỏa mãn dục vọng của mình. Bên này thì vò xoa một chút, bên kia thì hôn hôn nhấm nháp, nhưng tuyệt đối là không có chuyện kia.

Hiện tại, thành công lớn nhất của Ye Jian là đôi thỏ trắng của Kasumi đã hoàn toàn bị bỏ mặc cho cậu giày vò rồi, môi nhỏ cũng có thể mặc cậu nhấm nháp.

Nếu lại tiến một bước nữa, vậy cũng chỉ có thể xâm nhập sâu hơn, nhưng nếu vậy thì Kasumi sẽ cảm thấy chống cự, đó không phải là điều Ye Jian muốn thấy. Nếu đổi lại là những nha đầu khác, tới mức này rồi thì cậu tuyệt đối sẽ không ngại hóa thành sói đói mà nhào tới, bá vương ngạnh thương cung. Chỉ là, với thiếu nữ đã đem con tim của mình khép kín lại này, cậu lại không thể làm vậy, mà trái lại, cậu còn phải cẩn thận từng li từng tí.

“Em là một thằng nhóc háo sắc, trước giờ chị thật sự không phát hiện ra. Uổng công Asagi-chan thích em như vậy, vậy mà em lại ở sau lưng con bé làm chuyện này với chị. Em làm vậy có xứng với con bé không? Nếu con bé mà biết, về sau em đừng hòng bước chân vào căn phòng này nữa.”

U oán mà lườm Ye Jian một cái, Kasumi nói như vậy, chỉ là, giọng của cô lại không oán hận mà lại vẫn dịu dàng, đồng thời trong lòng cô cũng không trách tội Ye Jian bao nhiêu. Thậm chí, ngược lại, trong lòng cô còn có chút vui mừng, nhưng tất nhiên là sự vui mừng đó xen lẫn trong sự sầu lo và áy náy. Dù sao việc gạt em gái của mình mà làm chuyện như hiện giờ với bạn trai của nó, đây hoàn toàn đã có thể gọi là sự phản bội, một sự lăng loàn.

“Chị không hiểu gì cả, Kasumi-nee! Em thích con bé Asagi, nhưng đó không phải là lý do để em buông tha cho chị. Nếu cảm thấy tội lỗi, vậy em cho chị lời đảm bảo, em sẽ chính miệng nói rõ ràng với Asagi về việc này. Chị đoán xem nếu em nói rõ chuyện này với Asagi, thì theo tình cảm của con bé dành cho chị, con bé sẽ tán đồng hay cảm thấy bị phản bội? Cho nên… Kasumi-nee?”

Đôi mắt như phun lửa của Ye Jian nhìn chằm chằm vào Kasumi như một con sói đang đợi vồ mồi, và chỉ cần khẽ Kasumi gật đầu, cậu tuyệt đối sẽ không khách khí mà nhào tới đem giai nhân trước mặt ăn sạch sành sanh.

“Em coi nee-chan là thứ người gì nha? Mặc dù chị thừa nhận là chị cũng rất thích thằng nhóc hư hỏng như em, nhưng tốt xấu gì nee-chan cũng là hoàng hoa khuê nữ giữ thân trong sạch. Trước giờ trừ thằng nhóc hư hỏng là em ra, thậm chí chị còn chưa từng để nam sinh nào nắm tay, vậy mà giờ, lại bị thằng nhóc hư hỏng em làm nhiều chuyện như vậy. Trong sạch của nee-chan hoàn toàn rơi vào trong tay của em rồi. Nói chung, đó là hết mức, nếu làm quá thêm nữa, nee-chan sẽ giận. Tới lúc đó đừng trách nee-chan vứt bỏ đứa em rể như em.”

Mắt khẽ nhìn Kasumi một cái. Xác thực, Kasumi đúng là đã tới giới hạn của sự chịu đựng. Nhưng, Ye Jian chịu bỏ cuộc dễ vậy sao?

Nghịch ngợm mà hôn lên môi của Kasumi một cái, sau đó, cúi đầu vào sát bên tai của Kasumi, Ye Jian khẽ lầm bầm nói nhỏ.

“Cái…!? Kia… Chuyện đó…”

Không đợi nghe hết những gì Ye Jian đang nói, Kasumi đã giật mình và mở to hai mắt mà kinh hô.

Gương mặt, vốn dĩ đã đỏ như một trái táo chín của Kasumi, giờ lại vì mắc cỡ mà trở nên đỏ hơn, tựa như chỉ khẽ ấn một cái là có thể chảy ra máu.

“Kasumi-nee, sớm muộn gì tất cả của chị cũng sẽ là của em, chỉ có như vậy thôi, không cần mắc cỡ. Tới, đó chỉ là mức thấp nhất, nhưng tối thiểu cũng có thể giúp em tháo lửa. Như vậy vẫn tốt hơn việc để em làm xằng làm bậy lung tung chứ, đúng không? Phải biết là nếu để em xằng bậy nữa, em không đảm bảo được là lúc nào đó mình nhịn không nổi mà cướp cò, lúc đó đừng oán hận em nha, Kasumi-nee thân ái của em.”

