Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 216 : tóc đỏ như lửa.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc dù hôm nay là Chủ Nhật, nhưng thiếu nữ vẫn mặc bộ đồng phục của trường học trên người.

Mái tóc vàng sáng chói hơi có vẻ rối tung, đôi mắt màu bạc yêu mị cũng toát ra vẻ lo lắng.

Thiếu nữ lướt vào phòng như một cơn gió, sau đó lập tức bắt lấy ống tay áo của Ye Jian rồi nói gấp: “———— Ye! Đi với tôi.”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Nhìn Julia, Ye Jian hoàn toàn có thể nhìn ra được nét lo lắng đang hiện rõ trên gương mặt của thiếu nữ, đây là việc chưa bao giờ xảy ra từ trước tới nay. Từ ngày biết Julia tới nay, Julia vẫn luôn như một bông sen tuyết giá trên đỉnh núi băng: cao ngạo, bình tĩnh, lạnh lùng; tưởng chừng như không có bất cứ việc gì có thể khiến cho cảm xúc của thiếu nữ này rung động. Nhưng bây giờ, cảm xúc của thiếu nữ không chỉ là đang dao động, mà nó còn hiện rõ trên mặt. Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì mới khiến cho cô bé này hoảng loạn và lo lắng thành như vầy?

“Theo tôi đi, van cầu Ye.”

Đôi mắt bạc dường như nổi lên chút sương mù, ẩn dưới sự lo lắng, là sự bất lực gần như tuyệt vọng của thiếu nữ.

“Được! Tôi đi với em! Yukina, hai đứa…”

“Tụi em cũng đi chung. Julia-sempai là bằng hữu của bọ em, bất luận xảy ra chuyện gì, bọn em cũng đều phải giúp một tay.”

Mặc dù thời gian ở cùng nhau rất ngắn, đồng thời biểu hiện của Julia cũng luôn là lạnh băng băng, nhưng Yukina biết, nội tâm của người học tỷ này thực ra lại chỉ như tờ giấy trắng, tinh khiết hơn bất cứ ai, tinh khiết tựa như thủy tinh, tinh khiết tựa như băng tuyết. Cho nên, khi nhìn thấy Julia đột nhiên xuất hiện vẻ lo lắng rõ ràng như vậy, Yukina không thể nào ngồi yên nổi. Cô bé quyết định phải hỗ trợ, đây là quyết định tới từ bản tâm của Yukina, đồng thời đây cũng là quyết định của Sayaka đang ngồi gần đó.

Thế nhưng, lòng tốt của hai thiếu nữ lại không được Julia tiếp nhận.

Nhẹ nhàng mà lắc đầu, Julia nhìn Yukina và Sayaka với vẻ cảm kích, sau đó thổ lộ: “Tôi, chỉ cần Ye.”

“Tốt rồi, hai đứa đi lo việc của tên kia trước đi, một mình tôi theo Julia là được.”

Cảm nhận được sự gấp gáp và lo lắng của Julia, Ye Jian lập tức hạ quyết định.

“Bọn ta…”

“Uh, vậy Julia-sempai giao lại cho Ye-sensei. Về tên phạm nhân kia thì cứ giao cho tụi em. Lúc trước vì không biết phương hướng nên không có kết quả, giờ đã có phương hướng, thành quả sẽ tới nhanh thôi. Bất quá, em nghĩ, Ye-sensei sẽ không làm việc gì đó dư thừa chứ?”

Yukina thò tay ngăn Sayaka lên tiếng và nhanh miệng nói, bất quá, từ câu cuối cùng thì có thể thấy được là cô bé có chút không tin tưởng vào nhân phẩm của Ye Jian.

Nhưng mà cũng không thể trách cô bé như vậy, vì dù sao Ye Jian cũng đã có tiền khoa rất nghiêm trọng rồi. Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn cái gì, quả thực chính là chuyên nghiệp của Ye Jian. Cô nam quả nữ, ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì? Với định lực mà Ye Jian đã thể hiện, trời mới biết nếu Julia trêu chọc một chút thì tên này sẽ ra sao, chẳng lẽ còn trông đợi hắn làm Liễu Hạ Huệ?

Vào lúc này, Ye Jian cũng chẳng còn lòng dạ để mà cmn với Yukina nữa. Chỉ gật nhẹ đầu, sau đó Ye Jian trực tiếp cầm lấy bàn tay nhỏ của Julia và trực tiếp thuấn di ra bên ngoài.

“Hướng nào?”

“Tây Bắc, 5000m…”

Gift [ Thời Không ] khởi động, Ye Jian và Julia liền biến mất, và ngay sau đó lập tức hiện ra trong một khu dân cư.

Ở đây không giống như những khu nhà ở cao cấp thường thấy trên đảo Itogami. Nơi này, nếu dùng cách nói thông tục thì là để dành cho những người không có địa vị trên đảo Itogami cư ngụ. Bất quá, dù sao đảo Itogami cũng là một hòn đảo hiện đại với nền khoa học kỹ thuật hầu như là tân tiến nhất đại lục, cho nên dù chỉ là khu vực dân cư ở tầng thấp nhất thì độ văn minh và hiện đại cũng sánh ngang những khu nhà trọ chất lượng cao bên ngoài.

Vị trí mà Julia muốn dẫn Ye Jian tới là khu vực tầng cao nhất của một nhà trọ mới được xây ở đây, có vẻ như không có bao nhiêu người ở.

“1538.”

Đây là biển số nhà. Quả nhiên, bởi vì là mới xây nên coi như có người ngụ lại thì bên ngoài cũng không có thứ cơ bản nhất là bảng tên khách trọ, chỉ có bảng số phòng.

Julia vội vàng mở cửa. Cánh cửa này, được Julia khóa kỹ tới những vài tầng.

Sau khi bước vào phòng, Ye Jian lập tức ngửi thấy mùi máu tươi vô cùng nồng nặc.

“Ầm!!!”

Cửa bị Julia đóng mạnh nên nện vào khung cửa, gây ra một tiếng vang lớn. Nhưng cả Julia lẫn Ye Jian đều không để ý.

Bắt lấy tay của Ye Jian, Julia nhanh chóng kéo cậu chạy về phía căn phòng ngủ đặt ở trong cùng.

Bước qua phòng khách, Ye Jian nhìn thấy trên mặt đất có rất nhiều băng vải và bông gòn thấm đầy máu, ngoài ra trong căn phòng ngủ, một luồng sóng linh lực vô cùng hỗn loạn vẫn đang không ngừng phát ra.

“Onee-sama!”

Một tiếng hét vang lên từ trong phòng thu hút sự chú ý của Ye Jian, là tiếng của Julia.

Lúc này, Julia đang có phần hốt hoảng mà lao về phía chiếc giường đã thấm đầy máu. Ở đó, có một thiếu nữ với mái tóc dài đỏ rực như lửa đang nằm im. Nhìn mái tóc tựa như ngọn lửa của thiếu nữ, Ye Jian biết thiếu nữ này đã gần như là đèn dầu sắp tắt, bởi mái tóc vốn phải cho người ta cảm giác hừng hực kia đã trở nên ảm đạm và cho người ta cảm giác lụi tàn.

“Nee-chan! Nee-chan! Nee-chan!”

Julia lao lên giường và lo lắng mà hô liền ba tiếng, nhưng thiếu nữ nằm trên giường lại không chút hồi âm, thậm chí không chút động tĩnh.

Lay động vài tiếng nhưng vẫn không nhận được phản hồi, cuối cùng, Julia tái nhợt mà xoay người lại, bộp một tiếng, trực tiếp quỳ mọp xuống trước mặt của Ye Jian, tư thái vô cùng thấp hèn.

“Cầu Ye, mau cứu nee-chan! Julia nguyện ý trả bất cứ giá nào!”

Âm điệu vốn chưa từng có chút rung động, giờ bỗng trở nên rung động vô cùng rõ ràng; gương mặt nhỏ tuyệt mỹ còn hơn thiên sứ của thiếu nữ, giờ đã triệt để trở nên trắng xám không còn chút máu.

Cảnh tượng này, khiến Ye Jian cảm thấy xót lòng. Cô bé vốn tinh khiết và lãnh ngạo như băng tuyết, giờ lại bị buộc phải trở nên thấp hèn, chỉ vì mong có thể cứu được thiếu nữ đang nằm trên giường kia. Thiếu nữ này, tuyệt đối là người quan trọng nhất với Julia, quan trọng còn hơn cả khái niệm ‘người nhà’ và ‘người yêu’. Bằng lòng biến mình trở nên thấp hèn như vậy, quỳ xuống trước mặt người khác chỉ vì một người, phỏng chừng là rất nhiều thân nhân và người yêu vẫn luôn nói có thể chết vì đối phương cũng không thể làm được như vậy.

