Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 258 : lĩnh vực siêu việt tầm cỡ nhân loại.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“A… ~ không được! Nằm nghỉ một lúc trước đã!”

Nói xong, Asagi ngay cả quần áo cũng bằng buồn thay, trực tiếp nằm vật xuống giường, vẻ mặt lười biếng.

『 Này, ojou-sama, cô làm vậy có ổn không? Hình ảnh thiếu nữ đẹp của cô đều tan tành hết rồi. 』

“Ta mặc kệ. Để cho ta ngủ một giấc trước đi, mệt chết rồi! Còn nói cái gì mà ‘học bổ túc’, thật quá đáng! Lại bắt người ta phải làm hết mấy bộ bài thi. A ~~~ . Thật đúng là hành hạ mà… Mogwai, từ chối hết công tác ngày hôm nay đi. Hôm nay nói gì đi nữa, bổn tiểu thư cũng phải ngủ một giấc cho sướng trước đã.”

Hoàn toàn không có ý định rời giường, Asagi từ từ khép hai mắt lại, thuận miệng nói như vậy. Nếu để cho người ngoài biết Asagi chỉ vì lười mà thuận miệng từ chối sạch những đơn thuê với giá tối thiểu của mỗi đơn là từ nửa triệu USD trở lên thì không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào? Phỏng chừng là sẽ bị đả kích tới không gượng dậy nổi, bởi với nhiều người, tiền lương suốt nửa năm còn chưa chắc nhiều được bằng số tiền Asagi kiếm được sau mỗi đơn thuê.

『 À, mặc dù tôi cũng rất muốn để cho cô được nghỉ ngơi, nhưng ojou-sama, có vài nhiệm vụ cô đã ký hợp đồng với người ta rồi. Nếu xong hôm nay mà cô không hoàn thành được nghĩa vụ ghi trong hợp đồng thì sẽ phải bồi thường cho người ta một khoản tiền vi phạm hợp đồng khá lớn đó. 』

Rõ ràng chỉ là trí tuệ nhân tạo, nhưng biểu hiện của Mogwai lúc này lại vô cùng có tính người. Bất quá, Asagi lại chẳng buồn để ý điều này, cô bé chỉ bực bội mà quơ quơ tay.

“Đền thì đền, đừng làm phiền ta.”

『 Cô chắc chứ, ojou-sama? Nếu mà khấu trừ mất khoản tiền bồi thường này, thì tương lai sắp tới, cô sẽ lâm vào tình trạng thiếu hụt tài chính đó. 』

“Cái gì? Sao có thể? Rõ ràng…”

『 Năm ngày trước, ojou-sama đặt riêng một chiếc vòng tay kiểu mới nhất của hãng RA. JEWEL. Bốn ngày trước, ojou-sama mua một lọ nước hoa số lượng có hạn của tập đoàn PER. Hai ngày trước, ojou-sama… 』

Trí tuệ nhân tạo Mogwai liên tục liệt kê ra tình hình tiêu xài gần đây của Asagi, điều này khiến cho Asagi vốn đã trong trạng thái tinh thần mệt mỏi cảm thấy càng thêm bực bội.

“A ~~~ ! Được rồi, đừng nói nữa, Mogwai! Thiệt tình, tại sao cứ cảm thấy gần đây toàn xảy ra chuyện xui xẻo.”

Dùng sức toàn thân mà kéo cơ thể đang mệt mỏi của mình đứng dậy, Asagi thô bạo mà ném chiếc điện thoại của mình lên giường, sau đó một bên thì bực tức càu nhàu, một bên thì loạng chòa loạng choạng mà ngồi xuống trước bàn làm việc rồi bắt đầu công tác.

Tình cảnh của Asagi hiện giờ, có thể nói là phần nào nguyên nhân cũng là do Ye Jian. Nói chính xác thì là do một câu nói vô tâm của Ye Jian lúc trước.

Còn nhớ lần đó, khi Ye Jian tới phòng của Asagi, cậu đã từng nói là phòng của Asagi không đủ đáng yêu. Kết quả là sau đó, Asagi vì muốn cho căn phòng của mình trở nên đủ đáng yêu, cô bé bắt đầu sử dụng kho tiền nhỏ của mình mua một lượng lớn đồ nội thất đủ ‘kawaii’, thay thế cho những món nội thất mà Ye Jian nhận định là thiếu ‘kawaii’ lúc trước. Trừ việc đó ra, Asagi còn bỏ tiền ra mua thêm rất nhiều thứ khác để trang trí cho phòng mình như các loại tạp chí, thú ngồi bông, đồ trang điểm, gối ôm, đèn treo, tường giấy, thậm chí còn có cả các loại âu phục v… v…

Kết quả dẫn đến là hiện giờ, trong căn phòng của Asagi, trừ chiếc bàn vi tính mà cô bé dùng để làm việc ra thì tất cả những chỗ khác đều lộng lẫy, hoa lệ và đáng yêu hoàn toàn không khác gì phòng công chúa.