Lúc này, Kasumi mới ý thức được rằng thiếu niên trước mắt này, có đôi lúc thật sự hoàn toàn là một ác ma. Chuyện khó xử như vậy, mình thật sự có thể làm được sao?

“Em… Ôi ~ ! Thật là thua em rồi, thằng nhóc hư hỏng. Ai bảo cả hai chị em bọn chị đều thiếu nợ em nhiều như vậy chứ. Nhưng nee-chan nói trước, nếu… nếu nee-chan làm việc đó, em tuyệt đối không được nói cho Asagi-chan biết! Không! Là không được nói cho bất kỳ ai biết! Hơn nữa, đây là lần cuối cùng, lần sau tuyệt đối không thể chiếu theo lệ này nữa. Nếu không đáp ứng, nee-chan cũng chỉ có thể hao tổn với em tới cùng.”

“Yên tâm! Em thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ cho bất cứ kẻ nào, cũng tuyệt đối là lần cuối cùng! Nếu thất hứa thì để em bị ————”

Ye Jian còn chưa kịp thề xong, Kasumi đã đưa tay bịt miệng của cậu lại không cho cậu nói tiếp.

U oán, ngượng ngùng mà trừng mắt với Ye Jian một cái, sau đó, Kasumi giơ đôi tay nõn nà run run của mình, đưa về phía quần của Ye Jian.

Có chút u oán cùng ngượng ngùng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó run bàn tay nhỏ bé hướng phía Ye Jian quần mà đi.

Ọt ọt.

Nuốt nước miếng một cái, Ye Jian cảm thấy tim đập thình thịch, hưng phấn vô cùng. Đây là nee-chan của Asagi nha. Người ta nói cô em vợ là bảo bối tri kỷ của anh rể, nhưng giờ, mình lại là chị vợ. Chị vợ…

Ọt!

Ye Jian cũng thật không ngờ là Kasumi lại đáp ứng yêu cầu hoang đường này của mình. Ngay cả chuyện hoang đường như vậy mà cũng chấp nhận, vậy tức là… Có hi vọng! Trong lòng Ye Jian âm thầm hưng phấn, kích động, tim nhảy dồn dập.

Dùng tay để giải quyết, việc này xác thực là đã lâu, Ye Jian chưa được nếm qua rồi.

Hiện tại, đặt bản thân vào trong tình cảnh này, nghĩ tới thân phận của ngự tỷ đang chuẩn bị phục vụ cho mình, cùng với gian phòng mà cả hai đang có mặt. Đem những thứ đó kết hợp lại, lần phục vụ này tuyệt đối là kích thích vô cùng, khiến máu trong người Ye Jian như muốn xôi lên. Lúc này, Ye Jian thậm chí hi vọng con bé Asagi lập tức chạy về, còn phát hiện ra chuyện này, lúc đó…

Không thể không nói, lúc này Ye Jian đã hoàn toàn trở lại với bản chất ác ma của mình.

“A…! Đây… Thứ này… vẫn là lần đầu nhìn thấy…”

‘Thật nóng!’ Cảm nhận nhiệt độ tỏa ra trước mặt, Kasumi không kềm được mà nghĩ như vậy. Giờ phút này, cô thật sự cảm thấy là mình hư rồi, đã hư rồi, bằng không sẽ không đáp ứng yêu cầu hoang đường này của thằng em rể hư hỏng. Do dự, bối rối, chần chừ, Kasumi khẽ run run, giơ đôi bàn tay nhỏ và đưa về phía vật trước mặt; và khi đôi tay bé nhỏ của cô chạm vào, cảm giác nóng hổi gần như thực chất và nhảy lên này, khiến trong lòng thiếu nữ cảm thấy kinh hoảng mà sợ tới rụt tay về, mắt cũng nhắm tịt lại.

“Ờ ~~ !”

Về phần Ye Jian, ngay khi đôi tay mát lạnh của thiếu nữ chạm tới bảo cụ của cậu, yết hầu lập tức không nhịn được mà lăn một vòng, cơ thể cũng chợt căng thẳng.

Cảm giác kích thích khi đôi tay nhỏ mềm mại mát lạnh chạm vào nó thật sự khiến thần kinh vỡ tung, hai mắt như đang phun ra hai ngọn lửa có thể thiêu trụi tất cả, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập và nặng nề.

“Kasumi-nee…!”

Bị Ye Jian chằm chằm vào thôi cũng đã khiến cho Kasumi cảm thấy toàn thân khó chịu, hiện tại, lại bị kêu một tiếng như vậy, trong lòng cô lập tức xiết chặt.

“Em… Em… Thằng nhóc hư hỏng, thật sự phải khiến cho nee-chan xấu hổ chết sao?”

Bất đắc dĩ, đã đáp ứng Ye Jian, Kasumi cũng chỉ có thể cố nén cảm giác xấu hổ mà làm tiếp. Răng ngà khẽ cắn chặt, cô lại một lần nữa sờ lên vật kia.

Lần này, cô không bỏ trốn. Thời gian dần qua, dưới sự chỉ đạo của Ye Jian, toàn bộ căn phòng đều tản ra hơi thở bội luân và áp lực khiến người ta điên cuồng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio