CVT: “Bận nhiều nên mần không được bao nhiêu, lần này chỉ có 20 chương thôi, chờ hết tuần này thi xong, nghỉ hè rảnh hai tháng sẽ mần cho xong luôn phần Strike the Blood.”
“Không ngờ Hoàng Nữ Điện Hạ vậy mà lại nhận ra thân phận của kẻ hèn này, thật là một niềm vinh hạnh.”
Giống như một vị thân sĩ già, quân nhân già gọi là Christoph • Gardos nhã nhặn mà hành lễ. Nếu như xem nhẹ vết sẹo dữ tợn hình con rết trên mặt, vậy thì hẳn là ai cũng không thể ngờ được rằng người này lại là thủ lĩnh của một tổ chức tội phạm khủng bố.
“Ta sao có thể không nhận ra chứ? Nếu ngay cả một phần tử khủng bố nổi tiếng như ngươi mà còn không biết, vậy danh hiệu công chúa của ta cũng quá hữu danh vô thực.” La Folie vuốt vuốt sợi tóc bên má, ung dung cười khẽ.
“Hả? Hoàng nữ điện hạ thật không hổ là trưởng công chúa của Aldegyr. Nếu vậy, không biết kẻ hèn này có thể mời công chúa điện hạ đi cùng với chúng tôi một chuyến được không? Yên tâm, tôi lấy danh nghĩa của Hắc Tử Hoàng để cam đoan, tuyệt đối sẽ không làm tổn thương tới công chúa dù chỉ một sợi tóc.”
“Có biết tại sao quanh đây, trừ ta ra không còn ai khác không?”
Câu hỏi bất ngờ có chút không rõ khiến cho Gardos cảm thấy hơi nghi hoặc, nhưng rồi rất nhanh, với sự khôn khéo của mình, Gardos đã hiểu được ẩn ý mà vị công chúa trước mặt muốn biểu đạt.
“Thì ra là vậy, hóa ra hoàng nữ điện hạ đã sớm phát hiện ra là đoàn kỵ sĩ của mình có vấn đề rồi sao?”
“Không, kỳ thực cũng không phải rất sớm, ta chỉ trùng hợp phát hiện ra vấn đề sau khi đi qua điểm tiếp tế gần đây nhất. Nói một câu thật lòng, chẳng lẽ thú nhân các người không biết rằng mùi hương trên cơ thể các người rất bốc mùi sao? Mà ta thì đã quen sống trong nhung lụa, nên mùi hôi trên cơ thể các ngươi, với ta, thật sự rất bắt mắt.”
La Folia rất nghiêm túc và nhã nhặn mà biểu thị ra sự chán ghét của mình, nhưng đương nhiên, La Folia cũng biết, với một con cáo già như Gardos thì kiểu trào phúng này cũng chỉ như gió thoảng bên tai. Dù sao thì chỉ riêng việc có thể trà trộn được vào sứ đoàn Aldegyr cũng đã cho thấy tâm kế và thủ đoạn của kẻ trước mắt lợi hại tới mức nào.
“Đương nhiên, ta cũng rất tò mò, rốt cục thì các người đã thông qua cách gì để trà trộn được vào sứ đoàn của ta? Ta không cho rằng những kỵ sĩ trung thành suốt bao năm qua của ta xuất hiện kẻ phản bội. Vậy rốt cục ngươi đã làm sao để bọn họ ‘phản bội’ ta.”
“Chỉ là một mẹo nhỏ mà thôi. Dù sao toàn thế giới đều biết rằng, đoàn kỵ sĩ của Aldegyr là đoàn kỵ sĩ trung thành nhất thế giới. Kẻ hèn này mặc dù tự tin vào thủ đoạn của mình, nhưng vẫn không có bản lãnh để khiến bọn họ phản bội. Cho nên, thứ phản bội không phải là họ, mà chỉ là cơ thể của họ thôi.”
Nói xong, Gardos vung tay lên, và trong bóng tối, từng bóng người mặc đồ kỵ sĩ dần loạng choạng bước tới và xuất hiện trước mặt của La Folia.
Dưới ánh trăng, La Folia dần thấy rõ được gương mặt thật của các kỵ sĩ đang bước tới, và ngay lập tức, tròng mắt của nàng co lại.
“Tử Linh Thuật?”
“Ha ha ha, hoàng nữ điện hạ quả nhiên là uyên bác. Đúng vậy, đây chính là mẹo nhỏ mà tại hạ đã dùng để khiến cho đoàn kỵ sĩ của điện hạ phản bội, chính là Tử Linh Thuật mà chỉ có các thú nhân cấp cao mới có thể thi triển. Nói tới chuyện này, phải biết rằng tại hạ cũng chỉ mới nắm giữ được nó trong hai năm gần đây. Kế Hắc Tử Hoàng điện hạ cùng với Tử Hoàng Đệ, thì tại hạ xem như là người thứ ba thừa kế Tử Linh Thuật.”
Gardos rất đắc ý mà khoe khoang, nhưng đổi lại được cũng chỉ có cái lắc đầu của công chúa điện hạ.
“Hả? Chẳng lẽ hoàng nữ điện hạ không ủng hộ quan điểm này của tại hạ sao?”
“Uh, có một điểm mà ta phải uốn nắn ngươi một chút. Đó là ‘người thừa kế’, ngươi sao có thể dùng những từ như là ‘người thừa kế’ chứ? Phải biết rằng ‘người’ với ‘thú’ là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau. Người là người, mà thú là thú, còn thú nhân thì chỉ có thể nói là nửa người nửa thú, chẳng phải ‘thú’ cũng chẳng phải ‘người’. Gọi các người là ‘thú nhân’ cũng chỉ vì nhân loại chúng ta, còn có các ma tộc khác, cũng chẳng thể phân biệt được các người rốt cục là ‘người’ hay ‘thú’ mà thôi. Cá nhân ta thì khuynh hướng gọi những thú nhân có tư tưởng như ngươi là loại tạp chủng ‘nửa súc sinh’, vì các ngươi giống súc sinh hơn ‘người’. Cho nên, đừng tùy tiện mà gọi sai chủng tộc của mình, đó là bất hiếu với tổ tiên đó.”
Vẫn với vẻ ung dung xen lẫn chút ngây thơ, La Folia cứ như đang trần thuật một chân lý nào đó mà cố nín cười, nghiêm trang nói với Gardos như vậy.
Lần này, cái mặt mo của Gardos lập tức trở nên tối sầm, mắt hơi long lên.
Phái Hắc Tử Hoàng xưa nay vốn nổi tiếng là phe phái xem trọng khái niệm chủng tộc nhất. Và rất hiển nhiên, cách nói chuyện vừa rồi của La Folia đã xúc phạm tới tôn nghiêm và cấm kỵ của phái Hắc Tử Hoàng, có thể nói rằng nếu như không phải là vì thân phận của La Folia rất đặc thù, Gardos đã sớm nhào lên mà xé nàng ra thành từng mảnh. Nhưng tất nhiên, cũng vì biết được điều này nên La Folia mới nói như vậy.
“Ồ? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nhịn không được mà động thủ với ta chứ! Xem ra ta vẫn còn đánh giá thấp bản lĩnh của ngươi, Christoph • Gardos nửa súc sinh đại nhân.”
“Tốt rồi, La Folia điện hạ. Trò chơi quý tộc đã xong, hiện tại mời cô theo chúng tôi một chuyến đi.”
Cuối cùng, con cáo già cũng đã mất đi sự nhẫn nại. Hắn phất phất tay, và các kỵ sĩ đã biến thành Zombie lập tức loạng choạng bước tới, bao vây lấy chủ nhân mà khi còn sống, bọn họ vẫn luôn thề sống chết cũng thuần phục.
“Thật đúng là… không thể tha thứ a.” Nhìn xem những gương mặt đã từng quen thuộc, La Folia rốt cục cũng thu hồi tâm thái vui đùa trước đó của mình, biểu lộ trở nên uy nghiêm mà cao quý.
“Kỵ sĩ của vương quốc Aldegyr là cấp dưới trung thành nhất, khi còn sống là như vậy, sau khi chết càng là như vậy. Anh linh và vinh quang của họ, không ai được quyền làm chúng vấy bẩn. Cho nên, ta, La Folia • Rihavein, lấy thân phận là đệ nhất hoàng nữ của Aldegyr, ở đây trao tặng cho các ngươi vinh quang lớn nhất các ngươi nên có.”
Công chúa thánh khiết vì bảo vệ cho niềm kiêu hãnh cao thượng của bầy tôi, cuối cùng cũng quyết định rút ra binh khí của mình.
Rút khẩu súng quen thuộc của mình ra, La Folia ngâm khẽ: “—— con gái của chư thần cư ngụ trong tôi. Người bảo vệ của quân đội, thời đại của những thanh kiếm, người mang đến chiến thắng cũng là kẻ trao ban cái chết.”
Quang huy vàng rực bao phủ lấy La Folia, công chúa điện hạ vốn cao quý thì nay lại trở nên càng thêm thánh khiết.
Thánh kiếm màu vàng dài mấy mét được giải phóng. Lấy bản thân làm tinh linh lô, công chúa để cho thánh kiếm phóng ra ánh hào quang chói mắt nhất của mình.
“Triệu hồi tinh linh đến bên cạnh mình sao? Nếu không phải là một Linh Môi mạnh mẽ và xuất sắc thì không thể làm được việc này. Ra là vậy, thảo nào Kensei Kanase lại để cho bọn ta ra tay với vị công chúa này.”
Bị ánh hào quang của thánh kiếm chiếu vào mặt, nhưng Gardos lại không có vẻ kiêng kị gì. Mặc dù rằng thanh thánh kiếm trước mặt quả thật đủ sức giết chết hắn, nhưng nếu Tử Linh Thuật của hắn chỉ đơn giản như vậy thì nó cũng đã không được toàn thế giới thừa nhận là Hắc Ám Thuật kinh khủng nhất.
“—— oán khí của tử vong, hãy mở cánh cửa bóng tối, ma chướng của đêm.”
Theo tiếng ngâm xướng của Gardos vang lên, những sợi chỉ tinh thần vô hình nhanh chóng đâm vào trong óc của các kỵ sĩ zombie. Đôi mắt trở nên đỏ ngầu như máu, ma lực trên người các kỵ sĩ zombie lập tức bùng nổ.
“Oanh ——!!!”
Thánh kiếm trên tay La Folia chém mạnh xuống, thế nhưng tấm chắn màu hoàng kim bị bao phủ bởi ánh sáng đỏ được các kỵ sĩ zombie tạo ra cũng không vừa gì, nó đã chặn được thánh kiếm khổng lồ của đệ nhất hoàng nữ.
“Cái gì!?”
Tình cảnh này khiến cho gương mặt của La Folia khẽ biến sắc. Nàng không dự tính được là thuật tử linh của Gardos lại cao cường tới mức này, có thể khống chế được sức mạnh khi còn sống của thi thể. Mặc dù theo nàng phỏng chừng thì cũng chỉ có một phần ba sức mạnh của thi thể khi còn sống, nhưng chừng đó cũng đã đủ để đỡ được đòn công kích vừa rồi.
“Tốt rồi, trò chơi chấm dứt, La Folia điện hạ. Giờ, cô có thể theo tôi không?”
Gardos lộ ra nụ cười như đã hoàn toàn cầm chắc thắng lợi trong tay, mà so với đó, thì sắc mặt của La Folia lại có phần tái nhợt.
Hít sâu một hơi, nhìn những kỵ sĩ zombia đang dần vây tới ở xung quanh, La Folia rốt cục hạ quyết tâm, cô khẽ lẩm bẩm: “Vốn dĩ, mình không định sử dụng sức mạnh này.”
Trịnh trọng mà tháo sợi dây chuyền màu bạc được đeo trên cổ xuống, La Folia khẽ giơ nó lên.
Và rồi, tích tắc sau đó, toàn bộ bầu trời đêm trở nên sáng rực dưới ánh hào quang mãnh liệt của ánh mặt trời. Chiến hạm dài trăm mét vào thời khắc này hoàn toàn sụp đổ.