Đương nhiên, hành vi tiêu xài vô độ của Asagi cũng dẫn tới một hậu quả nhất định, đó là kho bạc nhỏ của tiểu phú bà Asagi, sau một thời gian tiêu xài phung phí thì cuối cùng cũng bắt đầu lâm vào tình trạng phá sản. Đó cũng là nguyên nhân mà hiện giờ, Asagi dù mệt nhưng vẫn phải cố lê tấm thân mệt mỏi để mà công tác.

Bất quá, đây cũng là vì Asagi quá hiền lành, bởi với năng lực của Asagi, nếu cô bé muốn thì tiền quả thực chỉ đơn thuần là một chuỗi những con số. Chớ hoài nghi năng lực của Asagi. Nếu một ngày nào đó, người trong lòng của cô bé, không đúng, nếu một ngày nào đó tên baka kia muốn, cô bé thậm chí có thể vì tên đó mà chuyển trống không toàn bộ tài sản của những ngân hàng lớn nhất thế giới, rồi đem toàn bộ số tài sản đó đưa vào tài khoản ngân hàng của tên kia mà không để lại chút dấu vết nào.

Phải biết rằng từ khi còn nhỏ, thứ mà Asagi sở trường nhất vẫn luôn là lĩnh vực máy tính. Tài năng của Asagi xuất sắc đến mức dù rằng cô bé chưa bao giờ thực sự chú tâm, nhưng thành quả mà cô bé đạt được vẫn khiến cho giới hacker phải tôn xưng cô bé là Điện Tử Nữ Đế ( Cyber Empress ). Lúc bình thường, vì cân bằng giữa lợi ích thực tế và hứng thú cá nhân, sau giờ học, Asagi thường nhận làm công cho công xã quản lý cùng với các công ty, xí nghiệp của đảo Itogami với mức lương kếch xù.

Ngoài làm công ra thì mỗi khi rỗi rảnh, vị đại tiểu thư này cũng sẽ ngẫu nhiên thăm dò vào kho tình báo tuyệt mật của quốc gia nào đó, trêu chọc những hacker đỉnh cấp khác một chút, hoặc thỉnh thoảng lại tấn công vào hệ thống quốc phòng mạng của một quốc gia nào đó và coi việc tấn công này như trò chơi vượt ải.

Nói chung, có lẽ là ở trên đảo Itogami thì cái tên Asagi Aiba chẳng có gì nổi danh, nhưng biệt hiệu Cyber Empress của cô bé thì lại nổi tiếng toàn thế giới với tư cách là hacker kinh khủng nhất, không ai hay hệ thống phòng vệ nào có thể chống lại. Bất quá, điều khiến người ta cảm thấy không biết nói gì là Asagi dường như hoàn toàn không ý thức được rằng tài năng vi tính của mình kinh khủng tới bực nào. Với Asagi thì tất cả những thứ đó cũng chỉ đơn thuần là sở thích mà thôi.

Trở lại chuyện chính, sau khi Asagi lung la lung lay mà tiến tới trước bàn làm việc và ngồi xuống xong, chỉ trong nháy mắt, vẻ lười biếng lập tức đã bị sự nghiêm túc thay thế.

“Tốt rồi, Mogwai. Đừng dài dòng nữa, đem toàn bộ công tác ngày hôm nay liệt kê ra đi. Bổn tiểu thư muốn giải quyết tất cả chúng trong một tiếng, không, nửa tiếng.”

『 Rõ, ojou-sama. Nhưng mà trước đó, tôi phát hiện ra một ‘thư rác’ khá là thú vị. Tôi nghĩ cô sẽ có hứng thú mà xem nó trước. 』

“Thư rác thú vị?”

Là chủ nhân của Mogwai, Asagi biết rõ trí tuệ nhân tạo này của mình ‘bắt bẻ’ tới mức nào. Có thể khiến nó chủ động nói là ‘thú vị’, điều này cho thấy ‘thư rác’ này tuyệt đối không tầm thường. Vì vậy, vốn dĩ chỉ định xử lý nhanh mọi việc rồi đánh một giấc, nhưng giờ, Asagi lại bắt đầu có chút hứng thú.

Khởi động chương trình, Asagi nhanh chóng tìm ra ‘ thư rác thú vị’ mà Mogwai vừa nói.

Yêu cầu giải mã ————

“Đây là cái gì? Nhìn không giống thư rác có kèm virus…”

Asagi hơi nghẹo đầu, sau đó mở bức thư rác đó đính kèm văn kiện ra.

Thứ hiện ra trước mắt là một chuỗi văn tự kỳ quái, cùng loại với các ký tự chữ viết có trong các di tích cổ đại. Hệ thống ngôn ngữ phi thường phức tạp, gần như phá vỡ mọi quy luật đối xứng của ngôn ngữ thông thường, lại không giống như là chú văn của ma pháp hay chú thuật. Chỉ mới thoáng chứng kiến những văn tự này, Điện Tử Nữ Đế lập tức có hứng thú.

“Thách đố? Lại có kẻ muốn vuốt râu hùm sao? Dũng cảm thật đó!” Sung sướng mà thở ra một hơi, Asagi nở một nụ cười phấn chấn mà nhìn chằm chằm vào màn hình.

Là vị vua không ngai của thế giới mạng, trực giác của một hacker đang báo cho Asagi biết rằng: những văn tự mình nhìn thấy trước mặt này, tuyệt đối không phải là tác phẩm của con người. Cho nên, những lý luận thông thường của ngôn ngữ học tuyệt đối không thể nào giải mã được thứ này. Đây là ngôn ngữ của loài phi nhân, là một hệ thống điều khiển sử dụng kết cấu đặc thù mà tới bây giờ con người vẫn chưa biết. Đúng, trong mắt của Asagi, thứ này chỉ đơn thuần là một chương trình mà cô bé chưa bao giờ được chứng kiến mà thôi.

Bất tri bất giác vùi đầu vào trước màn hình máy tính, Asagi bắt đầu công việc giải mã. Không biết bao lâu sau, sâu trong đôi mắt màu rượu đỏ của thiếu nữ chợt lóe lên hai luồng hào quang yêu dị đỏ ngầu như máu.

“Nalakuvera…?”

Nhìn từ đơn hiện lên trên màn hình, Asagi đọc khẽ.

Lĩnh vực vốn siêu việt tầm cỡ của nhân loại, hiện đang dần bị tiến công chiếm đóng, đây là trò chơi chỉ thuộc về một mình Điện Tử Nữ Đế.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Sư phụ cũng thiệt là, rõ ràng lúc trước còn nói người kia là thứ biến thái lolicon, vậy mà giờ lại để cho chị phải ra sức tiếp cận hắn. Thật không hiểu được là sư phụ có ý gì.”

Sau khi đem tình huống xảy ra gần đây báo cáo lại cho Hội Sư Vương, Yukina và Sayaka rời khỏi cứ điểm của Hội Sư Vương trên đảo Itogami và cùng nhau đi dạo khắp nơi. Trong lúc đi, Sayaka thì cứ không ngừng phàn nàn với Yukina, còn Yukina thì chỉ có thể vừa đi vừa nghe những lời phàn nàn của chí hữu với vẻ mặt có phần bất đắc dĩ.

“Kỳ thực Ye-sensei cũng không có tệ như vậy.”

“Yukina-chan! Em tuyệt đối không thể bị tên đó mê hoặc! Mặc dù người đó quả thật là có chút… Hừ! Coi như là đã cứu chúng ta, nhưng tên đó vẫn rất là nguy hiểm, trực giác của chị về chuyện này tuyệt đối sẽ không sai.”

Nhìn bộ dạng như là đang an ủi mình nhưng kỳ thực càng giống như là đang cố che giấu nội tâm của Sayaka, Yukina thầm thở dài. Yukina biết, hảo hữu của mình lúc này xem như cũng đã rơi vào tay của người kia rồi. Mà… bản thân của mình cũng có khác gì đâu chứ? Lúc trước, chẳng phải chính mình cũng xem người kia là như là một ác nhân, cặn bã kiêm biến thái đó sao? Nhưng giờ thì người đó lại là sư phụ của mình, mà mình thì cũng…

“Nhưng mà sư phụ lại dặn chúng ta là phải ở bên cạnh Ye-sensei, như vậy…”

Đúng lúc này, một chùm ánh lửa chợt hiện lên cắt ngang cuộc đối thoại giữa Yukina và Sayaka.

OANH ————!!

Từ xa xa truyền tới tiếng nổ vang, hai thiếu nữ liếc nhau một cái, sau đó dường như cùng nghĩ tới chuyện gì.

Tung người lên cao, Sayaka nhanh chóng biến mất trong con hẻm nhỏ tối om gần đó, còn Yukina thì tăng tốc, nhanh chóng chạy về phía nơi vừa phát ra tiếng nổ, dưới chân cô bé, cuồng phong thét gào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio