“Nơi đó chính là hang ổ hiện giờ của chúng?”
Từ trên cao nhìn xuống đội thuyền đang bỏ neo ở phía xa xa, xuyên thấu qua đương chân trời màu bạc, Natsuki có thể nhìn thấy chữ ‘Amarogossa’ khắc bên mạn tàu, đương nhiên, thân tàu cũng có nhiều ký tự khác nữa, nhưng bởi vì bị ăn mòn lâu năm, số ký tự có thể nhìn rõ ít ỏi không có mấy.
“Phỏng chừng không sai, theo hình ảnh lấy được từ trong trí nhớ của tên thú nhân kia thì đúng là chiếc thuyền này.”
Cách trả lời của Ye Jian khiến Natsuki nhịn không được mà nhíu mày. Nha, cũng không phải là Natsuki bất mãn cách nói chuyện của Ye Jian, chỉ đơn thuần là vì hiện giờ, tư thế của hai người thật sự quá ái muội thôi. Hiện giờ, Natsuki hầu như đang bị ôm gọn trong ngực của Ye Jian, hơi thở phả ra từ miệng cậu đánh vào vành tai của Natsuki khiến vành tai của cô đỏ lên, đáng yêu động lòng người, cho dù trong đêm cũng không thể che giấu.
“Cậu còn muốn ôm tới khi nào?” Gằn giọng, Natsuki tức giận mắng.
“Thôi mà, có quan hệ gì? Dù sao chúng ta cũng đã ————”
Vù vù!!
Hai sợi xích sắc bén bắn ra từ trong như không và đâm xuyên qua tàn ảnh của Ye Jian. Ma nữ đại nhân Natsuki vẫn luôn tôn ngạo ( ngạo kiều ) trước sau như một.
Có lẽ là chẳng muốn lãng phí thêm thời gian với tên khốn kiếp ưa thích được đằng chân lân đằng đầu gọi là ‘Ye Jian’, Natsuki hung hăng mà trừng mắt một cái, sau đó trực tiếp thi triển ma thuật kiểm soát không gian mà dịch chuyển về phía đội tàu đang neo ở phía xa xa.
Hiện giờ, trong lòng của Natsuki đang rừng rực ngọn lửa phẫn nộ. Trong lòng cô, lòng kiêu hãnh và tôn nghiêm của Kūgeki no Majo đã bị xúc phạm. Ả dơi khốn kiếp đã dám trêu chọc cô, cùng với mục tiêu mà cô săn giết bấy lâu, cán bộ của phái Hắc Tử Hoàng Christoph Gardos, tất cả bọn chúng, đều là mục tiêu săn giết của cô. Lần này, cô tuyệt đối sẽ không để cho hai kẻ này chạy thoát.
Cấu tạo của toàn bộ chiếc thuyền hàng mang số hiệu ‘Amarogossa’ cũng không phức tạp. Bên trên boong tàu có thể trực tiếp đi vào trong phòng lái cùng ba nhà kho, bên dưới boong tàu là phòng vận tác, phòng thí nghiệm cùng buồng tàu nhỏ. Cấu tạo của con tàu đơn giản như vậy, nên việc tìm kiếm và dò xét cũng khá dễ dàng.
Ngay khi xâm nhập vào trong con tàu, Natsuki lập tức dò xét con tàu khắp một lượt. Chỉ đáng tiếc là, cô không tìm ra được bất cứ kẻ nào mình muốn tìm. Bất kể là boong tàu, nhà kho, phòng vận tác, hay thậm chí là cả phòng thí nghiệm cùng buồng tàu nhỏ ở tầng dưới cùng, tất cả đều không có lấy một bóng người. Cả con thuyền có thể nói là hoàn toàn vắng hoe.
Trầm mặc mà nhìn chằm chằm vào phòng thí nghiệm đã rỗng tuếch, biểu lộ của Natsuki tĩnh lặng tựa như trời trước cơn bão lớn, áp lực cực kỳ.
“Đám chuột này cũng không đần. Cũng đúng, dù sao có tên cáo già Christoph, còn có nguyên kỹ sư ma đạo cung đình của Aldegyr là Kanase Kensei , những kẻ khác muốn đần cũng không được. Đám cáo già này, chỉ cần nghe được chút tiếng gió là lập tức dời ổ. Mà cũng không thể loại trừ khả năng là ngay khi khởi động kế hoạch bắt cóc Kanon, bọn chúng cũng đã sớm đề phòng hậu quả xảy ra khi kế hoạch thất bại. Nhìn vẻ gọn gàng không chút rối loạn ở đây, phỏng chừng khả năng sau cao hơn.”
Bước vào trong phòng thí nghiệm và nhìn không gian rỗng tuếch của căn phòng, Ye Jian dường như đã sớm đoán được chuyện này nên cậu không có chút biểu hiện ngạc nhiên nào, chỉ vừa lầm bầm phân tích, vừa quan sát bốn phía tìm kiếm dấu vết còn sót lại.
“Cậu đã sớm biết là mọi chuyện sẽ như thế này?”
Toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm, Natsuki xoay người lại đối mặt với Ye Jian.
“Không, tôi không biết. Tôi chỉ đoán xem rằng chúng sẽ làm gì, và khả năng xảy ra tình huống như bây giờ là khá cao. Bất quá cao hay không thì cũng vậy, chúng ta cũng vẫn phải tới đây một chuyến. Dù sao cũng không thể bỏ qua khả năng chúng ta có thể tìm ra được manh mối gì đó ở đây.”
Mặc dù cách giải thích này còn hơi có phần gượng ép, nhưng không thể nói là không hợp lý, cho nên Natsuki cũng chỉ có thể tiếp nhận. Khó chịu mà hừ lạnh một tiếng, Natsuki giơ chiếc cằm nhọn lên, chờ đợi Ye Jian nói tiếp. Cô biết, nếu Ye Jian đã nói rằng có thể tìm ra được manh mối, vậy thì cậu nhất định sẽ tìm ra được manh mối. Mặc dù xưa nay, cô luôn bất mãn tính cách của Ye Jian, nhưng về năng lực, cậu chưa bao giờ khiến cô thất vọng.
“Toàn bộ con thuyền trừ những thứ bỏ đi thì cũng chỉ có một ít cặn sắt thép. Nói thực thì không có quá nhiều manh mối để điều tra. Hiện giờ, phỏng chừng nơi duy nhất có thể cho chúng ta manh mối cũng chỉ còn có chỗ đó.” Vừa nói, Ye Jian vừa đưa tay chỉ về phía tế đàn hình mâm tròn có bề ngoài cổ xưa được đặt giữa phòng thí nghiệm.
Nhìn theo ngón tay của Ye Jian, Natsuki liếc về phía tế đàn trung ương, và cô chợt nhìn thấy hướng Ye Jian chỉ, dường như có vài vết máu màu đỏ sậm.
“Cấm thuật sở dĩ được gọi là cấm thuật, không phải chỉ vì nguy cơ tiềm ẩn của nó, mà còn là vì nó cực kỳ tàn ác. Thuật thức dùng để sáng tạo ra thiên sứ nhân tạo này, theo năng lực lý giải của tôi, hẳn được phân ra nhiều giai đoạn, mỗi một gian đoạn đều cần có không ít tế phẩm, mà kết cục của các tế phẩm…” Nói tới đây, Ye Jian không tiếp tục nói nữa, bởi vì ai cũng hiểu.
Bước tới bên cạnh biên giới của tế đàn mini, Ye Jian thò tay lau nhẹ lấy vết máu màu đỏ sậm.
“Đại khái năm tiếng. Năm tiếng trước, thứ này xuất hiện ở đây. Xem ra kế hoạch sáng tạo ra Thiên Sứ Nhân Tạo của chúng đã tiến vào giai đoạn phi thường lý tưởng, chỉ còn thiếu một yếu tố nòng cốt là Linh Môi xuất sắc Kanon. Việc bắt cóc Kanon thất bại, không biết kế tiếp Kanase Kensei sẽ làm gì.”
Bước tới bên cạnh Ye Jian, Natsuki cũng tập trung ánh mắt mà quan sát những vết máu yêu diễm còn vương trên tế đàn, sau đó cô bình tĩnh hỏi: “Có thể xác định được phương hướng mà bọn chúng đào tẩu không?”
“Không! Nếu như chỉ là 10 phút thì đoán chừng còn có thể, còn hiện tại thì chỉ có thể chờ chúng tự lộ sơ hở. Bất quá những vết máu này có thể xét nghiệm sơ qua một chút, xác nhận xem thân phận của người bị hại là ai. Ngoài ra thì trừ kế hoạch ‘thiên sứ nhân tạo’ này, thứ mà Christoph mang về từ Nam Á cũng là thứ đáng để lưu ý, chúng sẽ hơi khó giải quyết đấy. A, ‘binh khí’ cũng được thần linh sáng tạo giống thiên sứ sao? Thật muốn tìm hiểu qua một chút.”
Lúc trước, bởi vì có tình báo do Valter cung cấp, Natsuki đã thông qua hệ thống tình báo của công xã quản lý đảo mà bắt tay vào điều tra xem thứ mà Christoph lấy được từ Nam Á là gì. Và kết quả cũng đã sớm được đưa tới trước mặt của Natsuki.
Nghe nói là di sản của văn minh thời tiền sử, được đào móc ra từ di tích số chín của Mechelger, là binh khí do thần linh tạo ra. Trong lịch sử, thứ này từng hủy diệt vô số thành phố, thậm chí là vô số nền văn minh. Cũng vì vậy, nếu loại binh khí này mà bi khởi động trên đảo Itogami, đây quả thực là một thảm họa cho toàn bộ hòn đảo.
Cũng may, theo như tư liệu dò xét được thì việc khởi động những di sản viễn cổ này không hề dễ dàng, cần đáp ứng được những điều kiện phi thường hà khắc, gần như là bất khả thi. Đây cũng xem như là một tin tốt cho Natsuki, bất quá, cô vẫn để cho các attack mage của đảo Itogami bắt tay vào điều tra kỹ lưỡng việc này. Dù sao việc này không cho phép chủ quan, bởi vì hậu quả của nó không ai có thể gánh nổi.
Hiện tại, Christoph đã tới đảo Itogami, nếu nói hắn không mang thứ binh khí đó theo, đánh chết cô cũng không tin. Đã vậy hiện giờ, cô lại còn biết được là cái tên này còn tham gia vào việc thiết kế một cấm thuật khác. Xem ra, cô không thể chờ được nữa rồi, phải dốc toàn lực mà mau chóng tóm cổ được lũ chuột này, trước khi chúng kịp làm gì đó khiến cho thế giới trở nên hỗn loạn.
“Hiện giờ không phải là lúc để nói những lời ngu xuẩn đó. Bây giờ đã không thể tìm ra tung tích của chúng, cậu có tính toán gì không?”
“Tính toán?” Nhún vai, Ye Jian nói với vẻ nhẹ nhõm, “Cần gì phải tính toán, chuyện không phải rõ rành rành ra đó rồi sao? Chúng sớm muộn gì cũng sẽ tự đưa tới cửa, nếu đã vậy còn tính làm gì, còn chẳng bằng ngồi ôm cây đợi thỏ. Nói chung, bất luận là việc khởi động binh khí do chúng thần sáng tạo, hay việc thực hiện cấm thuật ‘nhân tạo thiên sứ’, chúng đều thiếu mất nhân tố mấu chốt, mà nhân tố mấu chốt đó lại nằm bên phe ta. Nói trắng ra thì ngay từ đầu chúng ta đã nắm đằng chuôi, chỉ cần cẩn thận, không sớm thì muộn, chúng ta cũng sẽ gô cổ được chúng.”
Đối với kế hoạch của Kanase Kensei và kết hoạch của Christoph, Ye Jian đều hiểu rõ đến chân tơ kẽ tóc. Hai kẻ này nếu còn muốn kế hoạch của bản thân thành công, thì dù muốn hay không, cả hai cũng đều sẽ phải lộ ra dấu vết, bởi vì mấu chốt để hai người này thành công, ngay từ đầu cũng đã nằm bên cạnh cậu. Điểm này, không có gì để nghi ngờ.
Bất quá, những lời này của Ye Jian, sau khi Natsuki nghe xong lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Tên trứng thúi này, cậu lại chuẩn bị một mình…”
Tạch tạch tạch!
Đột nhiên, những âm thanh cơ giới chợt vang lên, cắt đứt câu nói khó chịu của Natsuki.
Nghe được âm thanh, Ye Jian và Natsuki liền liếc nhau một cái, sau đó hầu như cùng một lúc, không gian quanh cơ thể hai người lập tức vặn vẹo, và cả hai lập tức biến mất.
“Oanh ——————!!!!”
Ngay sau khi Ye Jian và Natsuki biến mất khỏi con tàu, thì chưa đầy một giây sau, con tàu lập tức nổ tung, tạo thành một đám mây hình nấm ngay trên mặt biển.
Ngoài khơi đảo Itogami, cách bờ biển hơn 20 dặm, toàn bộ vùng biển đều bị khói lửa chiếu sáng, ngay trước khi tia nắng đầu tiên kịp phát ra từ cuối đường chân trời.