Óng ánh long lanh, phấn điêu ngọc trác.
Tinh tế và mềm mịn như trẻ con lúc còn sơ sinh, lại trắng noãn lấp lánh tựa ngọc thạch châu báu.
Đây là thiếu nữ sinh ra từ trong ngọc, Ye Jian dám khẳng định, bởi nước da của thiếu nữ này thật chí đã vượt qua cả mình luôn rồi.
Đương nhiên, mặc dù Ye Jian rất có cảm xúc vì nước da băng cơ ngọc cốt thanh cao thoát tục của thiếu nữ, nhưng giờ, thứ khiến cậu chú ý nhất vẫn là chiếc đuôi mềm mại tựa như nhung đằng sau mông thơm của thiếu nữ. Đây là đuôi, tuyệt đối không còn gì để nghi ngờ. Từ sau mông nhỏ mọc ra không phải đuôi thì còn là gì?
Lông tơ mềm mượt màu đỏ xõa tung, màu sắc hoàn toàn trùng khớp với màu tóc của thiếu nữ, diễm lệ như lửa.
“Đuôi này… phải là của… Hồ Ly?”
Với kiến thức rộng rãi của mình, Ye Jian xác định được là đuôi của thiếu nữ này hẳn phải là đuôi của hồ ly, không thì cũng là chồn, nói chung là phải có quan hệ với họ nhà cáo.
Chẳng lẽ thiếu nữ này là thú nhân? Nhưng không đúng, trên người cô gái này tỏa ra sóng linh lực vô cùng tinh khiết, khác hẳn một trời một vực với ma lực rộng lớn nhưng tạp nhạp và đục ngầu của thú nhân. Chỉ là, nếu không phải thú nhân, vậy chẳng lẽ trên đời này vẫn còn chủng loài ma tộc nào khác có đuôi sao, ở dạng hình người?
Mặc kệ, giờ không phải là lúc để cân nhắc những thứ này. Tình huống hiện giờ của thiếu nữ đã rất không xong rồi. Hơi thở mong manh, sóng sinh mệnh cũng đã trở nên yếu ớt gần như không cảm nhận được. Nếu không kịp cứu chữa nữa, tuyệt đối là sẽ hương tiêu ngọc tổn.
Bất quá, đó chưa phải là việc Ye Jian lo lắng nhất. Thứ khiến cậu để tâm nhất là thiếu nữ này là tuy ma tộc, nhưng cơ thể lại bị xâm nhập bởi một lượng linh lực thần thánh vô cùng lớn. Mặc dù nhìn bên ngoài thì cơ thể thiếu nữ chỉ có một miệng vết thương và trở nên sắp chết vì mất máu, thế nhưng thực ra, nguyên nhân thực sự khiến thiếu nữ suy yếu lại là vì sự tàn phá của linh lực có tính chất thần thánh kia.
Có thể nói là hiện giờ, cơ thể của thiếu nữ đã hoàn toàn bị tàn phá thủng trăm ngàn lỗ, gần như mọi tế bào cũng đã bị phá hư.
Tình huống này nếu còn không ngăn chặn kịp thời, vậy cho dù có cứu được thiếu nữ đi nữa thì cơ thể này cũng phải báo hỏng, khi đó thì thiếu nữ cũng chỉ còn nước sống dưới dạng thể linh hồn.
“Được rồi! Julia, vịn chắc cô ta. Bây giờ tôi bắt đầu trị liệu.”
Đã không thể chậm trễ, vậy thì lập tức bắt tay vào làm. Ye Jian báo với Julia một câu, sau đó lập tức hành động. Cậu đặt tay mình lên miệng vết thương trên ngực của thiếu nữ.
Giờ đã không phải là lúc để hưởng thụ, nên Ye Jian hoàn toàn làm lơ xúc cảm tuyệt vời trên tay. Vết thương nặng tới mức này, cho dù là Ye Jian muốn cứu thì cũng phải tập trung mà dùng ra bản lĩnh thật.
Bàn tay tiếp xúc tới miệng vết thương, Ye Jian lập tức vận dụng linh lực, một luồng sáng tinh khiết màu trắng noãn lập tức phát ra từ trong lòng bàn tay của Ye Jian.
“Xì xì xì xì… Xì xì xì xì………!”
Sức mạnh tinh lọc tuôn ra. Dưới sự không chế của Ye Jian, nó tràn vào trong vết thương từng tấc từng tấc một và nhanh chóng xóa bỏ linh lực thần thánh đang tàn phá trong đó.
Linh lực thần thánh ẩn chứa trong vết thương này, mặc dù với Ye Jian thì chẳng đáng là gì, nhưng nếu xét theo tiêu chuẩn của thế giới này thì nó tuyệt đối là gần như đã chạm tới cấp Primogenitor.
Rốt cuộc là ai? Tại sao lại dùng một lượng linh lực thần thánh lớn gần như đạt tới cấp chân tổ để tấn công một thiếu nữ ma tộc như vậy?
Một bên vừa suy nghĩ, một bên Ye Jian vừa điều khiển cho sức mạnh tinh lọc nhanh chóng xâm nhập vào trong cơ thể thiếu nữ. Đối với việc tiêu trừ nguồn linh lực dị chủng có trong cơ thể thiếu nữ, Ye Jian rất cẩn thận, vô cùng cẩn thận. Hiện tại, cơ thể của thiếu nữ gần như đã đạp một chân lên ranh giới của sự sụp đổ, nếu lỡ như không cẩn thận khiến cho nguồn linh lực dị chủng này bạo động, Ye Jian cũng không nắm chắc rằng mình hoàn toàn có thể giữ an toàn cho thiếu nữ này.
Cho nên, vì cầu ổn, cậu cũng chỉ có thể từ từ mà cọ rửa nguồn linh lực thần thánh dị chủng kia.
Hiện giờ, việc đầu tiên cần làm chính là chữa trị cho trái tim đang bị thương của thiếu nữ.
Nhắc tới cũng thật may mắn, vết thương trên ngực của thiếu nữ mặc dù đục xuyên cơ thể, phá hư gần như một phần tư trái tim của thiếu nữ, nhưng vẫn còn 3/4 là còn nguyên vẹn. Giả như vết thương này mà nhích lên một chút nữa, thì trái tim của thiếu nữ tuyệt đối sẽ bị nghiền nát, khi đó thì thiếu nữ này tuyệt đối không trụ được tới bây giờ.
Hiện tại mặc dù trái tim bị tổn thương, thế nhưng vì vẫn còn ¾ là lành lặn nên thiếu nữ mới có thể nương nhờ vào linh lực mà trụ được tới giờ phút này để, nhờ đó mới có cơ hội để gặp cậu và chờ cậu cứu chữa.
“Thật đúng là trong cái rủi có cái may. Nếu đổi lại là người khác, cho dù thần linh có tới đây cũng chưa chắc có thể cứu được ngươi về. May cho cô đó, nha đầu.”
Sức mạnh tinh lọc không ngừng hoạt động. Một lúc sau, linh lực thần thánh hoạt động quanh vùng tim của thiếu nữ đã được dọn sạch, Ye Jian cũng có thể hơi thở phào nhẹ nhõm.
Bước trị liệu đầu tiên kết thúc, kế tiếp là phải loại bỏ được toàn bộ linh lực dị chủng trong cơ thể của thiếu nữ. Chờ tới lúc loại bỏ xong rồi, tiếp nữa là sẽ phải chữa trị cho cơ thể tàn phá này của thiếu nữ, thậm chí phải giúp ma lực nguyên đã khô cạn thiếu nữ tìm lại được sức mạnh thuộc về mình.
Quá trình này sẽ cần rất nhiều thời gian, bất quá may mắn là hiện giờ, Ye Jian không thiếu thứ đó. Về thợ săn ma tộc bên kia thì đã có hai con bé Yukina và Sayaka phụ trách, đã đủ để ứng phó, nếu không được nữa thì vẫn còn có Natsuki trông coi. Về phần Kanon với Nagisa thì hình như là đã tới chỗ của Mimori, công ty chi nhánh của tập đoàn MAR, nói thế nào đi nữa thì cũng phải có độ an toàn nhất định. Coi như lỡ có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì mình cũng có thể chạy tới kịp lúc, dù sao trên người của cả ba đều đã có ký hiệu của mình.
“Ye?”
Nhìn thấy Ye Jian mở mắt, Julia nhịn không được mà hỏi thăm, giọng đầy vẻ lo lắng.
Julia lúc này, đã trở nên hoàn toàn khác hẳn so với hình tượng lạnh lùng trước kia. Hiện giờ, vì đã có biểu cảm, nên Julia dường như nhiều thêm một chút sức sống, và cũng chính vì một chút sức sống này, mà vẻ băng khiết của Julia đột nhiên tăng thêm vài phần yêu diễm.
“Yên tâm, đã thoát khỏi gian đoạn nguy kịch rồi.”
Nghe được lời mà mình chờ mong nhất, đôi mắt của Julia lóe lên vẻ kinh hỉ và kích động, nước mắt dường như cũng muốn tràn ra.
