Nhìn Kanon được bọc trong kén ánh sáng dần dần bắt đầu le lói phát ra ánh thánh quang, thần kinh bị kéo căng suốt hai ngày hai đêm của Ye Jian rốt cục cũng chùng xuống.
Cải tạo thể chất mặc dù là công đoạn hao thời gian với hao sức lực nhất, nhưng lại là bước thoải mái và an toàn nhất trong cả ba bước. Sau bước này là phải tiến vào giai đoạn hai rồi, cũng là giai đoạn khiến cho linh lực của Kanon, hoặc nên nói là bản nguyên, hoàn toàn lột xác thành linh lực có tính chất thần thánh phù hợp với tính thần thánh của thiên sứ.
Bước một mặc dù cũng có dính dấp đến việc cải tạo bản nguyên, nhưng tối đa chỉ là phần bản nguyên có ảnh hưởng đến thân thể, còn lần này lại khác. Nếu như nói bước một là tốn thời gian nhất, vậy thì bước hai là tốn tinh lực nhất. Không nên xem thường việc thay đổi tính chất linh lực của cơ thể, đây đã là vấn đề tiệp cập tới bản nguyên hoàn chỉnh của một người.
Nếu chỉ đơn thuần là gia tăng một loại thuộc tính thì Ye Jian hoàn toàn có thể hoàn thành nó một cách nhẹ nhàng. Nhưng bây giờ, điều cậu muốn làm là đem toàn bộ bản nguyên của Kanon đều chuyển hướng thành bản nguyên có thuộc tính thần thánh.
Với thực lực của Ye Jian lúc này, muốn làm được bước này mà không để lại bất cứ tai hại nào cho Kanon, cả ngầm lẫn nổi, cũng vẫn là một việc rất vất vả. Bởi nếu không cẩn thận, cậu có thể sẽ khiến cho bản nguyên của Kanon bị hao tổn, hậu quả khi đó không phải chỉ là hai chữ ‘rắc rối’ có thể hình dung.
Đừng thấy rằng lúc trước, cậu từng bù đắp được bản nguyên cho công chúa Alice mà lầm. Khi đó, phần bản nguyên công chúa Alice bị thiếu chỉ là thân thể, còn trong trường hợp này, nếu bản nguyên của Kanon bị thiệt hại, có trời mới biết được là nó bị thiệt hại ra sao. Dù sao đã nói tới bản nguyên thì cũng tức là đang nói tới một vấn đề cực độ phức tạp, Ye Jian muốn không thận trọng cũng không được. Điều may mắn là cậu còn có thứ năng lực bug như [ Tinh Lọc ], điều này khiến cho vấn đề vốn cực độ phức tạp trở nên đỡ phức tạp hơn nhiều.
Với khả năng của [ Tinh Lọc ], cậu hoàn toàn có thể thanh tẩy toàn bộ bản nguyên của Kanon trước, đem tất cả thuộc tính mà cậu cảm thấy không cần thiết đều xóa bỏ, sau đó mới đưa bản nguyên có thuộc tính thần thánh vào để tẩy lễ cho bản nguyên của Kanon.
Trong tình huống đã bị tẩy rửa thành bản nguyên thuần túy không có bất cứ thuộc tính nào, khả năng bản nguyên của Kanon xảy ra cộng hưởng với bản nguyên có tính chất thần thánh rồi dần chuyển biến thành bản nguyên ‘có khuynh hướng’ thần thánh vẫn là rất cao. Chỉ cần làm được tới mức này, bước hai xem như đã có thành công sơ bộ.
Đương nhiên, nói thì đơn giản, nhưng làm thì mọi chuyện không thể nào đơn giản như vậy. Bước đi này, thử thách năng lực điều khiển vi mô của Ye Jian. Nếu như năng lực vi thao không đủ, bước đi này căn bản không thể khởi động. Đồng thời, coi như năng lực vi thao đủ cao, lưu lượng công việc cần xử lý của bước đi này cũng vẫn là một con số vô cùng khổng lồ, cần Ye Jian tập trung tinh thần ở mức độ cao, nếu không muốn nói là rất cao. Nếu như hơi có phân tâm, hậu quả sau đó sẽ là tất cả mọi thứ đều mất khống chế, mà điều này tuyệt đối không phải là thứ mà Ye Jian muốn thấy.
“Mới đó mà đã thoáng cái hai ngày rồi. Không biết con bé Asagi có bị gặp phải tập kích không? Còn những người khác nữa.”
Nhìn thời gian trên điện thoại di động, Ye Jian tự mình lẩm bẩm, rồi đột nhiên, cậu chợt nhớ ra một chuyện khá quan trọng.
“Ồ! Đúng rồi, nếu đã hai ngày rồi, vậy công chúa điện hạ đáng yêu của mình hẳn cũng đã tiến vào trong biên giới của liên minh Á-Âu rồi đi? Được rồi, thử xác nhận trước cái đã. Mà không biết con yêu tinh nhỏ Phillips kia có ngoan ngoãn mà chấp hành nhiệm vụ mình giao cho không?”
Nghĩ tới đây, Ye Jian lập tức mở danh bạ điện thoại ra, nhanh chóng tìm được số của Julia, sau đó bấm nút gọi.
Không có tiếng chuông điện thoại dễ nghe, chỉ là những tiếng ‘tút ——’ bình thường nhất vang lên, sau đó một âm thanh quen thuộc trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên từ trong điện thoại của Ye Jian: 『 Chủ nhân. 』
“Tôi nói, em không thể gọi tôi như bình thường được sao, Julia? Đã bảo là cứ gọi tôi như trước là được rồi, còn không thì gọi tôi ‘nii-chan’ hay thậm chí là ‘onii-sama’ thì cũng còn được. Em gọi tôi ‘chủ nhân’ như thế, lỡ để người khác biết, người ta muốn không nghi ngờ tôi là biến thái cũng không được a.”
『 Uh, đã biết, chủ nhân. 』
Được rồi, đối với con bé vừa thiếu khuyết thường thức, lại quật cường tới không được này, Ye Jian cũng chỉ có thể bó tay chịu thua.
“Được rồi, tóm lại…, cứ từ từ mà sửa lại đi. Đúng, bây giờ hai em đang ở đâu? Nee-chan của em đâu rồi? Có ở đó không?”
『 Arara, chủ nhân của chúng ta cuối cùng cũng chịu nhớ tới người ta rồi sao? Người ta còn tưởng là chủ nhân vĩ đại của chúng ta đã vứt bỏ hai chị em đáng thương này rồi chứ, đúng không, Julia? 』
Mặc dù là cách một chiếc điện thoại, âm thanh phủ mị vang lên từ chiếc điện thoại cầm tay vẫn khiến người ta cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu, không cần nghĩ, đây tuyệt đối là của con yêu tinh Phillips kia.
『 Onee-sama, em nghĩ chủ nhân tuyệt đối sẽ không bao giờ vứt bỏ chúng ta. 』
“Ôi cha ~ !!!! Nói hay lắm, Julia. Thương em nhất rồi, ha ha ha ha!”
Nghe được câu trả lời của Julia, Ye Jian lập tức đắc ý mà cười vang đội. Về phần Phillips, nàng chỉ có thể tức giận và dùng giọng ‘hận thiết bất thành cương’ mà thấp giọng thuyết giáo: 『 Hừ, thật đúng là con gái nuôi lớn lại chẳng được tích sự gì. Tay ngoài dài hơn tay trong, tiện nghi đồ trứng thúi nhà ngươi. 』
“Này, này, cái gì mà gọi là ‘tiện nghi đồ trứng thúi nhà ngươi’? Đó là mị lực của ta lớn, lại đủ bản lãnh nên cả hai chị em của em mới rơi vào tay ta. Tiện nghi cái gì?”
『 Ồ ~~~? Thật sao ~~? Hóa ra là như vậy nha, vậy thì xem ra người ta phải đem những lời này thuật lại nguyên xi cho vị công chúa nhỏ đang đứng bên cạnh nghe rồi. 』
“Hả?”
Không kịp phản ứng, Ye Jian không kịp hiểu là Phillips đang nói cái gì nên cậu hơi ngớ người, nhưng rồi rất nhanh, bộ não thông minh đến tuyệt đỉnh của cậu đã kịp hiểu ra ý của Phillips, vì vậy cậu kêu lớn: “Này! Này! ‘Công chúa nhỏ đứng bên cạnh’ là ý gì? Con yêu tinh này, em đừng có nói với ta là em vừa đánh cướp sứ đoàn của Aldegyr nên giờ La Folia mới ở bên cạnh em nhé?”
『 Cướp? Đồ trứng thúi! Hóa ra ngươi thiếu tín nhiệm bản nữ hoàng tới như vậy! Được rồi, nếu ngươi đã lòng dạ ác độc tới như vậy, bản nữ hoàng cũng ———— 』
“Ngừng ——!! Được, được, được, được rồi! Ta nhận thua. Nữ hoàng đại nhân của ta là nhất. Tới, ta hôn một cái để xin lỗi, moa ~~~.”
『 Đi mà hôn con ma nữ đó của ngươi đi! Hừ! Thành thật khai báo, thanh thánh kiếm của con bé kia có phải là ngươi cho không? 』
Bực tức mà phàn nàn một câu, nhưng rồi cuối cùng thì Phillips cũng không thực sự nổi giận. Đối với nữ hoàng bách biến đa đoan này, Ye Jian đoán chừng là trừ khi giáp mặt, mình mới có năng lực để chinh phục cô nàng, và cũng chỉ có những lúc như vậy, Phillips mới giống một thiếu nữ ngây thơ vừa nếm thử trái cấm: nũng nịu, đáng yêu lại nghe lời.
“Thánh kiếm? Ah, là nó sao? Nói là thánh kiếm cũng được. Ừ, là ta đưa! Sao vậy?”
『 Còn sao với trăng cái gì? Mọi chuyện còn không phải đều là do ngươi? Nhờ có cái thứ đó của ngươi, công chúa của ngươi đem toàn bộ khinh khí cầu đều xé nát. Nếu không phải nhờ có ta với Julia âm thầm theo dõi, cái tên trứng thúi nhà ngươi chờ mà nổi điên đi. 』
“Ậy? Ác như vậy? Không đúng, phá hủy khinh khí cầu? Nói như vậy tức là thực sự có người tìm La Folia để gây phiền toái?”
『 Lão già của phái Hắc Tử Hoàng. Bị chém đứt một tay, nhưng vẫn trốn được. Bản lĩnh chiến đấu chẳng ra sao, nhưng khả năng bỏ trốn ngược lại rất chuyên nghiệp. 』
Nghe được lời của Phillips, Ye Jian chợt trầm tư.
Từ lời thuật lại của Phillips, cậu đã đại khái tưởng tượng ra được đầu đuôi mọi việc. Đoán chừng là do tên cáo già Christoph có mục đích gì đó nên mới muốn tập kích La Folia, rất có khả năng là vì ‘Thiên Sứ Nhân Tạo’, khả năng này cũng khá cao. Bất quá, điều duy nhất khiến cậu bất ngờ trong chuyện này là lão già kia lại có thể chạy ra một con đường sống từ trong tay của Phillips.
Cũng có khả năng là nữ hoàng điện hạ khinh thường ra tay nên hắn mới chạy thoát, nhưng nếu đã gặp được nữ hoàng, vậy tức là hắn cũng đã sống được sau khi gặp phải thánh kiếm. Bản lĩnh sinh tồn cao cường như vậy, cũng xem như là một nhân vật.
『 Hiện tại con bé này vì dùng sức quá độ nên đã hôn mê, cũng được vài tiếng rồi, đoán chừng cũng sắp tỉnh lại. Sao? Có muốn nói gì đó với người tình nhỏ của ngươi không? Con bé này dù hôn mê cũng vẫn không ngừng gọi tên ngươi. Thật đúng là không thể hiểu được! Rốt cục cái tên trứng thúi nhà người làm sao lừa được một con bé xinh đẹp lại thông minh như vậy trở nên mê ngươi tới như điếu đổ như thế này? 』
‘Xì, ngay cả chính em cũng rơi vào trong miệng của ta rồi, giờ còn nói những lời này?’ Ở trong lòng, Ye Jian âm thầm cười đắc ý, bất quá ngoài miệng thì cậu vẫn biểu hiện rất nghiêm túc: “Không nói! Muốn gì thì chẳng thà chờ các em về rồi trực tiếp nói ngay trước mặt còn hơn. Được rồi, mau về đi! À đúng, trên đường về, nếu không ngại thì tiện thể mang con bé đi chơi một chút. Làm trưởng công chúa, ta đoán chừng con bé này cũng chẳng có bao nhiêu thời gian để thư giãn. Ta hiện tại…” Nhìn về phía Kanon, Ye Jian nói tiếp: “… tạm thời không có thời gian. Nếu muốn thì em có thể tiết lộ một số thứ của ta cho con bé biết, nhưng đừng để hớ.”
『 Ngươi nghĩ bản nữ hoàng là ai? Còn cần tới phiên ngươi nhắc nhở? Hừ, lần này về, ngươi nếu không cho ta với Julia chút gì đó để đền bù tổn thất thì hậu quả ra sao, ngươi tự mà suy nghĩ đi. 』
“Đền bù tổn thất? Được nha! Cứ về đây, tới lúc đó ta sẽ cho cả hai con mèo tham ăn các em ăn no tới khin khít. Tới lúc đó đừng có khóc lóc xin tha là được. Ha ha ha ha ha ha.”
Tiếng cười dâm đãng của Ye Jian khiến cho nữ hoàng điện hạ tức điên, nhịn không được mà cúp điện thoại cái cụp.
Điện thoại đã cúp, nhưng tối thiểu cũng biết được là La Folia đã bình an, cậu xem như cũng có thể thở phào. Về phần Asagi với những người khác, có Natsuki trông chừng, hẳn sẽ không xảy ra chuyện.
Mong là vậy!