Tiến lên mà nhẹ nhàng ôm lấy dáng người mảnh khảnh của thiếu nữ, Ye Jian dịu dàng vuốt mái tóc dài của Julia và yêu thương nói nhỏ vào tai nàng: “Yên tâm, tôi hứa với em. Tôi sẽ cứu cô ấy về. Nhưng Julia cũng phải hứa với tôi một việc mới được.”

“Uh, bất luận chuyện gì.”

Dùng sức mà gật đầu, vào lúc này, đừng nói là một chuyện, 100 chuyện thì Julia cũng sẽ chấp nhận không do dự.

Vỗ vỗ sau lưng của Julia một chút để trấn an, sau đó Ye Jian nói: “Chuyện đó trước không nói, giờ cứu nee-chan của em quan trọng hơn. Tới, giúp tôi đỡ cô ấy dậy.”

Nghe Ye Jian ra lệnh, Julia lập tức nghe lời đứng dậy, sau đó chạy tới bên cạnh của thiếu nữ có mái tóc dài tựa như lửa kia để đỡ nàng lên.

Khi Ye Jian nhìn rõ được dung mạo của thiếu nữ, cậu phải thừa nhận là mình thậm chí đã có chút hoàn toàn thất thần.

Nếu nói Julia là thuần khiết còn hơn cả thiên thần, vậy thì thiếu nữ này chính là mị hoặc còn hơn cả yêu tinh.

Đôi lông mày chỉnh tề với màu đỏ hoàn toàn tự nhiên, khác hẳn với những đôi lông mày đỏ được điều chỉnh bằng kỹ thuật hiện đại. Nhãn ảnh nhàn nhạt dọc theo mí mắt kéo tới tận chân mày, tạo ra cảm giác mị hoặc vô hình hiển nhiên. Mũi nhỏ xinh xắn tăng thêm vài phần đáng yêu, đôi son đỏ thắm như hoa anh đào tạo nên sức hút đặc biệt, ngoài ra còn chiếc cằm nhọn rõ ràng. Tất cả những thứ đó, tổ hợp lại và tạo thành một bức họa cuộn tròn yêu mỹ nhất, động lòng nhất của nhân gian.

Trừ việc đó ra, thứ khiến cho thiếu nữ trở nên nổi bật còn có đôi tai tiêm nhọn khác hẳn với nhân loại, nếu phối hợp với mái tóc dài tiên diễm tựa như khái niệm ‘lửa’ được cụ hiện hóa nữa, thì vẻ đẹp của thiếu nữ này tuyệt đối là vượt trội hơn cả Julia những mấy phần.

Lấy lại bình tĩnh, Ye Jian nhanh chóng thu hồi sự tập trung.

Vào lúc này, gương mặt tuyệt đẹp của thiếu nữ đã trở nên vô cùng tái nhợt, bởi vì trên ngực thiếu nữ có một lỗ thủng vô cùng to lớn có thể thấy được cả phía sau lưng. Lỗ thủng này chính là nguyên nhân khiến máu chảy lai láng như vậy.

Rốt cục là tên súc sinh đáng chém ngàn đao nào làm việc này? Ra tay độc ác với một thiếu nữ như vậy, con mẹ nó không thương hương tiếc ngọc thì cũng phải có hạn độ đi! Ye Jian dám thề là nếu cậu biết kẻ nào làm chuyện này, cậu tuyệt đối sẽ chặt hắn thành 98.000 mảnh.

“Trước tiên cởi hết quần áo của cô ấy ra trước đi. Cẩn thận, tuyệt đối không nên chạm vào vết thương.”

Nghe được Ye Jian sai bảo, Julia lập tức ra tay không chút chậm trễ.

Rất nhanh, ngọc tư của thiếu nữ đã hoàn toàn hiện ra trước mắt của Ye Jian, và điều này khiến Ye Jian hơi ngớ người.

Tại sao, lại có đuôi?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio