Ye Jian vừa ôm Kanon về đến phòng, còn chưa kịp tiêu hóa ký ức của gã thú nhân thì không gian xung quanh cậu đã chợt rung lên, và Natsuki-chan với vẻ mặt nôn nóng lập tức hiện ra trước mắt cậu.
Nhìn thấy Natsuki xuất hiện, Ye Jian lập tức vui vẻ mà chào hỏi, cứ như là chẳng có gì xảy ra: “Ơ, Natsuki-chan, buổi tối tốt lành!”
Vừa về tới phòng, còn chưa kịp quan sát xung quanh thì đã nghe được giọng của Ye Jian, Natsuki lập tức giật mình mà quay lại nhìn, và thứ đập vào mắt Natsuki là Ye Jian, cùng với Kanon đang ngủ say trong ngực cậu.
Nhìn thấy Kanon, Natsuki dường như thả được gánh nặng nào đó xuống mà thở nhẹ một cái, vẻ mặt trở nên thư giãn. Chỉ là, ngay sau đó, đôi mắt của màu xanh thẳm của ma nữ lập tức trừng lên và nhìn chằm chằm về phía Ye Jian. Vẻ nguy hiểm tỏa ra từ trên người của Natsuki, Ye Jian tưởng chừng như có thể nhìn thấy một gương mặt dạ xoa hiện lên sau lưng của nữ phù thủy.
Đối với tình huống này, Ye Jian đã sớm dự liệu được, nên cậu hơi nghiêm sắc mặt lại, biểu lộ nghiêm túc và nặng nề mà nói một câu: “Vừa rồi Kanon bị người ta cướp mất.”
“Cái gì?”
Chỉ một câu, Ye Jian lập tức khiến cho oán khí của Natsuki một tiết ngàn dặm. Nhìn Kanon đang ngủ say trong ngực của Ye Jian, những tia sáng lóe lên trong mắt của nữ phù thủy, trên mặt cô lộ ra vẻ tự trách.
“Chỉ sợ là lần này, mục tiêu của chúng là Kanon. Có vẻ như vì muốn dẫn cô rời đi nên chúng mới cho người tới đây khiêu khích.”
Không cần Ye Jian nói, Natsuki cũng có thể đoán được, vẻ mặt cô trở nên trầm thấp.
Mặc dù lúc này, biểu hiện của Natsuki trông rất là bình tĩnh, thế nhưng dưới sự bình tĩnh đó, Ye Jian có thể thấy được ngọn lửa phẫn nộ đang cuồn cuộn thiếu đốt. Là Kūgeki no Majo, là ma tộc sát thủ, vậy mà cô lại để cho mình bị trúng kế đơn giản như vậy, đơn giản tới không thể đơn giản hơn, tựa như một newbie chưa trải sự đời, đây quả thực là một sự sỉ nhục.
Bị lừa thì cũng thôi, dù sao hữu tâm tính vô tâm, coi như bị lừa thì còn tạm có thể thông cảm, nhưng vấn đề là bị lừa xong, cô lại không thể tóm được ả nữ nhân đã dụ cô đi kia mà để đối phương chạy mất. Nếu không phải lần này Ye Jian đột nhiên trở về kịp lúc thì Kanon đã bị cướp mất, lúc đó…
Đối với tình huống này, Natsuki thật sự rất khó chịu, vô cùng khó chịu. Trước đó, cô còn châm chọc ả nữ nhân kia, giờ mới chưa được bao lâu, cô đã bị đối phương vả mặt. Tất cả tự trách cùng ảo não, vào giờ khắc này hoàn toàn chuyển biến thành sự phẫn nộ với kẻ đã lừa mình. Chuyện này, cô, Minamiya Natsuki tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy. Giẫm đạp lên lòng tự tôn và sự kiêu hãnh của cô, coi cô như một con ngốc, nếu không trả thù lại gấp trăm ngàn lần, cô tuyệt đối sẽ không thể ngẩng mặt lên làm người được nữa.
“Khục, tóm lại, chúng ta vào phòng trước đi, đừng làm ồn khiến Kanon tỉnh lại.”
Cảm nhận được hắc khí trên người Natsuki-chan càng lúc càng dày, Ye Jian vội vàng giả bộ tằng hắng một tiếng, cắt đứt mạch suy nghĩ của Natsuki.
Quả nhiên, bị Ye Jian đánh thức, Natsuki nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, chỉ có điều khi nhìn về phía Ye Jian, ánh mắt của cô vẫn mang theo gai nhọn. Thế nhưng đương nhiên, đã sớm quen với việc này, Ye đại ma vương tuyệt đối sẽ không dao động. Mặc dù quả thật là có hiềm nghi về mặt dày, nhưng cậu sẽ thừa nhận sao?
Mang Kanon vào phòng và đặt cô bé xuống giường, sau đó cả Natsuki và Ye Jian đều lui ra ngoài phòng khách. Quen tay mà pha hai tách trà, thuận tiện bỏ thêm chút rượu Bran-đi vào trong tách hồng trà của Natsuki, Ye Jian đưa tách trà cho Natsuki, mình thì hớp một hơi rồi bắt đầu nói: “Kẻ cướp Kanon là một thú nhân thượng vị.”
Nhấp một ngụm trà đỏ, Natsuki sau khi nghe được Ye Jian nói vậy thì nhíu mày hỏi: “Thú nhân sao? Lại là Hắc Tử Hoàng?”
“Mặc dù đúng là có liên quan, nhưng cũng không thể hoàn toàn xem là vậy.” Tựa ra sau và bắt chéo chân, Ye Jian đưa ra một đáp án lập lờ nước đôi.
“Hả?” Nghe câu trả lời của Ye Jian, Natsuki nhướng mày khó hiểu.
Đối với sự nghi hoặc của Natsuki, Ye Jian cũng không thừa nước đục thả câu. Nhẹ nhàng lắc tách trà trên tay, cậu giải thích: “Chuyện lần này xác thực là có liên quan tới phái Hắc Tử Hoàng, nhưng thú nhân bắt cóc Kanon lại không phải là dư nghiệt của tổ chức đó. Từ trong trí nhớ của hắn, tôi phát hiện ra một chuyện rất thú vị. Tôi cảm thấy với việc này, cô sẽ rất hứng thú đó.”
“Đừng nói nhảm, nói đi!”
Hiển nhiên là đối với việc này, Natsuki rất coi trọng, nên cô lập tức lên tiếng thúc giục. Nếu như là bình thường, cô sẽ không vội như vậy mà sẽ từ tốn chờ Ye Jian giải thích mọi chuyện cho mình.
“Natsuki-chan biết đôi chút về thân phận thực của Kanon chứ?”
“Hả?” Mặc dù không rõ tại sao Ye Jian lại đột nhiên nói tới chuyện này, nhưng Natsuki vẫn hơi gật đầu, rồi hỏi ngược lại: “Ý cậu là chuyện này có liên quan tới thân thế của Kanon?”
“Uh, cũng không sai biệt lắm. Từ trong trí nhớ của tên thú nhân đó, tôi biết được Kanon thực ra là huyết mạch của vương thất vương quốc Aldegyr. Natsuki-chan hẳn cũng biết, huyết mạch của vương thất Aldegyr xưa nay luôn nổi tiếng là có năng lực linh thiêng mạnh mẽ trời sinh. Kanon càng là người nổi bật trong số đó, cho nên nếu làm vu nữ hoặc Linh Môi, Kanon tuyệt đối sẽ phi thường xuất sắc.”
Nói xong những lời này, Ye Jian quan sát vẻ mặt của Natsukia, và cậu thấy cô chẳng có bao nhiêu kinh ngạc. Xem ra những chuyện phát sinh trên hòn đảo này, có rất ít chuyện có thể giấu giếm được Natsuki. Dù sao thì hiểu theo nghĩa nào đó, Natsuki cũng là vị vua không ngai của hòn đảo này.
“Nếu vậy, nguyên nhân bọn chúng bắt Kanase là vì phân phận vương thất Aldegyr? Hoặc là vì thân thể có tố chất Linh Môi xuất sắc?”
Lập tức nói trúng tim đen, không hổ là Natsuki.
“Ừ, mục đích của chúng chính là thể chất Linh Môi của Kanon, bất quá, tôi khẳng định là Natsuki-chan không thể đoán được chúng muốn làm gì từ đó. Cái lão hồ ly Christoph mà chúng ta truy bắt lúc trước, sau khi liên hợp lũ dư nghiệt còn sót lại của phái Hắc Tử Hoàng xong thì bắt đầu bắt liên lạc với một tên kỹ sư ma đạo cung đình lúc trước của vương quốc Aldegyr, cùng với một tổ chức gọi là ‘Magus Craft’. Tên thú nhân mà tôi giết, cùng với ả ma cà rồng đã dụ Natsuki-chan rời khỏi đây đều là công nhân viên chức của công ty này.”
Những lời này của Ye Jian cuối cùng cũng khiến Natsuki động dung, chén trà đã đưa lên tới miệng cũng khựng lại tại chỗ.
“Tên Christoph kia? Còn có kỹ sư ma đạo cung đình của Aldegyr? Magus Craft?”
“Đúng! Là chúng! Nói thật thì lúc biết chuyện này, tôi cũng cảm thấy quai quái, chuột với chồn vậy mà lại chạy với cùng một ổ. Bất quá giờ ngẫm lại thấy cũng đúng, đây chẳng phải là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã sao? Dù sao phái Hắc Tử Hoàng cũng sắp bị chúng ta với Valter làm cho diệt vong, mà Magus Craft thì tôi nghe nói là công ty này cũng sắp phải đóng cửa kinh doanh. Vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau, cũng coi như dễ hiểu. Tối thiểu thì mối quan hệ này chắc chắn hơn quan hệ được xây dựng từ tình nghĩa nhiều.”
Lúc nói những lời này, Ye Jian không kìm được mà nở nụ cười giễu cợt. Nói thật thì lúc đầu, khi biết Christoph và Kanase Kensei thông đồng với nhau, Ye Jian xác thực là rất kinh ngạc; bất quá giờ nghĩ lại, thấy chuyện đó cũng là đương nhiên. Đối với những kẻ cùng đồ mạt lộ, nếu có người có thể giúp mình hoàn thành mục đích, vậy thì bấu víu lấy nhau để hợp tác cũng là chuyện bình thường.
“Lần này Christoph lại muốn làm gì?” Khi nói ra những lời này, ánh mắt của Natsuki hoàn toàn thay đổi, đó là ánh mắt của gã thợ săn khi gặp lại con mồi đã vốn tuột mất khỏi tay mình, “Về Magus Craft thì tôi biết, công ty này kinh doanh máy móc phép thuật, sản phẩm thường thấy nhất là người máy chuyên dùng. Bất quá, công ty này giao dịch với Hắc Tử Hoàng, lại còn muốn bắt Kanase, rốt cục là đang muốn làm gì?”
Nghe Natsuki hỏi như vậy, Ye Jian cười cười, nhấp một ngụm trà rồi đáp: “Thiên sứ!”
Câu trả lời chỉ có hai chữ, khiến cho Natsuki cảm thấy mê mang.
Thiên sứ, đây là tồn tại chỉ thường được nhắc tới trong thần thoại và truyền thuyết. Mặc dù ma cà rồng cũng có thể xem là một truyền thuyết, nhưng chỉ là truyền thuyết thành thị. Thiên sứ thì lại khác. Đây là tồn tại chỉ có ở các thứ nguyên cao cấp, mặc dù không thể so sánh được với thần ma, nhưng hoàn toàn có tư cách để đánh đồng với các tộc á thần.
Ở thời kỳ viễn cổ, theo như các sách sử ghi chép, thì tộc á thần, tộc cự nhân và tộc thiên sứ đều là các chủng tộc hùng mạnh có cùng thứ nguyên. Tới thời hiện đại, cả ba bộ tộc này cũng đều có huyết mạch lưu truyền lại; trong đó tộc á thần thì có hậu duệ là tộc thiên bộ, thành viên thưa thớt; tộc cự nhân thì có hậu duệ là cự ma tộc; còn thiên sứ thì còn lưu truyền hoàn chỉnh nhất, nhưng lại không tồn tại ở thứ nguyên này, chỉ hiện thế khi được giáo hội triệu hoán.
Về phần tộc dực nhân của ma tộc, cũng có người nói rằng bộ tộc này có chút huyết mạch của thiên sứ. Điều này là hoàn toàn không đúng, bởi ma tộc và thiên sứ là hai nghịch biện của nhau, tựa như hai cực của vòng âm dương, thần thánh và tà ác, chúng không thể nào cùng tồn tại. Nếu điều này xảy ra, vậy thì tồn tại làm được điều này tuyệt đối là một cường giả còn mạnh hơn xa cả tam đại chân tổ cộng lại, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.
“Mục đích của họn hắn là muốn bắt chước theo sự tích của ‘Thần ( God )’ được ghi lại trong thánh kinh, bọn chúng muốn sáng tạo ra ‘Thiên Sứ’. Mà Kanon, với tư cách là một linh môi vô cùng xuất sắc, lẽ đương nhiên là sẽ lọt vào tầm ngắm của bọn chúng.”
“Sáng tạo Thiên Sứ?”
Natsuki gần như nghẹn ngào mà thốt ra bốn chữ này, cô thật sự bị những lời này của Ye Jian làm cho chấn kinh.
Nhìn thấy biểu lộ đáng yêu hiếm thấy của Natsuki, Ye Jian thầm cười trộm trong lòng, chỉ là biểu hiện bên ngoài thì cậu vẫn giả vờ nghiêm trang tiếp tục giải thích: “Bọn chúng muốn đem Kanon chế tạo thành Thiên Sứ hoàn chỉnh. Đương nhiên, bởi vì chuyện này có sự tham gia của phái Hắc Tử Hoàng nên mục tiêu cụ thể trong đó sẽ không chỉ đơn giản như vậy.”
“Thử nghĩ, thiên sứ là tồn tại bực nào? Sức phá hoại của một thiên sứ hoàn chỉnh đáng sợ tới đâu hẳn tôi không cần nói thêm. Nếu chúng thành công chế tạo ra ‘Thiên Sứ Nhân Tạo’, sau đó còn có thể điều khiển những thiên sứ đó, vậy thì một ngày nào đó, khi thiên sứ nhân tạo có thể lượng sản hóa, nhân dân của toàn thế giới phỏng chừng sẽ có thể có vinh hạnh được xem cảnh ‘thần ma đại chiến’, khi trông thấy một đội quân thiên sứ khổng lồ giao chiến với đội quân ma tộc của ba đế quốc bóng tối. Ừ, mặc dù đó chỉ là một viễn cảnh ‘có khả năng xảy ra’, và bản thân tôi chẳng buồn để ý nếu chuyện đó xảy tới, nhưng vấn đề là lần này chúng dám ra tay với Kanon-chan, coi như bọn chúng xui xẻo.”
Mặc dù khi nói những lời này, giọng của Ye Jian có chút cười cười, nhưng sâu trong đáy mắt, có thể thấy được là ác ý cuồn cuộn đang trỗi lên trong lòng cậu.
Về phần Natsuki, sau khi nghe Ye Jian nói xong thì sắc mặt đã trở nên vô cùng nghiêm trọng. Nhân tạo thiên sứ, làm một ma nữ lâu năm, cô sao có thể không biết? Nhưng đây căn bản là một cấm kỵ, là lĩnh vực mà nhân loại tuyệt đối không thể bước chân vào. Nó như một chiếc hộp Pandora, một ngày mở ra, thứ mang tới chỉ có tai nạn.
Chuyện này, đã không thể dùng ba chữ ‘không đơn giản’ để hình dung rồi.