“Nhưng thoát khỏi gian đoạn nguy kịch thôi thì vẫn chưa đủ, việc trị liệu tiếp đó cũng vô cùng quan trọng, bởi vì cơ thể của chị em đã rất tàn tạ, mỗi tế bào cũng đều bị tổn thương, đồng thời căn nguyên ma lực cũng đã sớm khô cạn. Nếu không chữa trị được, vậy coi như onee-sama của em có tỉnh lại thì cũng công toi. Bởi vì với những người như con bé, sức mạnh có đôi khi còn quan trọng hơn cả tính mạng. Nếu không giúp con bé hồi phục lại sức mạnh, con bé dù có hồi phục cũng sẽ chỉ sống không bằng chết.”
Gật đầu đầy nặng nề, Julia rõ ràng hơn so với bất cứ ai về việc sức mạnh có tầm quan trọng như thế nào với onee-sama của mình. Cho nên, khi nghe Ye Jian nói như vậy, sự vui mừng lại một lần nữa bị lo lắng thay thế. Nếu không có sức mạnh, vậy cho dù có cứu thiếu nữ về từ tay tử thần, thứ chờ đợi cũng chỉ là sự thống khổ vô tận.
“Con bé này, đang lo cái gì? Bình thường lúc nào cũng cơ trí, sao hôm nay lại đần như vậy? Tôi nói vậy mà còn không rõ sao? Tôi sẽ chữa trị cho cả cơ thể lẫn giải quyết vấn đề về ma lực của onee-sama của em. Yên tâm, tôi đã hứa là sẽ cứu con bé này cho em, vậy tức là tôi sẽ trả cho em một onee-sama hoàn chỉnh từ trên xuống dưới. Chỉ là ma lực nguyên bị khô kiệt thôi, mặc dù hơi khó nhưng hoàn toàn có thể cứu. Về phần cơ thể thì yên tâm, chuyện không lớn, chỉ cần cẩn thận với tốn sức một chút thì hoàn toàn không thành vấn đề.”
“…”
Tảng đá lớn trong lòng lại một lần nữa thả xuống, vẻ long lanh trong mắt của Julia dường trở nên rõ ràng hơn vài phần, cơ thể hơi chùng xuống. Bất quá, cơ thể của Julia vẫn không chùng xuống hoàn toàn, bởi vì vẫn còn một việc khiến cô bé cảm thấy quan tâm.
Lẳng lặng mà nhìn vào mắt của Ye Jian, thiếu nữ lên tiếng: “Cứu… Cứu được onee-sama, như vậy Ye có…”
“Tôi? Đương nhiên là có chuyện rồi, việc vất vả thế cơ mà. Cho nên chút nữa sau khi cứu onee-sama của em xong, em phải đền bù tổn thất cho tôi đàng hoàng đó. Tôi nghĩ em sẽ không từ chối chứ?”
“Ừm, cho dù muốn tính mạng của Julia.”
Đối với câu trả lời không chút chần chừ của Julia, trong lòng Ye Jian cảm thấy vô cùng thỏa mãn, chỉ bất quá, cậu chỉ cười lắc đầu: “Không cần tới mức như vậy. Chỉ cần em thưởng cho tôi giống những lần ngọt ngào trước đó là được rồi, chỉ là lần này, tôi sẽ muốn, rất ~ nhiều ~ đó ~ !”
Nhìn nụ cười hài hước của Ye Jian, Julia cảm thấy có chút sợ run, đôi má trở nên đỏ ửng. Lần đầu tiên, Julia biết thẹn thùng. Bởi vì trước đó, sắc mặt của Julia vẫn luôn tái nhợt, nên bây giờ, khi vẻ ửng đỏ hiện lên trên gương mặt tinh xảo của Julia, nó bỗng nhiên yêu diễm vạn phần.
Lấy lại tinh thần, Julia nhìn về phía Ye Jian rồi gật gật đầu: “Uh, ban thưởng, Julia nguyện ý.”
“Ha ha ha, tốt! Quyết định như vậy. Bất quá ban thưởng này không phải là yêu cầu tôi nói lúc đầu. Ban thưởng nha, đương nhiên phải là ngoại lệ.”
Thoải mái mà cười đắc ý, lúc này Ye Jian đột nhiên có chút cảm kích thiếu nữ quyến rũ đã bị lột sạch trơn ở trước mặt này.
Ừ, để cảm tạ, sau khi chữa trị xong, mình miễn cưỡng nhận lấy cô nàng onee-sama này luôn đi. Hà hà, đây là ân tứ của ma vương đại nhân, bị cậu chọn trúng là phúc khí đã tu luyện mấy đời mới có được. Tin tưởng là sau khi thiếu nữ này tỉnh lại, nhất định sẽ không cự tuyệt chứ.
Trong lúc vui vẻ, Ye Jian thầm tự nói đùa với mình như thế.